PHẦN 2 -Chương 32
Ngón tay Lăng Hàn Bách nặng nề đè ép nhục bích khoang sinh sản Triển Hồng Vũ, hắn ngầng đầu nhìn đối phương hô hấp dồn dập, thân thể không ngừng vặn vẹo muôn phát tiết, bỗng nở nụ cười lạnh lẽo.
"Em ngày hôm nay tại phủ Tống đốc là cố ý muốn làm ta mất mặt sao, Triển Hồng Vũ?"
Triển Hồng Vũ nghẹn ngào lắc đầu, y không cố ý làm Lăng Hàn Bách tức giận, y chỉ hy vọng đối phương có thể tạm thời buông tha bản thân, bị trêu chọc như vậy nhưng không chiếm được phát tiết đã dằn vặt y đến mức thống khổ khó mà chịu đựng.
"A, em cho rằng dùng cái chết là có thể uy hiếp ta sao? Em cứ thử xem, liệu ta có cho em cơ hội tìm chết không? Trước khi ta chơi chán em, thì em đừng mơ nghĩ tới chết để giải thoát?"
Lăng Hàn Bách rút ngón tay đang đâm sâu trong khoang sinh sản Triển Hồng Vũ ra, đem ngón tay nhiễm niêm dịch đối phương xoa xoa lên y phục ngăn cách tin tức tố màu đen của y, sau đó lại cầm lấy điều khiển khống chế Kết nhân tạo đặt bên cạnh lên.
"Dựa trên biểu hiện ngày hôm này của em, xác thực em phải nhận trừng phạt. Không phải em rất yêu thích được dằn vặt sao? Vậy để tiểu tử này "yêu thương" em một đêm đi."
Lăng Hàn Bách đem Kết nhân tạo chỉnh biến thành hình thái lớn hơn, lại nâng tần suất chấn động lên mức cao nhất, hầu như là trong nháy mắt đó hắn liền nhìn thấy thân thể Triển Hồng Vũ co giật dữ dội.
Quá độ kích thích, không thể nghi ngờ sẽ mang tới thống khổ to lớn thế nào. Lăng Hàn Bách trong lòng rõ ràng trừng phạt như vậy sẽ có thể tổn thương khoang sinh sản yếu đuối của Omega, thế nhưng hắn đã không còn quan tâm xem đối phương sẽ đau đớn như thế nào.
Ngôn ngữ vô tình, tùy ý làm nhục khiến Triển Hồng Vũ cả thân lẫn tâm đều thống khổ cực kỳ, y tin tưởng Lăng Hàn Bách biết rõ dằn vặt một Omega chưa bị đánh dấu sẽ mang đến cho họ thương tổn lớn đến mức nào.
Thế nhưng người kia sớm đã không để ý, nếu như hắn còn chút quan tâm nào đến bản thân, làm sao sẽ buộc mình phải đến tiệc tối ở Tống đốc phủ, ép bản thân phải mặc những buộc cụ không có tính người, chà đạp lên tôn nghiêm của mình đây?
Triển Hồng Vũ nắm chặt thành giường nơi tay bị trói, phẫn nộ cùng bi thương khiến cường độ trên tay y dần dần mất khống chế.
Thế nhưng xuất phát từ phản ứng sinh lý, dương vật Omega dưới sỉ nhục nặng nề của Lăng Hàn Bách vẫn như cũ giương cao đầy hưng phấn trước mặt Alpha.
Dù phải chịu tầng tầng cầm cố, nhưng nam nhân vẫn là không thể áp chế khát khao được bắn tinh của mình.
Lăng Hàn Bách cũng là nam nhân, nhìn thấy tính khí Triển Hồng Vũ sau khi căng trướng đến cực hạn liền chậm rãi mềm nhũn xuống, mặc dù không có bất kỳ tinh dịch nào chảy ra, hắn cũng biết đối phương vừa mới đạt tới khoái cảm khô, là nghịch xạ trong cơ thể.
Nhìn dáng dấp này, quả thật thân thể Omega cũng không chỉ là mẫn cảm bình thường thôi đâu.
Nguyên bản còn muốn tiếp tục trêu đùa khối thân thể trước mắt này thêm chút nữa nhưng Lăng Hàn Bách nhất thời mất đi hứng thú, trái tim hắn bỗng nhiên xuất hiện cảm giác tự trách cùng mềm lòng đầy khó hiểu.
Nhìn Triển Hồng Vũ giãy dụa thành bộ dạng kia, hắn lẽ ra phải rất hả dạ mới đúng chứ.
Lăng Hàn Bách nhíu nhíu mày, hắn nâng dương vật Triển Hồng Vũ lên, sau đó dùng điều khiển giải trừ giam cầm trong niệu đạo cho đối phương.
Rất nhanh, một luồng chất lỏng trong suốt liền từ linh khẩu chảy ra, tiếp theo là luồng trọc dịch màu trắng, loại chất lỏng này lưu trên găng tay thuộc da màu đen của Lăng Hàn Bách, nhìn đặc biệt bắt mắt.
Không biết là xuất phát từ việc mình mềm lòng với đối phương mà tức giận, hay vẫn là phẫn nộ đối với biểu hiện ngày hôm nay của Triển Hồng Vũ trong tiệc tối phủ Tống đốc mà Lăng Hàn Bách kéo mở mặt nạ dưỡng khí đối phương ra, không chút lưu tình đem phần chất lỏng hơi tanh này bôi lên mặt mũi Omega.
Lúc chất lỏng sền sền trắng mịn đặc mùi xạ hương nam tính bôi lên mặt, Triển Hồng Vũ lập tức minh bạch đó là gì. Y chật vật cực kỳ cố gắng vặn vẹo phần đầu bị vòng cổ hạn chế muốn né tránh sỉ nhục như vậy, nhưng trói buộc nghiêm cẩn khiến y không cách nào trốn tránh.
Không phải ghét bỏ ta buồn nôn sao?! Cơ thể em chẳng phải vẫn bị ta trêu đùa đến bắn tinh đây thôi! Lẽ ra ta phải mang em đến biểu diễn tại buổi đấu giá dưới lòng đất, để cho tất cả mọi người đều nhìn thấy, bầu bạn của Trình Chấn vốn là loại thấp hèn như thế nào."
Lăng Hàn Bách không chút lưu tình dùng từ ngữ đầy cay nghiệt chửi mắng Triển Hồng Vũ. Omega sau khi nghe được những lời này, tay đang nắm chặt thành giường kim loại bỗng nhiên dùng sức, thành giường cứng rắn như vậy liền bị y bẻ gãy nắm trong tay.
Nhìn thấy tình hình trước mắt, Triển Hồng Vũ đầu tiên là vô cùng kinh hãi, lập tức lớn tiếng rống lên.
"Em muốn làm cái gì?! Em là muốn phản kháng người chi phối của mình hay sao?! Triển Hồng Vũ! Trính Chấn có thể chơi em, ta tại sao lại không thể??!!??"
Triển Hồng Vũ đại khái cũng không nghĩ tới bản thân lại bị Lăng Hàn Bách kích thích tới phẫn nỗ mà đem thành giường kim loại đang trói buộc cổ tay mình bẻ gãy, cổ cùng chân y vẫn còn đang bị khóa chặt, mà miệng lưỡi bị giam giữ cũng không cách nào nói ra một chữ oán hận, trong mắt lại chỉ có một mảng xám bạc mờ mịt mà tối tăm.
Cho rằng Triển Hồng Vũ có ý định phản kháng lại người chi phối, thậm chí nghiêm trọng hơn là uy hiếp bản thân, Lăng Hàn Bách liền trở nên nổi giận. Mặc dù đối phương sau khi bẻ gãy thành giường cũng chỉ lẳng lặng nằm yên trên giường, nhưng hắn vẫn cầm lấy điều khiển khống chế Kết nhân tạo, mở ra chức năng giật điện, hắn biết muốn đối phó với nam nhân cứng cỏi trước mắt này thì chỉ có thể dùng biện pháp tàn khốc nhất.
Tiếng kêu rên bén nhọn đau đớn đột nhiên tràn ra từ cổ họng Triển Hồng Vũ, điện giật không ngưng nghỉ khiến y căn bản không có cách nào phản ứng kịp, chỉ có thể thống khổ giãy dụa không ngớt.
"Aaaa!" Nhưng mà loại dằn vặt tàn khốc này sẽ không bởi Triển Hồng Vũ biểu hiện ra thống khổ mà đình chỉ.
Nghĩ đến những uy hiếp lúc trước của đối phương cùng thái độ hắn thể hiện đối với bản thân khi ở trong phủ Tống đốc kia liền khiến Triển Hồng Vũ cảm thấy tuyệt vọng, y trong lòng không còn do dự nữa.
Lăng Hàn Bách cho rằng hành vi của mình bây giờ là đang muốn uy hiếp hắn, mà chính bản thân y biết, đây là y thật sự không cách nào chịu nổi bị đối phương tiếp tục dằn vặt như vậy nữa.
Omega mạnh mẽ tóm lấy thanh kim loại vừa bị mình bẻ gãy, đột nhiên hướng về phía cổ mình đâm xuống, y muốn cho bản thân chết lưu loát một chút.
Tình cảnh trước mắt khiến Lăng Hàn Bách chỉ định giáo huấn Triển Hồng Vũ mà bật chức năng giật điện bỗng cả người chấn động, hắn căn bản không nghĩ tới Triển Hồng Vũ ở trước mặt mình dám làm ra hành động tự sát như thế.
Ngay khi Triển Hồng Vũ đem thanh kim loại bén nhọn chạm đến phần da thịt nơi cần cần cổ yếu ớt của mình, Lăng Hàn Bách dùng hết toàn lực nhào tới bắt lấy hung khí kia giữ chặt lại.
"Em nổi điên cái gì?!? Đem vật này để xuống cho ta!"
Hắn cương quyết áp chế tay Triển Hồng Vũ, nhìn thấy đối phương ra sức nâng đầu lên, cũng nhìn thấy cặp mắt bởi nước thuốc mà trở nên mờ mịt không tiêu cự kia tràn ngập thống khổ.
Triển Hồng Vũ tức giận vung cánh tay muốn đẩy Lăng Hàn Bách đang đè trên bản thân ra, tiếng rên rỉ trong miệng cũng từng bước trở nên thê thảm, trong đôi mắt xám bạc chảy xuống hai hàng nước mắt.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro