Hồi 16: Lịch Sử 'Thứ Nguyên Trống'
Hai cô nàng thủ thư tiếp cận bục sách đang phát sáng, chính xác hơn là Asmi vác theo Astrun tiến đến. Khi đến gần vòng tròn ma pháp, Asmi nhận ra những dòng chữ cổ khô ráp ấy đã được nhuộm đỏ bởi máu tươi của Astrun khiến cô vừa thấy ghê tởm vừa thấy khó hiểu, mất nhiều máu thế mà cô bé vẫn không mất nhận thức quả thật rất kỳ lạ. Nhìn vào cuốn sách đang được chiếu sáng bởi bục bên dưới, Asmi không ngần ngại lật ra dù không biết nguy hiểm tiềm ẩn gì bên trong, Astrun cố rướn lên cao hơn cánh tay trái đang nghiêng góc 45° đi xuống như che đậy cô bé của thủ thư cao ngạo. Cuốn sách tuy có vẻ cổ kính nhưng lại được bảo quản tốt khiến nó nguyên vẹn dẫu ai ai cũng có thể cảm nhận nó đã trải qua hàng ngàn năm. Trang đầu tiên, hàng loạt ký tự cổ dày đặc đập vào mắt hai thủ thư. Asmi nheo mắt nhìn theo từng dòng...
~Hồi Ký Chiono~
Sự tồn tại của không gian song hành cùng dòng chảy của thời gian là sự khai sinh của vạn vật. Hàng tỷ năm tồn tại của không gian luôn được thay phiên cai quản bởi những 'Thần khúc Gian'. Mỗi chu kì thay đổi là 25 vạn năm, mỗi sự thay đổi là mỗi giai đoạn giao thao giữa hai thế hệ trong khoảng thời khắc được tính từ trước, các nhân tố sở hữu tiềm năng để trở thành 'Thần khúc Gian' đều sẽ đấu tranh để giành quyền cai trị hiện thân của không gian, các 'Thần khúc Gian' đời sau luôn được bảo hộ và hướng dẫn bởi các 'Thần khúc Gian' đời trước nhằm giữ đúng trật tự của vũ trụ, sự quan sát này được gọi là 'Thần Cách'. Xuyên suốt hơn 4 vạn chu kỳ các 'Thần khúc Gian' đều tồn tại trong dạng thực thể và hiện tượng, không hiện diện dưới bất kì hình thức hay vật chất nào. Cho đến chu kỳ thứ 41202, lần đầu tiên hình dạng của 'Thần khúc Gian' được hiện rõ là một người phụ nữ cao lớn và mảnh mai, cô ta sỡ hữu mái tóc dài cùng đôi mắt đen sâu thẩm và sẽ nghĩ rằng cổ không có mắt nếu không có sự tồn tại của hai con ngươi trắng đục. Sự khác biệt này gây ra mâu thuẫn giữa cô và các 'Thần khúc Gian' tiền nhiệm, nhưng cô ta không quan tâm đến những ý kiến trái chiều, tự động cắt đứt mọi 'Thần Cách' với các tiền bối, tự mình tạo dựng một không gian cách xa vị trí của các vì sao xa xôi và dựng lên 9 ngôi sao sáng trôi nổi trong không gian bao la của vũ trụ. Ngôi sao to nhất được đặt làm trung tâm để cho các ngôi sao khác lấy nó làm gốc và tự xoay quanh để tồn tại...
-"Đây là hệ mặt trời mà..."- Asmi nghĩ thầm- "Nhìn nó không giống như cuốn sách kể về một câu chuyện hay một thứ gì đó tượng trưng, không lẽ đây thực sự là lịch sử của vũ trụ?..."
Vừa nghĩ thầm thủ thư vừa lật sang trang tiếp theo, cô ngay lập tức bị bụp mặt bởi hàng loạt ký tự cổ còn nhiều hơn cả trang đầu, Asmi choáng váng và vác Astrun lên, yêu cầu cô bé với chất giọng thượng đẳng như mọi khi:
-Êy thỏ con! Đây là chữ "tủ" của nhóc mà!... Mau dịch cho ta xem!
-Mắt tôi... mờ lắm rồi- Astrun đáp lại với tông giọng yếu ớt.
Thủ thư cao ngạo chợt nhớ ra đứa trẻ này vừa trải qua trận sinh tử với mình, cô tặc lưỡi một tiếng rồi đưa tay ra, cơ thể Astrun bị nhấc bổng theo. Cô bé lập tức được chữa trị như lúc mới bước vào thư viện, mọi vết thương hay vết cắt lập tức biến mất, nó không giống với cách Veritas chữa trị bởi những vết tích không có vẻ như là hồi phục mà là trở về trạng thái ban đầu. Astrun còn đang ngơ ngác thì bị Asmi lôi lại và bắt cô bé dịch phần tiếp theo. Astrun vừa bất lực vừa khó chịu nhưng vẫn làm theo bởi dù gì cô bé cũng đã được điều trị dẫu nó không đúng với việc cả hai vừa sống chết với nhau cho lắm...
Kể từ ngày trở thành 'Thần khúc Gian', người phụ nữ vẫn tiếp tục công việc cai trị và cải thiện các sự kiện diễn ra trong không gian, nhưng có một thứ gì đó vẫn còn thiếu sót để khiến mọi thứ "tươi tắn" hơn, một thứ gì đó... có linh tính... Trong lúc đang bế tắc thì người phụ nữ nghe thấy một tiếng nói phát ra từ ai đó, giọng nói ấy không giống với các 'Thần khúc Gian' tiền nhiệm, giọng nói ấy khuyên bảo người phụ nữ không gian cho các "Sinh vật" để lấp đầy cái cảm giác thiếu xót ấy. Nghe theo sự hướng dẫn của người lạ mặt, cô ta đã lấy một trong các ngôi sao và ban cho nó thứ được gọi là "Sự sống", "Sự sống" được coi là quyền năng to lớn mà một không gian có thể mang lại bởi sự cho phép tồn tại của nó đối với các "Sinh vật", từ đó Trái Đất được hình thành và sinh sôi biến nó trở thành một hành tinh hiếm hoi có "Sự sống". Trải qua 9 giai đoạn bồi đắp và phá hủy của ngôi sao này, 'Thần khúc Gian' nhìn vào các "Sinh vật" đang sinh sống trên Trái Đất, cô ta nhận thấy những tập tính và phong cách sống của các "Sinh vật" đều dựa trên một hệ thống gì đó ảnh hưởng đến trạng thái của chúng... "Cảm xúc" là thứ mà người lạ mặt gọi cho những trạng thái này. Sau khi nghe được từ "Cảm xúc" thì 'Thần khúc Gian' bỗng ngộ ra một điều gì đó, một chân lí hay một ý niệm gì đó, cô lập tức tạo dựng một loại không gian đặc biệt lên Trái Đất, các "Sinh vật" trong không gian ảnh hưởng sẽ liên tục chịu đựng một thế lực kỳ lạ và bắt buộc chúng phải thay đổi để phù hợp với không gian. Và loài "Sinh vật" thể hiện sự tiến hoá mạnh mẽ để thích nghi tốt nhất là loài "Khỉ", chúng không dùng sức mạnh to lớn hay sự nhanh nhẹn áp đảo mà dùng những vật chất đến từ không gian xung quanh để sinh tồn và nhanh chống có được "Trí Tuệ" và phát hiện thứ được gọi là "Cảm Xúc" mà 'Thần khúc Gian' đang kêu gọi tìm kiếm. Khi nhận được kết quả mong muốn, cô lập tức khoe với người bí ẩn về thành quả của mình, nhưng đáp lại cô là một sự im lặng không hồi kết...
-Gì chứ?- Asmi hỏi với sự ngờ vực- Con người mà là loài tiến hoá mạnh mẽ nhất ư? Nhóc có dịch lộn câu nào không đấy thỏ con?
-Ý cô là sao?- Astrun hỏi với sự khó hiểu
-Nếu nói về sự thích ứng mạnh mẽ thì hầu hết đều là các loài sinh vật nhỏ bé như vì khuẩn hay gấu nước, chúng mới là loài tiến hoá tốt nhất! Còn nói về các loài to lớn hơn thì có cá mập hay cá sấu, chúng từng "tạt" nước với khủng long rồi...
Vừa nói Asmi vừa ngẫm lại những lời dịch của Astrun... Cô nàng thủ thư vừa nhận ra điều gì đó khác biệt ở con người sở với những sinh vật tiến hoá mạnh mẽ kia, cô nhìn vào Astrun, cô bé lúc này đang chú tâm vào từng trang sách cổ mà không quan tâm đến thủ thư đang tự luyến, Asmi hỏi:
-Nhóc có dịch là "Khỉ" tự tìm ra "Cảm xúc" đúng không?...
Thấy Astrun gật đầu, thủ thư như nhận ra rằng con người có thứ mà các sinh vật kia không có, đó là "Trí Tuệ" và "Sự Quyết Tâm". Trong lúc đang suy nghĩ mơ hồ về những kiến thức mới, bỗng bục sách đột nhiên tối sầm lại và biến mất, hai thủ thư đều bất ngờ trước sự biến mất bất ngờ này. Khi cả hai nhìn xung quanh, khung cảnh vẫn như trước khi bục sách mở ra, nhưg có gì đó đã biến mất, thứ là minh chứng của cuộc chiến vừa rồi, những vết máu của Astrun đã biến mất.
( Độ am hiểu của Asmi về 'Ký Tự Cổ' chỉ sau mỗi Veritas và Astrun, nhưng đôi khi cô nàng quá lười để dịch bởi sự phức tạp và khó chịu của ngôn ngữ cổ )
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro