Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 59



Ngày hai gia đình gặp nhau thì đơn giản lắm, chỉ có bốn cụ và hai đứa thôi.

Lịch trình cưới mới là khủng khiếp, chỉ nghe thôi đã thấy hãi rồi, riêng ở nhà mình tổ chức hai ngày. Sáng mồng năm Tết âm lịch bên nhà Yuri sẽ về đón dâu, sau đó thì thêm ba ngày rưỡi ở Seoul nữa, tổng cộng thế là gần hết mịa một tuần còn gì.

Thực ra bạn bè của bọn mình thì chỉ mất một buổi ăn uống nhảy múa ở quán thôi, kéo dài đằng đẵng như thế là toàn quan hệ của ba mẹ Yuri ý chứ. Cũng may mẹ Yuri tâm lý, đồ của mình và Yuri bác cho đặt may bên Pháp hết à, hai đứa chả phải đi chọn, mang về mặc cái nào là vừa khít cái đó.

Yuri có sáu bộ, mình thì hai cái váy to lộng lẫy mặc để làm lễ, thêm năm bộ nữa cũng là đồ cưới nhưng gọn gàng và thanh lịch hơn để tiếp khách. Tính trung bình ra là nửa ngày mình thay một bộ đó, phát choáng luôn.

Vấn đề chụp ảnh cưới thì may mắn là các cụ cho phép tự quyết định. Bộ ảnh tên "HOME" nên tất nhiên chụp ở nhà là chủ yếu, bếp, phòng khách, phòng ngủ, đủ mọi vị trí, đủ mọi tư thế. Sau đó thì mới đi tới một số nơi khác như quán bánh, chỗ đạp vịt được Yuri cứu, rồi tái hiện cả cảnh Yuri cầu hôn ở sân thượng Keangnam...

Túm lại nhẹ nhàng đơn giản thế rồi mà đến cuối ngày mình vẫn mệt vãi cả ra, tắm xong là hoa mặt chóng mặt nằm vật vã trên giường. Giáo sư thấy vậy cắt hoa quả mang vào, ôm đầu mình gác lên đùi Yuri rồi nựng nựng.

-"Ăn một ít nhé không lả ra đấy."

Chẳng muốn nuốt chút nào mà Yuri vẫn kiên nhẫn dỗ nên cũng cố cắn lấy một miếng. Tay người ta luồn vào tóc mình rồi gãi gãi nhẹ trên đầu, cảm giác dễ chịu lắm.

-"Yul này, mẹ mong cưới xong thì hai đứa về ở cùng đấy, bảo Yul suy nghĩ một chút..."

-"Ý em như nào?"

Mình á, tất nhiên là mong ở riêng rồi, tự do tự tại, thoải mái hơn nhiều chứ. Với lại ở chung với thằng DongWook kiểu gì cũng có ngày ức hộc máu.

Ngặt nỗi hôm trước ngoài mẹ mở lời thì ba Yuri cũng nhắc bâng quơ ý, khó từ chối lắm, thôi nghĩ tới nghĩ lui thì Yuri là con trưởng, hai bác đều rất tốt, nhân cơ hội này giúp giáo sư bù đắp tình cảm gia đình vậy.

-"Nếu em đồng ý với mẹ thì sao?"

Mình hỏi khéo, Yuri trầm ngâm một lúc rồi thở dài.

-"Còn biết làm sao nữa, nhà ở chỗ nào thì phải về chỗ đó rồi..."

Nghe câu đó mà mát lòng mát dạ, người này giống như cơn gió nhè nhẹ đi vào cuộc đời mình vậy, một tình yêu rất giản dị nhưng lại vô cùng chân thành.

Mình quay lại khẽ lật áo nhá bụng ai đó, hít hà chui rúc.

Cảm giác bây giờ, bình yên hạnh phúc lắm.

-------------------------

Tối 21 bà Ga Yoon ông Minho đến Seoul. Năm nay là năm cuối cùng ăn Tết ở nhà nên mọi người cũng nghỉ sớm hơn để chơi với mình.

Giáo sư cũng về cùng bốn anh chị em, nhân thể mang đồ lễ Tết sớm cho ba mẹ vợ tương lai, căn bản sau đợt này Yuri sẽ ở trên đó tới hôm mồng năm.

Nhà đông người vui lắm, ba thịt hẳn con lợn, ăn cơm nói chuyện mấy tiếng đồng hồ mới thèm dọn dẹp.

-"Em định mua dòng xe giống của chị, tư vấn hộ em xem như nào đi."

-"À tôi đang định đổi sang Roll Royce, nếu chú không chê thì lấy xe tôi mà dùng."

-"Vậy thì tốt quá, em thấy xe chị rồi, chị cẩn thận mà, xe vẫn như mới. Mà sao chị lại đổi?"

-"Già rồi đi cái đó hầm hố quá sợ bà xã nghĩ mình không đứng đắn."

Mịa giáo sư chứ!

Làm cả hội quay sang liếc mình, các người nhìn gì mà nhìn, người ta đùa đấy. Thỉnh thoảng vui vui Yuri cũng biết đùa đấy, đừng có nhìn mặt mà bắt hình dong.

-"Chị không cần nể em, cứ thẳng thắn nói giá, em sẽ chuyển khoản đầy đủ."

-"Chú hâm à, giá cả gì."

-"Nhưng..."

-"Thôi không nói nhiều, cứ vậy đi."

-"Chị cả này chị Sica nhà em tính tình cục xúc nhưng là người tốt lắm đấy."

-"Mày dặn làm gì, Yuri bị nó bỏ bùa mê thuốc lú rồi, nó điên chị ấy còn yêu được cơ mà..."

Chưa cưới nên ông bà kia cứ gọi chị hoài, hai người đó bảo nốt lần cuối. Cả con Ji Yoon nữa, ba người ấy cả buổi chỉ ríu rít bám lấy của quý của mình thôi.

Mà mình lớn rồi, không xấu tính dỗi hờn vùng vẫy như xưa nữa, cho mượn người thoải mái. Mấy chiến hữu chém gió kinh quá, thôi thì còn mỗi năm nay, mình kệ các đồng chí, bê bát đũa vào trong dọn dẹp dần.

Xong xuôi lên nhà thì anh Minho và con Ji Yoon đang chơi tá lả với ba mẹ, hỏi hai người kia đâu thì ba bảo ra vườn cắt hoa. Mình nhìn bài bạc thấy chán nên chuồn ra ngoài đấy chơi.

Chẳng thấy ai cắt hoa cả, chỉ thấy gần bụi trúc nhật một nữ ôm chầm lấy một nam. Không biết phải diễn tả cảm xúc ra sao bây giờ?

-"Có thể đứng yên một chút không?"

-"Ga Yoon, nghe này, rồi sẽ có người tốt thích hợp với em."

-"Còn vài ngày nữa thôi,..."

Giọng bà ấy nghẹn ngào lắm, từ nhỏ tới giờ, chỉ có hai lần thảm hại như thế, một lần đi đâu về tới Royal ướt như chuột lột, nói số mình thật có phúc...và lần này...

Bỗng dưng thấy tim nhoi nhói. Mình sao mà ngốc nghếch, tâm tư của bà ấy, mãi đến hôm nay mới hiểu.

-"Thông cảm cho chị..."

-"Chỉ một cái ôm thôi, chỉ nửa phút thôi...cũng không thể được sao?"

Yuri lặng thinh, nhưng mà lại phản ứng tránh né, chị mình thì tưởng như phát điên luôn.

-"Có cần em vào xin phép con Sica không? Chị hâm, hâm nặng rồi, rốt cuộc là nó quan trọng tới mức nào, hơn cả mạng của chị rồi phải không?"

Bà ấy khổ sở bỏ đi, mình thì phải thụp xuống trốn ngay sau đống rơm. Càng nghĩ càng ứa nước mắt, thương bà ấy bao nhiêu thì bực Yuri bấy nhiêu. Chẳng phải chỉ ôm một cái thôi hay sao, có sứt mẻ thiệt thòi chỗ nào đâu mà nỡ từ chối?

Với những người con gái khác mình tất nhiên lồng lộn lên rồi, nhưng đó là chị ruột, suốt ngày mắng nhưng thương mình cực, toàn nghĩ cho em thôi. Hôm nay chắc chị buồn lắm nên mới như thế, nếu đặt mình trong hoàn cảnh của bà ấy chắc không đủ can đảm mà về đám cưới mất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro