3
- sếp furuya, tôi đang theo dấu tên còn lại, cách khoảng 700m
- nhớ cẩn thận và kazami... cảm ơn nhé, vất vả rồi
- không sao ạ sếp hãy cố thủ hoặc tìm cách thoát khỏi phòng đấy, tôi sẽ lên ngay sau khi dụ tên kia vào bẫy chúng tôi phục sẵn dưới tầng 1
- tôi hiểu, đừng bị thương đấy
ngắt máy. furuya ngồi bệt kế quả bom quen thuộc, loại này cho dù có gỡ tung thì vẫn cần thuốc trung hoà với cái gì đấy chặn đường ống vì bom được điều khiển từ xa. furuya đã cắt hết dây dẫn, chỉ cầu trời số phận thời gian lực lượng cấp dưới mình cầm chân tên kia vì hắn đang giữ điện thoại. tên trước mặt cậu đang gục đầu ngồi bị trói quăng cột sau trận đánh nảy lửa. tên này không tầm thường vật mãi mới khuất phục ôm bụng chịu thua. máu đỏ chảy dọc cánh tay trái, chỉ kịp cầm cứu tạm bợ bằng sợ dây dài cậu nhặt được trong hộp rỗng. furuya bật cười, mới thần trước vừa chiến với plamya giờ gặp "hậu duệ" ăn theo kiểu cách vì thấy plamya ngầu nên muốn thử gây chú ý. trên thế giới nhiều tên thần kinh vậy sao, thật lắm tội phạm mang đến đau buồn cho người khác, dồn nạn nhân vào đường cùng
đúng, thật lắm tên đã khiến cậu mất đi bốn cánh hoa anh đào tươi thắm. bốn cánh hoa cậu nâng niu hết lòng thề ước bên cạnh, vậy mà không thể bảo vệ
không thể mở cửa sổ nhảy ra vì đã gắn chặt đinh và ván gỗ, trước cửa trước bị chắn bên ngoài vì lúc nãy tường sập. ánh đèn điện nhập nhoè tối tăm, furuya chỉ có thể ngồi yên tính toán kế hoạch tẩu thoát bảo toàn tính mạng, lực lượng sở đô thị đang phối hợp cùng an ninh cậu cũng đỡ lo lắng cho kazami. cậu không có thói quen lo cho bản thân nhiều, có từ mọi thủ đoạn để có được thứ mình cần thì furuya không phải kẻ nhẫn tâm đến thế, cậu cũng là một con người và cô đơn xâm chiếm
việc thông tin mật đã kịp thời gửi cho conan, có lẽ thằng nhóc đang cùng ông bác tiến sĩ cố gắng lấy lại từ dữ liệu từ tên khủng bố. bất cẩn thật vì sơ suất để lộ một tờ giấy lý lịch trên bàn, hẳn đồng bọn của chúng lẻn vào ban đêm tìm kiếm
nóng vội không phải điều tốt đâu
- tôi biết mà, cái tên chết bầm. giá như ông đừng tan xác trên đu quay thì tôi đâu phải khổ sở như thế này... ai cũng bỏ tớ mà đi
ngày date mất, furuya lúc đó đang làm nhiệm vụ chỉ có thể kìm nén cảm xúc cá nhân để rồi tối về vội vàng chạy đến bệnh viện lặng người nhìn xác bạn thân lần cuối
ngày hiro mất, một trong những ngày địa ngục và đau đớn nhất, sau khi rye rời đi furuya cay nghiệt nhìn hắn và vùi mặt vào xác hiro khóc không thành tiếng, muốn gào thét tên cậu không được, muốn gào xé trời đen càng không. furuya hận, furuya căm hận tổ chức, con người độc ác nơi này đã đẩy bạn mình phải tự sát. cả đêm đấy furuya dọn dẹp và chỉ mang chiếc điện thoại kỷ vật của hiro về nhà. cảm giác mất đi người bạn thơ ấu và chết trước mắt đau thấu xương. furuya đã hiểu được matsuda đã phải bị dày vò vì điều này nhiều đến ứa máu như vậy
ngày hagiwara mất furuya nhớ rất rõ mình đã run bần bật đóng cửa phòng khóc suốt hai tiếng, lúc đấy cả đám mới vào ngành còn bao nhiêu ước mơ khát vọng và những lời hẹn ước mùa xuân. hagiwara hai mươi hai tuổi, không thể tìm thấy xác sau vụ nổ, bị vùi lấp trong đổ nát. nhưng người đau gấp ngàn lần furuya là matsuda- người chứng kiến cái chết của thằng bạn thân nhất từ đầu đến cuối.
matsuda như người điên và lao đầu tìm kiếm tung tích thủ phạm để trả thù. sau đó được chuyển lên đơn vị một, một phần cấp trên muốn anh bình tĩnh, một phần muốn anh nhanh chóng bắt được tên tội phạm cũ bắt đầu hoạt động sau 4 năm. và cũng như hagiwara, tên chết bầm đấy, cái tên thề thốt sẽ bước lên nắm cái quyền to nhất của bậc cảnh sát, cái tên choảng nhau bể đầu sứt mẻ với cậu- nó đi rồi, nó bay theo cùng với cái lồng đu quay kia rồi.
furuya nghĩ rằng; à, tôi chưa thể thực hiện lời hứa với ông mà. furuya cũng nghĩ hôm nay mình có thể bay theo, bay theo họ rồi buông bỏ tất cả được không. cậu yêu nước nhật, yêu nhật da diết và cống hiến hết mình vì nó cả cuộc đời. hai mươi chín tuổi đã thuộc thanh tra cấp cao quốc gia, làm đến ba công việc và bận bịu không có thời gian ngủ. quanh quẩn các suy nghĩ furuya còn thấy mình rất may mắn. đầu tiên là kazami nhỉ, tình cờ làm việc chung rồi thành cấp dưới của mình. đôi khi vô tư với khiến cậu thấy hơi phiền vì bản tính nhiệt tình quá mức kia nhưng kazami đích thực là người hùng, đã mạnh mẽ thành lá chắn che thân phận cho cậu , chiều ý cậu bị sai bảo, hoàn thành nhiệm vụ được giao tốt và quan trọng nhất kazami đã cứu mạng cậu khỏi quả bom vòng cổ đợt trước. thứ hai là sư phụ mori và conan, nhờ mori cậu đã được gặp conan, cả hai trở thành cộng sự, vừa là bạn bè anh em chí cốt. conan khiến furuya sợ hãi với những kế hoạch và suy luận sắc sảo, là người đầu tiên cậu để lộ thân phận và bắt đầu tiết lộ quá khứ, thậm chí giải toả cảm xúc. đôi lúc furuya nghĩ nhóc conan đích thực là ánh nắng của tất cả mọi người và không bao giờ để ai ở lại, cố gắng cứu người không làm ai tổn thương. thứ ba là những mối quan hệ ở quán cà phê poirot. mọi người tốt với cậu rất nhiều, đôi lúc cậu còn ngờ vực liệu sự tốt bụng có phải trả giá những thứ khác. poirot rất yên bình, nơi cậu có thể làm bánh mì sandwich trứ danh và pha những cốc cà phê hương vị đậm đà. cuối cùng là haro, một bé cún đã cố tình bị thương để được sống chung với cậu. một bé cún tinh nghịch nhưng rất quan tâm đến furuya và chân thành
tất cả những điều tưởng chừng nhỏ nhặt nhưng furuya biết ơn tận đáy lòng, sau những cuộc gặp gỡ cậu đã có những giây phút cho bản thân vơi nỗi cô đơn
có một điều là... liệu điều ước cậu khát khao và đang thực hiện có thành hiện thực
____________
matsuda chạy bộ suốt 3km, tức tốc đến nơi anh nghi ngờ có khả năng xảy ra vụ nổ tiếp theo. sức không còn được năm xưa nên anh thở gấp, khuỵu gối và đổ mồ hôi nhễ nhại
chẳng khác gì con chuột lột
theo tính toán của anh và conan các hung thủ chỉ quanh quẩn khu này, anh cũng đoán trước furuya và lực lượng công an đã phát hiện nên đang truy tìm chúng. matsuda định tiến vào toà nhà bỏ hoang bên trái bỗng nghe tiếng súng vang và loáng thoáng thấy hình bóng những người đàn ông đang truy đuổi một tên trùm mũ kín mít
- phát hiện một tên. có vẻ tình hình khá ổn vì tên trùm mũ trông đuối sức, giờ tìm zero thôi, mày đâu rồi!?!!??
nhìn xung quanh toà nhà có một cửa phụ, matsuda mở cửa chạy vào trong, anh chạy lên các tầng cao nhất vì biết lũ tội phạm không chuyên nghiệp sẽ hay đặt bom tầng trên cùng để chúng dễ tẩu thoát. anh cũng không quên ngó các phòng xung quanh từng tầng kiếm furuya. rất mỏi cơ rất choáng nhưng matsuda phải cố vì cái mạng này được "hồi sinh" chắc chắn vì matsuda còn luyến tuyến một thứ, còn băn khoăn và níu kéo bởi một người. mạng của matsuda sau này không quan tâm nhưng mạng của furuya chính là diều khiến matsuda lo lắng cuồn cuộn trong bụng như đại hồng thủy
anh sẽ không mất cậu, nhất định không bao giờ rời xa tên đã đánh mình gãy răng lần đầu tiên gặp nhau, đánh nhau dưới những gốc cây anh đào
furuya như nửa tỉnh nửa mê, oxi trong phòng đã xuống. giá như có thể tìm được thứ gì to thêm sắc nhọn để đập nát cửa sổ nhảy ra ngoài. cậu khó khăn đứng lên, vứt khẩu súng đã hết đạn từ lâu và đứng yên như tượng quan sát đống dây đã cắt và thứ chất lỏng ở mỗi bình chứa bom có thể sử dụng
một tiếng đập lớn khiến cậu giật mình, to mắt cảnh giác cánh cửa phòng phía sau lưng. âm thanh phát ra mỗi lúc mỗi to như có tiếng chặt chém. có khi là thằng đồng bọn kia đến cứu tên đang bị trói bất tỉnh. cố gắng đứng vững, tay phải cầm kéo trong tay trái máu bắt đầu rỉ giọt qua sợi dây thừng nhỏ quấn quanh bắp tay. dù có tan xương nát thịt furuya vẫn phải tống chúng vào tù.
âm thanh hỗn độn, furuya thủ thế, cuối cùng một vết nứt to oành xuất hiện giữa cửa, sau đó là năm lần lưỡi rìu to chém đổ cửa, cánh cửa sụp xuống
_____
tàn tạ trong chiếc áo sơ mi cà vạt buông lỏng, hoddie kéo khóa xanh rêu dài đến ngang đầu gối, quần bị bụi bẩn bám vào, mặt mày nhem nhuốc, trên tay cầm chiếc rìu đỏ cứu bạn mình. hiện đang đứng thở hồng hộc và to mắt nhìn người đang kinh ngạc không thể tin chuyện gì đang xảy ra
ma...mat...suda!?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro