Chương 14: Xa cách một lần nữa
Khi ánh nắng đầu hè ấm áp chiếu rọi lên ngôi làng An Bình, những ngày tháng yên bình của Mai và Nam bỗng chốc bị xáo trộn. Đợt tuyển sinh vào trường đại học sắp đến gần, và cả hai đều quyết định theo đuổi con đường học tập của riêng mình. Mai chọn một trường đại học lớn tại thành phố, nơi cô có thể học về du lịch, trong khi Nam lại thi vào một trường kỹ thuật ở gần quê nhà. Dù lựa chọn của họ không hoàn toàn tương đồng, nhưng trong lòng cả hai đều hy vọng sẽ giữ được mối quan hệ gắn bó như xưa.
Ngày chia tay đến gần, cả hai dành nhiều thời gian bên nhau hơn, cố gắng tận hưởng từng khoảnh khắc quý giá. Họ cùng nhau đi dạo quanh những con đường quen thuộc, nhớ lại những kỷ niệm ngọt ngào đã trải qua. Nhưng bên dưới sự vui vẻ đó, nỗi lo lắng về khoảng cách ngày càng lớn. Trong một buổi chiều hoàng hôn, khi cả hai ngồi bên bờ sông, Mai nhìn vào mắt Nam, nhẹ nhàng hỏi: "Nếu tớ không ở gần cậu, cậu có nghĩ mình sẽ quên tớ không?"
Nam lắc đầu, giọng cậu chắc nịch: "Không bao giờ. Dù có thế nào, tớ sẽ luôn nhớ về những kỷ niệm của chúng ta." Cả hai không nói gì thêm, nhưng trong lòng đều hiểu rằng khoảng cách sắp tới sẽ mang lại nhiều thử thách.
Ngày ra đi, Mai xách vali đứng trước cổng làng, lòng đầy bồi hồi. Cô nhìn quanh, hình ảnh ngôi làng thân thuộc làm tâm hồn cô nghẹn ngào. Nam đứng cạnh đó, cũng không thể giấu được sự tiếc nuối. Cả hai đều biết rằng một chương mới đang mở ra, nhưng không ai trong số họ muốn phải xa nhau lần nữa.
"Cậu nhớ nhé, dù ở đâu, tớ vẫn sẽ luôn bên cậu trong lòng," Nam nói, cố gắng giữ vững tinh thần. "Nếu có điều gì cần tớ giúp, hãy gọi cho tớ."
Mai gật đầu, nhưng nước mắt vẫn lăn dài trên má. Cô ôm chầm lấy Nam, cái ôm chặt đến nỗi dường như muốn ghi nhớ hình ảnh này mãi mãi. Cảm giác ấm áp, gần gũi vẫn ở đó, nhưng Mai biết rằng mọi thứ sẽ không còn như xưa nữa.
Cuộc sống đại học mang đến cho cả hai nhiều trải nghiệm mới mẻ. Mai hòa mình vào nhịp sống sôi động của thành phố, tham gia các hoạt động văn hóa, và tìm hiểu về các địa điểm du lịch mới. Nhưng trong những đêm trống trải, khi tiếng cười và tiếng nhạc từ các buổi tiệc tùng lắng xuống, hình ảnh của Nam lại hiện về trong tâm trí cô, cùng những kỷ niệm đẹp đẽ của hai đứa trẻ từng chao đảo dưới ánh nắng ban mai.
Nam cũng không khá hơn. Dù có nhiều bạn bè mới, nhưng sự trống vắng trong lòng cậu vẫn không thể lấp đầy. Mỗi buổi tối, khi ngồi bên bàn học, cậu thường dừng lại một chút, ngắm nhìn bầu trời đêm và tự hỏi liệu Mai có đang nhìn lên những ngôi sao giống như cậu. Liệu có bao giờ cô cảm thấy nhớ quê hương, nhớ về những ngày tháng vô tư bên nhau hay không?
Thời gian trôi đi, khoảng cách không chỉ là địa lý, mà còn là những lo lắng, những đắn đo trong lòng mỗi người. Cả hai đều nhận ra rằng, mặc dù những kỷ niệm vẫn sống mãi trong trái tim họ, nhưng mối quan hệ của họ đã chuyển mình sang một giai đoạn mới, đầy thử thách hơn bao giờ hết.
Cuộc sống tiếp diễn, nhưng sự xa cách ấy vẫn ám ảnh họ, tạo nên những khoảng trống mà cả hai cần phải lấp đầy bằng sự quyết tâm và hy vọng. Mỗi ngày trôi qua, họ đều tìm cách làm mới bản thân, và một câu hỏi luôn hiện hữu: Liệu những lời hứa của ngày xưa có đủ mạnh mẽ để kéo họ lại gần nhau lần nữa?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro