Chương 9: Chút hiểu lầm
Khi Mai và Nam bắt đầu năm học mới, cả hai đều hân hoan bước vào một chương mới trong cuộc đời, nhưng cũng đầy thử thách. Tình bạn của họ đã trở thành tình yêu, và sự gần gũi ngày càng mạnh mẽ, nhưng đi kèm với nó là những áp lực từ bạn bè và kỳ vọng từ gia đình. Những cái nhìn và lời bàn tán từ xung quanh khiến cả hai cảm thấy lúng túng.
Một ngày nọ, trong giờ ra chơi, Mai thấy Nam đứng cùng một cô bạn gái mới. Cô bạn ấy xinh đẹp và hoạt bát, luôn cười nói vui vẻ. Mai cảm thấy lòng mình thắt lại khi thấy Nam cười đùa cùng cô ấy, những giây phút vui vẻ mà Mai đã từng chia sẻ với cậu. Cảm giác lo lắng và ghen tuông ùa về, khiến Mai không thể ngồi yên.
"Chắc cậu ấy thích cô ấy hơn mình," Mai tự nhủ, và rồi những suy nghĩ tiêu cực cứ xâm chiếm tâm trí cô. Cô bắt đầu lảng tránh Nam, không muốn gặp cậu, không muốn nghe những lời giải thích. Đối với cô, việc giữ khoảng cách sẽ dễ chịu hơn là đối diện với những nghi ngờ đang dâng lên.
Nam nhận thấy sự thay đổi trong thái độ của Mai nhưng không biết nguyên nhân. Cậu cảm thấy hụt hẫng khi Mai bỗng nhiên lạnh lùng, không còn những nụ cười rạng rỡ và những câu chuyện thú vị. Cậu cảm thấy bối rối, nhưng lại không biết cách hỏi thăm hay mở lời. Cảm giác bất an cứ lớn dần trong lòng Nam.
Một buổi chiều, khi cả hai cùng tham gia một hoạt động nhóm, Nam quyết định sẽ nói chuyện thẳng thắn với Mai. Cậu đợi đến lúc mọi người tản ra, chỉ còn lại hai người bên những chiếc ghế đá trong công viên.
"Mai, cậu có chuyện gì không vui à? Tớ cảm giác như cậu đang lảng tránh tớ," Nam nói, giọng trầm xuống.
Mai im lặng, không biết phải bắt đầu từ đâu. Cô cảm thấy nghẹn ở cổ họng, nhưng rồi quyết định phải thẳng thắn: "Tớ thấy cậu thân thiết với Hương... Tớ không biết giữa hai người có gì không, nhưng... tớ cảm thấy..."
Nam ngắt lời cô, mặt hơi đỏ lên: "Hương chỉ là bạn học thôi! Tớ không có ý gì cả. Tớ chỉ muốn nói chuyện, và không có ai khác. Tớ... tớ chỉ có cậu trong lòng."
Câu nói từ Nam như một làn gió mát thổi qua tâm hồn Mai. Từng lời nói ấy khiến cô cảm nhận rõ ràng tình cảm của Nam dành cho mình. Cô bỗng thấy xấu hổ vì đã nghi ngờ, và nhận ra rằng những hiểu lầm đã khiến họ xa cách.
"Tớ xin lỗi, Nam. Tớ không nên nghĩ như vậy. Tớ chỉ ghen tuông một chút," Mai thổn thức, đôi mắt ươn ướt. Nam nắm lấy tay Mai, siết chặt như thể không muốn mất cô thêm lần nào nữa.
"Từ giờ, chúng ta hãy nói chuyện thẳng thắn nhé? Tớ không muốn bất kỳ khoảng cách nào giữa chúng ta nữa," Nam nói, ánh mắt quyết tâm.
Mai gật đầu, trong lòng cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Hai đứa trẻ, giờ đã lớn, biết rằng tình yêu không chỉ là những phút giây hạnh phúc mà còn cần cả sự tin tưởng và thấu hiểu lẫn nhau. Chúng đã học được một bài học quý giá trong tình yêu – rằng chỉ cần mở lòng ra và giao tiếp, mọi hiểu lầm sẽ được hóa giải.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro