PHẦN 3 -Chương 44
Triển Hồng Vũ cũng không biết bản thân làm sao mà từ trong cổ họng thương tích đầy rẫy của mình nói ra một tiếng này, tiếng nói của y đã trở nên khàn khàn khó nghe cực kỳ, trong sự suy yếu mà lại tràn ngập một loại sức mạnh kiên định nào đó.
Vẻ mặt Lăng Hàn Bách thoáng thay đổi, trở nên lạnh lẽo, mà dưới tầng da thịt lạnh lẽo ấy lại là lửa giận ngút trời.
Hắn căn bản không nghĩ tới, nam nhân lúc trước còn cầu khẩn hắn mau đánh dấu mình lại lựa chọn từ chối vào lúc này.
"Em cần phải biết rõ, nếu như không liếm thứ này, ngày mai em sẽ không có thêm bất kỳ một cơ hội đánh dấu lâm thời nào cả."
Tại sao đến lúc này rồi Triển Hồng Vũ vẫn còn muốn phản kháng bản thân? Y không phải nên đối với mình lòng mang hổ thẹn sao? Y không phải đã nhẫn đến cực hạn sao? Tại sao vẫn là quật cường như vậy?
Trong lòng Lăng Hàn Bách liên tiếp nhảy ra mấy câu hỏi, tâm tình hắn dần trở nên buồn bực mà thô bạo, Triển Hồng Vũ không thuận theo khiến hắn một lần nữa trải nghiệm cảm giác thất bại sâu sắc.
Cho dù đối phương đã rơi vào tay mình, bị mình coi như một món đồ chơi, vậy mà lại vẫn dám từ chối bản thân! Thật giống như nhiều năm về trước, nam nhân này cũng không để ý hắn khẩn cầu, không chút lưu tình từ chối cùng mình xứng đôi.
Triển Hồng Vũ giãy giụa ngẩng đầu lên nhìn về phía Lăng Hàn Bách, trong đáy mắt nổi lên một tia bi ai khó tỏ.
"Hàn Bách, đừng đối xử với em như vậy, được không?"
(Triển Hồng Vũ mơ hồ với đang ở thế yếu nên xưng hô anh – em cho hợp tuyến cảm xúc.)
"Em cảm thấy ta đối xử với em không tốt?" Lăng Hàn Bách trong lòng đã sớm vì Triển Hồng Vũ phản kháng mà giận không chịu được. Nhưng hắn lúc này khắc chế nội tâm vặn vẹo, nghiêng đầu quan sát Triển Hồng Vũ lộ ra vẻ mặt thất vọng cùng yếu ớt, "Hồng Vũ ca ca, em có phải đã quên đến tột cùng là ai phản bội tình yêu của ai? Là ai làm hại ta mất đi một cánh tay? Ta đương nhiên sẽ dịu dàng với người ta yêu, nhưng em hiện tại thì không có tư cách đó. Em chỉ là rác rưởi ta thu nhận từ Trung tâm phân phối và bảo vệ mà thôi."
(dm thằng công@$%#&^(&$)
"Tôi không phải! Tôi là người, là con người! Tôi không phải rác rưởi được thu nhận về!" Sự phẫn nộ của Triển Hồng Vũ hầu như là trong nháy mắt bộc phát ra, thế nhưng y rất nhanh ý thức được bản thân đã nói ra những lời không nên nói. Hiện tại Lăng Hàn Bách tự đại mà ngông cuồng, làm sao chấp nhận một Omega thân phận thấp kém mở miệng phản bác hắn?
Vì thế Triển Hồng Vũ rất nhanh cấm khẩu không nói nữa. Y cúi đầu, cắn chặt môi dưới, sự phẫn nộ không thể phát tiết theo ngực bụng mà nhấp nhô.
"Được rồi, em là người, chỉ tiếc không phải người yêu của ta." Sau một chốc trầm mặc, trong ánh mắt Lăng Hàn Bách tràn ngập khinh bỉ. Hắn thuận tiện rút mấy tờ giấy vệ sinh, lau khô vết tích trắng đục trong lòng bàn tay, thứ nhìn như dơ bẩn này chính là then chốt để giảm bớt dày vò cho Triển Hồng Vũ đang trong thời kỳ động dục.
"Nếu em không chịu tiếp thu "hảo ý" của bản tướng quân, như vậy em cứ tiếp tục hưởng thụ "vui vẻ" của kỳ động dục đi. Còn có, ta cảnh cáo em một lần nữa, chú ý ngôn từ, gọi ta là Tương Quân Các! Lại gọi sai một lần nữa, ta không ngại để em trong thời kỳ động dục tiếp thu trừng phạt nặng nề đâu!" Lăng Hàn Bách âm thanh lạnh lẽo, quay sang nhìn.
Triển Hồng Vũ có chút nóng nảy, mặc dù y cũng đã đoán trước được Lăng Hàn Bách chắc chắn sẽ không dễ dàng cho mình giải thoát chân chính, nhưng hồi ức thống khố vẫn khiến Omega sinh ra một tia mềm yếu.
Nam nhân lo lắng ngẩng đầu lên, đôi môi run rẩy khẩn cầu: "Tướng quân đại nhận, là tôi vô ý mạo phạm ngài. Thân thể tôi bất cứ lúc nào cũng vì ngài mà mở ra, xin ngài hãy cho tôi một cơ hội đánh dấu lần nữa."
"A, em cũng là như vậy mà dâm đãng cầu khẩn Trình Chấn đi vào khoang sinh sản của mình sao?" Lăng Hàn Bách lạnh lùng cười thành tiếng.
Hắn rốt cục đã bức bách Triển Hồng Vũ khuất phục, nhưng như thế là chưa đủ.
"Quá muộn rồi. Ta đã cho em cơ hội, nhưng chính em lại không muốn. Hồng Vũ ca ca, nghiệt mình làm ra thì tự bản thân phải lãnh. Em liền hưởng thụ "sung sướng" khi không được đánh dấu trong thời kỳ động dục đi, tin tưởng sau lần này, em mới chân chính học được cách nghe lời." Lăng Hàn Bách chuyển hướng nhìn tới khuôn mặt Triển Hồng Vũ, hắn thấy trong đôi mắt xinh đẹp kia hiện lên vẻ thất kinh, đôi mắt xanh lam thăm thẳm này đúng là đẹp đẽ, đẹp đến khiến lòng người tan nát.
Không biết có phải ảo giác không, hắn thật giống như đã nghe được âm thanh Triển Hồng Vũ khó có thể ức chế mà nghẹn ngào nức nở.
Trong lồng ngực cứng rắn cùng nội tâm lãnh khốc của Lăng Hàn Bách lúc này mới hơi thả lỏng ra một chút, điều này khiến hắn theo bản năng mà mím chặt đôi môi, lập tức xoay người ấn nút gọi người giám sát.
Rất nhanh, người giám sát đã chờ đợi ở bên ngoài lập tức tiến vào trong phòng, họ nhìn thấy thân thể trần truồng của Triển Hồng Vũ đang nằm nhoài trên giường tam giác, cùng với bóng lưng Lăng Hàn Bách đang đứng cạnh bàn.
Trong không khí tràn ngập một cỗ hương vị hỗn hợp giữa tin tức tố động tình của Omega và Alpha hòa vào nhau, khiến bản thân người giám sát là Beta cũng sản sinh ra cảm giác khó chịu. Saga nhíu nhíu mày, cung kính mà dò hỏi Lăng Hàn Bách: "Tương Quân Các, ngài có gì cần dặn dò sao?"
"Đem em ấy mang về Phòng An Toàn đi. Không có phân phó của ta, trước khi thời kỳ động dục kết thúc không được thả ra, cũng không cho bất luận người nào quan sát trực tiếp."
Lăng Hàn Bách vừa nói xong, Blue cũng Link ăn ý tiến lên mở ra những ràng buộc trên thân Triển Hồng Vũ, chuẩn bị đem Omega kéo xuống khỏi giường.
Mà khi Cayman tiến lên kiểm tra tình hình của Triển Hồng Vũ, đối phương viền mắt đỏ ửng, vẻ mặt bi thương, thân thể không nặng không nhẹ thỉnh thoảng lại co giật một cái. Nhìn như vậy có thể thấy, Triển Hồng Vũ dường như không hề giảm bớt triệu chứng và thống khổ trong thời kỳ động dục, cho dù... cửa huyệt phía sau của nam nhân xem ra đã bị làm cho ướt át phát nhiệt, thậm chí trong lúc nhất thời hoàn toàn không có cách nào khép kín.
Rất nhanh, áo mưa an toàn vứt trên đất liền bị Cayman nhìn thấy, cậu giật mình hít vào một ngụm khí lạnh, lại bị Saga kéo lại.
Người giám sát lớn tuổi mà giàu kinh nghiệm này trừng Cayman, lắc lắc đầu, ra hiệu cậu chớ có lên tiếng vạch trần những chuyện đã phát sinh trong căn phòng này.
Trong giới cầm quyền quý tộc của giai cấp trên Đặc Tinh thì, ngược đãi Omega bạn đời của bản thân là chuyện mà những người giám sát bọn họ đã quá quen thuộc, nhưng không có tư cách để ngăn cản.
Quyền thế càng lớn, bọn họ càng trắng trợn không kiêng dè điều gì. Cái gọi là Luật pháp cưỡng chế bảo vệ Omega đặc biệt đều là làm màu để đưa ra cho dân thường tuân thủ mà thôi.
"Còn đứng ngây ra đó làm gì? Chẳng lẽ muốn ta tự mình động thủ sao?"
Lăng Hàn Bách không quá bình tĩnh, trong không khí vẫn còn tràn ngập tin tức tố Omega, kích thích khiến hạ thể hắn lại bắt đầu rục rịch, đó quả thực là hương vị mê hoặc hắn mà.
Hắn nhất định phải mau chóng đuổi đám người trong phòng đi, đặc biệt là Triển Hồng Vũ đang khiến hắn mê luyến kia, sau đó tiêm cho mình một lọ thuốc ức chế Alpha.
Saga tuy rằng đã cảnh cáo Cayman không được nói chuyện lung tung, nhưng là người giám sát kinh nghiệm phong phú, hắn làm sao không nhìn ra tình trạng hiện tại của Triển Hồng Vũ đã vô cùng hỏng bét.
Omega năng lực càng mạnh thì phản ứng trong thời kỳ động dục càng mãnh liệt, không nhận được đánh dấu thì thống khổ sẽ đáng sợ đến mức nào chứ.
Chậm chạp không nhận được đánh dấu, thậm chí còn bị Alpha kích thích thêm thì cho dù tố chất thân thể đối phương có kinh người đến đâu, như trước vẫn khó mà tránh khỏi sẽ gây ra những thương tổn nghiêm trọng.
"Tương Quân Các, Triển tiên sinh xem ra vẫn không quá thoải mái. Ngài ấy đã động dục gần 24 tiếng đồng hồ, ngài xem chúng ta có phải nên tiêm cho y một chút thuốc phụ trợ an thần, chí ít để thân thể y có thể thả lỏng một chút."
Thuốc ức chế Omega là tuyệt đối không được phép sử dụng, đương nhiên điều này tuyệt đối chỉ nhằm vào những gia đình bình dân mà thôi. Trên thực tế, trong nhà của rất nhiều quý tộc và giai cấp cầm quyền, bọn họ đều có thuốc ức chế Omega, để những Omega trong nhà khi không nhận được đánh dấu đúng lúc có thể sử dụng. Đương nhiên, bên trong tòa tướng quân phủ này, dường như ngay từ đầu Lăng Hàn Bách đã dự định không muốn để Triển Hồng Vũ thoải mái nên không lưu trữ loại thuốc này. Nhưng dù vậy, Saga cho rằng thuốc an thần vẫn có thể giúp đỡ Triển Hồng Vũ đang bị dằn vặt đỡ khó chịu hơn một chút, mặc dù bản thân hắn cũng không rõ liệu loại thuốc an thần phổ thông này có thể làm cho một Omega tố chất 5 cấp S như Triển Hồng Vũ hôn mê được bao lâu.
"Không được. Ta không hy vọng bầu bạn của mình tiếp thu quá nhiều loại thuốc can thiệp không cần thiết, chuyện này đối với thân thể em ấy không tốt. Nếu như các cậu lo lắng y trong thời kỳ động dục phản ứng mạnh mà giãy dụa quá độ, thuốc giãn cơ có thể sử dụng. Ngoài ra, cấm chỉ đối với y sử dụng các loại thuốc khác." Lăng Hàn Bách ngữ khí cứng rắn, khiến Saga không dám nhắc tới bất kỳ kiến nghị nào khác.
"Tương Quân Các, nhưng nếu vẫn tiếp tục như vậy, thân thể cùng tinh thần Triển tiên sinh sẽ tan vỡ mất." Cayman vẫn là không nhịn được lên tiếng, cậu đương nhiên sẽ không giận quá mất khôn mà đi vạch trần nguyên nhân khiến Triển Hồng Vũ bây giờ cả người đã kề cận ranh rới ran vỡ. Thế nhưng chí ít cậu cũng muốn nhắc nhở kẻ cầm đầu này minh bạch rằng hành vi tàn nhẫn của hắn hiện tại sẽ tạo ra hậu quả nghiêm trọng thế nào.
Lăng Hàn Bách chậm rãi quay đầu, hắn liếc mắt nhìn Triển Hồng Vũ đã được Blue cung Link nâng đứng trên mặt đất, đối phương cúi thấp đầu, khiến hắn không cách nào nhìn thấy gương mặt tiều tụy cùng biểu cảm của y ra sao.
"Em ấy sẽ không." Lăng Hàn Bách buông mắt xuống, nhẹ nhàng cười lạnh, phải có một trái tim sắt đá như thế nào Triển Hồng Vũ mới có thể nói không hề hối hận với những việc đã xảy ra năm đó đây.
Triển Hồng Vũ bị người đỡ nâng lên lại bắt đầu cảm nhận được, bắt đầu từ khoang sinh sản lan tràn đến toàn thân là sự khó chịu mãnh liệt, y lúc này đã rõ ràng thái độ của Lăng Hàn Bách đối với mình.
Y sẽ không nhận được đánh dấu từ người này đâu, chí ít thì trong thời kỳ động dục này, đối phương sẽ không bao giờ đánh dấu mình.
"Dẫn tôi đi đi." Triển Hồng Vũ suy nhược mà thỉnh cầu người giám sát đang đứng bên cạnh, nam nhân không muốn lại tiếp tục làm trò cười tiếp tục chờ đợi trước mặt Lăng Hàn Bách, hoặc là một giây phút nào đó thật sự không nhịn được mà bỏ qua tôn nghiêm, quỳ xuống lần thứ hai khẩn cầu đối phương đánh dấu bản thân. Y không thể chấp nhận được mình sẽ trở nên thấp hèn như vậy trước mặt người yêu, cũng không muốn đối mặt với người tàn nhẫn lãnh khốc Lăng Hàn Bách này nữa.
Mọi việc nếu vẫn tiếp tục như vậy, y sẽ thật sự hận Lăng Hàn Bách, hận chàng trai đã từng bị mình tổn thương trong quá khứ.
Khi được người giám sát đỡ đến cửa phòng, Triển Hồng Vũ cả người mềm nhũn bỗng nhiên dừng bước.
Blue cũng Link đối diện cũng không có lập tức lôi đối phương đi tiếp, từ một góc độ nào đó, họ bắt đầu tôn trọng vị Omega bất kể là thân thể hay tinh thần đều cường đại dị thường trước mắt này.
"Đây là lần cuối cùng tôi cầu xin ngài. Nếu như ngài vẫn trước sau không chịu tha thứ cho tôi, cũng chỉ đành như vậy." Triển Hồng Vũ ẩn nhẫn mà cất tiếng nói đã khàn đặc, đầu y hơi quay lại, nhưng cuối cùng lại không có nhìn tới Lăng Hàn Bách đứng phía sau, "Tôi xác nhận không có lập trường hận ngài. Thế nhưng, ngài cũng phải học được cách buông xuống."
"Ta cần học buông xuống cái gì?!!" Lăng Hàn Bách không nghĩ tới Triển Hồng Vũ trong tình cảnh này vậy mà còn dám giáo dục mình, hắn xoay người, nhìn chằm chằm bóng lưng Triển Hồng Vũ đang được người giám sát nâng đỡ.
Triển Hồng Vũ lắc lắc đầu, y không trả lời chất vấn của Lăng Hàn Bách. Lúc được kéo xuống lầu, Omega nghe được thanh âm phẫn nộ từ trên lầu truyền xuống.
"Buông xuống hận thù với em sao?! Nếu như em không ngoan ngoãn mở miệng cầu khẩn thì đừng mong ta tha thứ! Em có tư cách gì bảo ta buông bỏ thù hận?! Người bị nổ mất một cánh tay cũng không phải em!"
Lăng Hàn Bách thất thố khiến người giám sát lấy làm kinh hãi, bọn bắt đầu do dự nên trực tiếp mang Triển Hồng Vũ về thẳng Phòng An Toàn, hay là để y ở lại cho tướng quân tiếp tục phát tiết tức giận.
Nhưng thân thể Triển Hồng Vũ hiển nhiên có chút không chống đỡ nổi, hai đầu gối bắt đầu nhũn ra, nếu không phải có hai người giám sát nâng đỡ, chỉ sợ y hiện tại đã ngã sấp xuống mặt đất. Mà khuôn mặt đỏ ửng cùng ý thức ngày càng mơ hồ của y cũng báo cho mọi người biết, tình trạng hiện giờ của nam nhân cực kỳ nguy cấp.
Saga nhìn Triển Hồng Vũ vẫn còn miễn cưỡng vực dậy tinh thần, phất phất tay, ra hiệu Blue cùng Link nhanh chóng đem y đi.
Lăng Hàn Bách đối với Triển Hồng Vũ chỉ luôn giữ trầm mặc rõ ràng cảm thấy bất mãn. Hắn đuổi ra đến hành lan trên tầng, hai tay dùng sức nắm chặt lan can, cặp mắt truy theo bóng lưng Triển Hồng Vũ như trước tràn ngập phẫn nộ không cách nào kìm nén.
-------
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro