Đối Tác
Khi đến nhà hàng, một tin nhắn từ Lâm Tổng bất ngờ xuất hiện trên màn hình điện thoại.

Cả hai nhanh chóng tiến về phía lễ tân để ký tên và nhận hướng dẫn lên phòng, chuẩn bị gặp Lâm Tổng.
Khi bước vào phòng, Diệp Linh và Tuyết Kỳ đã thấy Lâm Tổng đang ngồi chờ sẵn.
- Xin chào Lâm Tổng! Rất vui được gặp cô.
Diệp Linh vui vẻ nói, đồng thời đưa tay ra bắt.
- Chào Diệp Linh, tôi cũng vui khi được cô mời hợp tác!
Lâm Tổng mỉm cười và bắt tay Diệp Linh đáp với giọng trầm ấm nhưng đầy sự chân thành.
Sau khi bắt tay với Lâm Tổng, Diệp Linh khẽ cởi chiếc áo khoác ngoài, để lộ chiếc váy ôm sát màu đen.

Chiếc váy này không chỉ tôn lên từng đường cong hoàn hảo của cô mà còn làm nổi bật vẻ quyến rũ và quyền lực.
Thì ra, khi còn ở công ty Diệp Linh đã thay bộ vest ban nãy bằng chiếc váy này và khoác lên mình một chiếc áo khoác đen dài.

Sở dĩ Tuyết Kỳ không biết là do khi Diệp Linh bước vào xe, chiếc áo ấy che phủ hoàn toàn bộ váy đen quyến rũ cô đang mặc bên trong. Tuyết Kỳ không để ý đến sự thay đổi trang phục của Diệp Linh, vì chiếc áo khoác kín đáo khiến cô vẫn nghĩ Diệp Linh chỉ mặc bộ vest như lúc ban nãy.
Tuyết Kỳ đứng gần đó, ánh mắt thoáng sững lại khi nhìn thấy Diệp Linh. Trái tim cô khẽ rung lên, trong lòng dâng trào một cảm giác vừa khao khát, vừa chiếm hữu.
Cùng lúc đó, Lâm Tổng đứng bên cạnh cũng không giấu được sự ngưỡng mộ. Ánh mắt của cô ta lướt qua Diệp Linh một cách say đắm dường như bị cuốn hút hoàn toàn bởi vẻ đẹp và sự quyến rũ toát lên từ cô.
Hai người, mỗi người theo một cách khác nhau đều nhìn Diệp Linh một cách đầy thèm khát, không thể rời mắt khỏi cô. Không khí trong phòng bỗng trở nên nặng nề và căng thẳng như thể Diệp Linh chính là trung tâm của mọi sự chú ý.
Diệp Linh cảm thấy một sự bất thường trong không khí. Cô nhìn thấy Tuyết Kỳ và Lâm Tổng đang nhìn mình với ánh mắt lạ lùng như thể có điều gì đó không thể giải thích. Cảm giác ngơ ngác khiến cô không thể giữ im lặng lâu hơn, cô cất tiếng hỏi
- Hai người sao vậy? Sao lại nhìn tôi ghê thế?
Ngay lập tức, Tuyết Kỳ và Lâm Tổng giật mình như bị bắt gặp trong một khoảnh khắc không tự nhiên. Cả hai đều ho một cái, cố gắng làm giảm sự căng thẳng trong không khí, rồi nhanh chóng ngồi xuống.
Vừa ngồi xuống, Lâm Tổng không thể kìm được sự ngưỡng mộ mà liền nói Diệp Linh
- Cô thật sự rất xinh đẹp. Trước giờ tôi chỉ nghe về cô qua lời kể và đây là lần đầu tôi được gặp cô.
Diệp Linh khẽ mỉm cười, ánh mắt đầy sắc sảo nhìn Lâm Tổng, không nói gì thêm, chỉ đơn giản gật đầu đáp lại.
- Cảm ơn Lâm Tổng, tôi rất vui vì được hợp tác
Tuyết Kỳ ngồi bên cạnh, cảm nhận được sự thay đổi trong không khí, ánh mắt cô có chút khó chịu khi thấy Lâm Tổng dành sự chú ý quá mức cho Diệp Linh. Tuy nhiên, cô cố gắng giữ vẻ bình tĩnh, không để cảm xúc lộ rõ.
-------------Một lát sau------------
Sau khi cuộc trò chuyện kết thúc và Lâm Tổng đã đồng ý hợp tác với công ty ZN, không khí trong phòng dần trở nên nhẹ nhàng hơn. Tuy nhiên, Lâm Tổng vẫn không giấu được sự hài lòng và có chút ngập ngừng như muốn thêm một lời mời khác.
- Vậy chúng ta đã đi đến thỏa thuận rồi. Tôi muốn có thể thư giãn một chút. Cô có muốn đi bar cùng tôi không? Chỉ là một buổi tối để chúng ta trò chuyện thêm, không có gì đặc biệt.
Diệp Linh cảm nhận được sự ngụ ý trong lời mời của Lâm Tổng. Trong khi Diệp Linh hơi ngập ngừng chưa kịp trả lời ngay thì Tuyết Kỳ ngồi bên cạnh đã nhanh chóng từ chối khiến không khí trong phòng bỗng nhiên thay đổi.
- Cảm ơn Lâm Tổng, nhưng Diệp Linh hôm nay có một lịch trình khác rồi. Chúng tôi thật sự rất bận
Tuyết Kỳ nói với giọng điềm tĩnh nhưng cứng rắn không cho Lâm Tổng cơ hội tiếp tục thuyết phục.
Ngay khi Tuyết Kỳ vừa từ chối, Diệp Linh lại nhẹ nhàng cất tiếng làm không khí trong phòng trở nên bất ngờ
- Tôi sẽ đi cùng Lâm Tổng.
Câu nói của Diệp Linh khiến Tuyết Kỳ nhìn cô với ánh mắt ngỡ ngàng còn Lâm Tổng thì không giấu được sự hào hứng. Lời mời có vẻ ngoài là một cuộc gặp gỡ xã giao nhưng Diệp Linh vẫn muốn thử xem thế nào.
Tuyết Kỳ không giấu được sự bực mình khi thấy Diệp Linh đồng ý lời mời của Lâm Tổng. Cô nhìn Diệp Linh với ánh mắt lạnh lùng, môi mím chặt lại, rõ ràng không hài lòng với quyết định của cô.
Diệp Linh nhận ra sự khó chịu của Tuyết Kỳ nên quyết định không để tình hình tiếp tục căng thẳng.
- Tiểu Kỳ, em ra ngoài đợi nhé
Cô quay sang Tuyết Kỳ giọng điềm tĩnh nhưng đầy sự cứng rắn
Tuyết Kỳ chỉ nhìn cô một cách đầy bức xúc nhưng không nói gì thêm, chỉ gật đầu rồi đứng dậy đi ra ngoài, để lại Diệp Linh và Lâm Tổng trong phòng.
Cánh cửa đóng lại, không khí trong phòng trở nên dịu lại nhưng sự căng thẳng giữa Diệp Linh và Tuyết Kỳ vẫn còn chưa tan.
Ngồi trong xe, ánh mắt Tuyết Kỳ không khỏi lướt qua cảnh vật bên ngoài khi trời tối. Cô cảm thấy bất an và tự hỏi về những gì vừa xảy ra trong phòng. Mặc dù đã cố gắng giữ bình tĩnh nhưng trong lòng cô vẫn có một sự khó chịu không thể giải thích được.
Bất ngờ, cô nhìn thấy một chiếc xe khác xuất hiện từ phía xa. Đó là chiếc xe của Lâm Tổng. Tuyết Kỳ không thể tin vào mắt mình khi thấy Diệp Linh bước lên xe đó, hoàn toàn không hề do dự và chiếc xe đã nhanh chóng rời đi. Cô ngồi đờ ra một lúc, cảm giác như có một cái gì đó nghẹn lại trong lòng.
Tuyết Kỳ siết chặt tay, cô cảm thấy một sự tổn thương nhẹ nhưng đồng thời cũng có một sự tức giận âm ỉ bắt đầu bùng lên trong lòng. Sự việc này rõ ràng không đơn giản chỉ là một buổi tối thư giãn. Cô không thể chấp nhận việc Diệp Linh lại dễ dàng để mình rơi vào tay Lâm Tổng như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro