Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 4 - Christmas

Giáng sinh đang đến gần và cùng với đó là kỳ nghỉ lễ đã mang đến niềm vui cho những học sinh đang cống hiến hết mình ở Hogwarts.

"Hai cậu không định sắp xếp lại sao?" Karina hỏi Yeji và Ryujin đang ở trong phòng sinh hoạt chung chơi cờ.

"Tàu sẽ sớm khởi hành đó."

"Tớ sẽ làm ngay, Rina, cảm ơn cậu đã nhắc. - Ryujin nói mỉm cười với Karina.

"Tuyệt."

Yeji há hốc miệng không còn cách nào khác, cô sẽ thua.

Ryujin di chuyển quân hậu về phía quân ngựa của Yeji.

"Bắt được rồi nhé".

Ryujin đã thắng.

"Thật tuyệt khi được chơi cùng cậu Yeji hãy tập luyện nhiều hơn vào lần tới nhé."

Ryujin cười và Yeji cũng mỉm cười. Cả hai nhanh chóng đóng gói hành lý. Chẳng mấy chốc, bộ ba người bạn đã đến Hogsmeade để lên tàu.

"Có học sinh nào ở lại Hogwarts không?" Karina hỏi và Taemin lúc này đang ngồi cạnh nàng gật đầu.

"Một số ở lại để học, có những người khác thích ở lại đây vì vấn đề gia đình, hoặc không có nơi nào để đi...tóm lại, không có nhiều cho lắm phần lớn đều trở về nhà."

Taemin vòng tay qua cổ Karina. "Và những ngày tháng đó thế nào rồi nhóc?"

"Tuyệt, em cảm thấy rất vui khi được đến trường, giống như em đã lấp đầy được điều gì đó mà em vẫn luôn thiếu sót nhưng chưa bao giờ nhận ra."

"Anh vui lắm, Katarina."

"Em đã bảo anh đừng gọi em như thế nữa mà." Karina nói với vẻ hờn dỗi.

Sau một chuyến đi dài, cả hai xuống tàu ở ga King Cross. Gia đình Yoo đã đợi sẵn và mỉm cười khi thấy nàng đi ra khỏi bức tường.

Karina chạy vào vòng tay bố mẹ.

"Con nhớ bố mẹ." Karina nói với đôi mắt ươn ướt.

Karina chưa bao giờ xa bố mẹ lâu đến vậy, sự vắng mặt của bố mẹ thường khiến nàng cảm thấy cô đơn.

Bố mẹ cũng nhớ con, con gái." Minho nói và hôn lên đỉnh đầu cô con gái duy nhất của mình.

Winter nhìn cảnh tượng đó từ xa, em cảm thấy ngực mình thắt lại, em muốn gia đình mình được như vậy, muốn họ ôm em như nhà Yoo đã ôm con gái họ, nhưng em không có được điều đó và em biết rằng, có lẽ, em sẽ không bao giờ có được điều đó.

"Tạm biệt Winter, giáng sinh vui vẻ nhé." Aeri nói và ôm Winter một cái rồi chạy đến chiếc xe nơi mẹ mình đang đợi.

Winter đi theo con đường đến nơi người tài xế của gia đình đang đợi.

"Chúc ngủ ngon, thưa cô.

"Chúc ngủ ngon."

Chuyến đi diễn ra trong im lặng ngay khi đến biệt thự. Taeyeon đã chào đón con gái mình bằng cái ôm.

"Ở Hogwarts thế nào, con yêu?"

"Tuyệt thưa mẹ..."

Taeyeon nhận thấy con gái mình không nói nhiều nên bà cũng không nói thêm. Winter không gặp bố mình trong suốt đêm còn lại.

Sau vài phút Winter nghe thấy tiếng gõ nhẹ vào cánh cửa đã khóa.

"Cô Kim?" Giọng của con yêu tinh vang lên và Winter mỉm cười.

Winter nghĩ đến việc thực hiện câu thần chú "alohomora" nhưng nhớ ra rằng mình không được phép sử dụng phép thuật bên ngoài Hogwarts cho đến khi em 17 tuổi, vì vậy em nhanh chóng đứng dậy khỏi giường và mở cửa cho Guess.

"Tôi muốn biết tình hình của cô chủ ở Hogwarts thế nào." Guess mỉm cười nói. "Cô chủ có kết được bạn mới không?"

"Có thể nói là có, Guess." Winter mỉm cười

"Uchinaga Aeri."

"Cô chủ có gia nhập nhà Slytherin không?"

"Tất nhiên là có rồi. Aeri cũng vậy."

"Guess rất vui, cô chủ. Guess muốn đem những điều tốt nhất cho cô."

"Tôi biết rồi."

"Guess rất vui vì điều này, thực sự rất vui. Nhưng bây giờ cô chủ cần phải nghỉ ngơi, hẹn gặp lại cô vào ngày mai."

Guess nhanh chóng không biết đã đi đâu, nhưng Winter mỉm cười và nằm xuống giường nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

***

Hôm đó là giáng sinh, Karina đã thức dậy phấn khích và chạy đến phòng khách nhà mình, nơi có cây thông lớn. Vào năm ngoái, ba người đã cùng nhau dọn dẹp, nhưng với nàng giờ đang học ở Hogwarts, công việc phải để lại cho những người lớn tuổi hơn.

"Chúc mừng giáng sinh nhé, con yêu." Sooyoung nói ngay khi Karina bước vào phòng.

"Giáng sinh vui vẻ."

Sau khi mở quà, Karina ngồi vào bàn để thưởng thức bữa sáng do mẹ làm, mặc dù không phải là bữa tiệc thịnh soạn ở Hogwarts, nhưng đó là món ăn ngon nhất trên thế giới đối với Karina.

"Và ở trường học thế nào rồi con?"

Đối với người làm cha làm mẹ, vẫn khó có thể hiểu được mọi chuyện đã xảy ra, họ đã nói với hàng xóm rằng con gái mình đang học tại trường nội trú điều đó dễ giải thích hơn là nói rằng nàng là một phù thủy.

"Các lớp học trở nên phức tạp hơn khi kỳ thi cuối kỳ đang đến gần nhưng mọi việc vẫn diễn ra tốt đẹp đó bố mẹ."

"Bố mẹ hạnh phúc lắm, con gái." Minho nói, nhấp một ngụm nước ép dâu tây.

"Taemin có chăm sóc con tốt không?"

"Có nhưng chúng con không thể dành nhiều thời gian cho nhau, anh Taemin lớn hơn con một tuổi và ở nhà khác, như con đã nói trong thư con gửi. Con đã kết bạn mới là Shin Ryujin và Hwang Yeji."

"Tuyệt đó, con yêu."

"Nhưng có một bạn ghét con lắm, nghiêm túc đấy." Karina nói, nhớ lại Winter.

"Winter Kim, được biết đến nhiều hơn là kẻ khó ưa trong những năm đầu ở Hogwarts."

Bố mẹ Karina thấy điều đó thật buồn cười, nhưng mắt họ mở to khi nàng tiếp tục.

"Bố mẹ có tin là cậu ta đốt áo choàng của con không? Và cậu ta cố giết con bằng cách gọi con đến đấu nữa? Con thậm chí còn không biết đó là đấu đũa phép vì con nghĩ nó giống như ở ngoài."

"Thế các thầy cô giáo không làm gì sao?" Sooyoung ngạc nhiên hỏi.

"Con nghĩ họ có một lỗ hổng lớn ở trường đó...con đọc rằng đó là nơi an toàn nhưng con không biết mình tin vào điều đó đến mức nào. Họ bảo không được đến Rừng Cấm, nhưng thực sự không có gì ngăn cản học sinh đến đó, không có người canh giữ, không gì cả.

"Được rồi, con sẽ không quay lại trường đó nữa, chúng ta sẽ nộp đơn cho con vào một trường ở đây." Minho nói, mang đĩa của mình vào bồn rửa và rửa sạch, bởi vì ông sợ điều gì đó có thể xảy ra với cô con gái duy nhất của mình.

"Bố, sao thế?" Karina nói, hờn dỗi. "Con không vào rừng cấm đâu."

"Này anh. Con bé sẽ không làm trái quy tắc đâu."

"Sooyoung nói và Minho đảo mắt nhưng gật đầu.

"Cứ cho là vậy đi". Minho nói

"Karina." Sooyoung vừa rời khỏi bàn gọi nàng từ trong phòng.

"Những món quà dưới cây thông noel bất ngờ xuất hiện."

Karina mỉm cười và chạy vào phòng.

Nhìn thấy chúng là quà của Taemin, Yeji, Ryujin và một người nữa, là Jeno. Karina ngạc nhiên, nàng không thân với anh chàng tóc đỏ đó và thậm chí còn chưa gửi cho anh bất cứ thứ gì, nhưng nàng nhún vai.

Karina mở quà của Taemin trước và thấy đó là một thanh kiếm kèm theo một tờ giấy.

Đây là bản sao thanh kiếm của Godric Gryffindor. Anh nghĩ sẽ thật tuyệt nếu em có thứ gì đó liên quan đến người tạo ra ngôi nhà của em. Khi về nhà, anh sẽ cho em xem bản sao chiếc cúp Hufflepuff của anh (bản gốc đã bị phá hủy, anh sẽ kể cho em câu chuyện sau.)

"Tuyệt." Karina nói, vung kiếm và đập vào ghế sofa.

"Con tưởng nó không có bén."

Bố mẹ Karina tỏ ra bối rối khi nhìn vào ghế.

"Đây là từ Yeji."

Karina mở ra và nhìn thấy một khung ảnh có ảnh (có chuyển động) của họ và Ryujin, bức ảnh được chụp vào ngày trước khi họ lên tàu Hogwarts Express để nghỉ lễ giáng sinh.

"Bố mẹ nhìn này. Cô gái có mắt cáo là Yeji và cô gái kia là Ryujin."

Bố mẹ Kari a đến gần và càng kinh ngạc hơn khi thấy những bức ảnh chuyển động.

"Trời ơi, không biết phải mất bao lâu bố mới quen được với nhiều thứ...phép thuật thế này." Minho nói và Karina mỉm cười.

"Tại vì con không thể cho bố xem phép thuật được, bố ạ, khó chịu lắm." Karina nói rồi lấy món quà thứ hai ra khỏi"

"Ếch sô cô la, bố có muốn thử không?"

"Không, cảm ơn con."

Karina mở món quà của Ryujin.

Đó là cuốn sách "Quidditch qua các thời đại". Karina mỉm cười và bắt đầu lật giở cuốn sách.

"Đó là cái gì vậy con?"

"Là môn thể thao phổ biến trong thế giới phù thủy, mẹ ạ. - Karina trả lời, vẫn còn say mê.

"Giáo sư dạy bay của con nói rằng con có thể có cơ hội tham gia đội vào năm sau."

"Nếu con chơi tốt môn thể thao này, con có được học bổng không?"

Minhho hỏi và Karina cau mày.

"Con chưa bao giờ thấy thông tin gì về nó."

"Nó hoạt động thế nào?" Sooyoung tò mò hỏi.

"Thật khó để giải thích, là một thứ gì đó phức tạp nhưng nói tóm lại hãy tưởng tượng bóng ném kết hợp với bóng né được treo trên một cây chổi cao hàng mét."

Karina mở món quà của Jeno, thấy đó là một chiếc áo len màu đỏ và vàng (màu của Gryffindor) có thêu tên viết tắt của nàng và một tờ giấy nhắn.

Tớ biết chúng ta chưa nói chuyện nhiều, nhưng tớ thực sự thích cậu khi chúng ta mới gặp nhau, khi xuống tàu Hogwarts Express. Tớ hy vọng một ngày nào đó chúng ta có thể bắt đầu một tình bạn.

Lee Jeno.

Chiếc áo len này được làm bởi dì tớ, Molly Weasley, tớ hy vọng cậu thích nó.

Karina mỉm cười, đỏ mặt. Nàng cũng thích Jeno, nàng không biết tại sao mình lại không kết bạn với cậu sớm hơn nhưng nàng vẫn còn thời gian để thay đổi điều đó.

***

Karina bước vào ga King Cross, mặc chiếc áo len mà Jeno tặng vào dịp Giáng sinh. Nàng sẽ trở lại Hogwarts vào hôm nay.

"Hẹn gặp lại bố mẹ vào lễ phục sinh." Karina nói và ôm chặt bố mẹ.

Karina chạy về phía bức tường và băng qua nó.

"Chào Karina." Jeno chào và nở nụ cười. "Tớ hy vọng cậu thích chiếc áo len này."

"Tớ thích lắm, Jeno." Karina đáp lại bằng một nụ cười.

"Cậu có muốn ngồi cùng với tớ không? Yeji và Ryujin cũng sẽ sớm đến thôi."

"Chắc chắn rồi."

"Chào buổi sáng." Ryujin đến nơi hai người đang nói chuyện.

"Giáng sinh thế nào?"

"Tuyệt vời." Karina và Jeno cùng trả lời.

Không mất nhiều thời gian để tàu bắt đầu chuyển động.

"Lạy thật, tớ tìm thấy cậu rồi." Yeji nói, ngồi cạnh Jeno.

Bốn người bắt đầu cuộc trò chuyện sôi nổi nhưng bị Taemin chen ngang.

"Rina, mọi chuyện ổn chứ?" Karina chỉ gật đầu. "Anh thấy Winter đi ngang qua, anh đến để đảm bảo rằng con bé không làm phiền em."

"Không sao đâu, chắc chắn cậu ta đã đi thẳng qua rồi."

"Được rồi có gì thì gọi cho anh nhé."

Ở phía trước không xa Winter đã nói chuyện với Renjun và Aeri về những gì nhận được vào dịp giáng sinh, một món quà đắt tiền hơn món kia.

"Renjun, cậu có phải là phù thủy thuần chủng không?" Winter hỏi

Renjun đỏ mặt và lắc đầu ngại ngùng.

"Tớ là con lai. Bố tớ là phù thủy, còn mẹ tớ là dân Muggle."

Winter gật đầu nhưng không nói gì.

Sau vài giờ, đã đến Hogsmeade.

"Chúng ta đến trường thôi." Ryujin nói và kéo tay Karina. "Chúng ta sẽ có thể đến thăm thành phố vào năm thứ ba."

Ngay khi bước vào trường, Winter đã giơ chân ra trước Karina khiến nàng vấp ngã, nhưng kịp kéo theo cả Ningning.

"Ôi trời đất." Karina nói, nhắm mắt lại. "Tớ xin lỗi, Ningning."

"Không sao đâu." Ningning nói, cười và đứng dậy, đưa tay ra cho Karina.

"Tớ nghĩ là cậu ta cố ý."

Karina quay lại nhìn nơi Winter, Aeri và Renjun đang cười.

"Tôi ghét cậu, Kim."

"Cả hai chúng ta đều có cảm giác như vậy, Yoo."

Winter lại cười ngay khi Karina bước đi, Ningning vẫn nhìn bộ ba Slytherin, lắc đầu, nhưng mẹ cô đã dạy cô phải đáp lại cái vẫy tay e thẹn mà Aeri dành cho cô.

"Cậu có khỏe không?" Winter hỏi sau khi ngừng cười với Aeri, đang nhìn Ningning bước đi.

"Không, chúng ta về phòng chung nhé, tớ muốn nghỉ ngơi một chút trước khi đi ăn tối."  Aeri trả lời Winter và Renjun nhún vai, đồng ý.

_____

"Tớ thề là nếu bắt được cậu ta, tớ sẽ cho một...argh, tớ quên hết tên của tất cả các phép mà tớ từng học rồi." Karina nói, đi từ bên này phòng ngủ sang bên kia.

"Mất cân bằng, locomotor mortius, tức là phép khiến chân bị kẹt, petrificus totalus, tức là phép khiến cơ thể bị kẹt...Karina, cậu cần nhớ điều này cho kỳ thi, nếu không cậu sẽ mất cả năm đấy." Ryujin nói, ngồi trên giường sau khi mở va li ra.

"Tớ biết, tớ biết, và tớ thề là tớ đang cố gắng."

"Chúng ta hãy ăn tối, tớ đói...theo tớ biết thì Yeji, cậu ấy cũng đói."

"Hai cậu là bạn tốt của nhau mà, phải không?" Karina nói, liên tục nhướn mày.

"Im đi." Ryujin cười nói. "Cậu ta không phải mẫu người tớ thích."

"Vậy mẫu người của cậu như thế nào?"

Ryujin suy nghĩ một lúc rồi trả lời.

"Krum, một cầu thủ Quidditch trẻ tuổi thời đó."

"Được thôi..." Karina nói "Vậy chúng ta đi ăn tối nhé?"

"Đi thôi."

Các cô gái đi xuống và rời khỏi phòng sinh hoạt chung hướng đến sảnh, nơi đã chật kín người, Yeji đang ở đó, đang ăn một chiếc đùi gà rán, ra hiệu cho các cô gái ngồi cạnh cô. Khi họ đi qua các bàn, Ningning vẫy tay chào Karina, nàng đáp lại bằng một nụ cười và để lại một nụ hôn trên má Taemin khi nàng đi qua.

"Tại sao mọi người có vẻ thích cậu ta thế?" Winter hỏi với vẻ khó chịu. "Cậu ta thật phiền phức."

"Tớ không biết, Winter." Aeri đáp lại. "Nhưng thực tế mà nói, Karina chỉ làm mình cậu khó chịu thôi."

"Thật căng thẳng."

"Chúng ta đang nói chuyện gì vậy?" Renjun hỏi, trước đó anh đang nói chuyện với một người ngồi cạnh, nhưng bây giờ muốn biết các cô gái đang nói chuyện gì.

"Cậu chỉ có một cơ hội thôi" Aeri mỉm cười nói. "Hãy nhìn xung quanh và suy nghĩ thật kỹ."

"Về Yoo sao?." Renjun nói và Winter lại đảo mắt một lần nữa.

"Lúc nào cũng là cậu ta, thật không thể tin được." Aeri nói nhấp một ngụm nước bí ngô.

"Cậu làm ơn im lặng được không?" Winter lẩm bẩm, bịt tai.

Hai người bên cạnh Winter bật cười và cụng ly.

"Tớ sẽ xé xác hai cậu ra đấy...nếu cứ nhắc về Karina Yoo " Winter lại lẩm bẩm nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro