Vệt Nắng Cho Những Ngày Mưa
Cuộc đời chúng ta rốt cuộc sẽ dài đến bao lâu ? Cũng không biết rõ nữa , chỉ biết phải sống cho hôm nay đã , vì mọi giông bão ta không ngờ tới sẽ ập đến bất cứ lúc nào . Vạn vật muôn màu muôn vẻ , cảm xúc cũng vậy , nó như một đứa trẻ nghịch ngợm , luôn không nghe theo ý muốn của ta . Có những ngày tựa như nắng màu rực rỡ , lòng chỉ toàn những niềm vui , ngay cả những điều bình thường nhỏ nhặt cũng khiến ta nở nụ cười . Có những ngày tựa mây đen , lòng tự bao giờ nặng trĩu những buồn lo không đáng có , nếu chỉ còn một vệt nắng thì đó chính là Cậu . Mùa hè rộn ràng ngày nào lại ghé thăm trường tôi , từ hành lang trước cửa lớp . những cái cây xanh khô khan ngày nào đã được tô điểm bởi những chùm phượng đỏ rực , mang đến một ngọn lửa đam mê cháy bỏng tượng trưng cho một tuổi thanh xuân thuần khiết . Từ một nhành phượng đỏ giữa sân trường , cậu ấy bước ra tựa nhưng một vệt nắng , nổi bật lên giữa đám đông , chẳng chói chang thậm thí là nhẹ nhàng và yên bình hơn cả . Vệt nắng giữa sân trường ấy đã cướp đi sự chú ý của tôi từ nhành phượng đỏ kia .
Đó là lần đầu tiên tôi thấy một cậu con trai , chỉ mặc quần áo đồng phục bình thường đơn giản thôi, cũng khiến trái tim vô tình đập lệch một nhịp, trong lòng lại tự hỏi rằng " Con trai chơi bóng rổ ai cũng đẹp như vậy hả?"….
Đó là những lần lén nhìn cậu ấy luyện tập từ xa. Chỉ một người một bóng cũng là phong cảnh nhìn hoài không chán.... Mỗi lần thấy cậu ấy dẫn bóng, nhảy lên cao, rồi bóng hướng trúng rổ…. Cảm giác như vừa thấy một kỳ quan vậy...
Chỉ đơn thuần những lúc đứng ở một góc hành lang , nhìn xuống sân trường . Tôi chỉ đang đứng ngắm cảnh thôi , chỉ có điều , trong phong cảnh ấy có một vệt nắng , gây thương nhớ đến lạ kì ...
# Người Ấy vốn không phải Mặt Trời , vì Mặt Trời chói và xa lắm . Người ấy chỉ đơn thuần là một Vệt Nắng , gần gũi và mang đến những bình yên.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro