Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

PHẦN 2 -Chương 21

Phòng dạy dỗ và Phòng nghỉ ngơi ở sát vách nhau, sau khi đưa Triển Hồng Vũ vào trong nghỉ ngơi, để phòng ngừa đối phương làm ra hành vi gây nguy hiểm của bản thân mình, Blue cùng Link lưu lại trong phòng để canh chừng y.

Triển Hồng Vũ ngồi trên sofa cạnh cửa sổ, y đã tiêu hao quá nhiều thể lực, đúng là thật sự cần nghỉ ngơi một chút.

Vào lúc này, sau một buổi chiều bận rộn trong thư phòng, Lăng Hàn Bách đã đi ra ngoài cho thoáng khí. Đối phương dừng lại trong vườn hoa, đang vui vẻ chơi đùa cùng Công Tước.

Triển Hồng Vũ nhìn thấy Công Tước bổ nhào về phía Lăng Hàn Bách, sau đó Lăng Hàn Bách ôm lấy nó xoa xoa đầu. thời khắc này Lăng Hàn Bách cười đến là vui vẻ, vẻ tối tăm độc ác trên mặt khi đối diện với mình hầu như biến mất không còn dấu vết.

Cách một lớp cửa kính cường lực dày, Triển Hồng Vũ phảng phất có thể nghe được cả tiếng cười sang sảng thoải mái của đối phương.

Bỗng nhiên, Lăng Hàn Bách đang ở trong sân chơi đùa vui vẻ cùng Công Tước chợt ngẩng đầu lên, hắn nhìn về phía Triển Hồng Vũ đang ngồi cạnh cửa sổ phòng nghỉ ngơi. Trong nháy mắt ấy, trên khuôn mặt vẫn còn tươi cười của Lăng Hàn Bách bỗng trở nên có chút âm lãnh.

Một luồng trào phúng nồng đậm nổi lên giữa hai chân mày, Lăng Hàn Bách nhẹ nhàng liếc vẻ mặt mệt mỏi của Triển Hồng Vũ, lại xoay người vui vẻ xoa đầu Công Tước. Hắn ngồi xổm xuống, tay thì vuốt ve lớp lông thú cưng, nhưng trong đầu lại hiện lên hình ảnh Triển Hồng Vũ bị dạy dỗ thông qua màn hình giám thị kia. Nam nhân y còn chưa kịp đụng vào, trên thân bị đạo cụ nhồi đầy, bản thân nhìn đối phương bị đạo cụ kích thích đến bắp thịt co giật, rên rỉ liên tục, y lúc đó liệu có hối hận với lựa chọn của mình ngày xưa hay không? Nếu y không phản bội hắn, vậy lúc này đây xen vào cơ thể dâm đãng của y sẽ không phải là những đạo cụ lạnh lẽo kia, mà là hùng phong của Alpha có thể mang tới vui thích cho đối phương. Lăng Hàn Bách đương nhiên không biết Triển Hồng Vũ nghĩ như thế nào, hắn đoán, kỳ thực Triển Hồng Vũ hẳn là cũng không hối hận đâu.

Đối phương tâm tính cứng cỏi, điểm này từ lúc nhận thức y hắn đã biết rõ, người đàn ông đó có thể vì lợi ích mà không chút do dự vứt bỏ bản thân, như thế nào sẽ hối hận đây?

Nếu không phải Trình Chấn đột tử, hẳn là Triển Hồng Vũ vẫn sẽ hài lòng mà hưởng thụ tất cả những điểm tốt mà danh phận bạn đời Thượng tướng lục quân mang lại đi.

Lăng Hàn Bách hừ lạnh một tiếng, đem trái bóng trong tay ném ra xa, Công Tước gầm lên một tiếng liền chạy đuổi theo.

Lúc này quản gia đi tới, cung kính hướng hắn bẩm báo: "Tương Quân Các, Tống đốc phủ có thông báo."

Lăng Hàn Bách nhíu mày lại, hắn không nói gì, chỉ là nhanh hướng biệt thự đi tới.

Mãi đến tận khi bóng người Lăng Hàn Bách đã rời khỏi tầm mắt, Triển Hồng Vũ lúc này mới dời ánh mắt đi. Y quay đầu liếc nhìn hai người giám sát đang yên lặng quan sát mình không chớp mắt, nội tâm không tự chủ nổi lên một mạt chán ghét.

Mà vào lúc này, Cayman lại đang hướng Saga oán hận tại sao không cho cậu tới trông chừng Triển Hồng Vũ.

Saga quay đầu nhìn đồng nghiệp trẻ tuổi này của mình, đối phương quá mức nhiệt tình thiện lương, trên thực tế rất không thích hợp với nghề giám sát.

"Cậu quá đồng tình với y. Đây là điều mà người giám sát không được phép phạm phải. Nếu còn tiếp tục như vậy, Tương Quân Các khả năng sẽ đuổi việc cậu đấy."

"Tôi, tôi làm sao? Tôi cũng không có làm điều gì trái với quy tắc a!" Cayman đối với nhận xét này rất không rõ, thậm chí có chút oan ức.

Saga đang bắt tay lựa chọn những dụng cụ ràng buộc Triển Hồng Vũ đêm nay, bộ keo dính răng mỗi lần đều phải thay mới, cách âm nghẹt mũi cũng vậy,

"Cayman, tôi biết ngoài thân phận ABO, chúng ta đầu tiên đều là con người. Thế nhưng cậu phải biết, đối mặt với một Omega, nếu như cậu quá mực đồng tình và xót thương y, ngược lại khiến y rơi vào nguy hiểm."

Saga nhớ tới sai lầm bản thân từng mắc phải, đó là khi hắn mới trở thành người giám sát được hai năm, cũng vô cùng đồng tình với Omega của chủ nhân mình. Hắn thậm chí còn lén lút giúp đối phương giải khai một chút ràng buộc, kết quả là đến ngày thứ hai liền nhìn thấy Omega nữ vốn nhu nhược kia lại lấy phương thức cắn đứt rồi nhai nát đầu lưỡi nuốt vào để bế tắc yết hầu mình mà chết.

Sau lần đó Saga nhận thức sâu sắc, dưới hoàn cảnh không thể hoàn toàn giúp đỡ, nếu như phải bảo vệ sinh mệnh cho một Omega, như vậy cách tốt nhất là không cho họ có bất kỳ cơ hội tự sát nào.

Nghiêm khắc ràng buộc vô cùng quan trọng, tử vong là một lựa chọn cực kỳ không sáng suốt, Bình quyền đảng cũng chưa phải bị triệt để tiêu diệt, có lẽ khởi nghĩa Triều Nhất sẽ thành công, lúc đó những Omega đáng thương này sẽ có thể lấy lại tự do cùng quyền lợi xã hội của mình.

Saga không biết lựa chọn của bản thân đến cùng là đúng hay là sai, hắn chỉ là không chịu được để cho một sinh mệnh cứ thế trước mặt mình biến mất.

Thế nhưng hắn biết, bản thân có tội.

"Đúng rồi, tối qua ta kiểm tra thấy hô hấp Triển tiên sinh có một đoạn thời gian đặc biệt dồn dập, đêm này giúp ngài ấy đeo lên thiết bị hấp dưỡng khí đi." Saga trước khi Cayman muốn phản bác lời hắn, nhắc nhở đối phương một câu.

Cayman lấy làm kinh hãi, không nhịn được hỏi: "Là trói quá chặt chẽ rồi sao? Có phải nên thả lỏng ra một chút, tỷ như bỏ ràng buộc trong túi ngủ đi?"

Saga lắc đầu: "Không được. Dù sao y cũng là Omega 5 cấp S, an toàn của tướng quân phải được đặt lên hàng đầu. theo lý thuyết thì rằng buộc như vậy không đến nỗi sẽ khiến y khó thở, có lẽ là chưa kịp thích ứng thôi."

Hai người giám sát không ai biết rằng, tối hôm qua sau khi họ rời đi, hung thủ dẫn đến Triển Hồng Vũ khó thở chính là Kết nhân tạo trong khoang sinh sản y bị Lăng Hàn Bách bấm khởi động.

----

Trong thư phòng làm việc của Lăng Hàn Bách, trên khuôn mặt anh tuấn rốt cục thu hồi lại vẻ lạnh lùng cùng ngạo mạn thường ngày, bởi vì hắn lập tức sẽ đối mặt với người quyền lực nhất Đế quốc Tống đốc Phương Kỳ Chính.

Màn hình ba chiều hiện lên hình ảnh lập thể của Tống đốc Đế quốc.

Phương Tống đốc đối diện Lăng Hàn Bách đang ngồi trên một cái ghế mềm rộng rãi thoải mái, tay gã nắm một cái Quyền trượng đại diện cho thân phận Tống đốc. Quyền trượng này cũng tương tự cái trong tay Lăng Hàn Bách, đều có màu vàng kim bên trên được chạm trổ văn tự tinh xảo, khác biệt duy nhất là phần tay chuôi được điêu khác hình đầu một con hổ.

Giờ khắc này, Phương Kỳ Chính cũng không có ngẩng đầu lên, gã đang rất hứng thú nghiêng đầu nhìn sang hình người màu đen bị cố định bên cạnh mình.

Một thân người bị nghiêm mật ràng buộc trong y phục ngăn cách tin tức tố được cố định chặt chẽ trên giá hình, ngay cả đầu cũng bị bịt kín trong mũ trùm, một sợi tóc cũng chưa từng lộ ra.

Nhưng dưới hạ phúc đối phương lại lộ ra một cái dương vật thô to, vật này oai hùng khiến không ít Alpha nhìn mà phát khiếp.

Trên đỉnh dương vật có khảm một cái ngân hoàn ánh kim, mà trên ngân hoàn cùng với hai bên âm nang no căng đều dán vào miếng dán điện cực, từ trạng thái vặn vẹo không ngừng của người nọ thì chắc hẳn đối phương đang phải tiếp nhận trừng phạt điện giật tàn khốc.

Phương Kỳ Chính thỉnh thoảng dùng Quyền trượng đánh một phát lên nam căn bị ép cương cứng của đối phương, nhưng vật kia lại chỉ hơi rung rung mà chẳng có gì chảy ra cả, Lăng Hàn Bách biết trong niệu đạo đối phương hẳn là cũng bị phong tỏa chặt chẽ rồi.

Một lát sau Phương Kỳ Chính mới nghiêng đầu, nhìn về phía màn hình liên lạc.

"Lăng Thượng tương, buổi chiều vui vẻ." Vị Tống đốc quyền thế khẽ cười lên, tuổi thọ của người Đặc Tinh tuy rằng so với người xưa cũng không tăng hơn nhiều lắm, thế nhưng quá trình già yếu lại chậm đi không ít. Phương Kỳ Chính đã gần năm mươi tuổi nhưng lại vẫn không hiện ra vẻ già nua, trên khuôn mặt anh tuấn khiêm tốn nhìn như chỉ mới ngoài ba mươi một chút thôi.

"Tống đốc đại nhân, chúc ngài buổi chiều vui vẻ." Lăng Hàn Bách cung kính đáp lại đối phương.

"Lăng tướng quân, nghe nói gần đây cậu mới đi Trung tâm phân phối và bảo vệ o1 tiếp nhận bạn đời của Trình Chấn tướng quấn, không biết lúc nào thì sẽ cùng y cử hành hôn lễ đây?"

Phương Kỳ Chính đương nhiên đã gặp qua Triển Hồng Vũ, các chính khách cao tầng của Đế quốc thường tổ chức các buổi tiệc vào cuối tuần để tìm niềm vui.

Phủ Tống đốc mỗi cuối tuần đều tổ chức một buổi gặp mặt nhỏ, mà hầu như buổi nào Trình Chấn cũng đều mang theo người bạn đời có ngoại hình xuất chúng của gã đến tham dự.

Lăng Hàn Bách có chút lúng túng cười nói: "Đa tạ tống đốc đại nhân quan tâm, nhưng thuộc hạ không dự định cùng em ấy tiến hành hôn lễ. Ngài biết đấy, dù sao y cũng đã là hàng xài rồi."

"Ồ, cậu cũng minh bạch y chính là hàng xài rồi a. Vậy tại sao còn muốn chọn y? Trung tâm phân phối và bảo vệ hẳn là có không ít Omega ưu tú khác có thể cho cậu tùy ý lựa chọn chứ."

Ngữ điệu nói chuyện của Phương Kỳ Chính ôn hòa mà chầm chậm, thế nhưng trong lời nói có ẩn ý, chính là dạng miệng nam mô bụng một bồ dao găm.

Lăng Hàn Bách biết Phương Kỳ Chính từ trước đến giờ có lòng nghi ngờ rất nặng, hắn rất nhanh đáp: "Thuộc hạ cùng Triển Hồng Vũ đã quen biết nhau từ nhỏ. Y đã từng đáp ứng sẽ trở thành bạn đời của thuộc hạ, vậy nhưng cuối cùng lại lựa chọn Trình Chấn tướng quân. Tống đốc đại nhân, sau đó thuộc hạ mới hiểu được những lời ngài nói là chính xác, Omega là một mặt hàng thấp hèn, sự tồn tại của bọn họ chỉ như món đồ chơi cùng công cụ sinh dục cho Alpha chúng ta mà thôi, thuộc hạ vốn không nên đối với bọn họ có quá nhiều tình cảm cùng kỳ vọng. Mà lần này thuộc hạ đem Triển Hồng Vũ về, chính là muốn cho y nhận thức rõ thân phận của mình. Dù sao ngài cũng biết, trước đó Trình Chấn tướng quân chính là quá sủng ái y."

Phương Kỳ Chính là người đã thúc đẩy ban hành và thực thi Luật pháp cưỡng chế bảo vệ Omega, hiển nhiên gã không ôn hòa như vẻ bề ngoài, gã là một kẻ hết sức lãnh khốc, cùng với trong đầu luôn tràn ngập ý muốn khống chế thế giới.

"Hahahahaha...." Nghe thấy câu trả lời của Lăng Hàn Bách, Phương Kỳ Chính cười to lên, gã rất hài lòng với câu hồi đáp này. Lăng Hàn Bách không hổ là người gã coi trọng, hoàn toàn không có chút lòng cảm thông nào với Omega, là người có thể nhận rõ được bản chất dâm đãng cùng ti tiện của o1. Đây chính là một trong những nguyên nhân quan trọng mà gã để một quân nhân trẻ tuổi chưa tới ba mươi thăng chức Thượng tướng Lục quân, gã cần chính là một kẻ tuyệt đối trung thành, có cùng quan điểm và chí hướng, đem toàn bộ Omega trong thế giới này vững vàng nắm chặt trong lòng bàn tay, từ đó củng cố địa vị chí cao vô thượng của Alpha.

"Hàn Bách, cậu so với Trình Chấn thì tỉnh táo hơn nhiều lắm. Nói thật, ta vẫn không rõ vì sao Trình Chấn lại đối với bạn lữ si mê đến thế, thậm chí còn giải trừ những ràng buộc cần thiết cho đối phương, hắn muốn dùng cái này để chứng minh điều gì đây? Hắn yêu y, vì lẽ đó liền muốn cho y được tự do? Đừng quên, Omega sau khi gen biến di thì năng lực liền không thấp hơn so với Alpha chúng ta nữa đâu. Nếu như không khống chế bọn họ, chỉ sợ sau này người thống trị thế giới sẽ không phải là Alpha nữa mà là Omega. Làm sao có thể để những công cụ sinh dục này tới cai trị chúng ta? Sự việc như vậy ta tuyệt đối không cho phép phát sinh! A, nếu như Omega không nhất định một hai phải vận động bình đẳng quyền lợi cho các giới, ta cũng vẫn có thể để họ tiếp tục sống tiếp trong thế giới bình đẳng giả tạo đó. Nhưng cậu thấy đấy, o1 lại muốn thu được quyền lực cùng địa vị cao trong chính phủ, thậm chí còn muốn cự tuyệt cùng Alpha định hướng xứng đôi. Còn tiếp tục như vậy, những kẻ Omega này sợ là muốn cự tuyệt cả việc sinh dục. Bọn họ cho là có thuốc ức chế Omega thì liền thật sự cùng Alpha chúng ta giống nhau được sao?"

Phương Kỳ Chính nghiêng đầu, gã lại lạnh lùng nhìn về cái hình người màu đen bị rằng buộc quá mức chặt chẽ so với quy định bên cạnh, dương vật đối phương dưới ảnh hưởng của điện giật mà nhẹ nhàng lay động, bộ thân thể dưới lớp cầm cố tù túng này xem ra sắp tới giới hạn phát tiết rồi.

Gã đưa tay ra, ngón tay đeo găng cầm lấy ngân hoàn khảm trên quy đầu kéo kéo, sau đó thưởng thức thân thể đối phương dưới sự kích thích làm sao vô lực giãy dụa run rẩy.

"Như vậy mới đúng, để bọn họ hoàn toàn biến thành nô lệ của chúng ta, vĩnh viễn nằm dưới sự cưỡng chế của Alpha, để chúng ta đùa bỡn, vì chúng ta sinh con." Phương Kỳ Chính vừa tiếp tục trêu đùa dương vật của người bị trói bên cạnh, vừa hướng Lăng Hàn Bách nói: "Nói nhiều như vậy nhưng đều là chuyện phiếm cả thôi. Hàn Bách, cuối tuần sau Tống đốc phủ tổ chức tiệc tối, đến lúc đó nhớ đem theo bầu bạn của cậu tới, để đại gia quen biết một chút. Mấy lần cậu đều không tới, có người thậm chí còn hoài nghi cậu có phải đang gặp phiền toái gì không."

"Đa tạ ngài mời, Tống đốc đại nhân." Lăng Hàn Bách đúng mực gật đầu.

Phương Kỳ Chính trên mặt lộ ra một nụ cười ôn nhu mà vô hại: "Tuy rằng công tác rất khổ cực, những tên bình quyền đảng cũng rất ầm ĩ, thế nhưng cũng cần thả lỏng một chút, cậu cũng có thể tham gia buổi đấu giá dưới lòng đất nữa, mấy lần gần đây rất thú vị."

"Đa tạ Tống đốc nhắc nhở, thuộc hạ gần đây đúng là bận quá, vì lẽ đó vẫn luôn không có thời gian. Hơn nữa ngài cũng biết, thuộc hạ đối với phương diện kia cũng không phải quá hứng thú." Lăng Hàn Bách biết Phương Kỳ Chính ám chỉ chính là cái gì.

Giai cấp cầm quyền của Đặc Tinh ngoại trừ gặp gỡ định kỳ trong tiệc tối do Tống đốc phủ tổ chức, biểu diễn cho người xem Alpha cùng Omega dưới Luật pháp cưỡng chế bảo vệ trở thành bầu bạn hài hòa vui vẻ giả tạo, thì cũng sẽ thỉnh thoảng tổ chức buối đấu giá dưới lòng đất. Nhân viên có thể tham gia phục vụ tại buổi đấu giá này đều phải trải qua chọn lọc nghiêm ngặt, trừ đảm nhận chức vụ quan trọng thì phải là tâm phúc tuyệt đối trung thành với Phương Kỳ Chính.

Những người này đều kiên định tán đồng quan điểm Omega sinh ra có thân phận nô lệ, kiên quyết ủng hộ Luật pháp cưỡng chế bảo vệ Omega.

Trong buổi đấu giá, Ngục giam đặc biệt sẽ chọn lựa một số o1 có điều kiện thân thể ưu dị nhưng từ chối xứng đôi hoặc xứng đôi thất bại mà biến thành tính nô, cũng cấp cho cao tầng đùa bỡn. Lâm Hạo cũng đã từng phải chịu đối xử như vậy tại đây.

Mà những thân sĩ quan chức này cũng thường căn cứ theo chủ đề buổi đấu giá mà đem Omega của mình bó buộc thành dáng dấp của tính nô, sau đó tại buổi đấu giá tràn ngập dâm dục mà đùa bỡn Omega bản thân, thậm chí đem chính Omega của mình làm vật bán đấu giá để cho người ra giá cao nhất đêm đó thỏa sức trêu đùa, có người chi phối còn rộng lương đem o1 bạn đời đưa cho đại gia tùy tiện dâm dục một đêm.

Lúc trước sau khi Trình Chấn cùng Triển Hồng Vũ xứng đôi xong, Phương Kỳ Chính cho rằng vị tướng quân này đối o1 không kiên định chính kiến cùng quan điểm, sau đó liền từ chối không để hắn tham gia hoạt động trong lòng đất nữa. Đương nhiên Trình Chấn tuy rằng bị Tống đốc đại nhân lạnh nhạt mà cảm thấy kinh hoảng, thế nhưng hắn trước sau vẫn không muốn chia sẻ Triển Hồng Vũ cho những người khác, hắn yêu bầu bạn xinh đẹp mà ưu tú này, chỉ muốn ở trên giường làm đối phương đến thất thần.

Mà Lăng Hàn Bách bởi vì chậm chạp không có đối tượng xứng đôi, tình cờ cũng có đi buổi đấu giá một lần, nhưng hắn ở trước mặt mọi người từ trước đến nay đều có chút lãnh đạm, vì lẽ đó cũng chỉ thật sự là nhìn một chút chứ không có chơi đùa.

Bây giờ hắn đã có Omega của bản thân, Phương Kỳ Chính đương nhiên hy vọng tâm phúc mà mình trọng điểm bồi dưỡng sẽ không trở thành một Trình Chấn thứ hai.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro