Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

C1

Tôi hôm nay dậy thật sớm lựa cho mình một bộ đồ thật đẹp, trang điểm chỉnh chu rồi hớn hở chạy ra khỏi phòng.

Tôi tên Nancy Phạm ,19 tuổi , sinh ra và lớn lên tại xứ sở chuột túi. Ba mẹ tôi đã về Việt Nam được vài năm để tiếp tục công việc gia truyền của gia đình _ sản xuất và kinh doanh xuất khẩu đồ nội thất. Công việc này được duy trì từ đời ông Cố, cho đến khi Bác họ bị bệnh thì không thể tiếp tục duy trì được nữa, thế là ba mẹ tôi về tiếp quản.

Tôi thì chỉ mới về được gần 2 tháng nay, vì trước đây tôi luôn chán ghét Việt Nam, ấn tượng của tôi về  Việt Nam là một đất nước vừa nghèo vừa bẩn,con người không tốt, lơ ngơ một chút ra đường là bị cướp giật...bla.. đó là ấn tượng  khi tôi được về 1 lần lúc 7_8 tuổi.
Dù ba mẹ có giải thích Việt Nam giờ đã sạch sẽ và phát triển hơn trước rất nhiều nhưng tôi vẫn không có ý định về ,ba mẹ có nhớ tôi thì phải tự bay qua bay lại, tôi  sống với người giúp việc và bác tài xế nhiều năm của gia đình .
Ấy thế mà,  cách đây vài tháng, tôi lại thay đổi 180 độ, và giờ tôi đã về VN sống với ba mẹ

Ba mẹ tôi thấy tôi về ,họ vừa mừng lại vừa lo, mừng vì tôi cuối cùng đã chịu trở về quê hương , lo vì tôi lúc này lẽ ra phải tiếp tục học đại học mới đúng, vậy mà tôi  không học nữa, đã vậy còn đòi tham gia vào showbiz phức tạp nữa chứ.
Tôi quen với lối sống và thừa hưởng nền giáo dục nước ngoài, không giống như những đứa trẻ ở Việt Nam, nên dĩ nhiên ba mẹ tôi không thể ép buộc được gì.

Chạy xuống nhà thật nhanh để bắt kịp chị họ mình.

_ Triệu chờ em.

_ Nhanh lên em, sắp trễ giờ làm của chị mất
Minh Triệu vừa xem đồng hồ vừa giục Nancy

Đó là chị họ tôi, Phạm Đình Minh Triệu , 26 tuổi.
Chị ấy ở với ba mẹ tôi trước khi tôi về nước vài tháng, chắc cũng tầm nữa năm gì đó
Trước đó, tôi chỉ mới gặp chị ấy qua facetime vài lần nhưng tôi đã cảm thấy rất yêu quý người chị họ này.
Sau khi về nước, được gặp tiếp xúc và ở chung nhà, tôi càng mến chị ấy hơn, vì chị ấy chẳng những cực xinh đẹp và tính cách cũng rất nice, rất dịu dàng, tôi xem chị ấy chẳng khác nào chị ruột mình,ba mẹ tôi cũng xem chị ấy như con ruột.

_10h shop  chị mới mở cửa đúng không ?

Minh Triệu đang làm nhân viên cho một shop quần áo rất nổi tiếng ở Sài Gòn.
Chị ấy là nhân viên tận tụy nhất mà tôi từng biết, làm công mà còn cực hơn làm chủ, chắc boss của chị ấy rất quý nhân viên như thế này.

_ Hôm nay chị phải đến sớm để đi xem phụ liệu cùng chị chủ.

_ Em thấy công việc này vất vả như vậy,sao chị không đến cty ba mẹ em làm?

_ Vì đây là công việc chị yêu thích, hơn nữa chị chủ đối với chị rất tốt.
Chị ấy còn chỉ dạy chị rất nhiều, sắp tới chị ấy còn tạo điều kiện để chị đi học lại nữa đấy.

_Học lại?
Tôi ngạc nhiên ,chị họ tôi từng tuổi này rồi mà còn muốn đi học lại sao

_Phải,chị học đại học tại chức
_Em cũng nên đi học đại học đi, sau đó thì tìm một công việc ổn định, bon chen vào giới thị phi làm gì chứ.?

Cả đêm qua nàng đã khuyên cô hết lời nhưng kết quả cũng không được gì.
Nàng nhìn cô không khỏi lo lắng vì cô đang đi trên vết xe đổ mà nàng đã từng đi qua, mấy năm thanh xuân đều lãng phí.

_Không phải chị bảo trễ rồi sao,đi nhanh thôi chị.
Tôi né tránh không muốn tiếp tục chủ đề này. Tôi đã quyết định chuyện gì thì không ai có thể thay đổi được.
Tôi thừa biết con đường này chắc chắn không dễ dàng chứ, nhưng càng khó khăn càng gian nan tôi càng muốn chinh phục, đời người đôi khi phải trải qua chút sóng gió thì mới thú vị,cứ bình bình thuận lợi trôi qua thì còn có ý nghĩa gì nữa....
Giục chị lái xe thật nhanh , đi chung với chị vài lần tôi biết chị ấy mới lấy bằng không lâu nên mỗi lần lái xe đều rất tập trung, nên trên xe chị ấy không hỏi gì ngoài địa chỉ nơi tôi cần đến.

Đến nơi

_Cảm ơn chị nha
Chị đi làm vui vẻ nhé.
Em sẽ tự về nhà không cần đón em..hihi
Nancy cười tươi mở cửa đang bước xuống xe.
Trái với gương mặt vui vẻ của cô là về thất thần của chị họ mình

_Chị có sao không?
Nancy giật tay Minh Triệu

Minh Triệu ngẩn người nhìn trước mắt là một tòa nhà mà Nancy bảo nàng đưa đến, không ngờ lại là nơi này
"Công ty giải trí Keidi"

_À,chị không sao
Nàng giật mình trả lời cô rồi nhìn cô suy nghĩ
"Không lẽ nào?"
_Em xin làm thực tập sinh ở công ty này sao?

_Phải đó chị

_Ở Việt Nam có rất nhiều cty giải trí,tại sao phải là công ty này?

_Vì em rất thích Kỳ Duyên
Nancy trả lời dứt khoát
_Nói cho mình chị biết nha,đừng nói lại với ba mẹ em
_Kỳ Duyên chính là lý do em về nước, em nghĩ em yêu chị ấy mất rồi.
Nancy cười e thẹn khi nhắc đến Kỳ Duyên còn Minh Triệu chỉ biết há hốc nhìn

_Làm .. làm sao em quen biết Kỳ Duyên?
_Em ở nước ngoài suốt mà?

_Chị ấy lên tivi suốt mà, tiếc là em không thấy chị ấy sớm hơn, nếu không em đã về VN lâu rồi.
_Không ngờ chị ấy đã đẹp mà còn giỏi như vậy, còn trẻ thế mà đã là chủ của một cty giải trí hàng đầu VN.
_Lần này cty của chị ấy tuyển thực tập sinh,em nhất định phải tham gia, nhất định phải gia nhập cty của chị ấy, rồi em sẽ gặp chị ấy thường xuyên và...hihi
Nancy bỏ lửng câu nói che miệng cười.

Minh Triệu thấy lạnh cả người.
Nàng thấy em mình y như bản sao của mình

_Chị đưa em về nhà
_Không có thi tuyển gì hết
Nàng kéo Nancy  lại
_Đeo dây an toàn vào đi

_Chị làm sao vậy?
Nancy không hiểu sao chị họ mình lại có phản ứng như thế

_Em nghe lời chị
_Nơi đây không có gì tốt đẹp, mau về nhà.

_Chị nói gì em không hiểu gì cả

_Chị sẽ giải thích với em sau
_Giờ chị đưa em về

Hai người tiếp tục lôi kéo nhau trong xe trước cổng cty

_Em không về
Nancy hét lên
_Thật khó khăn lắm em mới đợi đến ngày này
_Đây là ước mơ của em mà

_Em??

_Nếu chị không ủng hộ em thì thôi,xin chị cứ lơ đi và đừng ngăn cản em

Nancy thoát khỏi Minh Triệu, thật nhanh mở cửa xê chạy vào trong.

Minh Triệu không thể trơ mắt nhìn sắp phạm đại sai lầm mà không ngăn cản, nàng tìm đỗ xe , gọi điện cho chủ báo không đến sớm được.. rồi đi vào trong.
Nếu không ngăn cản được Nancy ít ra nàng cũng phải ở bên cạnh để bảo vệ em mình, nếu Nancy có xảy ra chuyện gì, chắc chắn nàng sẽ rất ân hận và có lỗi với ba mẹ em ấy.

Bước vào trong, một nơi vừa lạ vừa quen, nơi nàng đã đến từ nhiều năm trước,sau đó thì không bao giờ đến nữa, mọi thứ cũng không có gì thay đổi nhiều, chỉ có nàng là đã thay đổi....

_Cho chị hỏi nơi tuyển thực tập sinh ở đâu?
Nàng đến quầy tiếp tân

_Lầu 3, 303 ạ
Một nhân viên trả lời nàng
_Chị đến tham gia tuyển sinh?
_Cty chỉ tuyển đến 22 tuổi thôi ạ

_Không,chị đến tìm người thân thôi em

_Dạ

_Cảm ơn em
Hỏi xong nàng rời đi phía sau  hai nhân viên  nhìn theo thì thầm

_Chị ấy là ai sao nhìn quen vậy?

_Đeo mặt kính lớn vậy sao biết ai?

_Nhưng nhìn rất rất quen, như em đã gặp ở đâu rồi á, bất chợt không nhớ ra.

_Chị cũng không biết đó là ai.

_Thôi bỏ đi......
_ TGĐ tới kìa chị
Cô nhìn ra  thấy TGĐ của mình đang đi vào
Hai người vội vàng cúi đầu chào

Kỳ Duyên lạnh lùng đi từ cửa chính vào , hôm nay cô đích thân đến để tuyển chọn thực tập sinh , những lần trước cô bận việc không đến đều giao cho cấp dưới lo việc này, cuối cùng bọn họ tuyển toàn những người không ra gì, mấy năm  debut bao nhiêu người cũng không thành công, nuôi cả đám người vô dụng mãi thế này,cty chắc sắp phá sản mất.

Một trong hai cô tiếp tân lén ngẩng đầu lên nhìn , KD hôm nay mặc áo sơ mi quần tây lịch lãm,vest xám đen khoát hửng hờ ngoài vai, một tay đút vào túi quần, một tay cầm điện thoại tiêu sái từng bước, phía sau hai trợ lý xách cặp táp hồ sơ chạy theo không kịp thở..

_Đúng là soái tỷ
Cô tán thán nhìn theo,ánh mắt tràn đầy vẻ hâm mộ
_Đúng là bên ngoài xinh đẹp, bên trong nhiều tiền mà

_Nhưng nghe nói tính tình không tốt chút nào, rất chảnh
_Nhìn hai nhân viên vẻ khúm núm đi theo sau là có thể đoán được.
Nhân viên kia nhận xét.

_Đẹp là được tha thứ hết
_Chỉ tiếc là chị ấy ngay cả một cái nhìn cũng không thèm nhìn em

_Thôi bớt mơ đi em.....cỡ  em thì không có cửa đâu.

_Chị thật nhẫn tâm,ngay cả mơ cũng không cho em mơ.
Cô nhân viên thất vọng.
_Mà chị nói cũng đúng,chị ấy có vợ rồi mà

_Ly hôn rồi em

_Chị nói sao?
Cô ngạc nhiên

_Chị nghe mấy người trong cty đồn ra đó, người thì nói hai vợ chồng không có tình cảm, người thì nói TCĐ lăng nhăng quá nên chị nhà quyết định ly hôn
_Nguyên nhân chính xác là gì cũng không rõ, nhưng chắc chắn họ đã ly hôn rồi.

_Là sự thật?
Cô vớt vát chút hy vọng

_Nhưng em cũng đừng có mơ, trèo cao té đau em à.... chưa nói đến thân phận địa vị , nói đến việc em muốn đến gần TGĐ thôi đã khó,  em có biết có biết bao cô gái vây quanh TGĐ không? Họ đều có địa vị có tài năng và xinh đẹp...

_Em lên phòng tuyển sinh xíu nha chị

Phớt lờ lời khuyên của bà chị đồng nghiệp, cô mặc kệ, TGĐ đã ly hôn thì ai cũng có cơ hội,ngay cả cô cũng vậy, lọ lem cũng có thể lấy hoàng tử mà, tại sao lại tự ti vì thân phận của mình chứ, nếu không được chú ý đến thì... nhìn một chút cũng có sao đâu
Cô nghĩ vậy và hướng thẳng thang máy mà đi.

_Chật Chật
_Con bé này
Bà chị đồng nghiệp đứng nhìn theo chỉ biết lắc đầu
_Đúng là tuổi trẻ...
_Mà người như TGĐ bảo sao bao anh bao cô không say đắm cho được chứ, chỉ là phía sau vẻ ngoài xinh đẹp cool ngầu  đó là gì thì không ai biết được.

_Trong cái thế giới này,mọi người đều rất giỏi diễn mà, ai nấy cũng đều là diễn viên chuyên nghiệp trong chính cuộc đời của mình.

...............

Hết C1

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro