vườn hoa xinh
đốm đỏ giữa đêm đen
phường phố tắt hết đèn
chỉ còn em ở lại
cùng với những rối ren
mặt trời thôi không nắng
chìm vào giấc ngủ yên
tại sao em còn thức
quẩn quanh những ưu phiền
em mong em làm tốt
em mong điểm trung bình
em mong em không chết
giữa một vườn hoa xinh.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro