Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1: Kết hôn

Nước Hạ
Thành Phố H, phía đông thành phố tại gia đình nhà họ Kỷ
Phòng khách ấm áp lúc này không khí ngột ngạt lan tràn.
Ngồi trên ghế sofa là ông cụ nhà họ Kỷ, bộ dáng tội nghiệp mặc cho đang bị tra hỏi.
Kỷ Miên Miên khoanh tay, gương mặt xinh đẹp còn vương nét trẻ con lúc này tràn đầy tức giận.
" Ông à, con nói ông có đạo lý chút đi. Khi còn trẻ, ông làm việc tốt gì vậy, cướp vợ chưa cưới của cười ta, để bây giờ đã bảy, tám mươi tuổi rồi người ta tìm ông tính sổ. Ông lại đẩy cháu gái nhỏ của mình ra để trả nợ tình? Con nói ông biết, con sẽ không kết hôn!"
Cô gái vốn thường ăn nói ngọt ngào, nhẹ nhàng sau khi nghe tin mình bị đính hôn, mấu chốt là bố mẹ và ông bà cô đã đồng ý.
Phòng khách của Kỷ gia bây giờ chất đống những chiếc hộp, trên mỗi chiếc hộp đều có một phong bì màu đỏ, đang chờ được mở ra. Tất cả đều là lễ vật đính hôn của Kỷ Miên Miên. Đáng nói là, ông nội cô đã thay cô nhận tất cả khi cô không có nhà.
"Ông gọi, con bay suốt một chặng đường dài về Trung Quốc, tưởng ông nhớ con,ai ngờ ông gọi con về để bắt con kết hôn. 20 tuổi, con mới 20 tuổi, con còn một chị gái và một anh trai, sao đã đến lượt con lấy chồng."
Ông Kỷ cắn rứt lương tâm nói: "Ông không nói lại chị gái con, nó cứng đầu vậy mà. Bên kia người ta là đằng trai, anh trai con là giống đực đấy, ai thèm nó chứ. Chỉ còn có con thôi."
Kỷ Miên Miên khó tin nhìn lại, chỉ vào mình: "Ông nội, nhất định phải là kết hôn à, ông nhất định phải đẩy con ra ngoài sao? Con là cháu gái ruột của người à? Con là con nuôi à? Tại sao ông lại nhất quyết là con? Kết hôn thay chị con? Người đàn ôn đó bị bệnh, tàn phế, mù lòa, hay đang sống thực vật không lấy được vợ. Tại sao lại phải chơi trò theo lệnh cha mẹ để hại con?"
Ông Kỷ nhăn mặt nói: "Đâu có, người kết hôn với con là Cảnh Chính Thâm nhà họ Cảnh mà."
Kỷ Miên Miên Không tin vào tai mình "Cưới, cưới ai?!!"
"Cảnh gia, Cảnh Chính Thâm nha."
Giống như một tia sét đánh xuống, đánh Kỷ Miên Miên chết máy tại chỗ.
Cảnh Chính Thâm, Chủ tịch điều hành của tập đoàn Cảnh Thành, 27 tuổi, có khuôn mặt đẹp trai và là doanh nhân nổi tiếng nhất Trung Quốc. Với thủ đoạn tàn nhẫn, sát phạt, quyết đoán và tầm nhìn sâu rộng, anh ta đã thống trị hầu hết các trung tâm mua sắm trong mười năm và chiễm lình một nửa giới kinh doanh.
Một người đàn ông có sự nghiệp thành đạt và vẻ ngoài điển trai đó là sự tồn tại mà nhiều người không thể chạm tới. Tuy nhiên hiện trong tâm trí Kỷ Miên Miên là khuôn mặt giống Chung Quỳ, nhìn chằm chằm vào cô một cách nham hiểm, nhe ra những chiếc răng nanh hung dữ và mỉm cười với cô. Ừ... Thật đáng sợ.
Kỷ Miên Miên lập tức lấy tay che tai lại "Có thể anh ta không muốn lấy con thì sao, con không muốn gả cho anh ta. Cảnh Chính Thâm nổi tiếng là Diêm vương mặt than, lạnh lùng như vậy con sao chịu được chứ, muốn con làm vật hiến tế sao?"
Kỷ Miên Miên bịt tai lại, kiên quyết lắc đầu! Cô sẽ không bao giờ kết hôn với tên mặt than đó, cô đã từng gặp anh ta khi còn nhỏ a~
"Cháu gái ngoan, nghe lời ông nội." Kỷ lão dùng con át chủ bài "Ông nội hứa sẽ giúp cháu hoàn thành việc đó!"
Kỷ Miên Miên tò mò: "Là việc gì?"
Ông Kỷ mỉm cười đầy thâm ý vẫy tay gọi cháu gái của mình nói nhỏ...
Bên này, tại trang viên Cảnh trạch ở Bờ Tây
So với sự ấm áp của gia đình Kỷ, nội thất của đại sảnh Cảnh gia chỉ sang trọng chứ không có chút hơi ấm nào.
"Ông ơi, ông gọi cháu trở lại có việc gì sao?" ngồi trên sofa là một chàng trai trẻ mặc âu phục, đi giày da được ông nội hạ lệnh gấp từ công ty về. Ông lão ở một bên liếc cháu trai rồi nói: "Ta đã sắp xếp một cuộc hôn nhân cho cháu rồi."
Người đàn ông nghe vậy, lông mày sắc bén, không hài lòng nhìn ông lão, cất giọng lạnh lùng: "Người lo việc của mình đi!"
"Cảnh Chính Thâm, ngươi năm nay 27 tuổi, nếu còn không kết hôn chả nhẽ ngươi tính để 72 tuổi hãy kết hôn?"
Cảnh Chính Thâm là con trai cả, là cháu trai của Cảnh gia và là người thừa kế định sẵn. Dưới anh còn một người em trai.
Cảnh Chính Thâm đã dần tiếp xúc công việc kinh doanh và tạo lập đế chế cho riêng mình từ khi học đại học. Đến nay đã gần mười năm. Anh đã tiếp quản toàn bộ tập đoàn Cảnh Thành đồng thời phát triển nhanh chóng mở rộng ra quốc tế.
Dù vậy anh vẫn bị gia đình ép cưới.
Cảnh Chính Thâm nhíu mày, đột nhiên đứng dậy, trong mắt tràn đầy thiếu kiên nhẫn: "Chuyện hôn nhân của cháu ông không cần quan tâm."
Đôi chân dài đang chuẩn bị rời đi. Bóng phản chiếu của đôi giày da bóng loáng trên sàn đá cẩm thạch đặc biệt lạnh lùng, anh đi được hai bước, đột nhiên giọng nói vang lên từ phía sau: "Là cháu gái của ông nội Kỷ ở phía Đông."
Đột nhiên, hắn dừng lại, lông mày rậm hơi nhíu lại.
Ông Cảnh đứng dậy nhìn bóng lưng lạnh lùng của cháu trai mình, "Người cháu tìm vẫn còn sống. Chỉ cần cháu kết hôn, ta sẽ đưa thông tin của người đó cho cháu."
Cảnh Chính Thâm chậm rãi quay lại, nhìn ông với ánh mắt lạnh lùng. Ông nội và cháu trai nhìn nhau, khí thế không ai chịu nhường ai.
"Ngày 20 tháng sau Cục Dân chính sẽ thu giấy chứng nhận."
...
Thời gian trôi nhanh
Mùa hè, ngày 20 tháng 7.
Bốn chiếc ô tô sanng trọng đỗ trước cửa Cục dân chính.
Cảnh gia và Kỷ gia quen biết nhiều năm nhưng hai gia đình không thường xuyên giao tiếp với nhau, ngay cả khi họ chuyển đi.
Một người tọa lạc ở phía Đông thành phố H, còn người kia đã định cư ở bờ Tây thành phố H.
Các trưởng lão của hai gia tộc lớn Đông Tây là 'kẻ thù cũ'
Vậy mà hai kẻ thù cũ này lại thực sự muốn bắt tay kết hôn. Thật sự là sự kiện chấn động.
Quý Miên Miên bị bố mẹ kéo ra khỏi xe, cô ngủ không đủ giấc, ôm cánh tay mẹ, nghiêng mặt, tựa đầu vào vai mẹ để ngủ tiếp. Ánh nắng gay gắt chiếu lên khuôn mặt trắng trẻo, tròn trịa và dịu dàng của Kỷ Miên Miên, chiếu sáng khuôn mặt mềm mại và đám lông tơ nhỏ nhắn dễ thương trên mặt cô.
Không lâu sau, xe của nhà họ Cảnh cũng dừng trước cổng Cục dân chính.
Một ông lão bước xuống xe, nhìn thấy Miên Miên mắt liền nhiệt tình sáng lên: " Cảnh Thâm, đến gặp cô vợ nhỏ của con đi, Miên Miên thật đáng yêu."
Cảnh Chính Thâm khẽ cau mày: "Cô là Kỷ Miên Miên sao?"
Kỷ Miên Miên cũng bị mẹ mình véo tỉnh lại, nhìn khuôn mặt xa lạ lạnh lùng đối diện, hắn rất lạnh lùng, nhìn qua liền không thể quên. Tuy nhiên, Miên Miên biết rằng có một số người giống như mạn đà la, xinh đẹp nhưng chết người.
Cảnh Chính Thâm tưởng rằng anh sẽ cưới Kỷ Dao Dao, con gái lớn của Kỷ gia, nhưng không ngờ người anh cưới lại là em gái.
"A, nguyên lai anh cũng không muốn lấy tôi, vậy tôi liền không gả, tôi cũng không muốn gả anh~"
Kỷ Miên Miên chưa kịp vui mừng khi anh quay người, mẹ cô đã túm cổ áo cô vào trong tòa nhà.
Mười phút sau,
Trước cửa Cục dân chính, hai kẻ thù mười phút trước giờ biến thành thông gia bắt tay ôm nhau trước sự chứng kiến của tờ giấy đăng ký kết hôn.
Chỉ có Cảnh Chính Thâm sắc mặt đen tối nhìn cô gái nhỏ mà anh cưới. Vừa rồi khi nhận được giấy chứng nhận, anh mới nhận ra cô gái nhỏ này mới bước sanng tuổi 20. Chẳng trách lão ngoan đồng kia lại trì hoãn lấy giấy chứng nhận một tháng là vì anh phải chờ cô ấy bước sang tuổi 20!"
Cô bé trong mắt anh đang há to miệng ngáp dài, nước mắt lưng tròng lẩm bẩm: " Về nhà ngủ được rồi."
Buổi tối sau khi về đến nhà. Kỷ Miên Miên lại biết được một tin dữ khác: "Con còn phải chuyển nhà!!!"
Trước đó không ai nói cho cô biết, sau khi kết hôn cô sẽ phải chuyển đi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #ngọt