Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

PHẦN 1 -Chương 19

Hắn vốn là cần phải đi tới thư phòng để xử lý một chút văn kiện, nhưng khi đi ngang qua phòng ngủ lại không kìm lòng được bước vào.

Triển Hồng Vũ trạng thái cùng với đêm qua giống nhau, bị vững vàng mà ràng buộc bên trong túi ngủ. Tuy rằng thời gian nghỉ ngơi đã qua nửa giờ nhưng y không thấy buồn ngủ chút nào, thân thể biết rõ không thể tránh thoát nhưng vẫn phí công giãy dụa. Chẳng biết đã qua bao lâu, Triển Hồng Vũ nghe được có tiếng bước chân, chỉ có âm thanh của một người, vậy khẳng định là Lăng Hàn Bách.

Omega trầm khàn nghẹn ngào nâng đầu lên, đôi mắt mất đi ánh sáng mờ mịt chuyển động.

Lăng Hàn Bách mở ngăn kéo, lấy ra điều khiển của Kết nhân tạo, hắn nghĩ tới những lời Cayman đã nói ở dưới lầu ---- khoang sinh sản của Omega chưa mang thai phi thường yếu đuối.

Yếu đuối? Cái từ này cùng Triển Hồng Vũ hoàn toàn không liên quan. Từ khi Lăng Hàn Bách hiểu chuyện, hắn chưa từng thấy bộ dáng Triển Hồng Vũ yếu đuối bao giờ, ngoại trừ ngày Luật pháp cưỡng chế bảo vệ Omega được ban hành kia, thân là Omega Triển Hồng Vũ như là phải chịu đả kích trước nay chưa từng có, bởi dưới Luật pháp đó y chính là nỗi bi ai mất đi tự do, thậm chí là mất đi giá trị bản thân. Thế nhưng rất nhanh, đối phương đã hồi phục lại, sau đó liền theo lệ xứng đôi mà từ bỏ bản thân, chấp nhận thành bầu bạn của Trình Chấn vốn chưa hề quen biết trước đó chứ nói chi đến có tình cảm với gã.

"Phinh Đình dường như rất yêu vị Lâm huấn luyện viên kia." Lăng Hàn Bách vừa thử chỉnh điều khiển trong tay, vừa hờ hứng hàn huyên cùng Triển Hồng Vũ vốn không cách nào đáp lời.

Triển Hồng Vũ nghe được âm thanh nói chuyện của Lăng Hàn Bách, cái đầu bị vòng cổ khóa chặt mất công sức chuyển hướng Alpha đang đứng.

Lăng Hàn Bách chỉnh xong tần suất cùng thời gian điện giật trên điều khiển, lúc này mới nâng cặp mắt tràn đầy độc ác lạnh lẽo lên, hắn nhếch môi, lộ ra một hàm răng trắng đều như sói đói đang nhìn chằm chằm con mồi của bản thân.

"Em năm đó rất tôn sùng vị Lâm huấn luyện kia, nói vậy hẳn là sau khi y bị nhốt vào Ngục giam đặc biệt bởi sát hại con trai cùng tổn thương bạn đời tiên nhiệm của mình, em đã nghĩ biện pháp giúp đỡ y đúng không. Nếu không thì một Omega có nhân phẩm thấp kém rác rưởi như thế làm sao có cơ hội xứng đôi lần thứ hai. Nhưng em cũng thật là can đảm, lại dám để em gái ruột mình chấp nhận trở thành phối ngẫu của Lâm Hạo, em không sợ tương lai y cũng sẽ thương tổn Phinh Đình sao?

Lăng Hàn Bách ngoan độc nhấn xuống nút khởi động Kết nhân tạo, dưới ảnh hưởng của điện giật, thân hình bọc trong lớp y phục ràng buộc màu đen trên giường nhất thời điên cuồng giãy dụa. Thế nhưng cơ thể đang bị cầm cố nghiêm mật chặt chẽ, giãy dụa như vậy trong mắt Lăng Hàn Bách cũng chỉ như một chút động tĩnh nhẹ nhàng mà thôi.

"Ô ô..."

Khoang sinh sản chưa từng chịu giày vò quá đáng cứ thế bị điện giật khiến Triển Hồng Vũ cảm thấy đau đớn kịch liệt, y trong phạm vi có hạn mà giãy dụa văn vẹo thân thể bị trói buộc, hô hấp cũng bởi phản ứng kịch liệt mà trở nên gấp gáp.

"Nói thật, biểu hiện ngày hôm nay của em cũng khá tốt, ta căn bản không nên phạt em. Nhưng tên Lâm Hạo chết tiệt kia khiến ta nghĩ tới chút sự việc chán ghét. Tin tưởng em cũng rất rõ ràng vết thương trên tay ta là vì sao. Đều là nhờ em ban tặng cả."

Lăng Hàn Bách xoa xoa tay, dựa người vào cạnh bàn ở bên, hắn thưởng thức điều khiển ở trong tay, thinht thoảng lại điều chỉnh cường độ điện giật một chút.

Triển Hồng Vũ bị giật điện đến kêu rên không ngừng, mặc dù miệng mũi nam nhân đã bị nghiêm mật bịt kín nhưng vẫn không cách nào ngăn cản tiếng rên thảm thiết của y vang vọng trong phòng ngủ đóng kín này.

Dằn vặt một người không cách nào đáp lại luôn có chút tẻ nhạt, Lăng Hàn Bách không vừa lòng nhìn Triển Hồng Vũ trong thảm trạng như vậy, hắn im lặng không tiếng động đem cường độ điện giaatj nâng cao lên, mãi đến khi ngay cả bản thân cái giường lớn chắc chắn được chạm trổ bằng kim loại đang cầm cố Triển Hồng Vũ cũng theo sự giãy dụa kịch liệt của y mà nhẹ nhàng lay động.

Cực độ thống khổ tra tấn như vậy nhưng dưới những dụng cụ và thiết bị ràng buộc nghiêm khắc, Triển Hồng Vũ chỉ có thể phát ra những tiếng rên thê thảm nặng nề mà bé nhỏ, nghe qua không giống như một người đang phải chịu cực hình đau đớn.

Lăng Hàn Bách quả thật rất bội phục phòng nghiên cứu có thể khai phá ra những loại buộc cụ này, thực sự nhờ có chúng mà mình giảm thiểu không ít phiền phức. Bằng không nếu Triển Hồng Vũ phát sinh ra tiếng vang quá lớn sợ là sẽ làm cho nhóm người giám sát kia đến đây phá đám "thú vui" của mình mất.

"Chậc, sao lại khóc rồi?" Lăng Hàn Bách càng cao hứng khi quan sát thấy Triển Hồng Vũ gặp thống khổ, trực tiếp ngồi vào bên giường.

Đối phương cật lực nâng đầu lên, liên tục run rẩy, mà trong cặp mắt xám bạc đang trợn trừng cũng bởi quá đau đớn mà thuận theo chảy ra hai hàng nước mắt sinh lý.

Miệng bị bịt kín, không có cách nào xin tha, cũng không có cách nào dùng kêu gào để phát tiết thống khổ, khoang sinh sản không ngừng truyền đến đau nhói tê dại kịch liệt khiến Triển Hồng Vũ đến ý nghĩ muốn chết cũng xuất hiện.

Omega bắt đầu hối hận vì sao lúc đó tại Trung tâm phân phối và bảo vệ không sớm tìm cơ hội tự sát, y rõ ràng có thật nhiều cơ hội để lợi dụng vậy nhưng cuối cùng lại bỏ lỡ mất.

Hay như hôm nay trên bàn cơm, y sớm cần phải đem dĩa ăn xoay ngược lại trực tiếp đâm vào cổ họng chính mình, nếu thế bữa trưa ấy là có thể kết liễu mạng sống khốn khổ này rồi...

Liền ngay khi tiếng kêu rên trong cổ họng Triển Hồng Vũ cũng biến thành vặn vẹo, điện giật dằn vặt y cuối cùng cũng dừng lại. Một thân run rẩy căng cứng thoáng mềm nhũn ra, mà hô hấp y cũng trở nên nặng nề trước nay chưa từng có.

Lăng Hàn Bách đưa tay lên xoa xoa bụng dưới đang co rúm của Triển Hồng Vũ, ngay tại ví trí dương vật đang bị chặt chẽ khóa tại trong lồng trinh tiết của y.

"Hồng Vũ ca ca, bộ dáng thê thảm của em khiến ta rất hưng phấn đấy."

Lăng Hàn Bách vừa nói chuyện, vừa kéo khóa túi ngủ ra, quả nhiên như lời Saga đã nói, thân thể đối phương trong túi ngủ cũng bị đai lưng vững vàng cột chặt.

Hắn nhẹ nhàng nâng dương vật bị khóa của Triển Hồng Vũ lên, dùng một loại ánh mắt thương hại mà quan sát vật nhỏ khốn khổ trong tay.

"Cái gì cũng không làm được, cảm giác rất thống khổ phải không?"

Lăng Hàn Bách hướng tay về giữa hai chân Triển Hồng Vũ đang bị đai lưng bó chặt chẽ mà sờ soạng, hắn muốn đưa ngón tay thăm dò vào bí huyệt phía sau của đối phương, nhưng hai chân Triển Hồng Vũ bị trói quá chặt rồi, ngón tay hắn căn bản không cách nào thâm nhập hơn chút nữa.

"A a!" Triển Hồng Vũ đã không biết lúc này mình đến tột cùng là cảm thấy tuyệt vọng hay là phẫn nộ, bên tai là tiếng Lăng Hàn Bách nỉ non mà tàn độc, nhưng trong lòng y thì đối phương lại vẫn là dung nhan non trẻ thuần chất của ngày xưa.

Lạch cách một tiếng vang nhỏ, lồng trinh tiết khóa dương vật của Triển Hồng Vũ được mở ra, là Lăng Hàn Bách giải thoát cho vật nhỏ này. Hắn mang găng tay cầm lên bộ ràng buộc bọc lại âm nang Triển Hồng Vũ mà xoa nắn, nhìn nam căn đối phương dưới sự kích thích mà dần dần có phản ứng, mặc dù không cách nào bài tiết cùng bắn tinh bởi kim loại lỏng chặn lại niệu đạo, nhưng nó không hề cản chở chức năng cương cứng đứng thẳng của dương vật khi bị kích thích.

Triển Hồng Vũ tuyệt vọng nghẹn ngào, y chỉ hy vọng Lăng Hàn Bách lấy bàn tay đang vuốt ve ra khỏi dương vật mình.

Không biết xuất phát từ tâm tư gì, Thượng tướng cao quý đại nhân lại đem ngọc thể Triển Hồng Vũ ngậm vào trong miệng, hắn mang theo một tia hoài niệm mà liếm láp côn thịt đang từng bước bánh trướng trong khoang miệng.

Hắn dùng đầu lưỡi mềm mại ma sát lỗ nhỏ mẫn cảm của đối phương, sau đó lại từ trên xuống dưới liếm lộng toàn thân dương vật nam nhân vài lần.

Triển Hồng Vũ bị giam cầm trong túi ngủ buồn bực mà bất an giãy dụa, y đương nhiên không cách nào trốn tránh Lăng Hàn Bách đùa bỡn, vật kia rất nhanh ở trong miệng đối phương nhanh chóng giơ vũ khí đầu hàng.

Lại như lúc trước y vô ý chảy ra nước mắt cũng thế. Mặc dù là một Omega 5 cấp S cũng không cách nào chống cự lại những phản ứng sinh lý của cơ thể.

"Muốn bắn không?" Lăng Hàn Bách tạm dừng môi lưỡi trêu đùa vật nhỏ trong miệng, hắn dùng ngón tay dính chút nước bọt của bản thân, nhẹ nhàng đánh một quyền lên quy đầu đã sung huyết sưng to của Triển Hồng Vũ, xúc cảm lạnh lẽo của găng da so với da thịt người ấm áp càng thêm kích thích, khiến cho Triển Hồng Vũ phải chịu khi dễ càng thêm to lớn.

Triển Hồng Vũ không muốn tự rước lấy nhục, Omega quật cường ngước đầu, đôi môi dưới ràng buộc chặt chẽ của bịt miệng hơi giật giật.

Lăng Hàn Bách khẽ mỉm cười, hắn lấy ra điều khiển của niệu đạo châm bằng kim loại lỏng, giúp Triển Hồng Vũ giải trừ phong tỏa trong niệu đạo, sau đó lại mở ra ràng buộc trên âm nang căng trướng của đối phương.

Tuy rằng những bộ phẫn khác vẫn đang bị cột chặt, nhưng Triển Hồng Vũ vẫn cảm thấy một loại giải phóng kỳ lạ, y rên rỉ một tiếng thật dài, lại bị cách âm nghẹt mũi biến trở thành tiếng nghẹn ngào nhỏ như tiếng muỗi.

Thế nhưng vừa lúc giải thoát phong tỏa cho dương vật Triển Hồng Vũ, Lăng Hàn Bách lại đứng lên, lần thứ hai mỉm cười khởi động Kết nhân tạo, lần này hắn chọn chức năng chấn động.

Nếu như điện giật giống như là chức năng để trừng phạt, vậy thì chấn động lại giống như chức năng được thiết kế để gia tăng tình thú trêu chọc.

Lăng Hàn Bách ôm cánh tay, nhìn Triển Hồng Vũ ở trước mặt mình lần thứ hai vặn vẹo cơ thể, nhưng lần này, vẻ mặt đối phương trở nên thoải mái hơn rất nhiều.

"A...a...." Triển Hồng Vũ lúng túng lắc lắc đầu, côn thịt giữa hai chân không bị khống chế mà lay động theo, thân thể y bỗng nhiên căng thẳng, eo thịt cũng lập tức đình chỉ co rúm.

Sau đó Lăng Hàn Bách nhìn thấy một mảnh trắng đục từ mã nhãn Triển Hồng Vũ bắn ra, từng luồng lại từng luồng, rơi trên cơ bụng ẩm ướt mồ hôi của đối phương.

Trong mắt Lăng Hàn Bách hiện lên một tia xem thường, hắn cởi găng tay trái ra, đem bạch trọc rơi trên hạ phúc Triển Hồng Vũ quệt lên lòng bàn tay, sau đó cười lạnh che lên thiết bị nghẹt mũi đối phương.

Hô hấp trong nháy mắt bị ngăn trở, một luồng tanh nhạt chui xộc vào xoang mũi, Triển Hồng Vũ theo bản lăng mà lắc đầu, muốn mạnh mẽ hất văng cánh tay đang bịt trên mũi mình ra.

"Mùi vị của chính em, không thích sao?" Lăng Hàn Bách không có dự định cứ thế làm đối phương chết ngạt, hắn tươi cười lấy bàn tay ra, nhìn Triển Hồng Vũ mấp máy cánh mũi ra sức hít thở.

Hắn nhìn thấy chút bạch trọc còn dính tại lòng bàn tay mình, ma xui quỷ khiến thế nào lại lè lưỡi liếm liếm, tinh dịch bao hàm cả tin tức tố của Omega, đối với Alpha mà nói cũng là một loại mỹ vị.

Trao đổi dịch thể không chỉ có tác dụng với Omega, nó cũng đồng dạng co tác dụng với Alpha.

Đương nhiên, Triển Hồng Vũ bị mù tạm thời không cách nào nhìn thấy bộ dáng điên cuồng của Lăng Hàn Bách lúc này. Y còn đang cật lực tránh thoát những ràng buộc trên cơ thể, thế nhưng chỉ là phí công vô ích mà thôi.

Lăng Hàn Bách rất nhanh đem dương vật Triển Hồng Vũ khóa lại, hắn lần thứ hai điều khiển niệu đạo châm phong tỏa khả năng bắn tinh của đối phương, tiếp đó đem hai viên âm nang vẫn như trước căng tròn cùng nhau nhét trở lại bao khóa chật hẹp, khôi phục lại tất cả những trói buộc lúc trước.

"Triển Hồng Vũ, lúc trước ta yêu em bao nhiêu thì hiện tại, ta hận em bấy nhiêu. Em đừng hy vọng ta sẽ cho em một cuộc sống dễ chịu sau này, cũng đừng vọng tưởng em thuận theo liền sẽ được ta khoan dung. Ta sẽ không giết em, nhưng cũng sẽ không dễ dàng buông tha em. Đương nhiên, em cũng đừng mong tưởng có thể hoài thai sinh con cho ta. Em không xứng."

Em không xứng.

Lãnh đạm ba chữ, phang phất như không mang theo chút cảm tình nào.

Vẫn đang không ngừng giãy dụa Triển Hồng Vũ rốt cục bị ba chữ này đánh bại, y yên tĩnh nằm xuống, trong đôi mắt mờ mịt chỉ có một mảng mông lung.

---------Hồng Vũ ca ca, sau này chúng ta kết hôn, anh nhất định phải sinh cho em hai đứa bé, một trai một gái. Trên đường phố gia đình mình cùng nhau đi dạo, anh ôm một đứa, em ôm một đứa, hạnh phúc khiến người ta ước ao nha------------

Lời hứa hẹn ngọt ngào ngày xưa vẫn còn đọng bên tai, mà này, đã cảnh còn người mất....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro