Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

PHẦN 1 -Chương 16

12 giờ trưa.

Lăng Hàn Bách đã trở lại phủ đệ, hắn vừa vào cửa liền hướng Saga đang ngồi ở phòng khách dặn dò: "Một lúc nữa em gái Triển Hồng Vũ sẽ qua đây thăm y, trước tiên đem em ấy thả ra đi."

Saga hồi đáp: "Tương Quân Các, chúng tôi đã đem Triển tiên sinh từ Phòng hồi tỉnh mang ra rồi. Hiện tại Cayman bọn họ đang giúp ngài ấy cởi y phục ràng buộc.

Lăng Hàn Bách gật đật đầu, thế nhưng rất nhanh lại giao phó nói: "Đúng rồi, em ấy hiện trạng thái tinh thần vẫn là cấp S, mặc dù ở nhà cũng nhất định phải chặt chẽ trông giữ. Phục trang ràng buộc có thể cởi, thế nhưng buộc cụ nhất định vẫn phải mang lên." Cân nhắc đến quan hệ giữa Triển Hồng Vũ và Triển Phinh Đình, Lăng Hàn Bách không muốn vừa mới bắt đầu người phụ nữ kia sẽ nhận ra được cái gì, hắn dừng một chút, lại nói: "Cho em ấy đổi một thân chính trang đi, đừng để y nhìn quá chật vật."

"Được rồi, Tương Quân Các. Ta sẽ thông báo cho bọn họ."

Saga vừa nói chuyện liền mở bộ đàm liên lạc trên cổ tay, Lăng Hàn Bách cũng không ở lại nữa, hắn dự định lên lầu đổi một bộ quần áo thoải mái hơn, cả ngày mặc chế phục thượng tướng làm hắn thấy bí bách khó chịu.

-------

Triển Phinh Đình đang trên đường tới phủ thượng tướng, lúc lên xe nhìn thấy Lâm Hạo đang ngoan ngoãn ngồi ở phía sau liền nhịn không được có chút đau lòng.

"Thân ái, muốn em mở ra cho anh không?" Triển Phinh Đình lấy mặt nạ kim loại lưới trên mặt Lâm Hạo xuống, đối phương ánh mắt vẫn nhìn thẳng về phía trước, cũng không có vẻ mặt gì đặc biệt.

Falcon đang lái xe ở phía trước liền nhức đầu, gã nhất định phải khuyên can chủ nhân của mình không được làm ra sự việc gì trái với quy định.

"Đừng như vậy tiểu thư. Hiện tại trên đường lúc nào cũng có nhân viên an ninh, nếu như bọn họ nhìn thấy Lâm tiên sinh không có bị ràng buộc theo lệ, đến lúc đó người xui xẻo là ta a..."

Nghe được Falcon nói, Lâm Hạo quay đầu liếc Triển Phinh Đình: "Không cần thiết ở bên ngoài gây phiền phức."

"Vậy tay anh bị trói như thế có phải rất khó chịu không?" Triển Phinh Đình kéo áo khoác trên người Lâm Hạo, nắm chặt hai tay đối phương bị khóa ở phía sau.

Lâm hHo không biến sắc buông mi mắt xuống: "Này so với đãi ngộ lúc trước khi ở trong Ngục giam đặc biệt đã tốt hơn rất nhiều rồi."

Nghe được bốn chữ Ngục giam đặc biệt này, Triển Phinh Đình liền ngẩn người. Nàng xác thực biết Lâm Hạo bởi vì thương tổn người chi phối tiền nhiệm mà có một quãng thời gian bị đưa vào Ngục giam đặc biệt, và nàng cũng rõ ràng ở nơi đó thì sẽ phát sinh những thủ đoạn tàn khốc gì.

Điều này làm cho nàng hết sức khổ sở.

"Đừng nghĩ đến những sự việc trước đây nữa. Hiện em là người chi phối của anh, em sẽ không khiến anh đau khổ đâu."

Triển Phinh Đình bóp lấy cằm Lâm Hạo, đem đầu đối phương ngoặt về phía bản thân, sau đó chủ động tiến tới, đôi môi diễm lệ mà nhiệt tình phủ lên bờ môi có chút lạnh lẽo của nam nhân.

Tuy rằng sáng này Triển Phinh Đình đã dùng hình thức đâm xuyên để đánh dấu Lâm Hạo, tạm kết thúc dày vò của thời kỳ phát tình, thế nhưng hai người một khi đạt thành đánh dấu, chỉ cần ở cùng nhau sẽ tạo ra sự hấp dẫn với đối phương, cái này cũng là định mệnh khó chống cự của Alpha cùng Omega.

Nhìn thấy ôn nhu mà thâm tình trong cặp mắt Triển Phinh Đình, Lâm Hạo nhẹ nhàng hé môi, y tiếp nhận nụ hôn của Triển Phinh Đình, cũng mang ý nghĩa sẽ mở lòng tiếp nhận đối phương.

---------

Ba tiếng quỳ nghiêm còn bị trói chặt, tuy rằng có bao đầu gối bảo vệ, nhưng hai chân Triển Hồng Vũ vẫn tê dại đau nhức không chịu nổi, điều này khiến cho Omega hầu như không thể đứng dậy, chỉ có thể dựa vào sức mạnh của Cayman cùng Link mới miễn cưỡng đứng thẳng.

Lăng Hàn Bách sau khi thay một bộ vận động tối màu thì thuận tiền đi tới lầu trên, Triển Hồng Vũ vẫn còn đang khó khăn thử đi lại.

Y ngẩng đầu nhìn Lăng Hàn Bách không biết đã tới cửa từ khi nào, đối phương đã bỏ đi một thân chế phục thượng tướng nghiêm cẩn, nhìn qua đúng là nhiều hơn mấy phần khoan khoái nhẹ nhàng.

"Mau đổi quần áo rồi theo ta xuống lầu."

Lăng Hàn Bách trên tay vẫn như cũ mang một đôi găng màu đen, hắn đi tới trước mặt Triển Hồng Vũ đang đau đớn, mái tóc đen của đối phương đã hoàn toàn ướt đẫm mồ hôi, có thể tưởng tưởng ba tiếng này đối với Triển Hồng Vũ là cỡ nào dày vò.

Nghĩ đến video quản chế mình đã xem trong phòng làm việc, Lăng Hàn Bách trong lòng lại bắt đầu hiện lên một tia vui vẻ bí ẩn, hắn tiến tới bấm lên cằm Triển Hồng Vũ, bức bách đối phương nâng đầu lên, sau đó một cái tay khác xoa xoa nơi hầu kết y.

"Đồ vật kia xen vào rất sâu sao?" Lăng Hàn Bách mang theo ác ý vừa cười vừa tỏ vẻ quan tâm.

Trong quá trình nhét miệng bị lấy ra, Triển Hồng Vũ vẫn bị phản nghịch, cổ họng y bị vật cứng thô to ma sát đến tổn thương, làm cho âm thanh nói chuyện biến thành hơi khàn khàn.

"Đúng, rất sâu." Triển Hồng Vũ nhẫn nhịn yết hầu không khỏe, nhè nhẹ trả lời.

"Em yêu nó chứ?" Lăng Hàn Bách nhận được câu trả lời bất ngờ, hắn lộ vẻ xem thường, ngôn từ trong miệng lại càng thêm khiêu khích.

Triển Hồng Vũ mi tâm nhíu càng chặt, hắn bị ác ý của Lăng Hàn Bách bức đến khó có thể chạy trốn, nhưng lại không thể không tiếp tục giả vờ thong dong.

"Yêu, Tương Quân Các."

Ngón tay Lăng Hàn Bách hướng lên trên, cách một lớp găng tay da mà sờ sờ lên khuôn mặt đối phương: "Nhìn dáng dấp em suy ngẫm mà hồi tỉnh cũng không tệ. Hy vọng một lúc nữa em cũng biểu hiện tốt một chút, đừng nghĩ làm ra trò gian trá gì."

Triển Hồng Vũ biết Lăng Hàn Bách đây là đang đe dọa bản thân, kỳ thực coi như đối phương không nói, y cũng sẽ không để em gái rơi vào phiền phức của mình đây.

"Tôi sẽ không, xin yên tâm, Tương Quân Các." Triển Hồng Vũ bình tĩnh đáp

Lăng Hàn Bách không tỏ rõ ý kiến nhíu mày, cùng lúc đó Blue mới từ tủ quần áo lấy ra một bộ âu phục mang tới, Lăng Hàn Bách quay đầu nhìn thấy hắn, sau đó tiến tới cầm bộ đồ bản thân đã đặt riêng cho Triển Hồng Vũ lên ngắm ngía.

"Biểu hiện sáng nay của em cũng khá tốt, vậy giờ liền do bản tướng quân tự mình giúp em mặc đồ đi."

Cayman cùng Link liếc nhau một cái, bọn họ rất nhanh giúp Triển Hồng Vũ cởi một thân y phục ngăn cách tin tức tố trên người ra, đối phương một thân trần truồng nhưng không hề tỏ ra chật vật mà đứng hiên ngang thẳng tắp, trên cơ bắp căng tràn sức sống nhiễm lên một tầng mồ hôi mỏng, nhìn vào thật sự là mê người.

Lăng Hàn Bách lần đầu tiên nhìn thấy Triển Hồng Vũ đang bị khóa chặt hạ thân ở khoảng cách gần như vậy, hắn rất hứng thú đưa tay đỡ lấy cái nam căn bị giam cầm trong lồng trinh tiết bằng kim loại của đối phương, chậm rãi quan sát.

Bộ phận sinh dục quan trọng thời gian dài bị mạnh mẽ cầm cố hiển nhiên rất thống khổ, trên mặt Triển Hồng Vũ nhất thời lộ ra một tia khó chịu.

"Không cần quần lót, liền cứ vậy trực tiếp mặc vào đi." Lăng Hàn Bách đưa quần áo cho Triển Hồng Vũ, để đối phương tự mang lên người.

Triển Hồng Vũ hai chân bởi quỳ lâu mà vẫn còn mất cảm giác, y cắn răng lảo đảo mặc quần xong mới nhẹ nhàng thở ra một hơi.

Áo sơ mi xám nhạt rất nhanh đã che lại da dẻ hồng mịn của Triển Hồng Vũ, mồ hôi không được lau đi cũng thuận theo đó thấm lên vải vóc.

Cổ tay cũng bị khóa quá lâu nên tới tận bây giờ ngón tay của Omega vẫn còn có chút run, y cật lực muốn đóng lại nút cúc trên ống tay, nhưng lại có điểm lực bất tòng tâm.

Lăng Hàn Bách trong mắt xẹt qua một tia khác thường, hắn tiến đến bên người Triển Hồng Vũ, bắt lấy tay đối phương, tỉ mỉ giúp y cài cúc áo.

Triển Hồng Vũ có chút giật mình, nhìn dáng dấp Lăng Hàn Bách đang chăm chú giúp mình mặc đồ, mà Lăng Hàn Bách cũng nhận ra ánh mắt Triển Hồng Vũ đang đặt trên thân mình.

Hắn ngẩng đầu lên, ngạo mạn nhìn Triển Hồng Vũ một chút, trên gương mặt lạnh lẽo không có nửa điểm nhu tình: "Mặc chỉnh tề một chút, miễn cho Phinh Đình lo lắng cho em, không phải sao."

Không biết tại sao, Triển Hồng Vũ có chút mất mắt. Y đã sớm biết Lăng Hàn Bách sẽ không thể dễ dàng tha thứ cho bản thân, dù sao cũng là chính miệng y hướng Trình Chấn kiến nghị đem Lăng Hàn Bách điều tới KT vệ tinh hỗn loạn.

Triển Hồng Vũ không muốn để Trình Chấn nhìn ra trong lòng mình vẫn còn lưu luyến và tình cảm với Lăng Hàn Bách, nên mới cố ý chọn một nơi phức tạp để Trình Chấn yên tâm mà điều Lăng Hàn Bách đi. Đương nhiên tất cả cũng phải dựa trên việc y tin tưởng Lăng Hàn Bách có năng lực, nhất định sẽ bình an vô sự.

Thế nhưng lúc ấy dù sao cũng là bản thân tàn nhẫn thương tổn đối phương. Sự thật này mãi mãi không thay đổi được.

Triển Hồng Vũ thu hồi tâm tình của bản thân, y gật gù, đối với Lăng Hàn Bách biểu thị tán thành.

Sau đó, nam nhân lặng lẽ mặc vest ngoài lên, sau đó ngoan ngoãn đưa tay chắp ngược về phía sau, trạng thái nguy hiểm cấp S đã quyết định y không có bất kỳ tự do gì, hơn nữa vừa nãy Saga cũng đã truyền lời tới muốn Cayman bọn họ chọn thêm buộc cụ để cầm cố mình.

Còng tay bằng thuộc da mềm mại mà rắn chắc cố định lại hai cổ tay Triển Hồng Vũ, Cayman đỡ y, Link thì ngồi xổm xuống đeo lên chân y hai cái còng chân kim loại.

"Em nhìn qua rất tốt." Lăng Hàn Bách trên dưới đánh giá Triển Hồng Vũ, vẻ mặt đối phương vô cùng bình tĩnh, liền ngay cả cặp mắt xanh thẳm kia cũng không biểu hiện chút tâm tình gì, "Cười lên một cái xem nào. Ta không muốn bầu bạn của mình trông cứ như một cái xác sống đâu."

Triển Hồng Vũ máy móc nhếch khóe môi, hướng Lăng Hàn Bách lộ ra một cái mỉm cười ôn nhu.

"Như vậy được không, Tương Quân Các?"

Lăng Hàn Bách si ngốc nhìn nụ cười đã lâu không gặp trên mặt Triển Hồng Vũ. Trong trí nhớ của hắn, đối phương vẫn luôn là một người vô cùng tự tin, thân là một Omega nhưng so với đại đa số Alpha khác lại càng giàu quyết đoán cùng mị lực.

Hắn xác thực rất yêu một Triển Hồng Vũ như vậy. Thế nhưng vừa nghĩ tới đối phương cũng dùng khuôn mặt tươi cười này câu dẫn Trình Chấn, Lăng Hàn Bách liền cảm thấy một luồng phẫn nộ khó trôi.

Hắn nắm chặt tay thành quyền, cố nén suy nghĩ muốn đánh cho đối phương một trận. thực tế ngay từ khi bắt đầu hắn cũng không có ý định làm cho trên người Triển Hồng Vũ xuất hiên "ngoại thương", dù sao mặt ngoài của Luật pháp cưỡng chế bảo vệ Omega do Tống đốc Phương tuyên bố cũng vẫn tràn nhập "nhân đạo" mà.

"Xuống thôi. Em gái em sẽ đến ngay bây giờ."

Lăng Hàn Bách xoay người, vẻ mặt thoáng cái trở nên âm trầm. Hắn nhắc nhở bản thân, không cần vội vã như thế, Triển Hồng Vũ đã rơi vào tay mình, hắn có thể từ từ dùng danh nghĩa bảo vệ mà chỉnh y để trả thù.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro