Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

PHẦN 1 -Chương 7

Đồng hồ ngoài phòng khách đã chỉ 6 giờ.

6 giờ ở Đặc Tinh Đế quốc thì trời còn chưa có tối hẳn, thế nhưng đây là giờ cơm tối của đại đa số người ở tinh hệ này. Từ lúc Triển Hồng Vũ được đưa vào Phòng nghỉ ngơi, cũng đã trôi qua 3 tiếng rồi.

Saga cùng ba vị giám sát đồng nghiệp cũng đã cơm nước xong xuôi. Phòng ăn trong phủ tướng quân cung cấp hơn trăm món ăn vô cùng phong phú, Cayman ăn đến là vui vẻ, dù sao cố chủ trước đây của cậu không có hào phóng trên phương diện ẩm thức như vị Tương Quân Các đây đâu.

Lăng Hàn Bách sau cũng từ thư phòng của mình đến dùng cơm, hắn đi xuống lầu, nhìn thấy nhóm người giám sát vừa mới trở lại phòng khách.

Saga lên tiếng chào hỏi: "Tương Quân Các, thời gian ba tiếng đã tới, chúng tôi dự định sẽ giải khai trói buộc cho Triển tiên sinh, thuận tiện cũng cho ngài ấy ăn chút gì đó."

"Ồ, nhanh như vậy a." Lăng Hàn Bách gật gật đầu, bộ dáng hắn lạnh lùng như thể đã quên mất mình còn có một vị bạn đời Omega vẫn còn đang "phải nghỉ ngơi" trong Phòng An Toàn cơ.

"Ngài muốn cùng đi xem không? Trạng thái Triển tiên sinh có khả năng không tốt lắm, hay là ngài có thể cho y chút động viên để y ổn định lại tâm tình." Cayman lắm miệng, cậu chỉ đơn thuần cho rằng tin tức tố Alpha có tác dụng an ủi đối với Omega đang yếu đuối.

Lăng Hàn Bách vốn dự định ra ngoài chơi đùa cùng chú chó cưng của mình, hắn có nuôi một con chó lai sói đặt tên là Công Tước, những yêu thương ít ỏi còn sót lại trong lòng hắn hầu như đều dành cho nó.

"Được rồi." Lăng Hàn Bách tựa hồ không muốn, bất quá nghĩ đến tình cảnh Triển Hồng Vũ lúc này hẳn là vô cũng quẫn bách, hắn lại có điểm hứng thú.

Trên đường hướng về biệt thự phía đông, Lăng Hàn Bách nhìn thấy Cayman bưng một khay đồ ăn, trên đó có một cái bánh gato Mộ tư ngon ngọt, điều này làm cho con ngươi vàng óng của hắn hơi co rụt lại.

"Điểm tâm ngọt này là tự các cậu chuẩn bị sao?" Lăng Hàn Bách quay đầu hỏi.

"Không, là Triển tiên sinh yêu cầu." Saga hồi đáp.

Lăng Hàn Bách khẽ câu khóe môi như đang cười, nhưng thực tế trong đáy mắt hắn tràn đầy lạnh lẽo.

Sau lần thứ hai Triển Hồng Vũ giãy dụa đến sức cùng lực kệt, cửa Phòng nghỉ ngơi rốt cuộc mới mở ra.

Omega vừa nghe được tiếng vang mà y luôn khát vọng này, lập tức giãy dụa nâng nửa người trên lên, thế nhưng bởi cơ thể bị ràng buộc quá chặt chẽ, hoàn toàn không thể ngồi dậy, thân thể y rất nhanh bởi không có lực chống đỡ lại ngã trở lại giường.

"Ô...ô..." Triển Hồng Vũ gấp gáp thở hổn hển, cổ họng y nỗ lực trượt lên trượt xuống, nhưng bởi vì nhét miệng chèn chặt mà không ngừng sản sinh nước bọt.

"Triển tiên sinh, thỉnh thả lỏng cơ thể, chúng tôi sẽ mở ràng buộc cho ngài ngay đây." Saga vừa nói chuyện vừa đeo găng tay lên, bọn họ sẽ không trực tiếp đụng chạm vào thân thể Triển Hồng Vũ, đối với người giám sát mà nói, đây là hành vi cực kỳ không lễ phép.

Chỉ có bạn đời Alpha là người chi phối Omega mới có thể tự tay đụng vào cỗ thân thể mê người này.

Triển Hồng Vũ không thể không thả lỏng người, mà trên thực tế y cũng gần như không còn khí lực cử động gì nữa.

Mũ trùm đầu được mở ra trước tiên, sau đó nhét miệng cũng được rút ra, hàm răng Triển Hồng Vũ cực kỳ bủn rủn đau nhức, y nhắm hai mắt, há to mồm thở hổn hển, một đầu tóc ướt đẫm mồ hôi.

"Mới như vậy liền không chịu nổi sao?" Lăng Hàn Bách mở miệng nói, bên trong còn mang theo một tia trào phúng.

Triển Hồng Vũ nghe được thanh âm của đối phương, lúc này mới chậm rãi mở mắt ra, mồ hôi lướt vào trong mắt khiến hốc mắt y một hồi đau xót.

"Hàn..." Omega đáng thương vừa mới thốt ra chữ thứ nhất liền ngưng miệng, bởi vì y nhìn thấy ánh mắt cảnh cáo của Lăng Hàn Bách.

"Tương Quân Các, ta thật sự sẽ không lại có thêm bất kỳ suy nghĩ và hành động tự gây hại nào cả, thỉnh ngài giải trừ cưỡng ép bảo vệ cho tôi đi."

Bảo vệ, cái này mà gọi là bảo vệ? Triển Hồng Vũ tin tưởng những Omega có sức chịu đựng dưới cấp A trở xuống tuyệt đối sẽ bởi vì sự ràng buộc cầm cố nghiêm khắc như vậy, chắc chắn sẽ bị ép nghẹt thở đến chết tươi bên trong lao tù do Alpha tạo ra.

Lúc còn trong nhà Trình Chấn, y cũng không phải chưa từng nghe nói có những Alpha quyền quý dùng phương thức "không cẩn thận" làm cho những Omega chết dưới những rằng buộc quá mức nghiêm khắc mang danh nghĩa bảo vệ an toàn cho thân thể Omega này. Nếu tất cả "không cẩn thận" đều phù hợp theo pháp chế của Luật pháp cưỡng chế bảo vệ Omega, việc ngộ sát một Omega chỉ cần hướng Trung tâm phân phối và bảo vệ nộp phạt số tiền lớn liền có thể đạt được cơ hội xứng đôi lần thứ hai.

"Ta còn có thể tin tưởng em sao?" Lăng Hàn Bách khinh thường nhìn chằm chằm Triển Hồng Vũ đang hổn hển thở.

Triển Hồng Vũ nhất thời yên lặng, y minh bạch câu nói này của Lăng Hàn Bách có hai hàm nghĩa, đối với việc đã phụ sự tín nhiệm cùng tình yêu của đối phương, trong lòng y không phải là không có chút áy náy cùng ân hận nào.

"Mở ra cho em ấy đi, để em ấy ăn cơm trước đã." Lăng Hàn Bách đã đạt được mục đích, hắn nhìn thấy vẻ mặt thất lạc của Triển Hồng Vũ, chắc hẳn đối phương đang cảm thấy sợ hãi cùng bất an với tương lai sau này của mình.

Y phục ràng buộc căng chặt rốt cuộc được cởi ra, trên da thịt Triển Hồng Vũ đã che đậy một tầng mồ hôi óng ánh, khiến cho thân hình hoàn mỹ của y nhìn qua tràn ngập vẻ đẹp hấp dẫn cùng sức mạnh.

Cayman thiện giải nhân ý đưa một chiếc khăn qua, Triển Hồng Vũ thuận tay nhận lấy, cũng không quên hướng đối phương biểu đạt lòng biết ơn.

Chậm rãi điều chỉnh hô hấp, tâm tình Triển Hồng Vũ cuối cùng cũng coi như ổn định lại, y liếc nhìn những người giám sát đứng bên cạnh, bình tĩnh mà thỉnh cầu, nói: "Có thể trước tiên để tôi mặc quần áo vào được không?"

Link nãy giờ không nói lời nào liền đáp: "Cái này không cần thiết, sau khi dùng bữa, thanh tẩy cùng bài tiết, ngài vẫn phải mặc bộ y phục ràng buộc lên tiếp tuc nghỉ ngơi tại chỗ này."

Anh khá giỏi trong việc nghe lời chủ nhân mà đoán ý, rất rõ ràng, Tương Quân Các hẳn là căm ghét vị bạn đời Omega trước mặt này.

Lăng Hàn Bách không nói gì, hắn vẫn đang quan sát vẻ mặt Triển Hồng Vũ, giữa mi tâm đối phương hơi nhíu một chút, hẳn là đang không thoải mái khi nghe câu trả lời này, chỉ mỗi điều đó thôi cũng khiến hắn cảm thấy vui mắt.

Saga suy nghĩ một chút, xuất phát từ đạo đức nghề nghiệp, hắn đại khái cho rằng không nên để thân thể Omega trần truồng như vậy, này hầu như là có ý sỉ nhục đối phương, mà sỉ nhục một Omega là điều cấm trong Luật pháp cưỡng chế bảo vệ.

"Tương Quân Các, nếu như ngài không ngại, có thể để Triển tiên sinh mặc quần áo được không?"

Dù sao nơi đây cũng là phủ đệ của Lăng Hàn Bách, quyền lực của một Thượng tướng Lục quân trong thời đại quân đội thống trị lớn đến đáng sợ, hắn không thể không trưng cầu ý kiến đối phương.

Lăng Hàn Bách không có thẳng thắn trả lời Saga, hắn vừa cười vừa đi tới trước mặt Triển Hồng Vũ.

Nhìn đối phương đang khép chặt hai chân trần lại, cùng với đôi tay đang tỏ vẻ trấn định mà che lại nam căn của bản thân, Lăng Hàn Bách rất rõ ràng y đang nỗ lực bảo trì một chút tôn nghiêm đáng thương còn sót lại.

Âu phục lúc trước Triển Hồng Vũ mặc khi ở Trung tâm phân phối và bảo vệ quả thực không thích hợp để mặc lại trong tình huống hiện tại, vậy nên Saga bọn họ mang tới một chiếc áo tắm lanh màu đen ở sát vách cho y.

Buộc đai lưng áo tắm lại, thì ngay cả quần cũng không cần mặc vào nữa, khoác lên quả thật vô cùng thuận tiện.

Triển Hồng Vũ sau khi đổi một thân áo tắm, lúc này mới hơi hơi cảm thấy thả lỏng một chút.

Omega dựa theo yêu cầu của người giám sát ngồi ở một bên giường, đồ ăn được đặt lên một chiếc bàn gấp đơn giản lấy từ dưới gầm giường lên.

Ngay trước khi Triển Hồng Vũ bắt đầu ăn bữa tối, Lăng Hàn Bách liền chống một tay lên bàn ăn, hắn dùng một loại ánh mắt nghiền ngẫm mà lạnh nhạt đánh giá Triển Hồng Vũ, dường như hiếu kỳ vì sao vào lúc này đối phương còn muốn ăn.

"So với đồ ăn ở phủ đệ của Trình Chấn tướng quân, không biết đồ ăn ở chỗ ta có hợp khẩu vị em không đây?" Lăng Hàn Bách cười gằn.

Tay Triển Hồng Vũ đang cầm bộ đồ ăn dừng lại một chút, nam nhân biết Lăng Hàn Bách vẫn rất lưu ý mối quan hệ giữa mình và Trình Chấn. Y có thể tưởng tương, trong tương lai sắp tới, đối phương sẽ dùng những thủ đoạn gì để làm khó dễ bản thân.

"Tôi không kén ăn..." Triển Hồng Vũ cúi đầu, y không nhìn thẳng vào Lăng Hàn Bách, chỉ là không muốn làm cho đối phương tức giân.

Lăng Hàn Bách tăng cao âm lượng: "Không, ta nhớ rõ em rất kén ăn mà. Em thích ăn thịt, không thích rau dưa, còn rất yêu đồ ngọt."

Lăng Hàn Bách nói xong, thuận tay cầm hộp bánh gato Mộ Tư trên bàn ăn lên, ánh mắt Triển Hồng Vũ rốt cuộc theo đó mà nhìn lên, xoắn xuýt chạm vào ánh mắt Lăng Hàn Bách, sau đó trơ mắt nhìn đối phương lấy muỗng nhỏ bên cạnh đem bánh gato đưa vào trong miệng ăn.

"Mùi vị đúng là không tệ." Lăng Hàn Bách nhíu mày.

Triển Hồng Vũ đột nhiên cảm thấy bản thân không còn muốn ăn gì nữa, Omega thả bộ đồ ăn xuống, uống một hớp lớn nước trái cây trong ly, cầm khăn ăn xoa xoa khóe môi.

"Tôi ăn no rồi, cảm ơn."

Cayman không nghĩ tới Lăng Hàn Bách lại làm ra hành động như vậy, cậu cảm thấy ác ý mà vị tướng quân trẻ tuổi này nhằm vào Triển Hồng Vũ quá mức rõ ràng.

Một khối bánh gato nho nhỏ, rất nhanh đã bị Lăng Hàn Bách ăn sạch hết, hắn tiện tay ném cái muỗng nhỏ xuống.

Nhìn sang Triển Hồng Vũ có chút ủ rũ, Lăng Hàn Bách quay đầu đối Saga phân phó: "Được rồi, nếu em ấy đã ăn xong, liền dẫn đi thanh tẩy cơ thể đi. Đúng rồi, ta nhắc nhở một chút, để tránh y giãy dụa quá mức mà tiêu hao thể lực, ta kiến nghị các cậu đem đai lưng ràng buộc trên giường đồng thời sử dụng cho y đi. Dù sao thời gian một đêm khá dài đấy."

Triển Hồng Vũ trầm mặc nghe Lăng Hàn Bách cay nghiệt mà nói lời độc ác, tay của y không tự chủ nắm chặt lại, đốt ngón tay bị xiết đến vang khanh khách.

Sự phẫn nộ của y đã sắp đạt đến biên giới bạo phát rồi, đó không chỉ vẹn vẹn là phẫn nộ bởi lăng Hàn Bách muốn ngược đãi mình, mà còn là phẫn nộ bởi tại sao đối phương lại biến thành bộ dáng lãnh huyết như ngày hôm nay.

Lăng Hàn Bách vừa dứt lời, Blue cùng Link lập tức không chờ đợi nữa mà đem Triển Hồng Vũ chuẩn bị mang tới Phòng vệ sinh sát vách.

Lúc này Triển Hồng Vũ cũng không có lại tiếp tục ẩn nhẫn nữa, y tàn nhẫn mà bỏ qua tay hai người, đột nhiên đứng lên.

Trong nhất thời, bầu không khí trong phòng bỗng trở nên quái dị cùng ngột ngạt.

Omega biến dị gen với 5 cấp S dưới tình huống không bị ràng buộc cầm cố, đó quả thật không thể nghi ngờ là một sự uy hiếp cực kỳ đáng sợ, dù cho ở đây còn có một vị Thượng tướng Alpha.

"Lăng Hàn Bách, cậu thay đổi rất nhiều." Triển Hồng Vũ cũng không có kích động, y biết rõ nếu động thủ ở đây, đối với bản thân cũng không có bất kỳ kết cục tốt nào.

"Ha, thật sao? Cứ cho là vậy đi." Lăng Hàn Bách không chút biến sắc đánh giá vẻ mặt phẫn nộ của Triển Hồng Vũ, hắn đã rất nhiều năm chưa thấy qua vẻ tức giận của đối phương.

Trong ấn tượng của hắn, đối phương là một Omega xinh đẹp mà không kém phần anh tuấn tiêu sái, rộng rãi chính trực, rất ít có sự việc gì khiến y có thể nổi giận. Nhưng mà sau đó hắn biết ngoại trừ vẻ ngoài hấp dẫn, hết thảy còn lại đều là giả tạo.

Lăng Hàn Bách đi tới trước mặt Triển Hồng Vũ, nhìn thẳng vào cặp mắt lam sắc quyến rũ của đối phương, gằn giọng nói từng chữ: "Sau này khi nói chuyện với ta, hãy chú ý sử dụng kính ngữ, gọi ta là Tương Quân Các."

"Ha." Triển Hồng Vũ khinh thường liếc mắt Lăng Hàn Bách đang trừng trừng nhìn mình, thẳng thắn vòng qua hắn, nhanh chân đi ra ngoài.

Bốn người giám sát vẫn luôn chú ý động tĩnh Triển Hồng Vũ, lập tức đi tới bên cạnh y.

Cayman xoay người liếc nhìn Lăng Hàn Bách còn đang đứng bất động tại chỗ, có chút xin lỗi hướng hắn nói: "Tương Quân Các, ngài nếu như không có việc gì trước hết xin rời đi. Nơi này chúng tôi sẽ xử lý thật tốt."

"Đem em ấy tẩy rửa cho sạch sẽ một chút."

Lăng Hàn Bách tự lẩm bẩm, hắn lại nghĩ đến dáng vẻ Triển Hồng Vũ khi lên giường Trình Chấn, Omega vì để Alpha đâm vào khoang sinh sản của bản thân, nói vậy cái tư thế dâm đãng thế nào cũng thực hiện phải không?

Hồng Vũ ca ca mà hắn đã từng ái mộ vô cùng, muốn được ôm chặt trong lòng bàn tay, thậm chí còn muốn đánh dấu để sở hữu làm của riêng, mà nay trong mắt hắn đã trở nên dơ bẩn và buồn nôn đến như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro