Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 40



Lúc ra thì bắt gặp Yuri đang ngồi trên giường, đã thay bộ khác, trên thế gian này, có những thể loại, mặc cái gì cũng đẹp nhỉ?

-"Có chắc không phải qua viện không? Yul ngại bọn kia thì em đưa Yul đi cũng được?"

Ai đó lắc đầu, kéo mình lại gần, giúp lau nốt mái tóc đang ướt. Ngón tay Yuri chậm rãi luồn qua, từng chút từng chút một, hong hong sấy sấy, động tác dịu dàng vô cùng.

Nghĩ cũng buồn cười, tính cách Yuri, bình tĩnh an ổn, làm việc gì cũng chắc chắn, đối lập hoàn toàn với mình, bộp chộp nóng nảy, thế nhưng mà lại yêu nhau?

Cũng không phải lần đầu tiên, đợt mình bị loạn trí ở nhà Yuri, nhớ mang mang Yuri cũng chăm sóc mình như này thì phải, mỗi lần xong việc, Yuri thường gom cả nắm tóc của mình lại, đưa lên mũi, hít hà rất lâu, kiểu như tận hưởng thành quả lao động vậy.

Sau đó, người ta sẽ dùng tay làm gối, cuộn mình chặt chẽ trong lòng.

-" Yul không hiểu, vậy em hiểu chắc? Em hiểu thế nào là cảm giác người ta ôm mình mà lại gọi tên một người khác không? Biết đau như nào không?"

Đợt ấy hâm dở, chẳng biết gì cả.

Tưởng Yuri thương, Yuri cưu mang, vì mang ơn với ba mẹ, có ngờ đâu? Nghĩ lại lời nói hôm đó, nhận ra mình làm khổ người ta nhiều nhiều, trong lòng xót xót, bất giác rúc sâu vào Yuri thủ thỉ.

-"May mà Yul bình an, nếu không em điên mất."

Yuri cười hiền, khẽ nhá mũi, nhá tai, rồi hình như chưa đủ, từng ngón tay của mình cũng không tha, cái người này lạ thật, sở thích là cắn, là nhá phải không?

Nhưng mình không phủ nhận, cảm giác đó, không đau chút nào, ngược lại, còn rất tuyệt.

-"Lúc xe gặp sự cố, Yul cũng sợ..."

Mình siết Yuri chặt hơn, trải qua việc như vậy, không sợ mới lạ?

-" Yul sợ Yul làm sao, chẳng được nghe em gào, cũng chẳng được ăn cơm em nấu nữa, sợ em bị đánh cũng không ai bênh vực, sợ em to mồm chửi nhau với người ta xong lại ấm ức ngồi khóc một mình, sợ em yêu phải người không tốt nhỡ bị bệnh tâm lý không có ai chăm..."

Chẳng phải là tôi yêu em tận xương tuỷ, tôi yêu em suốt đời suốt kiếp, cũng chẳng phải những lời thề non hẹn biển, chỉ là mấy lời tâm sự nhỏ nhặt, lại khiến mình đắm say mê muội.

-"Chính thức làm người yêu Yul nhé?"

Còn phải hỏi nữa à, tên đại ngốc này?

Giờ Yuri có muốn tránh, mình cũng mang dây thừng trói chặt nhé, không chạy được đâu, đùa vậy thôi chứ vẫn gật đầu, cái con người này, nếu không rõ ràng e rằng lại hiểu linh tinh thì khổ.

Nằm trong lòng Yuri, ấm áp lắm, tỉ tê tâm sự đủ thứ chuyện, Yuri nghe rất chăm chú, thỉnh thoảng cười cười véo mũi mình, khi thì thêm nếm vài câu, hoặc ghét em, hoặc ghét em thế, hoặc ghét chết đi được.

Thú thực mình thích buôn chuyện với anh hơn với tất cả mọi người luôn, có gì hay hay là kể lể kể lể, rồi ngủ lúc nào không hay.

Nửa đêm thức giấc, thấy tay mình bám chặt thắt lưng người ta, đầu cũng ghé sát vào ngực, ngọt ngào quá à. Mình hơi nhích ra, muốn nhìn Yuri một chút, xem Yuri ngủ thế nào, đột nhiên bắt gặp tay áo có đốm gì lạ lắm.

Có thể vướng bẩn ở đâu đó thôi?

Tự dưng lại không yên tâm, mình nhoài dậy bật đèn lớn xem xét, không phải bẩn, màu đỏ...máu...

-" Yul ..."

-" Yul ơi dậy đi!"

Mình gọi, mà Yuri không nghe thấy, Yuri ngủ sâu lắm, trán lấm tấm mồ hôi, sờ lại thấy nóng nóng.

Mình sợ hãi vén ống tay áo Yuri lên, phát hoảng khi thấy vết thương, thế này mà bảo không sao à? Đồ lừa gạt. Thảo nào mặc áo dài, mọi khi hay nằm ngoài, hôm nay lại nằm trong, hoá ra một bên tay bị đau.

Thật điên mà, muốn lôi dậy đập cho một trận mất.

Mình cứng tê cả người, run rẩy gọi cho thằng Ki Kwang. May mà nó tới cũng rất nhanh, còn mang theo một ông nữa, theo lời nó là bác sĩ.

-"Ki Kwang này, mày chắc không? Hay cứ chuyển Yuri đi viện đi..."

-"Bà khóc lóc cái gì? Con kiến lại cứ xé ra thành con voi thế?"

Nó quát, người kia thì đang xem cho Yuri, mình lo không thở nổi.

-"Con mẹ này dở hơi à? Khâu có mấy mũi, rỉ có tý máu, đợt thằng Singu bị ngã cũng khâu còn gì, vẫn tưng tưng đi làm như thường đấy thôi."

-"Nhưng..."

-"Nhưng nhị gì, nín đi không tôi lại đạp cho một phát bay thẳng vào bồn cầu bây giờ!"

Mình bực không thèm nói chuyện với nó nữa. Bác sĩ ra, bảo đã xử lý xong, tiêm cho Yuri một mũi rồi, chỉ là hơi sốt sốt thôi nhưng không sao, cũng không cần phải đánh thức.

-"Tôi bảo này, chị cả còn mệt, bà muốn làm gì cũng phải tiết chế, cứ hùng hục hùng hục là không có được đâu!"

Mẹ thằng điên này, nghĩ đi đâu thế? Chỉ muốn nhét ngay cái giẻ vào mồm nó thôi. Ranh con còn ngang nhiên mở tủ lạnh, chôm luôn hai cái bánh cheesecake của mình rồi mới thèm về, rất mất dạy mà, nhiều lúc không biết mình là chị hay nó là chị nữa?

Cài cửa xong, mình vội vào nhà, lấy khăn lau người cho Yuri một lượt, cẩn thận kiểm tra xem xét. Đúng là chỉ có mấy mũi khâu ở bắp tay thôi, còn lại đều ổn, cũng tại lúc nãy mình hoảng quá.

Trông Yuri ngủ, yên bình thật đấy, thỉnh thoảng cựa người lại vô thức chuyển qua kéo mình vào lòng. Là đang mơ thấy mình sao? Hay chỉ là hành động bản năng?

Vai Yuri, vẫn còn sẹo, khi đó chắc hẳn đau lắm.

Mình cũng khốn nạn, ra tay quá ác độc. Xót người ta, mình xoa xoa lên chỗ ấy, người khẽ rướn, môi chạm vào mi mắt Yuri, vụng trộm thơm một cái, rồi lại không kiềm được mà chuyển đến chóp mũi, cuối cùng nhẹ nhàng dừng ở môi Yuri, yêu cái người này chết mất thôi.

---------------------

Từ lúc đó mình cũng không dám ngủ cơ, chỉ sợ nhỡ Yuri thức giấc thấy khó chịu. Sáng ra sờ người Yuri mát mát mới yên tâm xuống dưới mua đồ về nấu cháo.

Tầm giữa trưa thì Yuri tỉnh, bị mắng cho một trận tơi bời khói lửa vì tội nói dối. Tất nhiên, thương không để đâu cho hết, nhưng chính vì thương mới bực đấy, chẳng chịu chia sẻ gì cả.

Mình gào một hồi, thấy cái mặt người ta hơi xị ra mới nhẹ giọng đi.

-" Yul ngủ suốt đấy, Yul mệt lắm phải không?"

Ai đó ngả cả vào mình, đầu rúc rúc hõm vai, chân thành nhận lỗi.

-"Lần sau không thế nữa, hứa đấy, Yul thấy bên cái người này thơm thơm thoải mái dễ chịu quá, ngủ liền một mạch, không thấy mệt, đừng lo nhé..."

Mặt mình chín đỏ, nói bâng quơ.

-"Giáo sư học ai nịnh ngọt thế?"

-"Nói thật."

Người ta ăn uống xong thì tỉnh táo khoẻ mạnh, trong khi đó mình lại díp cả mắt, đánh một giấc tới chiều luôn.

Lúc mơ màng thức giấc thấy Yuri đang ngắm mình, say sưa lắm, tay còn cầm một tập giấy viết viết cái gì đó, làm mình tò mò gần chết, nằng nặc đòi xem mà người ta nhất quyết không chịu đưa, còn nhanh tay chạy sang phòng bên cạnh cất vào ngăn tủ cuối cùng rồi khoá mất mới tức chứ.

Cái phòng này trước kia mình ốm Yuri ở lại thì dùng đây mà, không biết ẩn giấu bí mật gì trong đó nữa?

Rõ ràng tủ của mình, phòng của mình, ghét thật.

Thôi được, xem trộm sau vậy.

Rồi Yuri rủ mình tới bệnh viện, thăm ân nhân cứu mạng. Phải nói lúc nghe rất hồ hởi, ân nhân của Yuri, tất nhiên cũng là ân nhân của mình rồi.

Tiếc là khi được gặp mặt, máu điên dồn tới đỉnh đầu.

Thực ra cũng không to tát tới thế đây, mà khổ nỗi giáo sư là người trọng nghĩa, khi nợ người khác một món thì thường trả lại mười món ấy, nên sự tình thành ra rất nghiêm trọng.

Chuyện là lúc xe lao xuống, bạn Sun Mi đã nhanh nhẹn lao ra ôm lấy người yêu mình, cửa kính xe vỡ vài mảnh, đâm vào vai bạn ấy.

Thật là!

Trên xe có bao nhiêu người, sao lại là nó cơ chứ?

Tai nạn thì không ngồi yên một chỗ đi, lăng xăng làm cái gì?

Mình biết là nó với Yuri có tâm, mình biết việc này nó làm chắc chẳng có mưu kế gì cả, xuất phát từ tình yêu của nó.

Mà mình, ôi, thú thực nhé, mình chẳng mong cái việc này xảy ra chút nào cả.

Đắng lòng.

-"Giáo sư ạ!"

Giọng nó, thì thào, yếu ớt đáng thương kinh lên được.

-"Bạn đỡ chút nào chưa? Tôi áy náy quá!"

-"Không có gì đâu...giáo sư đừng nghĩ nhiều..."

Nó ho quá, mình đành đi lấy ít nước. Lúc này nó cũng mới nhìn ra mình hay sao ý, nhưng vẫn cười cười hiền dịu, vẫn Sica tới thăm tao à, tao vẫn khoẻ, mày đừng lo, lịch sự lắm.

Mình mà là nó, bị chơi một vụ đau như thế chắc giờ không đấm nhau cũng chửi nhau rồi, phục nó thật.

-"Mẹ giáo sư hôm nay qua đây hai lần, còn nấu cháo nữa, làm em ngại quá."

Gớm, bà lại không hiểu mày?

Tất nhiên mình biết, cái con cáo giảo hoạt dẻo miệng như nó, một vụ của thằng Ki Kwang, làm sao dễ dàng hạ được, chẳng qua là trêu đùa chút cho vui thôi.

Nó bây giờ, đang là muốn nói cho mình biết, quan hệ giữa nó và bên gia đình nhà Yuri đã hồi phục rồi, còn tốt đẹp hơn xưa, rõ là muốn chọc mình mà.

-"Yul thật, mẹ Yul còn sang hai lần, Yul thì bây giờ mới chịu tới, nằm ngủ cả ngày trời. Nói cho Yul biết, Sun Mi là bạn thân nhất của em đó, Yul liệu hồn mà đối xử cẩn thận với nó, nó cứu Yul chẳng qua vì thương em, vì biết em yêu Yul đó..."

Mày biết cười chả nhẽ tao không biết?

Chỉ khổ giáo sư chưa biết chuyện gì, có lẽ Yuri nghĩ Ki Kwang đơn giản yêu Sun Mi nên trêu nhau, nghĩ mình và nó vẫn thân như trước nên tưởng mình trách thật.

-"Thực sự xin lỗi, tiền viện phí tôi xin phép được trả, có khó khăn gì bạn cứ bảo tôi, về phía Viện Toán tôi cũng sẽ đứng ra lo thủ tục nghỉ ốm cho bạn."

-"Giáo sư làm thế em ngại lắm, em không sao mà..."

-"Ngoài quan hệ cô trò, Sun Mi còn là bạn thân của Sica, thì cũng xem như là bạn thân của tôi, đừng khách sáo."

Ngồi chơi được một lát thì có khách đến thăm nó nên mình và Yuri về. Trên đường đi, mình hỏi dò ý tứ Yuri một chút.

-" Yul nghĩ Sun Mi là người như nào?"

-"Là một học trò xuất sắc, tuy nhiên trong cuộc sống thì hiền, ít nói, ít khi bày tỏ quan điểm của mình, luôn nghĩ cho người khác trước."

Biết mà, biết ngay giáo sư này nghĩ thế mà. Cũng chẳng trách được, mình thân bao nhiêu năm còn không phát hiện ra huống chi họ chỉ đơn thuần là cô trò, thỉnh thoảng có gặp nhau chút ít, mà lần nào muốn tiếp cận Yuri mình cũng ra mặt hộ nó hết.

-" Yul thấy Sun Mi với em thì có mạnh dạn hơn với người khác, nhưng chắc là do thân nhau nên thế."

Nói chung người yêu cũng biết quan sát đấy, chỉ trách con cáo nó diễn quá giỏi thôi. Mình tất nhiên cũng chẳng dại kể gì với Yuri rồi, thử nghĩ mà xem, nó trước mặt Yuri luôn nói tốt về mình, mình trước mặt Yuri lại nói xấu nó, chưa chiến đã thua xừ nó mất còn gì?

Xem cung đấu ngày xưa thì biết, cái con thâm nhất thường là con lúc nào cũng mở miệng ra là khen người ta, nhu mì hiền dịu, không bao giờ so đo tính toán với ai cả.

Tóm lại là giáo sư ở ngoài vụ này, nó thấy bọn mình yêu nhau rồi, nếu bỏ cuộc thì thôi cho qua, còn không mình sẵn sàng nghênh chiến.

Đang nghĩ vẩn vơ thì nhận được điện thoại của mẹ, mẹ gửi cho mấy con ba ba, Yuri nói thích ăn ba ba rang muối nên trước khi qua nhà bọn mình xuống siêu thị dưới tầng hầm mua thêm phồng tôm và một vài loại đậu nữa để xay cùng muối rang cho ngon.

-"Eo, sầu riêng nhìn thích vãi chưởng Yul ạ."

-"người yêu nhìn nè, xoài cũng căng mọng, thích hết cả mắt..."

Không ngờ có nhiều hoa quả tươi như vậy, mình tham chọn một đống rồi bắt Yuri ra xếp hàng chờ cân. Kể cả không bắt Yuri cũng làm mà, có người yêu rồi nó sướng như thế đấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro