Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1 : Vô vọng

   Nhân vật : Tiểu An , Hoàng Cường .
( truyện ngắn )
——————————————————————
Cậu và hắn yêu và kết hôn đã được 4 năm , hai người vẫn rất hạnh phúc cho đến khi gần đây hắn luôn về sau 11 giờ đêm , lúc nào cậu hỏi về việc này hắn đều đánh trống lảng và la
mắng cậu không thương tiếc. Cậu đau lắm , nhưng cũng chỉ biết ngồi có ro trên giường mà khóc , vì nghi ngờ mà một lần cậu đi theo dõi hắn , thì bất ngờ nhìn thấy hắn đang ôm ấp một người đàn ông khác . Cậu không thể tin vào mắt mình nữa rồi , cậu tức lắm vừa đi vừa khóc , cậu nhịn suốt 4 năm qua đã quá đủ rồi . Cậu quyết định sẽ trả thù hắn . Từ lúc đó cậu lại càng yêu thương hắn hơn , lúc hắn bệnh cậu thức trắng đêm chăm sóc hắn . Thường nấu những món ăn mà hắn thích , hắn cũng yêu thương cậu hơn , cũng không lăng nhăng với người khác nữa , có lẽ hắn đã yêu cậu rồi . Hắn đưa cậu đi chơi , luôn bên cạnh an ủi cậu lúc cậu buồn . Hạnh phúc không được bao lâu thì chuyện xảy đến, cậu thường hay đi chơi đêm hơn , Sáng hắn trách mắng cậu vì cậu về muộn , cậu chỉ trả lời qua loa . Em có việc : Tiểu An . Việc gì chứ : Hoàng Cường . Hắn ném bức ảnh cậu đang đi Bar cùng bạn . Thỉnh thoảng em cũng phải đi chơi chứ , anh đâu thể ép em ở nhà kè kè bên cạnh anh được  : Tiểu An. Không chịu được nữa thì ly hôn đi : Tiểu An. Cậu tức giận . Hắn liền quỳ xuống van xin cậu . Anh biết sai rồi, em đừng ly hôn , nha ? : Hoàng Cường . Tôi không yêu anh nữa rồi : Tiểu An . Cái gì ! : Hoàng Cường. Em chỉ đang nói đùa thôi đúng không : Hoàng Cường. Em đã chăm sóc tôi lúc ốm mà , e...em chỉ nói đùa thôi  ha.. ha : Hoàng Cường. Tôi không đùa , tôi đã hết tình cảm với anh từ lâu rồi ,anh không hiểu sao ? Tiểu An . Vậy sao em vẫn chăm sóc tôi ? , ở bên tôi ?: Hoàng Cường, hắn vừa nói vừa run rẩy, .Tôi chỉ muốn trả thù thôi , sao anh không quay về bên tình nhân bé bỏng của anh đi :Tiểu An. E... em biết rồi : Hoàng Cường. Đúng ! Tôi đã biết rồi chỉ là tôi giả vờ thôi , tôi muốn thấy vẻ mặt thảm hại của anh khi bị chính người yêu và tư cách người vợ 4 năm của anh đá anh : Tiểu An. Em nghe anh giải thích : Hoàng Cường , hắn nắm tay cậu . Ha , giải thích ? không phải đã quá rõ rồi à ? Nếu anh không chịu ly hôn thì cũng được thôi , tôi sẽ dọn đi khỏi căn nhà này : Tiểu An. Em đừng đi mà , anh không sống thiếu em được : Hắn quỳ xuống van xin cậu ở lại bên hắn , nhưng đã quá muộn rồi, trái tim đã vỡ , sao có thể lành lại như ban đầu được. Cậu nhanh chóng dọn đồ rồi cầm va li rồi khỏi căn nhà . Hắn đứng bất động. Miệng không thốt lên lời , hắn có hối hận không ? Có ! Hắn hối hận nhiều lắm , hối hận vì đã đánh mất cậu rồi .
      2 tháng sau :
Từ khi cậu rời đi , hắn như cái xác vô hồn , hằng ngày chỉ ngồi trong phòng ôm tấm ảnh của cậu mà nâng niu. Mẹ hắn không chịu được cái tính này liền bắt hắn ra ngoài đi dạo . Là tại con không giữ lấy nó , sao mất rồi mới hối hận , mẹ hắn chỉ lắc đầu . "Biết trước cuộc tình này không có kết quả , sao còn đâm đầu ." Hắn đành nghe lời mẹ trong suốt 2 tháng mới chịu bước ra ngoài. Hắn đi đến công viên , nơi cậu và hắn đã có bao nhiêu kỉ niệm đẹp , xung quanh đâu đâu cũng là hình bóng của cậu , hắn lại không tự chủ được liền rơi nước mắt. Phía đằng xa , hắn bỗng thấy cậu , hắn vui mừng chạy lại định ôm cậu thì thấy giờ đây bên cạnh cậu đã có người khác . Anh ta quan tâm cậu , ôm eo cậu  , cậu cũng cười với anh ta . Hắn ghen lắm , nhưng giờ đã không làm gì được nữa . Cậu có thấy hắn , mặt vẫn lạnh tanh bước đi xa .Hắn biết hắn đã không còn cơ hội nữa rồi .
   " Có không giữ , sao mất rồi mới hối hận ?"
———————————————————————
                                     Hết

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro