Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Hồn ma rắc rối

Jiyeon à , nếu , nếu thôi – EunJung ngập ngừng trong lúc nấu món Tobbokii. CÔ có thể cảm nhận được cơ thể mình đang có dấu hiệu xuyên qua mọi vật 

- Ukm 

Từ phía sau, Jiyeon giữ lấy eo, dụi đầu vào hõm cổ Eunjung

- Nếu tớ trở lại thân xác cũ ….hay tệ hơn là biến mất thì sau – EunJung nói trong lúc giữ tay Jiyeon, siết chặt cái ôm hơn, linh hồn này đang dần biến mất, EunJung biết điều đó, vì vậy mỗi giây mỗi phút còn tồn tại, cô đều muốn giữ Jiyeon bên cạnh mình

- Nếu cậu biến mất, tớ sẽ sống tốt quãng đời của tớ và sống thêm phần đời của cậu. Nhưng nếu cậu tồn tại mà quên tớ, tớ sẽ giết cậu rồi cả 2 cùng xuống địa ngục 

- Hả – EunJung xoay người lại, nhíu mày nhìn Ji. Có lẽ đó là câu trả lời mà cô không ngờ tới

- Tớ …không ….đùa – Jiyeon nhấn mạnh từng chữ rồi áp chặt môi mình lên môi Jung, mút nhè nhẹ trước khi đẩy lưỡi mình lùng soát hết mọi ngóc ngách trong khoang miệng Eunjung

-

…………………..

Tại sao vậy – Sau khi thoát khỏi dư vị ngọt ngào của nụ hôn lúc nãy, EunJung nhìn thẳng vào đôi mắt êm đềm như mặt biển ngày không sóng của Ji, nghiêm túc hỏi 

Đối mặt với sự nghiêm túc ấy là vẻ nhỡn nhơ của khủng long 

- Nếu cậu chết, linh hồn của cậu vẫn là của tớ, nhưng có chết tớ cũng ko để cậu sống mà thuộc về người khác 

Mãi đến sau này, EunJung mới biết lúc đó Jiyeon không hề uống lộn thuốc, chỉ là cái đuôi chiếm hữu siêu cấp bắt đầu lòi ra 

…………………..

- Jiyeon à, tớ mệt quá - Eunjung thở hỗn hễn, hóa ra trong định nghĩa của Jiyeon, hẹn hò đồng nghĩa với leo núi. 

- Ma trơ – Jiyeon bĩu môi, 

- Sao không đi cáp treo 

- Không thích 

- Jiyeon àaaaaaaaaaaaaaaa – EunJung cố kéo dài ra

- Nín – Jiyeon trừng mắt, dập tắt biểu tình một cách nhanh – gọn – lẹ 

“ Độc ác, dì ghẻ, bạo chúa ” – EunJung rủa thầm

……………..

Đứng trên đỉnh núi, nhìn cả một bao quát cả một vùng rộng lớn dưới chân, EunJung bỗng thấy quyết định đi leo núi của Jiyeon không phải là tệ, trời gần trưa nhưng không khí vẫn mát mẻ nhưng mới hừng sáng, có thể dạo chơi hay cầu duyên gì đó , buổi chiều đứng trên núi hay dạo bờ biển ngắm hoàng hôn gì cũng được , quan trọng là đến tối được ở chung một phòng khách sạn, dĩ nhiên là chỉ 1, chả lẽ thuê 2 phòng cho 1 người 1 ma . Nghĩ tới đó, Eunjung chợt thấy khỏe khắn hẳn ra , bất giác nở một nụ cười nham nhỡ

- Khùng hả – Jiyeon trợn mắt vỗ vai Jung

Mặc kệ, quân tử đang vui , không thèm chấp đàn bà, à không trẻ em . Nghĩ vậy nên EunJung chỉ nhếch mép, rồi kéo tay Ji bắt đầu thực hiện kế hoạch đã vạch ra

Dạo được một vòng, EunJung nhíu mày, tần ngần trước một tảng đá lớn, có lẽ là đá vôi, vì bề mặt đã bị chạm khắc gần hết những câu hò hẹn yêu đương của những người đến đây

- Ngược đãi thiên nhiên quá 

- Chắc là một chiêu hút khách thôi, đá vô ở đây bao la, hỏng 1 vài tảng có là gì – Sau khi suy nghĩ một hồi, Jiyeon quay sang giải thích

- Tớ cũng muốn khắc nữa 

Nói là làm, 15 phút sau ở một góc khuất của tảng đá xuất hiện thêm dòng chữ

HEJ YÊU PJY 

PJY THÍCH HEJ

……………

Cậu cảm nhận được phải không – EunJung giữ chặt lấy tay Ji, , hoàng hôn đã buông xuống, đốt cháy cả một vùng nước bao la. 

- Cậu sẽ phải đi thật ư – Jiyeon cúi gầm mặt xuống bãi cát, càng giữ chặt bàn tay lạnh lẽo của EunJung hơn 

- Tớ đã tìm lại được ký ức của mình, không ai cho phép tớ ở lại nữa rồi

- Sẽ tỉnh lại chứ

- Tớ không biết, tớ hôn mê rất lâu rồi, không biết còn hi vọng gì không - Trong lúc EunJung nói, da cô dần trở nên trong suốt, cơ thể chỉ còn lại một chiếc bóng mờ tựa như màu nước

- Tớ không muốn cậu đi , hãy hứa sẽ tỉnh lại – Jiyeon xoay người ôm chặt lấy EunJung, trong vòng tay cô, cả người EunJung dường như đang tan biến dần. 

- Cảm ơn vì đã hứa sống tốt mà không có tớ – EunJung cố gắng mỉm cười, dùng tôi tay trong suốt của mình vuốt nhẹ mặt Jiyeon, rồi dừng lại ở má và áp chặt môi mình lên môi Jiyeon . Trong giây phút đó, cả 2 đều khóc, nước mắt rơi xuống ướt đẫm của một khoảnh cát, lặng lẽ, âm thầm họ hiểu hơn được ý nghĩa của cuộc sống, ý nghĩa của từng phút giây

- Khônggggggggggggggggggg – Jiyeon gào lên, toàn thân run lẩy bẩy, ngã phịch xuống bãi cát, 2 tay ôm chặt lấy tim mình. Đau đớn, hụt hẫng, 2 cảm giác ấy như cào xét, thiêu đốt cả người cô 

Bầu trời trắng nhợt nhưng tâm trạng của Jiyeon bây giờ. Lúc này cô đang nằm phịch trên giường. Cả tuần nay Jiyeon đều khóa điện thoại để giữ chút hi vọng rằng EunJung vẫn còn sống, chỉ vì Jiyeon sợ, sợ nếu unclock sẽ gục ngã nếu biết cả thân xác EunJung cũng không còn tồn tại trên thế giới này . Sống tốt mà ko có Eunjung, hình như việc đó đã trở nên bất khả thi với cô

- Park Jiyeon, em có ở đó không, unnie biết em đang ở trong nhà, Ashi – Chất giọng thánh thót lảnh lót của Soyeon gào lên - em mà không ra đừng trách unnie phá cửa 

Soyeon không hề nói đùa, khung cửa rung lên theo từng cú hích. 

Jiyeon cố gắng lết thân xác nặng nhọc ra cửa, cầm cự sự sống gần một tuần bằng sữa tươi khiến sức lực cô gần như bị rút cạn, Jiyeon vặn khóa rồi quay người vào trong, đổ phịch lên sofa

- Ya, em điên à, gọi điện thì không nghe máy, cửa nhà thì khóa, định .!@#$%^&* 

Trong lúc Soyeon vẫn thao thao bất tuyệt, Eunjung gần như chết đứng trước cảnh tượng trước mặt, căn phòng gần như không có nguồn sáng nào ngoại trừ vài ánh mặt trời cố gắng xuyên qua rèm cửa, sàn nhà bám đầy bủi bẩn, vỏ sữa lăng lốc khắp nơi. Và nhất là Jiyeon, người cô yêu thương nhất đang nằm dài trên sofa, đôi mắt sưng húp, cả cơ thể gần như chỉ thấy sự “ tồn tại ” chứ không phải là sống

- Jiyeon à – EunJung cúi đầu xuống, phả từng hơi thở ấm nóng lên mặt Ji

- Em mệt lắm unnie – Jiyeon gần như không còn phân biệt được âm thanh, chỉ gầm gì vài tiếng trong lúc mắt vẫn còn nhắm chặt

- Jiyeon à, là tớ đây 

EunJung nghẹn ngào, nhìn thấy Jiyeon như vậy, cô có cảm giác ai đó đang siết lấy tim mình, đang đớn đến không thể tả được. Trong vô thức, Eunjung siết chặt Jiyeon , đặt lên bờ một đó một nụ hôn nóng ấm, nhẹ nhàng như sợ sẽ làm tổn thương con người bé nhỏ trong lòng mình 

- E…U….N …Jung – Jiyeon vô thức đáp vòng quay cổ kéo Eunjung gần hơn ,

Soyeon vừa mới chửi xong, đập vào mắt là cảnh một đứa ăn chơi có tiếng như EunJung đang mút chặt lấy môi của em gái mình, , máu nóng tràn lên tới tận não, . Riêng Qri vẫn đang nhíu mày, càng nhíu càng ko hiểu, thành ra không thèm nhíu nữa mà động não lên , theo lời Soyeon, 2 đứa chỉ mới gặp nhau 3 lần, 2 lần EunJung đều hôn mê, nhưng vừa mới tỉnh dậy đã chạy đến nhà Jiyeon , hơn nữa lúc này 2 đứa đang hôn nhau ngấu nghiến mà Jiyeon không có một chút gì gọi là phản khán 

Ham Eun Jung , em đừng nói sống chết bò đến đây là có ý đồ với em gái unnie – Soyoen gào lên, xông lại kéo con cáo ra khỏi người em mình. 

Haiiza, nói gì thì nói, đồng ý lúc làm mà EunJung là ma ngơ, nhưng bây giờ tỉnh lại đã trở thành cáo đội lốt người, lỡ sau này có ngơ cũng chỉ ngơ với mình Ji thôi . Miễn cưỡng buông Jiyeon ra, EunJung quay lại nhìn 2 đàn chị đáng kính của mình rồi nhẹ nhàng dùng tam đẳng teakwondo tống họ ra, khóa chặt cửa lại 

- Khi về nhà em sẽ giải thích với 2 người sau, đi vui vẻ nhé 

………………..

- EunJung – Jiyeon gượng dậy, nếu không phải hậu quả của việc tự bỏ đói, cô đã không để Eunjung rời xa nữa bước

- Yeonie ngồi đó đi, Jungie đi nấu cơm

- Chút nữa rồi nấu không được sau 

- Em không biết à – Eunjung quay lại nháy mắt – Trước khi cáo ăn thịt ai đều tẩm bổ cho người đó rất kỹ lưỡng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #t-ara