Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 32



Lúc tối có gọi cho Sun Mi hỏi thăm thì thấy nó bảo ổn, thằng Ki Kwang bận đi lấy hàng bên Trung Quốc nên mãi thứ bảy hai tuần sau mình mới gặp bọn chúng.

Sớm bảnh mắt tới quán đã thấy ông tướng ngồi chễm chệ chiếm cả cái bàn sáu chỗ, bánh trái có bao nhiêu là gọi la liệt, đúng là đồ miễn phí có khác.

-"Sica, làm tôi ít bánh bột lọc đi!"

-"Lù lù trước mặt mày đấy còn gì?"

-"Nhưng bánh này tôm bé lắm, bà vào làm cho tôi cái có con tôm sú ý!"

Mịa kiếp, éo biết giống ai?

-"Nghỉ đi, ăn như lợn..."

-"Sica yêu còn giận Ki Kwang à, dai thế..."

-"Hôm đấy Yuri không nhảy xuống có khi hôm nay tao đang ngồi trên bàn thờ ăn chuối cũng nên!"

Mình bực hết cả người, giọng nó vẫn ngọt xớt.

-"Ấy chết, bà chị, sao lại bi quan như thế? Bà nghĩ tôi là ai? Nói cho bà biết, lúc đó chị cả không xuống thì tôi cũng đạp xuống nhá!"

-"Gớm thôi, mày giỏi, không lo làm ăn toàn gây chuyện tào lao, mà Sun Mi phải ở viện lâu không..."

-"Viện viếc đếch gì, chắc tưởng đi viện thì chị cả tới thăm nên còn làm màu, mà lúc lên xe cấp cứu tôi doạ một câu là phải bật dậy luôn!"

-"Câu gì?"

-"Chị Sun Mi ơi, chị Sun mi! Đầu chị lấm, người chị bẩn, váy chị ướt, em xin mạn phép được cởi ra kẻo chị cảm lạnh!"

Sặc, quen nhau bao năm, mình biết thằng Ki Kwang là loại vô xỉ rồi, nhưng không ngờ là lại vô xỉ tới mức như vậy.

-"Nó chắc đạp cho mày vài phát..."

-"Không vẫn mở mắt dịu dàng lắm, rồi ngây thơ hỏi xảy ra chuyện gì vậy, nó thích diễn thì em diễn cùng!"

-"Chắc con ranh kia tức lắm, vừa mới nhận thức được bà sắp chết đuối, có người không do dự bỏ luôn nó đang "hấp hối"..."

-"Ừ!"

-"Ơ hay cái bà này, không hiểu gì à?"

-"Hiểu gì?"

-"Này nhé, bà và Sun Mi cùng có nguy cơ gặp tử thần như nhau, chị cả lúc đó chỉ được chọn một trong hai...và chị ấy...sáng ra chưa?"

-"Hiểu, nói chung Yuri rất thông minh, để Sun Mi lại cho mày sơ cứu rồi xuống cứu tao, thế là vẹn cả đôi đường..."

Mình nghĩ mãi, chỉ có phương ánh đó là hợp tình hợp lý thôi, chẳng rõ làm sao lại bị thằng dở hơi gõ ngay đũa vào đầu.

-"Tôi éo biết miêu tả cái ngu của bà ra sao nữa!"

Thằng này, lộng ngôn vãi, đang định đập cho một phát thì Sun Mi tới, nhìn mặt rạng rỡ lắm, chắc có chuyện vui.

-"Sica, giáo sư nhận tao làm đệ tử rồi, tao từ giờ bắt đầu làm tiến sĩ với giáo sư!"

Nghe nói năm nay số người đăng kí làm với Yuri khá nhiều, còn thấy bảo giáo sư tuyển chọn rất kĩ, đến vòng phỏng vấn cũng nói chuyện cả tiếng đồng hồ với từng ứng viên.

Hôm nay nhận được tin này, không biết sự thật là nó thuộc dạng giỏi giang hay giáo sư là loại mê gái đây?

-"À, Ki Kwang à, chị mua quà cho em, định gửi cho chị Sica cơ, không ngờ gặp em ở đây thì đưa luôn, coi như chút lòng thành của chị tạ ơn em đã cứu mạng."

Sun mi nhỏ nhẹ dịu dàng, thằng Ki Kwang hơi bị bất ngờ nhưng vẫn tươi cười nhận lấy.

Quà Sun Mi tặng, hộp to lắm, thằng Ki Kwang rút nơ, mở ra, tay nắm chặt, mặt đanh lại. Nhưng rất nhanh nó cười ha hả, cảm ơn rối rít.

Mình tò mò nên giật lấy xem, thâm vãi, tới mình còn sốc nữa là...

Một hộp caton chất đầy Triple X.

Triple X, một người khoẻ, hai người vui, tivi nhay đi nhay lại suốt ngày, ai mà không biết?

Hành động của Sun Mi hôm nay, không khác gì chửi thẳng vào mặt thằng Ki Kwang cả, đừng có nói là nó định tuyên chiến ngầm luôn nữa nhé?

----------------------------

-"Chị chu đáo quá ạ! Em cảm động lắm!"

Mịa cái giọng, sặc mùi thuốc súng, Sun Mi cũng không vừa.

-"Chỗ chị em với nhau, em nghĩ nhiều làm gì!"

Hai đứa lời qua tiếng lại, lịch sự cung kính, giả tạo vãi cả chưởng!

Được một lúc, đột nhiên thằng Ki Kwang đứng dậy, nhìn sắc mặt nó cứ như bắt được vàng ý, mình còn chưa hiểu gì đã nghe tiếng đổ rầm, Triple X, tung toé trên sàn nhà.

-"Chị cả, em xin lỗi, em bất cẩn quá, chị có sao không?"

Ai đó không những không trách còn cúi xuống nhặt, xếp gọn gàng, thấy vậy, mấy người khách trong quán mình cũng lao vào giúp đỡ.

Xong xuôi, thằng bé hồ hởi cảm ơn mọi người.

-"Kể cũng xấu hổ, mà các bác nhìn thấy hết rồi em cũng chẳng dám giấu, chả là Sun Mi nhà em chê em yếu, không vừa lòng nên...thuốc này em cũng uống mãi rồi ấy chứ, cũng cảm thấy rất khoẻ rồi, mà vẫn chẳng thể nào thoả mãn người ta được..."

Cả tầng một được trận cười vỡ ruột, mấy người có tuổi còn tốt bụng khuyên bảo.

-"Thực ra biết là tuổi trẻ tài cao, nhưng cô chú vẫn nên giữ sức..."

-"Cô Sun Mi này, thuốc cũng chưa chắc là liệu pháp tốt nhất đâu."

-"Chịu khó ăn cật lợn xào chú ạ!"

Đến cả giáo sư, nổi tiếng nghiêm túc mà thấy cũng cười mỉm mỉm kìa. Sun Mi tức tím tái mặt mày, tay chân run rẩy, giá như nó bàn bạc với mình trước, ít nhất mình sẽ khuyên đừng dại mà gây sự với một thằng bựa như thằng Ki Kwang.

-"Thằng này, đùa dai, mọi người đừng tin, nhà nó mở hiệu thuốc, hôm nay vừa đi lấy hàng về!"

Thương con bạn nên mình đứng ra phân trần, không khí cũng lặng xuống, thằng Ki Kwang ức lắm, giơ nắm đấm thách thức.

-"Sica thối, cứ liệu hồn!"

Thực ra thân nhau nên mình biết nó trêu thôi, ai dè có người hiểu lệch ý, tự dưng mặt lạnh, giọng trầm trầm ghê ghê.

-"Liệu hồn cái gì?"

-"Ấy, em đùa, cái bà già lắm mồm này, ai mà dám động, chị cả ngồi xuống đây, ăn bánh đi, em bóc bánh cho chị cả nhé, có cần em đút cho luôn không?"

Ặc, quay ngoắt 180 độ luôn. Yuri nghe nó nịnh, tý nữa sặc, đoạn bình tĩnh rồi mới bảo.

-"Sica này, mấy tuần trước chị định về nhưng chú dì bận đi đám cưới, tuần này chú dì rảnh rồi nên tý nữa chị về, em đi cùng nhé, thăm nhà luôn..."

À, đưa ba mình đi khám mắt và mẹ mình đi may Hanbok, không nhắc chắc mình cũng quên.

-"Áaaaa..."

-"Em sao vậy?"

Biết là nó sốt ruột, nhưng có nhất thiết phải nện cả cái gót giầy nhọn lên chân mình thế không? Chỉ cần giẫm nhẹ là bà đây hiểu ý rồi, bực cả mình.

-"Không sao, tôi bận rồi, Sun Mi này, nghe nói mày có việc muốn về Incheon à, tiện thì đi cùng luôn..."

Nó cười hiền dịu.

-"Cũng không có gì, chỉ là lâu rồi nhớ chú dì quá."

-"Nhớ thì đợi chị cả đưa hai cụ lên, chị tha hồ mà gặp, mất công đi đường xá xa xôi làm gì?"

Cái thằng này.

-"À chị còn nghe bảo nhà Sica có trang trại, chị từ bé tới lớn ở thành phố, muốn được mở mang tầm mắt."

-"Uầy, nhà bà có trang trại á? Sao tôi không biết, chị cả, cho em về với đi, em cũng muốn được ngắm trang trại..."

Không biết cái gì mà không biết, mỗi lần bọn chúng về, vườn rau của ba mình, phải gọi là tan tác, gà mái mẹ đang ấp nó cũng còn chẳng tha, giả nai vãi, tự dưng thấy hai đứa này, cứ như sinh ra là để dành cho nhau vậy.

Đối mặt với chúng, giáo sư cũng đành gật đầu, trước khi đi còn búng tai mình rõ đau, giọng nói rất nhỏ, có lẽ chỉ đủ để mình nghe thấy.

-"Ghét em!"

Vâng, tôi biết Yuri ghét tôi, nhưng có nhất thiết cứ phải nhắc đi nhắc lại thế không?

Tầm chiều tối mình đang đếm tiền thì nghe giọng ba gọi, vui thế không biết. Cứ nghĩ xong việc thì ba mẹ về luôn, không ngờ còn qua quán thăm mình.

Mấy người trò chuyện một hồi, ba mình bảo Yuri hai người về taxi cũng được, mà Yuri nhất quyết không chịu.

Thấy vậy, mẹ mình nói.

-"Thế Sica đi cùng cho vui con, một mình Yuri về tối rồi cũng buồn..."

-"Đúng rồi, em tý nữa phải gặp khách hàng rồi, chị về cùng chị cả đi."

Thằng Ki Kwang đồng tình.

-"Chết, tao để quên túi xách ở nhà mày rồi Sica ạ!"

Sun Mi bấu mình một phát, rõ đau. Điên mất, nó đã nghĩ ra lý do rồi thì cứ thế mà triển khai đi, lần nào cũng phải lôi mình vào cuộc vậy?

-"Con bận ba ạ, thôi để Sun Mi về!"

-"Làm phiền giáo sư quá ạ..."

Nó nói, thẹn tha thẹn thùng.

-"Không sao, có người đi cùng càng vui!"

Yuri đáp, lúc chuẩn bị đi còn giúp nó mở cửa, ân cần hỏi thăm, tình cảm quá cơ.

Hôm nay là cái ngày gì mà ba nhìn mình lắc đầu, mẹ thì mắng ngốc lắm con ạ. Vừa quay vào trong quán lại thấy thằng Ki Kwang đập bàn.

-"Đờ mờ, đầu bà chứa toàn bã đậu!"

Phũ thật!

-"Mà cũng buồn cười, tôi chưa bao giờ thấy chị cả thất thố như thế, haha, chị ấy cố tình thân với Sun Mi chọc tức bà..."

-"Mày say à, vớ vẩn..."

-"Nói chuyện với con ngu như bà tức vờ lờ, thôi, tôi về giao hàng đây. CHÀO!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro