Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

PHẦN 3 -Chương 43

Nhưng hai mắt Triển Hồng Vũ đã bị che lại, y căn bản không biết người phía sau đã mang áo mưa mới thao lộng bản thân đâu.

Ngay từ khi bắt đầu cuộc làm tình này, Lăng Hàn Bách đã không nghĩ tới sẽ giúp Triển Hồng Vũ lắng xuống những xao động cùng khát khao mãnh liệt của thời kỳ động dục.

Triển Hồng Vũ trầm mặc cũng không có làm cho Lăng Hàn Bách mất đi hứng thú, hắn đại khái cũng minh bạch trong lòng Triển Hồng Vũ vẫn còn giữ lại một tia tôn nghiêm, đúng là một thứ buồn cười mà vô vị.

"Không nói lời nào? Anh không thích em sao, Hồng Vũ ca ca?" Lăng Hàn Bách giễu cợt truy hỏi Triển Hồng Vũ, hắn đưa ngón tay đến bên môi đối phương, sau đó thuận thế tiến vào dò xét.

Ngón tay mang theo mùi thuộc da thô bạo đùa giỡn miệng lưỡi Triển Hồng Vũ, thật giống như đối xử với một món đồ chơi rẻ tiền.

Yết hầu Triển Hồng Vũ bị ác ý chọc móc, điều này khiến y muốn nôn hết ra ngoài, cổ họng y trước đó vốn đã bị cái nhuyễn quản thông khí làm cho đủ khó chịu rồi.

Nhưng mà đáp lại Lăng Hàn Bách vẫn là trầm mặc như trước, Triển Hồng Vũ yên lặng mà nhẫn nhịn chịu đựng Lăng Hàn Bách đối với mình tùy ý đùa giỡn làm bậy.

Cứ như vậy cuối cùng lại khiến Lăng Hàn Bách cảm thấy mất hứng, hắn cười gằn một tiếng rút ngón tay chính mình ra, trở tay mạnh mẽ đánh lên mông Triển Hồng Vũ.

"Triển Hồng Vũ, em đừng tưởng như vậy là sẽ dễ dàng nhận được sự tha thứ từ ta."

Vừa nói chuyện, thân thể Lăng Hàn Bách vừa mãnh mẽ đỉnh lên trước, quy đầu hắn ép lên trên vách khoang sinh sản Triển Hồng Vũ, khiến nam nhân cả người run lên, một luồng khoái cảm tê dại mạnh mẽ mà thuận theo lan tràn.

Thế nhưng khoái cảm như vậy chung quy còn thiếu thiếu chút gì đó, Triển Hồng Vũ sau khi thất thần liền phát sinh một tiếng nghẹn ngào, hô hấp cũng trở nên càng lúc càng gấp gáp.

Nhiều lần xỏ xuyên mang theo tiếng nước dâm mỹ, Lăng Hàn Bách nhắm mắt lại, hắn không nhìn tới côn thịt thô to của bản thân làm sao lần lượt ra vào trong thân thể Triển Hồng Vũ.

Mãi đến tận khi hông của hắn bỗng nhiên hơi cong lên, một cỗ tinh dịch bắn vào áo mưa, lúc này Lăng Hàn Bách cả người chiếm được sung sướng lên định mới không kìm lòng được hít một hơi thật sâu. Dưới sự vây quanh của tin tức tố Omega, tinh thần hắn cũng thả lỏng không ít.

Sau đó, hắn chậm rãi rút cự vật đang xỏ xuyên trong cơ thể Triển Hồng Vũ ra, mà tiếng thở dốc gấp gáp của đối phương cũng cho thấy những dằn vặt mà y đang chịu đựng của thời kỳ động dục cũng không có kết thúc.

"Bộ dáng hiện tại của em, tựa như một con chó chết dâm tiện, chứ có điểm nào giống một Omega 5 cấp S cao quý đâu."

Lăng Hàn Bách xuống giường, đi đến đứng ở trước mặt Triển Hồng Vũ đang nằm nhoài trên giường tam giác, lần thứ hai nâng cằm đối phương lên, sau đó lấy xuống khăn trùm đang che kín tầm mắt của nam nhân.

Đã cảm giác được Lăng Hàn Bách bắn tinh rồi khiến Triển Hồng Vũ ngơ ngơ ngác ngác mở mắt ra. Khi y ngầng đầu đối diện với khuôn mặt tràn đầy châm biếm của đối phương, trong lúc nhất thời cũng không biết nên làm ra biểu hiện gì.

Sự bi thương, sự phẫn nộ của bản thân y, khi đối mặt với người đàn ông này, đều phảng phất không thể phát tiết.

Lăng Hàn Bách đi về phía trước một bước, một tay khác nâng lên dương vật của bản thân, cố ý ở trước mặt Triển Hồng Vũ quơ quơ. Mà thẳng đến lúc này Omega mới phát hiện trên thân cự vật kia được bao bọc trong một tầng áo mưa an toàn trong suốt, phần đỉnh áo mưa rót đầy chất dịch màu nhũ bạch – chính là tinh dịch Alpha vô cùng quý giá với Omega lúc này - vậy mà một giọt cũng không ban cho y.

Chẳng trách sau khi Lăng Hàn Bách đã làm ra động tác bắn tinh, thân thể mình vẫn như trước nóng nảy khó chịu.

Triển Hồng Vũ hoàn toàn không nghĩ tới Lăng Hàn Bách sẽ đem sự việc đẩy đến tình cảnh này, y như trước lẳng lặng nhìn đối phương, cũng không biết nên nói cái gì mới phải.

Mà Lăng Hàn Bách thì lại không hề thỏa mãn khi thấy Triển Hồng Vũ phản ứng như thế. Hắn buông đầu Triển Hồng Vũ ra, động thủ lấy xuống áo mưa chứa đầy tinh dịch của bản thân từ trên dương vật mình xuống.

"Em bị Trình Chấn làm nhiều năm như vậy, bên trong không biết có bao nhiêu dơ bẩn. Vì thế, em hẳn là sẽ không trách ta làm như vậy đi, phải không?"

(aaaa muốn giết chết công luôn quá %#^(*)(^$#&$@@$)

Sau khi nói ra câu đó, Lăng Hàn Bách nhìn thấy thân thể Triển Hồng Vũ thoáng run rẩy, mà trong cổ họng đối phương cũng thuận theo phát sinh một tiếng nghẹn ngào vặn vẹo, phảng phất như thanh âm của một con dã thú bị thương. Khi nghe vào trong tai khiến hắn cảm thấy một tia đau lòng, nhưng theo đó là càng nhiều khoái cảm sung sướng không tên.

Lăng Hàn Bách không hề bị lay động nhíu nhíu mày, buông tay đem áo mưa chứa đầy tinh dịch bản thân đổ ra lòng bàn tay, trực tiếp đưa đến trước mặt Triển Hồng Vũ, nở nụ cười tàn ác.

"Em đem những thứ này liếm sạch, như vậy có thể lâm thời đánh dấu làm giảm bớt dằn vặt thời kỳ động dục. Còn ngày mai, ta có muốn giúp em nữa hay không, thì còn phải xem xét biểu hiện của em nha."

Loại sung sướng vặn vẹo khi thương tổn người mình yêu, thực sự là làm cho nội tâm người tràn ngập hưng phấn.

Lăng Hàn Bách biết hành vi như vậy của mình quá mức đê hèn, thậm chí là còn tàn nhẫn, nhưng hắn không cách nào tự kiềm chế muốn nhục nhã nam nhân đã từng phản bội mình. Ngoài ra hắn đã không biết làm gì với trái tim quặn đau khi thấy bộ dạng khổ sở của đối phương hiện tại. Lăng Hàn Bách muốn cho Triển Hồng Vũ minh bạch một điều rằng chỉ có bản thân mình là chúa tể của y, khống chế và kiểm soát hết thảy của y, mà đối phương đời này chỉ có thể ngoan ngoãn thuần phục dưới chân mình!

Nghe Triển Hồng Vũ thống khổ rên rỉ, Lăng Hàn Bách vẻ mặt càng trở nên có chút hưng phấn. Hắn từ trước đến giờ đều rất rõ Triển Hồng Vũ người này xương cốt có điểm quật cường, cũng vì lẽ đó hắn kiên nhẫn đợi đối phương chậm rãi vứt bỏ những thứ vô dụng như tôn nghiêm cùng tự trọng, ngoan ngoãn làm theo những gì mình nói.

Thời kỳ động dục đối với Omega mà nói là cỡ nào dày vò thống khổ, những nội dung này Lăng Hàn Bách đã từng đọc trên sách giáo dục giới tính rất nhiều lần. Đương nhiên, ngày hôm này hắn cũng thông qua video giám thị thấy một Omega động dục mà không nhận được đánh dấu đúng lúc đến cùng là sẽ khốn khổ như thế nào. Cho nên hắn chắc chắn rằng kể cả người kiên nghị như Triển Hồng Vũ, cũng sẽ phải mở miệng nhận thua mà cầu xin bản thân thôi.

Cái cảm giác này khiến Lăng Hàn Bách vô cùng hưởng thụ. Hắn như trước đưa tay ra, giống như Chúa cứu thế, ánh mắt mang theo thương hại, lại mang theo chán ghét nhìn Triển Hồng Vũ bị cố định chặt chẽ trên giường tam giác, bị bản thân xỏ xuyên đến cả người như nhũn ra.

Đối phương liên tục ồ ồ thở dốc rên rỉ, mà cái miệng nhỏ xinh ẩm ướt kia, thủy chung không chịu nói ra một từ dư thưa.

Dần dần, trong lòng Lăng Hàn Bách bắt đầu nóng ruột, hắn tăng cao âm lượng bản thân, ngữ khí cũng trở nên nghiêm khắc.

"Liếm khô nó, Triển Hồng Vũ."

Triển Hồng Vũ thở dốc càng thêm gấp gáp, vào đúng lúc này Lăng Hàn Bách biết đối phương sắp không nhịn được mà liếm tay mình lại nghe được một tiếng trả lời của y.

"Không."

------------

ôi em nó quá quật cường, mà a nó thì quá...ừm, dùng từ tồi đi, nhỉ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro