Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 25 - The First Quest

Winter hầu như không ngủ được vào ban đêm, bởi vì không rõ nhiệm vụ này có thể là gì. Em muốn hỏi Ted xem anh có biết điều gì không, nhưng điều đó sẽ không công bằng. Winter thức dậy trước bình minh, đi theo con đường nhỏ đến tháp thiên văn, sẽ thấy mặt trời mọc từ trên đó.

"Chúa ơi, cậu sống ở đây hay gì vậy?" Winter hỏi và Karina cười, nhún vai.

"Chỉ khi cần thiết thôi. Hôm nay là sáng đầu tiên của mùa thu, tôi thích thời tiết này."

Winter tiến lại gần và dựa vào cạnh cửa sổ, chờ đợi những tia nắng đầu tiên xuất hiện. Em nhớ lại sự tuyệt vọng của Karina khi em giữ nàng ở ngoài cửa sổ và cười khẽ, nhưng điều đó đủ để thu hút sự chú ý của Karina, người đang cau mày.

"Cậu cười cái gì?"

"Tôi chỉ nhớ lại sự hoảng loạn của cậu khi tôi đẩy cậu ở đây thôi."

"Cậu thật nực cười." Karina cười nói. "Cậu biết là tôi ghét cậu mà, phải không?"

"Vâng, tôi biết." Winter trả lời, nhún vai.

Mặc dù đó là một hỗn hợp cảm xúc, Winter hiểu rằng em sẽ luôn bị Karina ghét, và ngược lại em cũng vậy, nhưng một cảm xúc khác đang bắt đầu lấn át mọi thứ.

"Tôi có thể hỏi cậu một câu hỏi không?"

"Ờ. Hỏi đi." Karina quay qua nhìn, nhưng mắt của Winter lại hướng về phía trước.

"Tôi là nụ hôn đầu của cậu đúng không?"

Karina biết ơn về mặt tinh thần vì Winter đã không nhìn lại, vì nàng đang đỏ mặt rất nhiều và mở to mắt. Trước khi trả lời, Karina hướng sự chú ý của mình vào bóng tối, vào những ngọn núi, nơi mặt trời sẽ ló dạng trong vài phút nữa.

"Ừ-ừm. Đúng vậy." Karina nói, gãi gãi sau đầu.

Winter mỉm cười, em muốn chắc chắn về thông tin này.

"Cậu có thích nó không?"

Karina hoàn toàn bối rối trước những câu hỏi, nàng không biết phải trả lời thế nào, cũng không biết phải làm sao để ngừng đỏ mặt. Winter dõi theo phản ứng của Karina trong tầm mắt.

"Nụ hôn hay là vì việc đó xảy ra với cậu." Karina hỏi.

"Từ nụ hôn đó, tôi biết cậu không muốn tôi là người đầu tiên của cậu."

Nói thật thì Karina không thể tưởng tượng được nụ hôn đầu tiên của mình với Winter Kim, nhưng giờ nàng không thể tưởng tượng được điều gì khác ngoài nụ hôn đó.

"Tôi thích nụ hôn đó, Winter."

Karina nói và nhắm chặt mắt lại, cảm thấy má mình nóng bừng và ánh mắt của Winter đang nhìn lại. Nàng không cần nhìn cũng biết Winter kia là đang nở nụ cười tự mãn. Khi nàng mở mắt ra lần nữa, nhưng không dám nhìn cô gái bên cạnh.

"Nhìn kìa, mặt trời bắt đầu mọc rồi."

Winter rời mắt khỏi Karina và quay về phía trước, nơi những tia nắng đầu tiên bắt đầu xuất hiện sau những ngọn núi. Winter thở dài, mỉm cười. Sau khi mặt trời đã hoàn toàn mọc, hai cô gái nhìn nhau. Winter cảm thấy tim mình đập nhanh hơn khi khuôn mặt Karina gần sát mặt mình, ánh mắt họ chạm nhau, cả một thiên hà quay quanh trong ánh mắt màu socola của nàng. Karina giờ đây cảm thấy muốn hôn Winter lần nữa, trái tim nàng. đập thình thịch trong lồng ngực, nhưng giọng nói của Ryujin vang vọng trong tâm trí, nói rằng nàng đang yêu Winter Kim. Không, không thể nào... phải không?

Karina lùi lại và hít một hơi thật sâu, Winter cũng làm như vậy.

"Chúc may mắn với nhiệm vụ đầu tiên, tôi chắc chắn cậu  sẽ cần nó." Karina nói, hướng về phía lối ra của tòa tháp.

"Đợi đã, cậu có thể tặng tôi thứ gì đó để chúc tôi may mắn được không?" Winter cắn môi dưới nói.

"Cậu muốn tôi tặng cái gì?" Karina hỏi.

"Tôi nghĩ một nụ hôn cũng không phải là ý tồi." Winter đáp lại, nở một nụ cười

Karina đảo mắt và lờ đi tiếng đập điên cuồng trong tim mình.

"Tạm biệt, Winter."

"Tạm biệt, Rina." Ngay khi Karina rời đi, Winter thả lỏng và thở dài. "Ừm, ít nhất thì tôi cũng đã cố gắng..."

***

Tất cả học sinh đều tập trung tại khán đài của sân Quidditch, nơi nhiệm vụ đầu tiên sẽ diễn ra. Winter mặc bộ đồng phục mà hiệu trưởng đã đưa cho em, tay cầm đũa phép và tay còn lại cầm chổi, chưa ai biết nhiệm vụ đầu tiên sẽ là gì, nhưng Wonyoung bồn chồn muốn bay vào bên trong lều nơi họ tụ tập.

"Được rồi, mọi người chú ý nhé." Đại diện Bộ tiến đến gần các thí sinh, họ tạo thành một vòng tròn xung quanh. "Nhiệm vụ đầu tiên của các bạn là một cuộc đấu đũa phép."

Winter thở phào nhẹ nhõm và cảm thấy Ted Lupine bóp vai mình, anh có quyền, cũng như một đại diện cho mỗi trường, ở lại trong lều.

"Tuy nhiên, cuộc đấu sẽ diễn ra khi các em sử dụng chổi để bay lên."

Winter nhớ lại buổi tập luyện với bố trước khi vào năm thứ hai tại Hogwarts, em không bao giờ nghĩ rằng mình sẽ cảm ơn ông vì đã làm điều đó.

Winter không thể xem cuộc đấu giữa Wonyoung và Felix, vì theo ban giám khảo, em sẽ có lợi thế vì em đã biết những phép thuật mà đối thủ đã sử dụng.

"Chúng ta có thể nói chuyện được không" Lupine hỏi, bước vào lều lần nữa, và Winter gật đầu. "Em cảm thấy thế nào?"

"Lo lắng, nhưng tự tin." Winter trả lời, nhún vai.

"Thầy cũng nghĩ như vậy, em có cơ hội, Winter. Đũa phép của em ổn chứ?"

"Vâng. Nó ổn."

"Đừng cố tạo ra lá chắn bảo vệ, em có thể sẽ lãng phí thời gian. Em nhanh hơn những gì Aeri nói từ khán đài." Ted nói, cười. Winter đảo mắt.

"Hãy tận dụng điều này, né tránh các phép thuật, sử dụng các phép thuật bảo vệ như một phương sách cuối cùng, nhưng nếu em có thể né tránh và tấn công nhanh chóng, em có thể có nhiều lợi thế hơn."

"Được, em sẽ thử."

Ted ôm chặt Winter.

"Chúc may mắn."

"Thư giãn đi, em có tài năng mà." Winter nói, hất tóc sang một bên khiến Ted bật cười.

"Thầy thích sự lạc quan của em, và thầy đồng ý, em có rất nhiều tài năng." Ted đáp lại, chỉ vào Winter.

Một tiếng hét vang lên và sau một tràng pháo tay nhỏ, trận đấu đầu tiên đã kết thúc, và nhờ sự nhiệt tình của trường đăng cai giải đấu, Durmstrang đã giành chiến thắng.

Khi Felix bước vào lều, anh chúc Winter may mắn, Winter cảm ơn và bước vào đấu trường. Winter lên chổi và bay đi chậm rãi. Wonyoung ở trước mặt, mỉm cười. Đám đông hô vang tên Winter. Em nhìn xung quanh, thấy một cô gái Ravenclaw đeo kính, đeo một chiếc cúc áo có tên và ảnh của Winter. Em nhớ cô gái đó, cô là cô gái năm thứ ba luôn vẫy tay chào em trong thư viện và có chút hoảng loạn khi em mỉm cười lại.

Cuộc đấu đã được bắt đầu. Wonyoung tấn công, và theo lời khuyên của Ted, Winter chỉ cần né tránh câu thần chú. Họ vẫn như vậy, cho đến khi trong một cú lao xuống để tránh một câu thần chú khác, Winter xuất hiện trước mặt Wonyoung, người sợ hãi và gần như ngã khỏi chổi.

"Expelliarmus." Winter nói, và ngay khi em tước vũ khí của đối thủ, em đã giữ Wonyoung lại để cô ấy không rơi từ độ cao chục mét.

"Cẩn thận nhé, người đẹp."

Wonyoung cười và gật đầu.

"Chúc mừng Kim."

"Chúc em may mắn hơn trong nhiệm vụ tiếp theo."

"Cảm ơn."

Wonyoung rời khỏi đấu trường và Felix cũng nhanh chóng bay đi.

"Được thôi, vậy thì đây sẽ là trận cuối cùng của chúng ta... một bên là cầu thủ Quidditch, Felix Lee. Bên kia là Winter Kim trẻ tuổi."

"Felix chắc hẳn phải biết bay giỏi lắm." Yeji nói từ khán đài. "Nhưng Winter bay thật tệ."

"Winter cũng bay giỏi." Karina nhún vai nói."

"Winter? Tớ tưởng cậu không gọi cậu ta như thế." Ryujin nói đùa và Karina đảo mắt.

"Kim, Winter...gì mà chả được chứ."

Cuộc đấu đã được bắt đầu, nhưng lần này Winter là người bắt đầu tấn công, và Felix tạo ra một lá chắn bảo vệ. Winter bắt đầu bay theo hình zíc zắc, khiến đối thủ không thể niệm một phép thuật chính xác nào. Sau khi bay đi, Winter tung ra một phép thuật khác, bị phản công và em lao xuống để né tránh, nhưng Felix lại tấn công, và em buộc mình phải sử dụng một phép thuật bảo vệ.

Sau năm phút trong một cuộc thi tấn công và phản công, Winter bay đi với tốc độ cao, một lần nữa không phải theo đường thẳng để đối thủ không dễ dàng tấn công. Winter ẩn sau một tảng đá để có thể thở một chút và nghĩ ra một số loại phép tấn công. Em sẽ đi về phía bên phải, đã thực hiện một phép thuật bảo vệ, và sau đó sẽ thử một đòn choáng...Winter có thể làm được điều đó. Khi chổi bay sang một bên, một cây chổi đỏ bay ngang qua, mắt Winter mở to, nhưng rồi tâm trí em sáng lên.

"Em sợ à, Kim?" Felix cười hỏi, hàm của Winter nghiến chặt.

"Impedimenta." Winter nói, cơ thể Felix vẫn bất động. "Everte Statum."

Felix xoay tròn trong không trung, đập mạnh vào tường. Khán đài rung chuyển, phấn khích vì chiến thắng. Winter nhìn vào lều, nơi Ted đang vỗ tay với nụ cười trên môi. Đám đông gọi tên, Winter nhìn quanh, mắt chạm mắt Minji, cô gái Ravenclaw, nhưng đó không phải là điều Winter đang tìm kiếm, em vẫy tay chào bạn bè và rồi bắt gặp đôi mắt màu socola của Karina. Winter chào và Karina đã làm dấu "ok" bằng ngón tay, ám chỉ rằng em đã làm tốt.

Winter đã giành chiến thắng trong nhiệm vụ đầu tiên.

Hogwarts đã dẫn đầu.

***

Vào đầu tháng 10, mùa thu đã đến với những chiếc lá rụng trên cây, những học sinh lao vào đống lá họ chất lên, cũng như chiếc áo len đồng phục luôn mặc dưới áo choàng.

"Mùa đông năm nay sẽ rất khắc nghiệt." Renjun nói, xoa tay lên cánh tay. "Có lẽ là mùa đông lạnh nhất kể từ khi chúng ta vào Hogwarts."

"Có lẽ vậy." Aeri gật đầu. "Tớ cần phải tán đỗ Ningning sớm để có người ôm ấp."

"Ningning không thể ngủ trong ký túc xá của chúng ta đâu." Winter nói.

"Vậy thì cậu sẽ được ôm tớ."

"Ổn thôi."

"Vậy tớ đứng ở đâu trong câu chuyện này?" Renjun hỏi, khoanh tay.

"Tự tìm một người cho mình đi, Winter đã là của tớ rồi." Aeri đáp, ngồi nghiêng trên đùi Winter. "Cậu đã làm bài tập về nhà của Minerva chưa?"

"Lấy của tớ đi." Winter nói, đảo mắt, em biết rằng bạn mình chưa làm.

Aeri không mất nhiều thời gian để đứng dậy và xem bài tập của Winter.

"Hôm nay vẫn còn một trận đấu nữa..." Aeri thở dài nói. "Đấu với Karina."

"Cậu ta sẽ tức giận vì hai lý do." Renjun nói.

"Đầu tiên hãy nhớ rằng Durmstrang luôn nghĩ rằng họ là tốt nhất vì họ có Viktor Krum, đó là lý do tại sao Yoo muốn cho thấy rằng mọi thứ đã thay đổi."

"Chưa kể chúng ta còn có Ginny Weasley." Aeri nhớ và Winter gật đầu. "Đôi khi tớ nghĩ sự phân biệt giới tính chiếm lấy tâm trí, Ginny là một cái tên lớn trong Quidditch, cũng chơi cho Holyhead Harpies."

"Đúng vậy, Riri, nhưng lý do thứ hai là gì, Renjun?" Winter hỏi.

"Họ nói rằng cậu là một trong những người bay giỏi nhất trường, thậm chí có thể là giỏi nhất. Cậu thực sự nghĩ Karina Yoo sẽ không chứng minh được vị trí này là của cậu ta sao?"

Winter cười, có vẻ như sự cạnh tranh giữa hai người đã quay trở lại.

Sau vài giờ, bộ ba Slytherin đi đến khán đài, vẫn chưa có ai ở đó, nhưng Karina đã bay quanh sân để khởi động.

"Rina." Winter hét lên và Karina đáp xuống ngay trước mặt. "Cảm giác thế nào khi biết rằng cậu có thể mất vị trí này vào tay tôi?"

Karina cười.

"Đùa hay đấy, Winter. Nhưng phải cần nhiều hơn một cuộc đấu Tam Pháp Thuật mới có thể đánh bại tôi khi nói đến chuyện bay."

Nói xong, Karina bước đi, bay trở lại lều, Winter vẫn đứng nguyên tại chỗ, với nụ cười trên môi.

"Thắng ư? Thật á?" Renjun cau mày hỏi. "Cậu ta có cố tán tỉnh cậu không? Đó là lời giải thích hợp lý duy nhất mà tớ có thể nghĩ ra."

"Đừng cố hiểu." Winter nói.

"Winter Kim?"_Một giọng nói vang lên phía sau, Winter quay lại. "Này."

Minji gật đầu ngại ngùng.

"Chúc mừng chị đã chiến thắng nhiệm vụ, em đã muốn chúc mừng chị trước rồi, nhưng em chưa tìm được thời điểm."

"Cảm ơn..." Winter đã dừng lại câu nói.

"Kim Minji."

"Cảm ơn, Minji." Winter nói, mỉm cười. "Cuối tuần này em có đi Hogsmeade không?"

"Em có."

"Vậy thì gặp lại nhé."

Minji đầu điên cuồng, chỉnh lại kính và bước đi sau khi Winter nháy mắt. Renjun quan sát cảnh tượng đó, đầy thích thú.

"Hết già rồi đến trẻ...chỉ còn thiếu người cùng tuổi cậu thôi." Renjun cười nói. "Quên mất. Cậu đã hôn Yoo rồi."

"Nói khẽ thôi."_Winter nói, đánh vào cánh tay Renjun.

"Cậu nói như thể cả Hogwarts không biết về sự kiện này vậy, Winter. Hầu như mọi người đều ở đó, và nhiều người đã thấy nụ hôn của cậu. Nhưng mọi người đều biết đó chỉ là thử thách, hai người sẽ không bao giờ hôn nhau vì bất kỳ lý do nào khác."

Tâm trí của Winter quay trở lại vài giờ trước khi thực hiện nhiệm vụ, khi đùa (hoặc không đùa) đã yêu cầu Karina hôn chúc may mắn.

"Đúng vậy, tớ sẽ không bao giờ kết hôn với một đứa xuất thân từ Muggle."

Chẳng mấy chốc, khán đài bắt đầu đông nghẹt, và trận đấu bắt đầu. Người hâm mộ Slytherin ăn mừng mỗi bàn thắng được ghi, nhưng khi Aeri ghi bàn, Renjun huýt sáo và hét lên, Winter cũng không khác gì. Họ dẫn trước năm mươi điểm, nhưng họ biết bất lợi khi có Karina Yoo làm tầm thủ ở phía bên kia, trong khi ở đội Slytherin, tầm thủ là lính mới.

Trận đấu cân bằng, 10 điểm giúp Gryffindor chiếm ưu thế. Winter phát hiện ra quả snitch vàng ngay trước mặt mình, Karina dường như cũng phát hiện ra nó, khi nàng nhanh chóng tiến về phía quả bóng nhỏ.

"Chenle, nằm xuống đi." Karina nói, bay về phía anh.

Karina xoay người bằng chổi, thực hiện 3 vòng 360° để đi qua vòm cung và bắt được quả bóng vàng, đảm bảo chiến thắng cho nhà Gryffindor. Karina bay vút lên trên đám đông đang reo hò, trong khi Renjun hét lên rằng thật tuyệt vời và mọi người, không có ngoại lệ, đều vỗ tay cho Karina Yoo.

Mọi người từ từ rời khỏi sân, Winter từ xa dõi theo niềm vui của Karina, em chưa bao giờ làm điều gì như thế.

"Cậu thật tuyệt vời." Ryujin lặp lại liên tục và ôm chặt người bạn thân của mình.

Cả nhóm đi đến lâu đài, nhưng bị bộ ba Slytherin chặn lại.

"Này, Yoo." Aeri gọi và Karina dừng lại, nhìn với nụ cười. "Cậu giỏi thật đó."

"Cảm ơn, Aeri." Karina cảm ơn

"Tớ đã quay lại khoảnh khắc đó." Renjun nói và giơ điện thoại di động lên.

"Thật sao? Khi nào chúng ta đến Hogsmeade và có tín hiệu, hãy gửi cho tớ đoạn video, tớ muốn gửi cho bố mẹ." Karina nói, phấn khích. "Thật tuyệt."

Winter mỉm cười khi nhìn thấy sự phấn khích của nàng.

"Winter. Cậu không định chúc mừng tôi sao?" Karina hỏi và kéo cơ thể mình lại gần Winter hơn.

"Tôi đã nói với cậu rồi, hãy mơ về ngày đó, Yoo." Winter nói, đưa mặt lại gần Karina.

"Cậu tự tin quá rồi. Kim."

"Tôi là..."

Hai người nhìn nhau, dường như có một từ trường đang cố gắng kéo họ lại gần nhau hơn. Ningning hắng giọng và cả hai đều lùi lại, Winter khoanh tay dưới ngực và để tóc xõa xuống mặt, để không ai nhìn thấy nụ cười mà em không thể kìm nén. Ngược lại, Karina thấy mình đỏ bừng như ớt khi nhìn thấy đôi mắt híp và nụ cười gian ác của Ryujin.

"Mấy cậu nghĩ sao về việc đi ăn?" Yeji hỏi sau bầu không khí kỳ lạ vừa rời đi.

Nhóm của Karina đi trước. Aeri và Winter là những người đợi một chút trước khi đi theo, để có thể nói chuyện.

"Tớ đã nói là cậu đang yêu mà." Aeri nói, trước khi chạy đi, nhảy lên lưng Renjun và tham gia vào cuộc trò chuyện.

"Mình không yêu cô ấy... ừm, có lẽ mình bị cô ấy thu hút..." Winter tự nhủ. "Nhưng yêu thì không...Mình không thể yêu Karina Yoo...Mình không...chết tiệt.."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro