PHẦN 3 -Chương 50
Tiếng Triển Hồng Vũ rên rỉ, tính khí bản thân bị tuốt động mà chảy nước, làm cho Phòng An Toàn hiện ra một loại yên tĩnh gần như quỷ dị.
Lăng Hàn Bách lúc này rốt cục cũng bắt đầu không nhịn được, giống như tin tức tố Alpha hấp dẫn Omega, vậy thì tin tức tố Omega cũng làm cho nội tâm Lăng Hàn Bách nhanh chóng nổi lửa dục.
"Kỳ thực như thế này cũng tốt. Anh hoàn toàn thuộc về em, không cách nào phản bội, không cách nào chạy thoát. Đúng không, Hồng Vũ ca ca?" Lăng Hàn Bách liếm liếm đôi môi hơi khô của bản thân, cổ họng hắn cũng từng bước vì tình dục mà trở nên khô nóng.
(LHB say rượu nên xưng hô lộn xộn)
Triển Hồng Vũ nghẹn ngào, thân thể y trước sau vẫn không cách nào chống lại sức hấp dẫn từ tin tức tố Alpha.
Lăng Hàn Bách tiếp tục xoa nắn dương vật Triển Hồng Vũ sắp bộc phát dục vọng. Hắn si ngốc nhìn gương mặt đối phương được phác họa dưới lớp da thuộc đen nhánh, chậm rãi cúi đầu hôn lên bờ môi vô lực tách ra của đối phương.
"A...a...ư..."
Trong nháy mắt bị Lăng Hàn Bách hôn môi, thân thể Triển Hồng Vũ lần thứ hai phải chịu kích thích cực lớn.
Cho dù thân thể nam nhân đã hoàn toàn bị bao bọc trong y phục ngăn cách tin tức tố, nhưng xoang mũi y lại không hoàn toàn đóng kín. Mà Lăng Hàn Bách giờ khắc này lại gần y đến thế, nhất cử nhất động lại vô cùng ám muội.
Omega đáng thương bị ép hít vào lượng lớn tin tức tố Alpha, mà thân thể y cũng vào thời khắc này sản sinh phản ứng kịch liệt.
Sau một tiếng thở dài vô lực, yết hầu Triển Hồng Vũ phát sinh một tiếng rên rỉ vặn vẹo, thân thể y bị cầm cố sau một hồi phí công vô lực giãy dụa, xụi lơ nằm xuống khoang cách ly.
Lăng Hàn Bách lúc này mới ngẩng đầu lên, hắn nheo lại mắt quay đầu liếc nam căn đối phương đang bị mình nắm trong tay, vài giọt trọc dịch quật cường từ khe hở giữa quy đầu cũng niệu đạo quản mềm mại mà chảy ra, làm ướt mảng tay hắn. Thẳng đến lúc này, Lăng Hàn Bách mới loạng choạng đứng dậy, hắn nhắm mắt kìm lại một tiếng nghẹn ngào hỗn loạn, sau đó đem bàn tay dính tinh dịch Triển Hồng Vũ đến bên môi, lè lưỡi liếm đi từng chút một.
Không giống Lăng Hàn Bách có thể thả lỏng, Triển Hồng Vũ vẫn cứ khó khăn rên rỉ không ngớt, cho dù y đã phóng thích một lần, thống khổ và dày vò của kỳ động dục cũng không bớt chút nào.
Thân là Omega, thân thể y nhất định không thoát khỏi thiên tính khát cầu tin tức tố Alpha.
"Sảng khoái sao?"
Lăng Hàn Bách tiếp tục liếm ngón tay chính mình, đôi mắt mang theo ý cười nhìn về phái Triển Hồng Vũ, say rượu khiến cặp mắt xưa nay lãnh khốc không kìm nén được điên cuồng cùng dục vọng.
Triển Hồng Vũ chỉ có thể đáp lời Lăng Hàn Bách bằng sự giãy dụa không tiếng động, chỉ là thân thể y toàn bộ đều bị ràng buộc cầm cố nghiêm mật khiến giãy dụa nhìn qua cũng yếu ớt vô lực.
Lăng Hàn Bách hoặc là không làm hoặc là làm đến cùng. Sau khi đem dịch Triển Hồng Vũ toàn bộ nuốt xuống, thẳng thắn hưng phấn mở thắt lưng, lấy ra tính khí đã cứng rắn của bản thân.
Hắn gắt gao nhìn chằm chằm Triển Hồng Vũ bởi tin tức tố Alpha mà càng trở nên nôn nóng bất an, yên lặng nắm lấy dương vật mình lên.
Lăng Hàn Bách một tay tuốt lộng đồ vặt trướng nóng, một tay khác vững vàng chống tại nắp khoang cách ly, thưởng thức dáng vẻ bạn đời Omega của mình bởi vì không được đánh dấu mà đang thống khổ cực kỳ.
Đối phương rên rỉ kìm nén mà nặng nề, dù thế nào cũng không tránh thoát được ràng buộc, tất cả những điều này làm cho Lăng Hàn Bách thu được khoái cảm thỏa mãn cực lớn.
Cuối cùng, hắn trực tiếp đem tinh dịch bắn lên trang phục ngăn cách tin tức tố Triển Hồng Vũ đang mặc. Trang phục màu đen, tinh dịch trắng đục, đặc biệt dễ thấy.
Lăng Hàn Bách thở dài một hơi, tâm tình bứt rứt sau khi phóng thích mới dần ổn định lại.
Hắn liếc nhìn bình rượu còn để ở bên chân, tiện tay ôm lên, hướng về phía ngực bụng Triển Hồng Vũ bởi vì kích thích mà phập phồng không ngừng, đổ xuống.
"Đây là loại rượu anh yêu thích nhất, có ngửi được mùi hương của nó không? Em đã uống không ít, cũng cho anh nếm thử đi." Lăng Hàn Bách trần thân dưới nhìn Triển Hồng Vũ, nở một nụ cười cổ quái nơi khóe môi.
Chất lỏng màu đỏ sậm của rượu vang đem tinh dịch Lăng Hàn Bách rửa trôi không còn chút gì, thậm chí có vài giọt rượu bắn vào lỗ mũi Triển Hồng Vũ, khiến y một hồi gian nan ho khan.
"Vứt bỏ những mơ mộng hão huyền trong đầu em đi, Triển Hồng Vũ. So với trở thành người yêu bạn đời của ta, em dường như càng thích hợp làm một món đồ chơi đấy. Nhìn dáng dấp của em này, thật khiến người ta vui tai vui mắt. em cũng chỉ có thể thông qua đó mà lấy lòng ta." Nhìn Triển Hồng Vũ bộ dạng cực kỳ chật vật, Lăng Hàn Bách không nhịn được cười ha ha.
Rốt cục, Triển Hồng Vũ đang bị rằng buộc trong khoang cách ly kịch liệt giãy dụa mà phát sinh tiếng vang, âm thanh đột nhiên bùng nổ này chính là sự phát tiết cho những tuyệt vọng cùng phẫn nộ thời khắc này của y.
Lăng Hàn Bách đối với Triển Hồng Vũ phản ứng mãnh liệt như thế cảm thấy có chút bất an. Hắn theo bản năng mà lui lại một bước, khi đối phương một lần nữa cuồng loạn gào thét liền đánh lại nắp bảo hộ của khoang cách ly.
Hết thảy tiếng vang trong một khắc đó đều trở nên mơ hồ khó nghe. Lăng Hàn Bách lúc này mới phục hồi lại tinh thần, hắn mặc quần, tựa như hả giận mà rót cho mình một hớp rượu rồi một cước đạp cửa rời đi.
Sau khi Lăng Hàn Bách say khướt rời đi, Triển Hồng Vũ bị cầm cố cả một đem phí công giãy dụa cùng gào thét. Đến cuối cùng, khi y hoàn toàn mất hết khí lực, cổ họng trở nên khàn khàn liền ngay cả tiếng rên rỉ cũng không phát ra được.
----------
Ối giời ơi a Bách ơi là a Bách. A có khốn nạn thì cũng khốn nạn vừa vừa thôi, để phần cho người khác khốn nạn với ạ. A mà cứ thế này thì khó mà tha thứ cho a lắm a aaaaaa
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro