PHẦN 1 - Gặp lại
Chương 1
"Xin lỗi, Triển tiên sinh, kết quả xứng đôi lần thứ ba của ngài cũng thất bại rồi. E là..." – nhân viên công tác của Trung tâm phân phối và bảo vệ tỏ ra vô cùng áy náy khi thông báo cho Triển Hồng Vũ tin tức này, gã nhìn thấy trên khuôn mặt anh tuấn mà xinh đẹp tuyệt mỹ của y lộ ra thần sắc thất vọng cùng hoang mang cực độ.
"Tại sao? Tại sao bọn họ đều từ chối tiếp nhận độ xứng đôi cùng tôi?" Triển Hồng Vũ có chút kích động, thân hình y vốn đang đứng nghiêm thẳng tắp như muốn nhào lên người nhân viên vừa thông báo. Thấy thế, hai bảo vệ chăm sóc bên cạnh lập tức tiến lên ngăn chặn bả vai của y.
Triển Hồng Vũ vốn là một Omega phi thường ưu tú, y thuộc loại Omega có gen biến dị, trên phương diện trí tuệ cùng khí lực có thể sánh ngang cùng các Alpha mạnh mẽ nhất. Ngoài ra, khuôn mặt xinh đẹp anh tuấn mà không kém phần mỹ lệ của y cũng là một nguyên nhân khiến rất nhiều Alpha động lòng.
Theo lý thuyết, cho dù thân phận bây giờ của Triển Hông Vũ có là tang ngẫu (bạn đời đã chết), cũng sẽ không thiếu Alpha muốn đánh dấu y làm của riêng.
Có mấy lời nhân viên công tác tại trung tâm ngại nói thẳng, trong lòng bọn họ đều rõ ràng – Triển Hồng Vũ thật sự là không gặp may.
Nguyên nhân cái chết của Trình Chấn thượng tướng – phối ngẫu của Triển Hồng Vũ sớm đã truyền khắp vòng tròn thượng lưu của Đặc Tinh đế quốc, chính là chết ngay trên người bạn đời Omega này – không thể nghi ngờ khiến người ta cảm thấy nam nhân xinh đẹp này rất xúi quẩy. Mặc dù sau đó bộ phận điểu tra đã tìm ra lý do dẫn đến cái chết của vị Alpha đó là do bản thân hắn tái phát bệnh tim đột ngột.
Nếu như nói đây là nguyên nhân khiến các Alpha khác ghét bỏ xứng đôi với một Omega ưu tú như Triển Hồng Vũ thì dường như còn chưa đầy đủ. Đối phương cùng Trình Chấn kết hôn đã bảy năm, lại vẫn không thể hạ sinh cho họ Trình một đứa con nào, coi như tại thời điểm y cùng Trình Chấn kết hôn thì vị Alpha đó cũng đã bốn mươi lăm tuổi, thế nhưng Alpha sẽ không vì tuổi tác mà mất đi năng lực thụ tinh đáng tự hào của mình. Hơn nữa, ở độ tuổi đó thân thể Trình Chấn vẫn được coi là rất trẻ trung dẻo dai. Vì vây suy ra, dường như lý do nằm trên người Triển Hồng Vũ mà ra.
Một Omega không thể tạo dựng ra đời sau ưu tú thì sẽ bị coi là vô dụng, bị vứt bỏ như vậy sao?
Không. Bằng vào tướng mạo anh tuấn diễm lệ cùng năng lực xuất chúng của Triển Hồng Vũ thì vẫn có một lượng lớn Alpha đồng ý kết đôi với y. Còn vấn đề đời sau, ngược lại Alpha còn có thế vô điều kiện thông qua việc quan hệ với những Omega phạm tội bị tống vào Ngục giam đặc biệt để tạo ra con cháu của chính mình sau.
Nguyên nhân chân chính khiến cho Triển Hồng Vũ bị các Alpha nhiều lần từ chối xứng đối đương nhiên là....
"Tôi không muốn vào Ngục giam đặc biêt! Là chính tôi đã giết Trình Chấn, các người cần phải giết tôi đền mạng cho hắn!"
Triển Hồng Vũ chỉ cần nghĩ đến đến tương lai mình sẽ gặp phải những đãi ngộ không phải giành cho con người nếu luân lạc đến Ngục giam đặc biệt liền không chịu nổi, trong con ngươi lam sắc vốn đẹp đẽ mà trầm tĩnh kia rốt cuộc cũng bị nhóm lên đốm lửa nhỏ hoảng sợ cùng túc giận.
"Triển tiên sinh, ngài không nên kích động. Bởi vì ngài thân phân quý tộc, chúng tôi sẽ đặc cách vì ngài thực hiện một lần xứng đôi nữa, hy vọng lần cuối cùng này sẽ có chuyển biến tốt." Nhân viên công tác đứng lên tự mình khuyên bảo đối phương.
Những nhân viên nay luôn sử dụng kính ngữ cùng câu từ nhẹ nhàng lịch sử để nhường nhịn và thể hiện sự lo nghĩ vì quyền lợi của Omega bởi đây là phép tắc của xã hội, mặc dù chính bọn họ mới là những kẻ thực sự đưa Omega vào địa ngục kinh hoàng.
Bỗng nhiên ngoài cửa vang lên một loạt tiếng bước chân, đều đặn chậm rãi mà rền vang, đó là âm thanh của ủng chiến dành riêng cho quân đội, vốn từng là bạn đời bên cạnh Trình Chấn thượng tướng suốt 7 năm, hiển nhiên Triển Hồng Vũ vô cùng quen thuộc với loại âm thanh này.
Cửa phòng khách từ từ mở ra, Triển Hồng Vũ vốn nôn nóng và phẫn nộ theo bản năng mà nghiêng đầu nhìn, y thấy một nam nhân thân mang chế phục sĩ quan Lục Quân xuất hiện ở của. Hắn mang mũ quân đội gắn sao, bàn tay thon dài cầm một gậy chống mang tính chất trang sức, trên chuôi tay cầm hoàng kim có khắc một biểu tượng quân hiệu – là Quyền trượng tượng trưng cho Lục Quân Thượng tướng được Tống đốc đế quốc đích thân ban tặng.
"Ta cảm thấy vô cùng đau đớn khi hay tin Trình Chấn tướng quân bất hạnh tạ thế khi tuổi đời vẫn còn trẻ. Lại nghe nói bạn đời của ngài là Triển tiên sinh đang gặp phiền toái, Trình tướng quân từng là thủ trưởng của ta, ta không thể làm ngơ không quan tâm tới tình huống bạn đời của ngài ấy. Nếu như có thể, ta nguyện ý cũng Triển tiên sinh trở thành phối ngẫu xứng đôi." Nam nhân vừa tới nói chuyện, ung dung thong thả lấy xuống mũ quân đội của bản thân, khi mũ vừa hạ xuống, trên khuôn mặt đẹp trai kia ngoại trừ bình tĩnh cùng lạnh lùng thì không còn biểu cảm gì khác.
Triển Hồng Vũ giật mình khi nhìn thấy gương mặt của vị sĩ quan quân đội này, đôi môi y không kìm được khẽ mấp máy, mà con ngươi lam sắc của y cũng trong chớp mắt dâng lên một luồng tâm tình cực kỳ phức tạp.
"Tương Quân Các, ngài sao lại tự mình ghé qua đây vậy. Nếu cần gì có thể lệnh chúng tôi lập tức mang tới cho ngài." (Tương quân Các là tên một chức vụ)
So với Omega trước mặt chỉ có thể mặc cho bọn họ thao túng thì nhân viên công tác tại Trung tâm phân phối và bảo vệ đối Omega với vị Thượng tướng năm sao này là thật tâm tôn trọng cùng ngưỡng mộ.
Lăng Hàn Bách là Thượng tướng Lục Quân năm sao trẻ nhất từ trước tới nay, nghi thức trao quân hàm ghi nhận công lao của hắn tuy rằng mới được hoàn thành từ tháng trước, thế nhưng uy danh của hắn từ lâu đã truyền khắp cả Đặc Tinh Đế quốc, thậm chí là trong cả tinh hệ R.
Ngoài chiến công hiển hách của bản thân, Lăng Hàn Bách còn là ái tướng tâm phúc của Tống đốc Đế quốc Phương Kỳ Chính, bởi thế hắn có đủ thực lực cùng quyền lực khiến cho những người khác ở trước mặt mình không dám hó hé trái lời.
Lăng Hàn Bách mặt không cảm xúc quơ quơ Quyền trượng tượng trưng cho thân phận Thượng tướng trong tay, hắn đi tới trước mặt Triển Hồng Vũ, dùng Quyền trượng nhẹ nhè nâng cằm đối phương lên.
"Đã lâu không gặp, Triển Hồng Vũ."
"Hàn Bách..." Triển Hồng Vũ khó khăn gọi tên đối phương, nhân viên chăm sóc bên cạnh nhận ra tâm tình của y bắt đầu trở nên không đúng, còn tiếp tục như vậy thì dựa theo Luật pháp cưỡng chế bảo vệ Omega của Đế quốc, bọn họ không thể không đưa ra lệnh ép buộc đối tượng cách ly.
"A." Lăng Hàn Bách vừa cười nhạt vừa quay đầu nhìn về phía nhân viên công tác của Trung tâm phân phối và bảo vệ Omega mặt đang đầy nịnh nọt, "Ta ngày hôm này liền mang y đi. Những thủ tục phối ngẫu xứng đôi, ta sẽ phái thư ký nhanh chóng qua đây bổ sung sau, được không?"
"Không thể! Tôi không có đáp ứng cùng cậu xứng đối!" Triển Hồng Vũ ngẩn người, y quay đầu né tránh cái Quyền trượng lạnh lẽo kia, mi tâm giữa hai hàng lông mày quật cường nhíu chặt.
"Ha, không muốn cũng ta xứng đôi? Thật không nghĩ tới có ngày Lăng Hàn Bách ta lại bị cùng một Omega từ chối phối ngẫu tới hai lần. Ta thật sự là nhân sinh thất bại mà."
Lăng Hàn Bách cười một cái tự giễu, lúc hắn nói chuyện, môi mỏng nhẹ nhàng mấp máy, nhìn như gợi cảm nhưng lại có vẻ lạnh lùng.
"Ấy, cái này..." Nhân viên công tác hiển nhiên bị quyết định của Lăng Hàn Bách làm cho kinh hãi, gã khó mà tin nổi liếc mắt nhìn Triển Hồng Vũ, đối phương hẳn là đã hiểu được rằng nếu như lần phối ngẫu xứng đôi này lại thất bại thì nửa đời sau của y sẽ trải qua đầy đau khổ nhục nhã trong Ngục giam đặc biệt dành cho Omega.
Tuy rằng Ngục giam đặc biệt đối ngoại đưa ra tuyên bố rằng nơi này được lập ra chính là để cho những Omega có điều kiện kém có thể tìm được hoàn cảnh sinh sống an toàn hơn. Thế nhưng nơi đó thực tế lại chính là địa phương biến những Omega đó thành món đồ chơi tình dục hình người cùng với khả năng gây dựng đời sau, cung cấp cho nhóm Alpha quyền quý đứng trên đỉnh tháp quyền lực mà thôi.
Đối với những Omega phạm tội sẽ bị coi như Omega có thân phận cùng tố chất cơ thể thấp kém, không ngoài kết cục bị đưa đi Ngục giam đặc biệt để cải tạo thành công cụ lai giống, sống một cuộc sống không được coi là của con người.
Tại Đặc Tinh Đế quốc, khi phối ngẫu xứng đôi cho Alpha và Omega thì chủ yếu căn cứ vào sự tự nguyện của hai bên. Rất nhiều Omega quý tộc có thân phận địa vị, ngay từ khi còn bé, các bậc trưởng bối trong nhà sẽ vì bọn họ mà an bài xứng đôi với những Alpha phù hợp, đến lúc đủ tuổi thì trực tiếp đưa Omega đến Trung tâm phân phối và bảo vệ đăng ký kết hôn. Bởi vậy thực khó có thể tìm được Alpha thích hợp do Trung tâm tiến hành giới thiệu, mà trong quá trình giới thiệu cũng thường là do Alpha đối với Omega lựa chọn. Gã nhân viên công tác này đã làm việc tại Trung tâm phân phối và bảo vệ Omega này được năm năm, còn chưa từng gặp bất kỳ một Omega nào chủ động từ chối sự chọn lựa xứng đôi của Alpha đâu. Hết thảy những Omega tới nơi này đều chỉ ôm một suy nghĩ là làm thế nào để tìm kiếm được một phối ngẫu Alpha, dù như thế nào cũng tốt hơn so với bị đưa vào Ngục giam đặc biệt.
Nhưng xã hội bây giờ với danh nghĩa là "bảo vệ quyền lợi cho các Omega yếu ớt quý hiếm mà số lượng lại ít ỏi", xác thực cho họ có quyền từ chối lời đề nghị xứng đôi từ Alpha, mặc dù khi bọn họ từ chối thì khả năng cao là cánh cửa địa ngục nơi Ngục giam đặc biệt kia sẽ mở ra đón họ.
"Triển tiên sinh, ngài phải suy nghĩ thật kỹ. Đây đã là cơ hội cuối cùng của ngài rồi." Nhân viên công tác đại khái muốn lấy lòng Lăng Hàn Bách, gã nhìn về phía Triển Hồng Vũ, thần sắc nghiêm túc đưa ra lời khuyên nhưng mang hàm nghĩa cảnh cáo với y.
Triển Hồng Vũ khó khăn ngẩng đầu lên, y nhìn vẻ trêu tức cùng thái độ lạnh lùng của Lăng Hàn Bách đối với mình, chậm rãi mở miệng: "Là cậu cố ý giở trò? Để không có bất kỳ Alpha nào dám đồng ý cùng tôi xứng đôi, Lăng tướng quân?"
"Không hổ là Omega với 5 cấp S (bao gồm Tinh thần lực cấp S, Trí lực cấp S, Sức chiến đấu cấp S, Lực bộc phát cấp S, Sức chịu dựng cấp S) của Đế quốc, đến lúc này rồi vẫn có thể lãnh tĩnh như vậy." Lăng Hàn Bách dường như không có phủ nhận suy đoán của Triển Hồng Vũ.
"Năm đó tôi gả cho Trình Chấn cũng là thân bất do kỷ, cậu cần gì phải làm như vậy. còn có rất nhiều Omega tốt hơn nhiều so với tôi, bên cạnh cậu cũng chưa bao giờ thiếu người..." Triển Hồng Vũ nắm chặt hai bàn tay bị bắt trói sau lưng, y đã nghĩ kỹ, nếu mà bị ép buộc đến bước đường cùng, y sẽ phá thoát ràng buộc từ trên lầu nhảy xuống. Triển Hồng Vũ không muốn cùng Lăng Hàn Bách thương tổn lẫn nhau, cũng không muốn bị đưa tới Ngục giam đặc biệt trở thành đồ chơi quanh năm mua vui cho người, thành súc sinh chỉ biết tới giao phổi sinh đẻ.
Lăng Hàn Bách dường như không quá muốn cho người khác biết về chuyện cũ lén lút ngày xưa của hắn cùng Triển Hồng Vũ, Thượng tướng năm sao không quan tâm đến ý kiến phản đối của y, chỉ lạnh lùng nhìn về nhân viên của Trung tâm Phân phối và bảo vệ.
"Những lời ta vừa nói ngươi đã nghe rõ chưa? Người của ta đang chờ ở bên ngoài, các ngươi nhanh chóng làm thủ tục bàn giao y cho ta."
"Vâng vâng!" Nhân viên công tác sửng sốt một chút, sau đó gã lúng túng đi tới bên cạnh người Triển Hồng Vũ, cúi người nói bên tai đối phương rằng, "Triển tiên sinh, Thượng tướng cấp bậc như ngài Tương Quân Các đây người thường chúng tôi không đắc tội nổi. Xin lỗi, hiện tại chúng tôi sẽ đối ngài khởi động pháp lệnh cưỡng chế xứng đôi."
Cho Omega có quyền từ chối lựa chọn xứng đôi của Alpha, nhưng ngược lại tại Trung tâm phân phối và bảo vệ cũng tồn tại một pháp lệnh vì bảo vệ quyền lợi cho các Alpha có uy quyền tuyệt đối – Luât pháp cưỡng chế xứng đôi.
Đối với những Omega không muốn tiếp thu xứng đôi cùng Alpha, Trung tâm phân phối và bảo vệ Omega thông qua nghiên cứu, sẽ cướng chế phân phối Omega đó cho một vị Alpha "thích hợp nhất", đương nhiên Trung tâm kỳ thực càng vui vẻ hơn nếu có thể đưa những Omega ngang bướng như vậy tới Ngục giam đặc biệt.
Dù sao Ngục trưởng đã bắt đầu hướng bọn họ oán hận, rằng những Omge trong ngục giam bởi bị đùa bỡn quá độ mà đã hỏng hoặc đi đời không ít. Bọn họ còn cần thêm nhiều Omega hơn nữa để điều giáo cung cấp lạc thú cho nhóm quý tộc của các đại gia tộc chứ.
Thế nhưng rất hiển nhiên, Triển Hồng Vũ không phải là Omega mà bọn họ có thể dễ dàng đưa đi Ngục giam đặc biệt xử lý như những Omega thông thường khác.
Triển Hồng Vũ khi nghe được lời tuyên cáo của nhân viên công tác kia liền tâm lạnh như băng, con ngươi hơi co rút lại, hai tay vốn bị khóa sau lưng bỗng dùng sức, hai chân cũng theo đó bộc phát sức mạnh, trong ngáy mắt làm cho đai lưng bằng da mềm đang trói buộc y phựt một tiếng mà đứt.
Không chờ những nhân viên chăm sóc bên cạnh phản ứng lại, Triển Hồng Vũ lén dùng cùi trỏ tập kích bụng hai người, là Omega 5 cấp S nên sức lực lớn đến khiến họ đau đớn gập bụng ngã lăn ra đất. Y quay đầu liếc nhìn Lăng Hàn Bách vẫn một bộ dáng đang xem trò vui, phi thân liền muốn hướng về phía cửa sổ nhảy ra.
Nhưng mà Triển Hồng Vũ không nghĩ tới chính là, cửa sổ nhìn như không có gì nguy hiểm lại chăng một lớp lưới an toàn có kích điện dày đặc.
Y vừa mới vọt lên bệ cửa sổ, lưới điện từ liền phát hiện ra thân thể nam nhân tỏa ra tin tức tố đặc trưng của Omega, đột nhiên phóng luồng điện mạnh mẽ đem y đánh ngược lại trong phòng.
"A!" Triển Hồng Vũ bị điện lưu kích thích cả người co giật, đau đớn nằm trên mặt đất không động đậy nổi, y muốn đứng dậy tìm lối chạy trốn mà bất lực, ngoài cơ thể mất khống chế thì ngoài cửa quân cảnh có vũ trang đầy đủ dưới quyền Lăng Hàn Bách đã vọt vào.
"Cái gọi là tự chui đầu vào lưới, chính là đang nói đến trường hợp của em đấy, Hồng Vũ." Lăng Hàn Bách đã sớm biết Triển Hồng Vũ sẽ không ngoan ngoãn nghe lời đi cùng mình, vì lẽ đó hắn đặc biệt dẫn quân cảnh tới đây để áp giải đối phương. Nhưng bây giờ nhìn thấy hành vi tìm chết ngu xuẩn của đối phương, đúng là khiến hắn bớt đi không ít việc. Bởi vì hành động như tự sát này của Triển Hồng Vũ mà hắn đã có cớ để sử dụng luật pháp cưỡng chế bảo vệ Omega cấp bậc cao nhất với y.
Hắn sẽ không để cho Triển Hồng Vũ chết, hắn là muốn làm cho đối phương sống không bằng chết.
"Sự việc ngày hôm nay, hy vọng các ngươi sẽ vì ta mà làm chứng. Omega là tài nguyên quý giá của Đế quốc, mỗi người đều phải có trách nhiệm cố gắng bảo vệ sự an toàn của họ."
Lăng Hàn Bách đi tới bên cạnh Triển Hồng Vũ đau đớn không cách nào nhúc nhích nằm trên mặt đất, chậm rãi ngồi xổm xuống. Hắn bóp lấy cằm đối phương, tựa như cười mà không phải cười chăm chú quan sát khuôn mặt quen thuộc dưới tay, sau đó tựa như vất một món đồ vô dụng mà thả tay ra.
"Đem y mang đi." Lăng Hàn Bách cũng không quay đầu lại mà ra lệnh cho quân cảnh phía sau, rồi nhanh chân đi ra khỏi phòng Khách Quý, trên khuôn mặt lãnh khốc phảng phất nụ cười kiêu ngạo.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro