Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4: Con Cá Lớn Cắn Câu

Chương 4: Con Cá Lớn Cắn Câu

Tại biệt thự riêng của Hoàng Long trên một ngọn đồi ở Đà Lạt.

Hoàng Long, mái tóc đã điểm bạc, đang ngồi đối diện với Kỳ Lão. Giữa hai người là chiếc hộp pha lê chứa viên Dưỡng Sinh Đan.

Sau khi Kỳ Lão trở về, Hoàng Long đã ngay lập tức cho đội ngũ y bác sĩ giỏi nhất của mình kiểm tra viên đan. Kết quả khiến tất cả đều chấn động: nó chứa một loại hoạt chất sinh học mà khoa học hiện đại chưa từng biết đến, có khả năng tái tạo tế bào và phục hồi chức năng cơ thể một cách phi thường.

Hoàng Long không chút do dự, uống một nửa viên đan.

Hiệu quả còn kinh người hơn cả những gì ông tưởng tượng. Cơn đau lưng kinh niên hành hạ ông bao năm biến mất. Mái tóc bạc của ông có dấu hiệu đen trở lại. Làn da nhăn nheo trở nên căng bóng hơn. Quan trọng nhất, ông cảm thấy cơ thể mình tràn đầy sinh lực như thời trai trẻ.

"Thần dược! Đúng là thần dược!" Hoàng Long nắm chặt tay lại, ánh mắt rực lên một ngọn lửa tham vọng và khao khát sống mãnh liệt.

Nhưng ngay sau đó, một nỗi sợ hãi còn lớn hơn ập đến. Đan dược tốt như vậy, nhưng chỉ có một viên. Uống hết rồi thì sao? Cảm giác được nếm trải sự hồi xuân rồi lại phải đối mặt với cái chết già nua còn đáng sợ hơn gấp vạn lần.

"Kỳ Lão," giọng Hoàng Long trở nên trầm khàn, "Bằng mọi giá, phải tìm ra người bán viên đan này! Bất kể hắn là ai, muốn bao nhiêu tiền, tôi đều đáp ứng!"

"Chủ tịch, tôi đã thử," Kỳ Lão lắc đầu. "Bảo Các có quy tắc của họ. Hơn nữa, toàn bộ giao dịch đều thông qua tiền mã hóa, không thể truy vết. Người này hành sự cực kỳ cẩn thận, rõ ràng không muốn lộ mặt."

"Vậy thì ép Bảo Các!" Hoàng Long đập bàn.

"Không được," Kỳ Lão bình tĩnh phân tích, "Bảo Các có bối cảnh rất phức tạp, động đến họ sẽ gây ra phiền phức không cần thiết. Hơn nữa, nếu chúng ta làm vậy, người bán sẽ sợ hãi mà lặn mất tăm, chúng ta sẽ vĩnh viễn không tìm được nguồn cung cấp đan dược nữa."

Hoàng Long hít một hơi thật sâu, cố gắng kiềm chế sự nôn nóng. Ông ta là một con cáo già, biết lúc nào nên cương, lúc nào nên nhu.

"Vậy ý của ông là..."

"Chờ đợi," Kỳ Lão đáp. "Người này bán ra viên đan thứ nhất, chắc chắn sẽ có viên thứ hai. Hắn cần tiền, hoặc một thứ gì đó khác. Chúng ta chỉ cần thông qua Bảo Các, phát đi một thông điệp rằng tập đoàn Hoàng Long sẵn sàng trả bất cứ giá nào để có được thần dược, và đảm bảo sẽ giữ bí mật tuyệt đối cho người bán. Hắn là người thông minh, hắn sẽ hiểu."

Hoàng Long gật đầu. Đó là cách duy nhất. Con cá lớn đã cắn câu, nhưng sợi dây câu lại nằm trong tay kẻ khác. Lần đầu tiên trong mấy chục năm, Hoàng Long nếm trải cảm giác bị động.

Và đó, chính là điều Trần Minh muốn.

Hắn không cần phải đi tìm Hoàng Long. Hắn đã tạo ra một nhu cầu mà chỉ mình hắn có thể đáp ứng. Giờ đây, hắn mới là người nắm đằng chuôi. Hắn sẽ chờ cho Hoàng Long đủ sốt ruột, đủ khao khát, khi đó, cuộc "giao dịch" thực sự mới bắt đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro