Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 30: Ta cũng rất thích ngươi

Tác giả: Bạch Nhứ Trầm

======

Nhật ký của Bạch Úc:

Sở Trạch Hoài rời đi ngày đầu tiên, nhớ máu của y.

Sở Trạch Hoài rời đi ngày hôm sau, nhớ máu của y.

Sở Trạch Hoài rời đi ngày thứ ba, nhớ máu của y.

•••

Sau khi Sở Trạch Hoài rời đi một tuần, bắt đầu nhớ y.

Rõ ràng trước đây đối phương cũng thường xuyên đi những thành phố khác công tác, lâu lâu không trở lại, lúc này chẳng qua tương đương với là đi công tác thời gian càng dài địa điểm càng xa thôi.

Vì sao cậu sẽ có loại cảm xúc kỳ quái này?

Bạch Úc tưới nước cho hoa tường vi ở trên bàn, xuyên thấu qua lá cây màu xanh lá mạ, vừa lúc có thể thấy vị trí trống rỗng ở đối diện.

Sở Trạch Hoài rời đi là một tin tức không tốt lắm.

Chờ khi cậu về lại nhà, Đường Lỗi đã lâu không trở về cuối cùng trở về, mang đến một tin tức không tốt lắm khác.

Đường Lỗi muốn thoái tô.

" Sao đột nhiên lại..... Là đổi công việc sao? "

Bạch Úc hồi tưởng một chút nội dung mình đã từng thấy trên mạng, những người đã đi vào xã hội làm công sẽ thường căn cứ vào nơi mình làm việc mà không ngừng di chuyển chỗ ở.

" Không phải, anh đã nghỉ việc ở công ty cũ, những việc trải qua trong mấy ngày này đã làm anh hiểu rõ rất nhiều chuyện, anh muốn đi truy tìm chân lý của đời mình. "

Đường Lỗi đã không còn dáng vẻ trung niên xã súc suy sút như trước nữa, ngữ khí hưng phấn nói, khi nói đến ' chân lý ', trong mắt còn mang theo cuồng nhiệt không thể che giấu, cứ như tinh thần có chút vấn đề.

Quả thực là như hai người khác nhau.

Một người chỉ trong khoảng thời gian ngắn, thật sự có thể thay đổi lớn như vậy sao?

Bạch Úc giật giật chóp mũi.

Không có mùi hương.

Cậu rất tin tưởng vào năng lực trắc định ô nhiễm của mình, không có mùi hương, liền đại biểu đối phương cũng không có biến thành nhiễu sóng giả.

Có lẽ có người thật sự sẽ ở trong khoảng thời gian ngắn trực tiếp từ uể oải không phấn chấn biến thành cực độ phấn khởi đi.

Bạch Úc cảm khái, hoặc là đây chính là tính phức tạp cùng tính hay thay đổi của nhân loại mà trên sách đã nói đến đi.

Con đường hiểu biết về nhân loại của mình còn rất dài rất dài.

Cậu vừa tưới nước cho trầu bà, vừa nghe Đường Lỗi trao đổi việc thoái tô với chủ nhà.

Phòng cho thuê chất lượng cũng không quá tốt, cửa phòng cũng không thể nói là hoàn toàn không có cách âm, nhưng cũng không sai biệt lắm với hoàn toàn không có.

Dù Bạch Úc không muốn nghe, nhưng tiếng nói chuyện vẫn rành mạch mà tràn ngập mỗi một góc nhà.

" Tôi nghĩ thông suốt rồi, người sống ở trên đời, chẳng lẽ chính là nửa đời trước dùng mệnh đổi tiền, nửa đời sau lấy tiền đổi mệnh sao? Tôi từ đi học liền bắt đầu thống khổ, vẫn luôn thống khổ vài thập niên, chẳng lẽ chính là vì làm chính mình nửa đời sau tràn ngập khoản vay mua nhà mua xe sao? "

Thanh âm phấn khởi của Đường Lỗi vang vọng ở trong nhà.

" Cậu bình tĩnh đã....... "

Lần đầu đối mặt với Đường Lỗi hưng phấn như thế, thanh âm chủ nhà yếu dần xuống.

" Tôi hiện tại rất bình tĩnh, cũng rất thanh tỉnh, tôi biết chính mình đang làm gì, tôi tìm được chuyện quan trọng nhất trong cuộc đời rồi, tôi tìm được Muse của tôi cùng yêu thích chân chính của tôi rồi —— "

" Được được được, tiền đặt cọc đã trả lại cho cậu, hẹn gặp lại! "

Chủ nhà " Bang " một chút cúp điện thoại, cũng không có xuất hiện tranh cãi như Bạch Úc nhìn thấy trên mạng, tiền đặt cọc trả về cũng nhanh hơn những chủ nhà khác, chủ nhà thậm chí đều không đưa ra yêu cầu kiểm tra phòng.

Bạch Úc suy nghĩ, nếu một ngày nào đó cậu cũng muốn thoái tô sau đó xuất hiện tranh cãi, thì có phải cũng nên biểu hiện đến tinh thần không được bình thường không.

【 Hệ thống, tìm cho ta mấy quyển sách văn học về tâm thần, ta muốn bắt đầu học tập cách ngụy trang thành một người có vấn đề về tinh thần. 】

【 Ta cảm thấy không cần, ngươi chỉ cần không ngụy trang thành nhân loại, dựa theo bản tính của mình, ngươi cũng đã rất giống một bệnh nhân tâm thần, nếu ngươi thật sự dính phải việc cãi nhau với nhân loại, ngươi liền biểu diễn âm u bò sát khắp nơi cho hắn xem, cứ như hai ngày trước ngươi bò sát ở trong phòng vậy. 】

Bạch Úc:..........

Đối mặt hệ thống vô tình trào phúng, Bạch Úc trong lúc nhất thời không biết nên phản bác lại như thế nào.

Nơi nơi bò sát là một sở thích của thực vật họ dây, nơi nào âm u?

Loại vui sướng này, hệ thống sẽ không hiểu.

Mà trong lúc bọn họ nói chuyện, Đường Lỗi lại gọi một cuộc điện thoại khác, ngữ điệu nhanh chóng chuyển biến, thậm chí trực tiếp từ hưng phấn biến thành nịnh nọt.

" Quý đại nhân, tôi đã giải quyết xong mọi việc ở bên này, tùy thời đều có thể đi qua. "

" Ừm, còn có, chó nhỏ của ta, ngươi phải gọi ta là gì? "

Giọng nói lười biếng vũ mị từ đầu kia điện thoại truyền đến.

" Vâng, chủ nhân, chó nhỏ của ngài sẽ đến ngay đây. "

Chỉ là mấy câu ngắn ngủi, đã khiến cho Bạch Úc đang tưới hoa ở bên ngoài mở rộng tầm mắt.

Không phải, chân lý cuộc sống mà Đường Lỗi nói muốn đi truy tìm, chính là cái này?

Thế giới vô biên việc lạ gì cũng có, bạn cùng phòng có loại này sở thích táo bạo này, cũng không phải không có khả năng, này cũng cùng Bạch Úc không có quan hệ gì.

Bạch Úc lại không phải nhân loại, sai khi chấn kinh một chút, liền đem lực chú ý đặt ở một chuyện khác càng quan trọng hơn.

【 Hệ thống, ngươi có cảm thấy, giọng của nữ nhân kia có chút quen tai không? 】

【 Tê —— Ngươi vừa nói như vậy, thật đúng là, có chút giống ai kia. 】

【 Hoa hồng nguyệt quý. 】

【 Đúng, không sai không sai, chính là hoa hồng nguyệt quý kia, nàng cũng tới đây? 】

Thanh âm của hệ thống nghe lên có chút vui sướng.

Ở một thế giới cơ hồ là hoàn toàn xa lạ, lại gặp đồng loại, còn là đồng nghiệp cũ có quan hệ cũng không tệ lắm, gặp được liền tính là duyên phận cực lớn.

Bạch Úc lại bình tĩnh hơn hệ thống rất nhiều.

【 Chỉ là đồng nghiệp cũ mà thôi, không gian Chủ Thần đã không còn, và chúng ta cũng không có quan hệ lớn gì, chỉ cần không liên lụy đến ta, nàng muốn chơi như thế nào cũng không quan hệ đến ta. 】

Trước đây cậu cũng không biết hoa hồng nguyệt quý vậy mà còn có loại đam mê này.

So với việc nhỏ đồng nghiệp cũ đột nhiên xuất hiện chơi đùa với nhân loại, Bạch Úc càng quan tâm đến vấn đề tiền thuê nhà của cậu hơn.

Sau khi Đường Lỗi thoái tô, cậu liền gặp phải bốn sự lựa chọn.

Hoặc là một lần nữa tìm một người có tính tình hợp nhau tới hợp thuê, hoặc là lựa chọn một lần nữa thuê một phòng ở nhỏ hơn, hoặc là lựa chọn một thực (mình) gánh vác toàn bộ tiền thuê nhà.

Lại hoặc là, tích cóp tích cóp tiền mua một căn nhà nhỏ.

Bạch Úc tưới nước, suy nghĩ nửa ngày, vẫn là lựa chọn một lựa chọn cuối cùng.

Tuy cần phải bỏ ra càng nhiều tiền, nhưng có thể một thực (mình) ở toàn bộ căn nhà chơi bò tường, còn có thể tùy tiện diễn luyện các kỹ năng mới khôi phục, hoàn toàn không cần lo lắng tổn thương đến gia cụ của chủ nhà.

Cũng không biết tiền lương của nhân viên chính thức có thể mua được một căn nhà ba phòng một sảnh ở trung tâm thành phố Thanh Hà được không nữa.

Bạch Úc bớt thời giờ mở ra điện thoại, tính toán kiếm một chút phí tăng ca.

Ở trong cục điều tra, không phải toàn bộ các nhiệm vụ đều trực tiếp phân phối cho các tiểu đội, một ít nhiệm vụ cần giải quyết nhưng lại không phải rất khẩn cấp sẽ bị treo ở group công việc lớn, ai muốn làm thì nhận, xem như là phương thức cục điều tra cho phép kiếm khoản thu nhập thêm.

Nhiệm vụ lần trước cậu giúp đỡ tiểu đội tám vận chuyển cá bị ô nhiễm, chính là nhận từ nơi này.

Bạch Úc thuần thục lướt điện thoại, không bao lâu đã tìm được một nhiệm vụ mới.

Một huyện ở bên cạnh thành phố Thanh Hà có lượng đồ ăn được dự trữ không quá đủ, cho nên phải vận chuyển một đám đồ ăn từ trung tâm thành phố đến đó, dân cư ở đó ít, số lượng lương thực yêu cầu vận chuyển cũng không lớn, thời gian cũng không gấp, hoàn thành trong vòng 3 ngày là được.

Chính là nó.

Bạch Úc vui sướng nhấn xác định, thu hồi điện thoại đồng thời, cũng thu hồi ấm nước đang tưới nước cho trầu bà.

Cậu phát hiện vừa rồi trầm mê xem điện thoại quá, lượng nước tưới đã xa xa vượt qua mức mong muốn.

Bạch Úc sờ sờ cằm, cậu chẳng có chút hứng thú nào với việc tưới nước cho đồng loại, ngay cả bồn hoa tường vi cậu biến ra, cũng là do Sở Trạch Hoài tưới nước.

Chính cậu cũng không biết khi nào mình sẽ trở về, căn bản không có khả năng ổn định tưới nước cho trầu bà.

Bạch Úc nhìn chằm chằm trầu bà một lúc.

Thôi, đưa cho Yến Nhiên đi, cứ lừa nàng nói là là bồn trầu bà nàng làm chết lúc trước đã sống trở lại, còn vừa lúc có thể xoát chút độ hảo cảm.

Dù sao nhân loại cũng đâu có phân biệt được sự khác nhau giữa các cây trong cùng một chủng loại chứ.

Cứ quyết định như vậy đi.

**

**

Bạch Úc vốn dĩ tính toán một thực (mình) đi vận chuyển lương thực, nhưng khi cậu mở ra bản đồ chỉ đường thiếu đạo đức, Lâm Mặc hiểu biết mọi việc cực lực khuyên bảo cậu tìm một cộng sự.

Không nhất định phải là thức tỉnh giả, cũng có thể là người thường, nhưng nhất định phải quen thuộc những con đường loanh quanh lòng vòng bên trong thành phố Thanh Hà.

" Ở trên một vài phương diện, thức tỉnh giả chưa chắc sẽ mạnh hơn người thường, huống chi thành phố Thanh Hà có lịch sử lâu đời các con đường lại phức tạp, rất dễ dàng đi lạc. " Đây là nguyên văn câu nói của Lâm Mặc.

Bạch Úc nhớ tới lúc trước bản thân mình muốn đến sông Thanh Hà, sau đó lại bị bản đồ chỉ đường thiếu đạo đức đưa tới mương nhỏ, gật gật đầu, nghĩ cách tìm người cùng mình đi đến huyện bên cạnh.

Là một thiếu niên còn trẻ tuổi hơn cậu, bởi vì vấn đề tài chính mà không thể tiếp tục ở lại thành phố sinh sống, cho nên dứt khoát cọ xe về quê, rất quen thuộc những con đường ở thành phố Thanh Hà.

Rất đáng yêu, mặt trẻ con, khi cười rộ lên xán lạn như ánh mặt trời, ríu rít nói không ngừng.

Chính là có chút thơm.

Người thường cũng sẽ thơm như vậy sao?

Bạch Úc có chút nghi hoặc, đầu lưỡi chạm răng, biểu tình trên mặt lại bất biến.

Sau khi trải qua sự rèn luyện từ hương thơm từ máu của Sở Trạch Hoài, cậu cảm thấy năng lực chống cự dụ hoặc của bản thân đã càng ngày càng cường.

" Em đã từng nhìn thấy anh ở trên TV, lúc ấy liền rất rất thích anh, không nghĩ tới sau khi tới cục điều tra sẽ gặp được chân nhân! "

Đôi mắt thiếu niên chợt lóe chợt lóe, trong con ngươi đen nhánh ảnh ngược ra dáng vẻ của Bạch Úc.

" Em nghĩ phần lớn mọi người đều sẽ thích đội trưởng Sở. "

Bạch Úc vén tóc mái trên trán ra sau tai, dựa theo lễ nghi của nhân loại, cười một cái với đối phương xem như trả lời.

" Nhưng em cảm thấy đội trưởng Sở có hơi dữ. "

Đối phương nhún nhún vai, như là đang hồi ức gì đó.

Bạch Úc chớp chớp mắt, Sở Trạch Hoài rất dữ sao?

" Anh thấy bình thường, chắc là do để tuyên truyền nên mới vậy. "

Trong video tuyên truyền của cục điều tra, Sở Trạch Hoài không phải là giết cái này, chính là giết cái kia, không có một video nào là không bạo lực.

Huống hồ lúc ấy vì tuyên truyền cho cục điều tra thành phố Thanh Hà, cục trưởng Sở còn cố ý cường điệu, động tác giết ô nhiễm vật nhiễu sóng giả nhất định phải quả quyết lại nhanh chóng, kiên định lại tàn nhẫn, giảm bớt tâm lý khủng hoảng của quần chúng, tăng cường sự tin tưởng của quần chúng với cục điều tra.

" Dù sao thì nếu em đứng ở trước mặt anh ấy, em chắc chắn là đến nói cũng không dám nói. "

Đối phương lắc lắc đầu,

" Người em thích nhất chính là anh đó, tiếp theo là đội trưởng Lật, chủ yếu là cảm giác anh ấy rất có mị lực. "

Bạch Úc hồi ức một chút Lật Tụng.

Nam nhân kia vậy mà lại không có thừa dịp Sở Trạch Hoài không ở mà tiếp tục tới tìm cậu, chủ yếu là bởi vì cục điều tra có không ít thức tỉnh giả mới tới, trong đó có mấy người nhan giá trị còn rất cao.

Tiêu chuẩn nhìn người của Lật Tụng, trọng điểm chính là ở mặt, nếu không cũng sẽ không ở thời điểm bọn họ còn chưa thân thiết liền tới đào góc tường.

Hai người ngồi trên xe tải, vừa nói chuyện phiếm vừa lái xe chạy về hướng huyện bên cạnh.

Huyện bên cạnh cách trung tâm thành phố xác thật là có chút xa, sau khi sắc trời dần dần ám xuống, bọn họ mới đi được một nửa đường.

" Anh biết không? Nấm mà trong huyện bọn em trồng đã bị nhổ hết rồi, em cảm thấy nó thật sự rất thơm ăn rất ngon, kết quả cục điều tra nói là đó là một loại nấm có thể phát tán bào tử ô nhiễm vật ra không trung, cứ thế trong một đêm nấm đã không còn nữa. "

Tay Bạch Úc nắm tay lái khẽ tạm dừng một chút.

Cục điều tra thành phố Thanh Hà đúng là diệt trừ rất nhiều nấm kỳ quái, nhưng vì để không tạo thành khủng hoảng, nguyên nhân đối ngoại vẫn luôn là nấm có che giấu độc tính, chứ chưa từng nói nấm có thể phát tán bào tử ô nhiễm vật.

Từ khóe mắt, cậu có thể thấy bóng dáng của đối phương bắt đầu biến hóa.

" Nấm thật sự thơm quá, kết quả em lại không thể ăn nữa, quá đáng tiếc. "

Ngữ khí của thiếu niên tràn đầy tủi thân, giọng nói lại ở trong một khăc thay đổi âm điệu, ngữ khí chậm rãi trở nên âm trầm quỷ dị, ở trong chỗ điều khiển nhỏ hẹp kéo trường thanh âm,

" Anh Bạch, anh cũng thơm quá, anh là sinh viên, có thể cho em ăn anh được không nha. "

Bạch Úc xoay đầu qua, liền thấy ở chính giữa gương mặt tuổi trẻ kia nứt ra một kẽ hở, sinh vật nhão dính dính màu trắng không biết tên thong thả bò ra từ bên trong kẽ hở, trong chỗ điều khiển nhỏ hẹp cũng tràn ra đồ vật nhão dính dính màu trắng, phong kín pha lê cùng chốt cửa.

Cậu nhìn một màn này, nhẹ nhàng thở ra.

Còn may còn may, thiếu niên thơm như vậy không phải là người, vậy cậu liền không khách khí.

" Anh Bạch, anh thơm quá đi, em thật sự rất thích thân thể của anh. "

Xúc tua màu trắng đã bò lên trên thân thể Bạch Úc, giọng nói tràn đầy si mê không biết từ nơi nào vang lên.

Bạch Úc xem nó bò ra quá chậm, dứt khoát giúp nó gia tốc tốc độ ra khỏi thân xác nhân loại.

Sinh vật không biết tên bị động tác không giống bình thường của cậu làm cho ngây ngẩn cả người.

" Cảm ơn đã thích. "

Bạch Úc dựa theo phản ứng bình thường của nhân loại, đầu tiên là lễ phép cười hiền lành với đối phương, sau đó cậu hơi hơi há mồm, răng nanh ở dưới ánh đèn bên trong xe hiện lên một tia hàn quang,

" Ta cũng rất thích ngươi, bởi vì.... Ngươi nghe lên cũng rất thơm O(∩_∩)O~~ "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro