[Chương 77: Tập dượt (Phần 2)]
Từng dòng người hối hả dọn đồ rồi cứ cùng nhau tiến bước, tiến bước về phía sân bóng rổ-Nơi họ tập luyện.
Bước vào sân bóng rổ, cậu thật sự bị choáng ngợp. Không phải choáng ngợp vì nó quá rộng, mà là vì nó quá tối.
Cậu vốn là một người sợ bóng tối do ám ảnh lúc nhỏ mà đã diễn ra. Lúc này, cậu chỉ muốn ngồi thụp xuống đất mà khóc như một đứa trẻ ngây ngô thời bé. Nhưng, giờ đây cậu đã là một thanh niên năm 3 đại học, không thể khóc được. Tuy nhiên, những giọt nước mắt ấy cứ từ từ lăn dài, lăn dài trên gương mặt tinh tú ấy.
Đang khóc nấc lên, bỗng đèn được thắp sáng. À! Thì ra! Mild đã làm chuyện đó!
Chợt nhớ đến cậu sợ bóng tối, Mild liền chạy đi mà tìm công tắc đèn. Vừa được thắp sáng, Mild liền chạy đến, ôm cậu vào lòng một cách đầy chân thành. Ân cân, Mild cất tiếng:
"Thôi nào. Không sao. Không sao cả! Có tao ở đây, có tao đây rồi. Không có gì phải sợ, không có gì phải khóc hết. Tao ở đây, tao luôn bên mày, tao luôn đi theo để bảo vệ cho mày đây mà! Có tao rồi, không việc gì phải sợ, không việc gì phải khóc. Nào nào, nín nào. Đấy. Gạt đi nước mắt có phải đẹp trai lên nhiều không cơ chứ!!!"
Cuối cùng, cậu cũng ngừng dòng lệ đấy lại được đôi chút thì có người lại cất giọng lên, nói:
"Ối, sinh viên năm 3, có cái phòng chưa mở đèn mà cũng khóc, trẻ con quá rồi đấy Gulf ạ!"
Ngay lúc này, Mild như muốn nhào đến mà xông vào hắn đánh một cơn cho đã tức. Với thái độ gắt gỏng, Mild hét:
"Mày nín! Đéo biết chuyện như nào thì im lặng hộ bố! Mở mồm ra toàn bùn với đất thì thế đéo nào giúp cho thế giới này tốt hơn được chứ!!!"
Arthit phải chạy đến và can ngăn:
"Thôi nào, 2 đứa bây đừng có quá khích như vậy chứ! Bình tĩnh lại, một hồi giải quyết sau nhá!"
Cuối cùng thì không khí cũng đã giảm bớt được phần nào căng thẳng, Minon và Arthit chia nhau thành 2 bên rồi đi "phỏng vấn" xem câu chuyện là như nào.
"Này Arthit, mày qua lo bên thằng Koth đi, tao qua bên thằng Mild cho."
Lần đầu tiên hắn nghe lời cô như vậy. Được lệnh, hắn đi ngay.
"Sao lúc nãy mày lại nói thằng Gulf như thế hả Koth?"
"Tại tao nghĩ đó là nói đùa vui cho không khí tươi lên thôi. Tao chưa từng nghĩ đến việc thằng Mild nó lại phản ứng mạnh đến vậy! Tao thấy mình hơi sai quá rồi...!!!"
"Ừm... Tao cũng thấy mày và nó mỗi đứa đều có một phần sai. Một hồi, đợi không khí giảm xuống, mày và nó làm lành đi nhé Koth?!"
"Ừm! Tao đã rõ!"
Minon bên này thì tiến lại gần một cách nhẹ nhàng mà đằm thắm. Cất giọng thỏ thẻ, cô hỏi nhỏ Mild:
"Mày... Mày đã hết giận chưa thế Mild?"
"Ừ thì... Cũng giảm!"
"Sao mày lại phản ứng mạnh với lời nói của thằng Koth như thế chứ? Tao nghĩ nó chỉ nói đùa?!"
"Tao nghĩ... Lý do tại sao tao lại phản ứng mạnh mẽ như thế... Mày là người hiểu rõ vấn đề nhất chứ Minon...!!!"
"À ừm... Mà tại sao thằng Gulf lại sợ bóng tối thế? Mày biết không?"
Vì cậu còn đang ngồi cạnh bên nên không tiện việc kể lại câu chuyện đó, Mild chỉ đành nói ít, mong Minon sẽ hiểu nhiều:
"Tao nói ít, mong mày sẽ hiểu nhiều nhá. Hãy nhớ lại khung cảnh lúc Gulf phát hiện ra Yui (bạn thân khi nhỏ của Gulf) bị người thầy khốn nạn kia xâm hại. Không gian lúc đó sáng chói hay tối mù? Tươi sáng hay u ám? Sôi động hay ảm đạm? Có lẽ... Mày đã hiểu rồi chứ, Minon?"
Mường tượng lại cảnh tượng lúc đấy, cô thoáng giật mình.
Sau khi biết được đầu đuôi câu chuyện, Mild dặn dò Minon một cách nhỏ nhất có thể:
"Nhớ! Không được nói chuyện này cho ai! Dù đó là người mày thân như thế nào! Và thằng Gulf sẽ không là ngoại lệ đâu đấy!!!"
Không khí đã giảm bớt sức nóng chỉ trong vòng vài phút, Arthit và Minon cũng nhắc nhở 2 người đấy đến và làm hòa với nhau. Mọi chuyện đã trở về mặt tích cực.
Arthit hô hào lên nhằm mục đích tạo không khí cho mọi người phấn chấn hơn:
"Nào nào! Phấn chấn lên đi nào! Chuẩn bị tập dượt nha! Vào vị trí vào vị trí đi nào!"
Hiệu ứng đám đông được diễn ra, mọi người nhanh chóng chuẩn bị cho các tiết mục sắp tới.
Các tiết mục ca hát, nhảy múa được xếp lên đầu và vở kịch được xếp ở cuối để làm Vedette(*). Ở mỗi tiết mục, họ sẽ công tâm mà nhận xét, công bằng mà đánh giá tiết mục trên thang điểm 10 và thẳng thắn góp ý lỗi sai. Đôi lúc, họ quá thẳng thắn đến mức làm mất lòng bạn bè, nhưng có lẽ mọi người hiểu đây chỉ là muốn tốt cho buổi Lễ Kỷ Niệm sắp tới nên cũng không buồn gì mấy.
(*)Vedette: Vedette là một thuật ngữ dành riêng cho ngành thời trang. Thuật ngữ này dùng để chỉ vị trí người mẫu sáng giá nhất trong một show trình diễn thời trang. Người ở vị trí Vedette sẽ phải đảm nhiệm đêm diễn có màn kết thúc thật đẹp mắt và thật ấn tượng, khắc sâu hình ảnh của bản thân đối với khán giả.
Cuối cùng cũng đến vở kịch cuối cùng-Tiết mục kết màn.
Cuối tiết mục, 2 nhân vật đến được với nhau và trao cho nhau một nụ hôn nồng thắm. Lúc này, Arthit hơi ngập ngừng vì không biết có nên hôn Minon hay không thì mọi người xung quanh hô hào, đồng loạt yêu cầu:
"Cứ hôn đại đi"
"Không hôn thì sao mà hết vở kịch được mấy ba, hôn đi!"
"Trời đất ơi, ngại ngùng cái chi nữa? 2 bây làm như trai gái mới lớn, chưa hôn ai bao giờ vậy á trời, quất luôn đi 2 em ơi!"
"Đúng rồi! Mày phải học hỏi thằng Gulf chứ, thấy nó đớp môi giảng viên không? Phải nhiệt tình lên như vậy chứ! Nào! Cần tao kêu nó huấn luyện 2 bây một khóa không?"
Lúc này, cậu hơi ngại nhưng có lẽ bất lực nhiều hơn, cậu chỉ đành cười phì rồi nói:
"Haizz ya, hết cách nói với bây!"
Thấy chần chừ lâu quá, Minon đành chủ động. Cô khiễng chân lên, kéo cổ Arthit xuống rồi hôn một cái khiến hắn vô cùng bất ngờ. Sau khi "cưỡng hôn" tên chủ chốt ấy, cô nàng Minon còn nói:
"Đàn ông, đàn ang mà nhát gái quá sao mà có bồ hả Arthit? Cứ xem bố mày là đàn ông là dễ diễn xuất thôi con ạ!"
Bỗng, Arthit muốn đưa ra một lời đề nghị:
"Ê bây, tao có nghe nói Lễ Kỷ Niệm sẽ tổ chức trên sân bóng rổ này luôn đấy, hay là... Bây giờ, mình thử tắt đèn rồi chuẩn bị sương sương thử cái sân khấu lúc kết màn kịch đi, tao với con Minon sẽ diễn lại khúc cuối, bây quay clip lại rồi gửi tao xem nha, xem chúng ta nên dàn dựng sân khấu như nào thì đẹp!"
"Được đó! Hảo ý kiến hảo ý kiến!"
Mild quay sang nói nhỏ với Gulf:
"Đèn sẽ tắt một chút, đừng sợ nhé, có tao ở đây rồi...!!!"
GÓC NGOÀI LỀ
Sao mình viết mà mình thấy thương, thấy tội cho P'Mild của chúng ta quá mọi người ạ😭😭😭
Mọi người nghỉ tình tiết tiếp theo sẽ ra sao đây🤨🤔🤔
Đón chờ chap tiếp theo nhé😊😊😊
Chúc cả nhà ngủ ngon và một ngày tốt lành😘😘😘
Yêu gia đình nhỏ của mình nhiều lắm đấy nhá❤❤❤❤❤
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro