Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

PHẦN 1 -Chương 14

Phòng hồi tỉnh ở lầu chóp, sau khi cửa lớn bằng hợp kim nặng nề đóng chặt, Triển Hồng Vũ còn tưởng bản thân đã tới ngục địa tra tấn.

"Trước tiên mời ngài thay y phục." Saga mở ngăn tủ, lấy ra mấy bộ y phục ràng buộc màu đen.

Triển Hồng Vũ mím môi, sau nhận mệnh động thủ cởi áo, nam nhân cúi đầu liếc trinh tiết khóa đang chặt chẽ giam cầm giữa hai chân. Sau khi rời giường, châm niệu đạo trong cơ thể cùng lồng trinh tiết được mở ra một lần, mà lần giải phóng tiếp theo, người giám sát nói cho y biết, phải sau 12 giờ.

Triển Hồng Vũ ngoan ngoãn đứng yên để Link cùng Blue tùy ý giúp mình mặc vào y phục ràng buộc, nhìn bọn họ đeo bao đầu gối cho mình, Triển Hồng Vũ biết được những người giám sát này so với người chi phối của y đại khái là còn nhân từ hơn. Sau khi Triển Hồng Vũ đã bị cố định trong tư thế quỳ ở trên giá hình, Cayman lấy ra một cái mặt nạ dày nặng đóng kín toàn diện, cùng một bộ với mặt nạ còn có một cái nhét họng hình dương cụ dữ tợn.

"Tôi có thể không đeo cái này không? Hoặc mấy anh đổi một cái khẩu tắc khác."

Triển Hồng Vũ nhíu nhíu mày, y lại nghĩ tới yết hầu bị kích thích liền cảm thấy không khỏe. Cái đồ vật này so với cái y bị ép dùng trên đường về phủ tướng quân nhìn còn lớn hơn dài hơn mấy phần.

Saga mặt không cảm xúc tiến lên nhìn Triển Hồng Vũ đã bị ràng buộc chặt chẽ đang quỳ trên giá hình, hắn suy nghĩ một chút, vẫn là nói cho đối phương biết một sự thật.

"Xin lỗi, Triển tiên sinh. Đây là ý của tướng quân. Tướng quân hy vọng ngài có thể ngậm lấy đồ vật được mô phỏng dựa trên hình dáng và tỷ lệ chuẩn của bản thân ngài ấy, cố gắng tự hối và suy ngẫm về thái độ, hành động của mình."

"Ha, mô phỏng theo đồ của hắn?" Triển Hồng Vũ nhìn cái dương vật giả khổng lồ hơi uốn lượn trước mặt, trong trí nhớ của mình, cái đồ kia của Lăng Hàn Bách năm đó dường như đâu có dài như vậy, cũng không thô đến thế.

Đương nhiên, y sau khi xứng đôi với Trình Chấn thì cũng không còn nhìn thấy cái đó của Lăng Hàn Bách nữa, thế nhưng lúc ấy nó cũng to dài lắm rồi. Ngẫm kỹ lại khi ấy hắn mới hai mươi, nếu như sau đó vẫn tiếp tục phát dục vậy thì...

"Thật không biết ngậm một cái dương vật thì có thể khiến người ta ngẫm tỉnh ra được cái gì? Ngẫm ra bản thân Omega tôi cái kia không to không dài bằng của hắn sao?" Triển Hồng Vũ lộ ra một mặt xem thường.

Cayman suýt chút nữa bị Triển Hồng Vũ chọc cho cười ra tiếng, cậu cật lực nhịn cười, nhấn đầu Omega xuống rồi đeo mặt nạ trùm đầu dày nặng lên cho đối phương, cái mặt nạ này có một cái khóa kéo mở được vị trí miệng, đây nhất định là để thuận tiện nhét cái bịt miệng kia.

Thị giác bị tước đoạt, liền ngay cả thính lực cũng bởi bị trùm đầu áp chế mà trở nên vô cùng yếu ớt, Triển Hồng Vũ không thoải mái lắc lắc cái cổ yếu ớt, rất nhanh nó cũng bị một cái vòng khóa chặt lại.

"Há miệng đi, Triển tiên sinh." Cayman cầm lấy nhét miệng.

Dưới song trọng kiềm chế của mặt nạ trùm đầu cũng khóa cổ, Triển Hồng Vũ trên thực tế không thể mở to miệng được. Thế nhưng nam nhân biết vật kia không chỉ là Lăng Hàn Bách muốn tăng thêm tình thú mới bắt bản thân dùng, vì lẽ đó để cho bản thân sống thoải mái hơn một chút, y không thể không cật lực há to miệng, sau đó chậm rãi nuốt vào khẩu tắc hình dương vật đàn ông dài hầu như đâm thẳng xuống cuống họng mình.

Như đã đoán từ trước, nhét miệng quá thô dài vẫn khiến Triển Hồng Vũ khó chịu phát sinh một tiếng rên rỉ đau đớn, nhưng rất nhanh miệng môi y cũng bị lớp da khóa bên ngoài nhét miệng hoàn toàn bịt kín. Như vậy lúc này, đầu của nam nhân bị bao bọc hoàn mỹ trong ràng buộc màu đen, có vẻ yên tĩnh mà dữ tợn.

Sau đó, một cái gông cùm cổ bằng kim loại hình chữ nhật có ba lỗ tròn được mang tới, hai lỗ trái phải khóa lại cổ tay Triển Hồng Vũ, còn lỗ tròn ở giữa thì vừa vặn để lọt cần cổ của y. Phần bản kim loại vừa vặn nâng cằm Triển Hồng Vũ khiến đầu y bị ép phải hơi ngẩng lên, mà cái nhét miệng hình dương cụ hơi uốn lượn bên dưới cũng thuận thế xuyên tới nơi càng sâu trong yết hầu Omega.

Rất nhanh, đầu gối cùng cổ chân Triển Hồng Vũ quỳ trên giá hình cũng bị mấy cái kim hoàn cố định chặt chẽ, cả người đều bị vững vàng khóa kín trên hình đài, không cách nào nhúc nhích dù chỉ là một chút.

"Xin ngài hãy cố gắng hối lỗi và hồi tỉnh. Sau ba tiếng, chúng tôi sẽ đến cởi ra cho ngài."

Âm thanh cuối cùng của người giám sát bị trùm đầu che kín tai mà Triển Hồng Vũ nghe được vô cùng yếu ớt, sau đó thế giới của y liền hoàn toàn tĩnh mịch.

Tuy rằng nam nhân đã tận lực thuyết phục bản thân phải bình tĩnh mà chấp nhận những đối xử bất công mà tàn nhẫn này, thế nhưng trong lòng y cũng không thể nào mà thoải mái như vậy được.

Cổ họng bị đỉnh khẩu tắc dương cụ cọ sát thời thời khắc khắc đều nhắc nhở y đang phải thừa nhận khuất nhục, hai tay bị gông xiềng kim loại kiềm giữ cũng theo thống khổ và phẫn uất quanh quẩn trong trái tim mà nắm chặt lại.

-----

Trụ sở Lục quân quân bộ đế quốc, văn phòng Lăng Hàn Bách ở nhà lớn phía tây, trong vòng một tiếng sau khi tới văn phòng, hắn đã ký tên hai phần văn kiện bí mật, cũng dựa theo yêu cầu của Tống đốc Phương Kỳ Chính đem mấy sĩ quan tác chiến thuộc quân đoàn Số Hai do hắn chỉ huy phái đến các tỉnh của Đặc Tinh để đào tạo chiến lực, chuẩn bị đối phó với lực lượng Bình quyền quân đang từng bước lớn mạnh luôn phản đối chính quyền độc tài của Tống đốc Phương Kỳ Chính.

Đương nhiên, lực lượng quân sự chính quy của chính phủ được vũ trang đầy đủ, không thể nghi ngờ sẽ khiến Bình quyền quân liên tiếp gặp thất bại, thế nhưng Tống đốc Phương luôn tin rằng bọn họ sẽ không từ bỏ.

Cách mạng Bình quyền mười năm trước, đang rục rịch tro tàn lại chạy.

Sau khi Lăng Hàn Bách tạm thời xử lý xong mấy cái sự vụ gấp trong tay, hắn bỗng nhiên nghĩ đến Triển Hồng Vũ lúc này hẳn là đang suy ngẫm hối lỗi trong Phòng hồi tỉnh.

Hắn suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn là mở laptop ra, mở ra hình ảnh giám thị từ Phòng hồi tỉnh của phủ tướng quân, trên màn hình hiện ra một Triển Hồng Vũ như bức tượng điêu khắc màu đen, lặng lặng quỳ trên hình đài. Đầu đối phương bị gông cùm kim loại hơi nâng lên, dáng vẻ ấy trái lại nhìn thật giống như một tù nhân thề sống thề chết không chịu khuất phục.

Cỗ thân thể hoàn mỹ kia bị bao trong lớp y phục ràng buộc màu đen không lộ ra bất kỳ mảnh da thịt nào. Trên màn hình, chỉ có eo Triển Hồng Vũ đang chậm rãi co rúm.

Lăng Hàn Bách phóng to video, nhìn thấy nơi cổ họng đối phương có đồ vật hơi bất ngờ nổi lên. Thời khắc này, trên khuôn mặt đẹp trai âm lãnh của Lăng thượng tướng rốt cuộc nở một nụ cười khoái trá.

Đúng vậy, đây chính là món đồ chơi hắn cố ý sai người chuẩn bị. Mười năm trước, lúc bọn họ mới biết yêu, Triển Hồng Vũ tuy rằng không cho hắn đâm vào đánh dấu, nhưng để dỗ hắn, y cũng sẽ chủ động khẩu giao.

Mùi vị đó, thực sự là tươi đẹp đến khó có thể diễn tả bằng lời.

Một tia hoài niệm hưng phấn cùng hưởng thụ hiện lên trên mặt Lăng Hàn Bách, hắn theo bản năng mà muốn đưa tay về hạ thân, thế nhưng rất nhanh, Alpha liền nắm chặt bàn tay của mình lại.

Mặt hắn trong nháy mắt liền trở nên âm trầm, sau đó hắn mở ngăn kéo, từ trong đó lấy ra một ống thuốc chích, ngắm ngay cổ mình mà ghim xuống.

Thuốc ức chế Alpha sau khi tiêm vào, sẽ hạ thấp mức độ phản ứng của Alpha đối với tin tức tố Omega, thậm chí sẽ khiến cho bản thân Alpha trong thời gian dược hiệu còn đánh mất tính dục.

Tác dụng trước đây của loại thuốc này dùng để trợ giúp những Alpha thường xuyên bị tin tức tố Omega ảnh hưởng đến tinh thần và thân thể, có thể tập trung vào công việc hơn. Nhưng sau khi Cách mạng Bình quyền thất bại, Luật pháp cưỡng chế bảo vệ Omega được ban hành, Alpha trở thành người chi phối tuyệt đối của Omega thì hầu như không cần đến vật này nữa. Chỉ cần bọn họ đồng ý, họ có thể bất cứ lúc nào cũng được hưởng dụng thân thể Omega để giảm bớt dục vọng của mình. Đương nhiên lúc bọn họ không muốn, cũng có thể mang Omega đang trong thời kỳ phát tình khóa chặt vào Phòng An Toàn, triệt để cách ly tin tức tố của đối phương, lấy mục đích là rời xa mê hoặc làm mỹ danh.

Thế nhưng đối với Lăng Hàn Bách mà nói, thuốc ức chế Alpha chỉ là để hắn thoát khỏi bể khổ mang tên Triển Hồng Vũ mà thôi.

Thân là một Omega bình thường, hắn không nhịn được mà nhớ nhung, cũng không cách nào không căm hận người yêu đã mang lại cho hắn niềm vui sướng, rồi lại đẩy hắn xuống địa ngục đau khổ vì phản bội kia.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro