PHẦN 3 -Chương 52
Lăng Hàn Bách vội vàng đi họp hội nghị khẩn nên không có thời gian ghé qua Phòng An Toàn, hắn ra ngoài liền trực tiếp lên xe, phân phó tài xế đi tới quân bộ.
Cảnh sắc hai bên đường nhanh chóng lướt qua, Lăng Hàn Bách ngồi trong xe với tâm trạng phiền não. Hắn cúi đầu liếc nhìn đồng hồ của chính mình, mở ra ánh sáng trên màn ảnh sau đó nhấn vào hình ảnh giám thị trong Phòng An Toàn.
Màn ảnh sáng lên hiển thị hình ảnh Triển Hồng Vũ đầu bị bọc trog mũ trùm đen nhánh, đang bị người giám sát dùng đai lưng cố định lại.
Lăng Hàn Bách liếc mắt nhìn sang góc trái hình chiếu, trị số huyết áp cùng nhịp tim đập đều ở trạng thái bình thường, nhìn bộ dạng đối phương dường như không có việc gì.
Sau đó Lăng Hàn Bách chạm tay lên nút bấm, đem hình ảnh phóng to lên một chút. Lúc này hắn mới phát hiện nguyên bản Triển Hồng Vũ nhìn như ngoan ngoãn cũng không có thật sự yên tĩnh như vậy.
Thân thể đối phương lúc mới đầu cũng không có giãy dụa trong phạm vi lớn lắm, thế nhưng tại những nơi then chốt lại nhẹ nhàng vặn vẹo, thậm chí ngay cả phần đầu vừa được cố định cũng theo bản năng đung đưa muốn tránh thoát.
Không biết tại sao Lăng Hàn Bách bỗng nhiên sinh ra một chút cảm khái. Triển Hồng Vũ năm đó yêu quý tự do như vậy, liệu đối phương có từng nghĩ tới sau khi Cách mạng Bình quyền thất bại, bản thân sẽ bị cướp đoạt hết thảy tự do như bây giờ hay không?
Nhưng nếu như bản thân có thể thật sự cướp đi tất cả tự do của Triển Hồng Vũ thì tốt rồi. Thế nhưng đối phương ý chí giống như đúc bằng sắt thép, cho dù thân thể bị cầm cố thì ý chí lại chưa bao giờ chân chính khuất phục.
Kỳ thật không cần người giám sát nhắc nhở, bản thân Lăng Hàn Bách cũng minh bạch, nếu cứ tiếp tục như vậy sợ là Triển Hồng Vũ cũng không chịu nổi nữa. Thân thể với tố chất 5 cấp S thì sao chứ? Những năm qua bọn họ đã bắt qua không ít Omega tham gia vận động bình quyền, trong đó cũng không thiếu các nhân vật cấp S, không được đánh dấu trong thời kỳ động dục vẫn đem những thân thể có tố chất nhất lưu này hành hạ đến thống hận.
Có người cũng sống sót trải qua được một lần phát tình mà không có dấu hiệu, nhưng đến lần thứ hai, kỳ thật không cần tra tấn cực hình gì với những Omega này, bọn họ cũng sẽ bởi không cách nào thừa nhận được dằn vặt của kỳ động dục mà khai báo tất cả.
Đương nhiên cũng có Omega đặc biệt ngoan cố cứng rắn, thà rằng bị kỳ động dục tra tấn cũng không muốn hợp tác, cuối cùng chết trong giam cầm quản chế.
Lăng Hàn Bách nhớ tới, bọn họ đã từng bắt được một Omega thuộc lãnh đạo cấp cao của Bình quyền đảng, cũng là một Omega 5 cấp S hiếm có, đối phương bị nhốt chặt trong Phòng An Toàn trải qua thời kỳ động dục lần thứ ba mới suy tim mà chết.
Đối với Triển Hồng Vũ mà nói, đây mới chân chính là lần động dục đầu tiên sau khi mất đi đánh dấu bởi người bạn đời trước đã chết, vì thế Lăng Hàn Bách tin chắc đối phương sẽ không dễ dàng bị đánh đổ như vậy. Đương nhiên, những ngày này y sẽ trải qua không mấy dễ chịu rồi.
Hẳn là có thể trải qua thêm một lần phát tình nữa? Lăng Hàn Bách âm thầm tính toán năng lực chịu đựng của Triển Hồng Vũ, hắn đã nghĩ kỹ, nếu như Triển Hồng Vũ cuối cùng quá mức thống khổ, hắn vẫn sẽ vì đối phương đánh dấu.
Thế nhưng giáo huấn thê thảm đau đớn khi không nghe lời nhất định phải khiến cho đối phương ghi nhớ, khắc sâu vào trí óc y, để y không dám phản kháng mình nữa.
Lần thứ hai liếc nhìn hình ảnh Triển Hồng Vũ đã yên tĩnh trong khoang cách ly, Lăng Hàn Bách lúc này mới yên lòng đóng thiết bị giám sát.
Hắn ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn thẳng về phía trước, đối với hắn mà nói, con đường tương lai vẫn còn rất dài.
Lăng Hàn Bách sau khi tới quân bộ, phó quan đem tư liệu giao cho hắn. Lăng Hàn Bách vội vã liếc mắt nhìn, sắc mặt bỗng nhiên thay đổi.
Phần tài liệu này phó quan đã chuyển cho hắn trước nửa đêm, nhưng bởi vì hắn say rượu mà không chú ý tới tin tức tình báo, không thể dúng lúc kiểm tra.
Lăng Hàn Bách biến sắc, đây thực sự là sai lầm to lớn nhất từ khi hắn đảm nhiệm vị trí Thướng tướng Lục quân đến nay. Thế nhưng việc đã đến nước này, hắn cũng chỉ có thể nhắm mắt tiến vào phòng họp.
Đến đây, ba vị Thượng tướng Lục quân của các quân đoàn có sức chiến đấu mạnh nhất Đặc Tinh đã tụ họp đầy đủ.
"Tống đốc đại nhân, để ngài chờ lâu." Lăng Hàn Bách chào quân bộ với Phương Kỳ Chính đang ngồi trên ghế chủ tọa rồi nhanh chóng về chỗ ngồi.
Ngồi phía bên trái Phương Kỳ Chính là Thượng tướng Lục quân của Quân đoàn số Một- Thượng tướng Dư Tấn. Đây là một vị Alpha tiêu chuẩn, tướng mạo bất phàm, năng lực xuất chúng, tư lịch ông so với Lăng Hàn Bách càng thêm cao quý và sâm nghiêm hơn nhiều. Còn ngồi bên phải Tống đốc là Thượng tướng Lục quân của Quân đoàn số Ba- Thượng tướng Phạm Minh Húc. Vị này cũng là một kỳ nhân của Đế quốc, dùng thân phận Beta mà tích lũy chiến công thăng cấp thành Thượng tướng, tuy rằng không có tố chất cấp S, nhưng cũng là 1 Beta hiếm thấy với 4 cấp A. Hiện tại tất cả mọi người đều không tiếng động nhìn chằm chằm Lăng Hàn Bách vừa mới đến.
"Không sao, ta cũng vừa mới tới. A, nói vậy hẳn cậu cũng đã thu được báo cáo, tình hình chiến sự đang ngày một căng thẳng."
Phương Kỳ Chính sắc mặt bình tĩnh mà nhìn Lăng Hàn Bách, đối phương xem ra có chút mệt mỏi.
Lăng Hàn Bách gần đây bởi tình huống của Triển Hồng Vũ xác thực đã phân tâm không ít, hắn sợ Phương Kỳ Chính nhìn ra sự chột dạ của chính mình, không thể làm gì khác hơn là cúi đầu.
"Thuộc hạ đã sắp xếp năm sư đoàn tác chiến đi tiền tuyến viện trợ, hẳn là sẽ rất nhanh đoạt lại phần lãnh thổ bị mất. Lần này chủ yếu là do hệ thống phòng vệ của chúng ta bị quân địch biết được, bọn chúng vận dụng Pháo Điện Từ viễn trinh tiên tiến nhất do Liên bang trợ giúp, đối quân đoàn chúng ta xả pháo, tạo thành thương vong nặng nề."
"Đạt Luân tỉnh vẫn do Quân đoàn số Hai đồn trú, bố trí phòng vệ của chúng ta bị kẻ địch biết rõ như thế, không phải là nội bộ các cậu tiết lộ ra đó chứ?" Phạm Minh Húc lạnh lùng liếc nhìn Lăng Hàn Bách, không khách khí đưa ra nghi vấn.
"Trước đó sự việc Bình quyền quân có thể từ vệ tinh mà đột phá phòng tuyến thứ nhất trên mặt đất của Quân đoàn số Hai, cũng làm cho người ta thấy rất khả nghi. Một đám người ô hợp, không thể cùng quân chính quy của Đế quốc đối kháng lâu dài như vậy. Huống chi Quân đoàn số Hai trong tay Lăng tướng quân, lại là quân đoàn được trang bị hoàn mỹ nhất trong cả ba quân đoàn chúng ta." Thượng tướng Dư Tấn cũng phụ họa.
Phương Kỳ Chính lẳng lặng mà lắng nghe hai vị Thượng tướng lớn tuổi đặt ra các nghi vấn đối với Lăng Hàn Bách. Kỳ thật lúc trước gã cũng đã nghi ngờ bên trong Quân đoàn số Hai có gian tế, nhưng kết quả điều tra gã phái ra vẫn không có tiến triển rõ rệt.
"Mấy năm qua xác thực có nội gián của Bình quyền quân trà trộn vào các ban ngành, trước hết vẫn chưa có kết quả điều tra chính xác, tôi cũng không thể tùy tiện trả lời các vẫn đề này của chư vị. Nói chung, tôi cũng bắt đầu điều tra nội bộ Quân đoàn số Hai của mình rồi." Lăng Hàn Bách chỉ có thể theo khuôn phép mà đáp lại nghi vấn của mọi người.
Lúc này, Phương Kỳ Chính nở nụ cười: "A, được rồi. Hai vị đây cũng đừng làm khó Hàn Bách nữa. Hàn Bách trước nay vẫn phụ trách Quan Tư Lệnh chỉ huy tiền tuyến, trở thành đại thần tọa trấn ở hậu phương, có chút việc đối với bộ máy trung tâm còn chưa quá quen thuộc. Thế nhưng ta tin tưởng, hắn cực kỳ trung thành với Đặc Tinh và đường lối chính trị của chúng ta hiện tại. Cùng với Liên Bang vẫn trong tối hỗ trợ cho Bình quyền đảng đối địch quân chính quy, sức mạnh của bọn phản quốc này đã tăng mạnh, chúng ta không thể coi thường. Đạt Luân tỉnh sau khi bị đột phá, ba tỉnh phía sau phân biệt thuộc về trụ sở của ba quân đoàn, ta cho rằng lúc này cần phải triệu tập ưu thế binh lực, mau chóng đạt lại Đạt Luân tỉnh, tránh cho quân địch đứng vững gót chân trên đó.
Tất cả mọi người trong phòng đều chuyên chú lắng nghe Tống đốc phát biểu.
Lăng Hàn Bách vì thuộc hạ của mình để mất Đạt Luân tỉnh quan trọng mà cảm thấy xấu hổ. Mà càng làm cho hắn căm hận chính là đoạn thời gian đó, hắn đại khái đã đặt quá nhiều tâm tư lên người Triển Hồng Vũ.
Dư Tấn cùng Phạm Minh Húc sau đó cũng báo cáo phần kế hoạch tác chiến, bọn họ đã được hưởng đặc quyền suốt mười năm sau Cách mạng Bình quyền, đương nhiên hy vọng thời gian tới vẫn tiếp tục được hưởng phần quyền lực này dài lâu hơn nữa.
Mà để bảo trị đặc quyền của người thống trị, một cuộc chiến tranh tàn khốc là không thể tránh khỏi.
"Ngoại trừ đối phó quân phản loạn Bình quyền quân bên ngoài, ta nhắc nhở chư vị đừng quên kẻ địch còn ẩn nấp trong nội bộ chúng ta. Dư luận cũng phải khống chế tốt, không được để cho những bài báo hay những ngôn luận muốn tranh thủ quyền lợi cho Omega xuất hiện. Thêm vào đó cần phải cường điệu hơn nữa, rằng dưới chế độ chính quyền bây giờ đã đem lại cho Omega những an toàn và hạnh phúc yên ổn." Phương Kỳ Chính quay đầu liếc nhìn Omega được đặc biệt "bảo vệ" ở phía sau một chút, dặn dò: "Trung tâm phân phối và bảo vệ Omega cũng phải tăng mạnh kiểm tra, giám sát cùng bảo vệ những Omega đã đăng ký trong danh sách. Trong thời khắc mấu chốt này, đừng để cho kẻ địch bắt được nhược điểm nào của chúng ta mà tiến kích động bất lợi."
Phương Kỳ Chính không cần nói cũng biết, không ít vị quan lớn làm ra những hành vi nhục nhã Omega của mình đều có chút lúng túng cúi đầu.
Lăng Hàn Bách vẫn thẳng tắp mà nhìn khuôn mặt bình tĩnh của Phương Kỳ Chính, hắn biết rõ trong Đặc Tinh Đế quốc, người đối xử tàn khốc với Omega nhất chính là con người trước mắt này.
Hội nghị tiếp tục tiến hành, mãi đến khi thông tấn khí liên lạc trên cổ tay Lăng Hàn Bách bỗng nhiên chấn động.
Hắn chưa bao giờ gặp phải tình huống như vậy liền vội vàng cúi đầu.
Chỉ thấy trước mắt hiện lên màn hình giám thị trong Phòng An Toàn trong phủ tướng quân. Lúc trước trên đường đến cuộc họp, máy được tắt đang ở chế độ giám sát Triển Hồng Vũ nên bây giờ bật lên vẫn hiển thị tại chỗ này.
Rất hiển nhiên, hệ thống theo dõi đã xảy ra vẫn đề gì đó. Lăng Hàn Bách cho rằng đó là trục trặc bình thường, nhưng rất nhanh hắn chú ý tới phần góc bên phải màn hình hiển thị số liệu sinh lý cơ thể Triển Hồng Vũ đang phát sinh biến hóa kỳ quái.
Trong màn ảnh, Triển Hồng Vũ đang nằm giữa khoang cách ly chưa bao giờ yên tĩnh đến thế. Y phục ngăn cách tin tức tố khiến người ta không thể nhìn thấy vẻ mặt của y, thế nhưng có thể xác định được một điều đó là, Triển Hồng Vũ trước giờ luôn nhẹ vặn vẹo giãy dụa cơ thể, đã triệt để yên tĩnh lại.
Trong mắt Lăng Hàn Bách rốt cục bắt đầu có sợ hãi, hắn trơ mắt nhìn đường biểu đồ thể hiện nhịp tim đập của Triển Hồng Vũ trên màn hình ngày càng chậm lại, cuối cùng đột ngột kéo thành một đường thẳng tắp!
_______
Rồi xong!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro