**Chương 6: Cuộc Chiến Bắt Đầu**
**Chương 6: Cuộc Chiến Bắt Đầu**
Khi thế giới đã chìm vào bóng tối của những xung đột ngầm, cuộc chiến tranh giữa các thực thể cổ xưa lại một lần nữa nhen nhóm. Thần Giới, từng được cho là bất khả xâm phạm, giờ đây đang đối mặt với những đe dọa không thể lường trước. Mặc dù Khởi Nguyên Vĩnh Hằng Đạo Chủ vẫn chưa can thiệp trực tiếp, nhưng mọi người đều biết rằng cô đang quan sát, và sự cân bằng giữa sự sống và cái chết, giữa ánh sáng và bóng tối, giờ đây phụ thuộc vào những quyết định của từng vị thần.
### **Những Cuộc Hành Trình Rời Xa**
**Diệu Nguyệt**, thần của sự sống, vốn luôn mang trong mình sự trân trọng đối với sự sống và sự tươi mới, cảm thấy mình phải đi tìm cách ngăn chặn sự trỗi dậy của Hỗn Mang từ bên trong các vũ trụ mới. Cô rời bỏ Thần Giới, một mình đi vào một vũ trụ đang trong giai đoạn sinh trưởng, nơi sự sống còn non nớt, dễ bị thao túng bởi bóng tối.
Khi bước vào thế giới đó, cô nhận thấy rằng những loài sinh vật mới sinh ra, những hạt giống sự sống mà cô đã gieo trồng, giờ đây lại bị bao trùm bởi một sức mạnh đen tối kỳ lạ. Cả thế giới dường như đang bị một lực lượng vô hình kéo về phía sự hủy diệt.
"Không thể để điều này tiếp tục," Diệu Nguyệt thầm thì, đôi mắt sáng lên với quyết tâm. "Ta phải tìm ra nguồn gốc của nó."
Từ trong bóng tối, một hình ảnh mờ ảo xuất hiện. Đó là một thực thể không rõ hình dạng, chỉ có đôi mắt đỏ rực đang theo dõi cô. Nó không phải là một phần của thế giới này, mà là một dấu hiệu rõ ràng của Hỗn Mang.
"Ngươi là ai?" Diệu Nguyệt không lùi bước, vươn tay ra và một làn sóng ánh sáng thuần khiết bao trùm không gian. "Nếu ngươi muốn hủy diệt nơi này, ta sẽ ngăn ngươi."
Hình bóng kia cười khẩy, âm thanh vọng ra như tiếng gió rít qua những đám mây đen: "Ngươi quá tự tin, Diệu Nguyệt. Ngươi nghĩ rằng ánh sáng có thể che lấp được bóng tối? Tất cả chỉ là trò chơi của các ngươi mà thôi. Cuối cùng, Hỗn Mang sẽ trỗi dậy và vạn vật sẽ phải phục tùng."
Không kịp suy nghĩ thêm, Diệu Nguyệt tung một đợt sóng ánh sáng mạnh mẽ, quét qua không gian. Nhưng thực thể ấy như hóa thành gió, biến mất vào trong không gian vô tận.
"Tà Linh..." Diệu Nguyệt thở dài. "Ngươi đã bắt đầu rồi sao?"
### **Cuộc Hội Ngộ Của Các Thần**
Tại Thần Giới, sau những sự kiện gần đây, các vị thần bắt đầu nhận ra rằng cuộc chiến không thể tiếp tục kéo dài theo cách này. **Thiên Tôn** và **Tuyết Cơ** triệu tập một cuộc họp đặc biệt để thảo luận về tình hình.
"Đừng để sự sợ hãi kiểm soát chúng ta," Thiên Tôn lên tiếng, ánh mắt nghiêm nghị nhìn từng vị thần có mặt. "Hỗn Mang đang thức tỉnh. Tà Linh đã ra tay. Chúng ta cần phải hành động ngay lập tức. Nếu không, tất cả sẽ mất đi."
**Minh Viêm**, thần của ngọn lửa, đứng lên, đôi mắt cô sáng lên với ngọn lửa mạnh mẽ. "Ta sẽ không để cho bất kỳ ai phá hoại thế giới này. Tất cả chúng ta cần phải hợp sức, từ bỏ sự ngờ vực và tập trung vào mục tiêu chung."
Các vị thần đều gật đầu, nhưng trong lòng họ, mỗi người đều cảm nhận rõ ràng sự lo lắng, bởi họ biết rằng sức mạnh của Hỗn Mang là vô biên. Những thế lực cổ xưa không dễ dàng bị tiêu diệt chỉ bằng lời nói hay quyết tâm.
Trong lúc đó, **Minh Viêm** quay sang **Tuyết Cơ**, ánh mắt cô đầy nghi ngờ. "Còn Khởi Nguyên Vĩnh Hằng Đạo Chủ, chúng ta sẽ chờ cô ấy quyết định sao?"
Tuyết Cơ chỉ im lặng. Câu hỏi này không dễ dàng để trả lời. Khởi Nguyên Vĩnh Hằng Đạo Chủ đã tỏ ra rất ít khi can thiệp trực tiếp vào các sự kiện gần đây. Điều đó khiến cho các vị thần không khỏi lo lắng về việc liệu cô có đang giám sát hay không, hay chỉ đơn giản là đang thử thách họ.
"Chúng ta phải làm điều này vì chính mình," Thiên Tôn nói, cố gắng xua tan sự bất an. "Bất kỳ hành động nào cũng sẽ có hậu quả, nhưng nếu không hành động, mọi thứ sẽ mất hết."
### **Cuộc Đối Mặt Với Tà Linh**
Lúc này, **Thương Khung** và **Minh Viêm** nhận được tin tức từ **Diệu Nguyệt**. Cô đã tìm thấy dấu hiệu của Tà Linh, nhưng không thể tiêu diệt nó một mình. Cả hai vị thần quyết định lên đường đến vũ trụ nơi Diệu Nguyệt đang chiến đấu.
Khi họ đến nơi, họ thấy thế giới này đang bị tàn phá. Cây cối khô héo, những sinh vật bị bóng tối nuốt chửng, và bầu trời đã chuyển sang màu đen kịt.
"Chúng ta đến trễ rồi," Minh Viêm nói, mắt cô sáng lên với ngọn lửa chuẩn bị bùng cháy. "Nhưng vẫn chưa muộn. Cùng nhau, chúng ta sẽ ngăn chặn Tà Linh."
**Diệu Nguyệt** đứng đó, tay vẫn giơ ra với những dòng năng lượng sáng rực, nhưng rõ ràng cô đã kiệt sức. "Cảm ơn các ngươi đã đến. Tà Linh quá mạnh mẽ, nhưng chúng ta không thể để nó tiếp tục."
Một tiếng động vang lên, và từ bóng tối, Tà Linh xuất hiện. Cái bóng đen ấy bắt đầu chuyển động, đôi mắt đỏ rực như lửa thiêu đốt mọi thứ trên đường đi.
"Tôi không thể tiêu diệt được nó một mình," Diệu Nguyệt thở dài, cảm nhận sự yếu ớt trong cơ thể mình.
"Để chúng ta lo phần còn lại," Thương Khung lên tiếng, đôi mắt hắn lóe lên ánh sáng không gian. "Chúng ta cần phải hợp sức để đánh bại nó."
Cuộc chiến bắt đầu, và bóng tối dần dần bao trùm toàn bộ vũ trụ này. Nhưng lúc này, một tia sáng bạc đột ngột xuất hiện, chói lọi hơn tất cả những ánh sáng của các vị thần. Một bóng dáng nhỏ bé với mái tóc bạc, chính là **Khởi Nguyên Vĩnh Hằng Đạo Chủ**.
Cô chỉ đứng đó, quan sát cuộc chiến mà các vị thần đang tham gia. Không ai biết được ý định thực sự của cô, nhưng mọi thứ dường như đang xoay quanh sự hiện diện của cô, và mỗi cuộc chiến đều mang một ý nghĩa sâu xa hơn mà chỉ cô mới hiểu.
Liệu các vị thần có thể đứng vững trước Hỗn Mang, hay tất cả sẽ chìm vào hư vô? Cuộc chiến vẫn tiếp diễn, nhưng kết quả vẫn còn là một ẩn số.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro