Chapter 1 - First Letter
Winter thức dậy vào sáng rạng rỡ ngày đầu tiên của tháng 1 vì em sắp bước sang tuổi 12, nghĩa là em sẽ học ở Hogwarts vào ngày đầu tiên của tháng 9.
Gia đình Kim là một gia đình phù thủy thuần chủng ông bà của em đã chiến đấu trong trận chiến lớn ở Hogwarts nhiều năm trước cùng với Chúa tể bóng tối và bị đưa đến Azkaban sau sự sụp đổ của Voldemort.
Cha em, Joffrey Kim, đang chuẩn bị trở thành Tử thần Thực tử trước Trận chiến điều chưa bao giờ xảy ra và phủ nhận mọi sự tham gia hoặc liên minh với Tom Riddle.
"Chúc mừng sinh nhật tuổi mới" Winter nói và hôn khung ảnh cạnh giường có ảnh người anh trai sinh đôi của em, người đã qua đời khi cả hai mới chỉ bảy tuổi.
Winter vội vã bước xuống cầu thang của ngôi biệt thự lớn nơi em sống và dừng lại khi nghe thấy một giọng nói nhỏ nhẹ.
"Chào buổi sáng, cô Kim" Con yêu tinh nói và cúi chào Winter.
"Chúc mừng sinh nhật, cô."
"Chào buổi sáng, Guess" Winter với nụ cười trên môi cúi xuống ngang tầm với chú yêu tinh.
"Cảm ơn rất nhiều."
"Winter Kim" Joffrey nói với giọng khiển trách khiến em nhanh chóng đứng dậy và yêu tinh chạy ra bếp.
Hermione Granger.
Một nhân vật quan trọng trong cuộc chiến chống lại Voldemort và là Bộ trưởng Bộ Pháp thuật hiện tại đã giành được sự tự do của các yêu tinh, họ có quyền được trả công lao động.
Tuy nhiên, ở một số ngôi nhà, luật pháp không được tuân thủ, và dinh thự Kim là một ví dụ, Joffrey từ chối trả những gì Guess đáng được hưởng vì ông tin rằng phù thủy là loài cao cấp hơn các yêu tinh. Winter không đồng ý với suy nghĩ của bố nhưng em không bao giờ nói ra, em thích sự thoải mái mà em có được bất chấp mọi thứ.
"Chào buổi sáng bố."
Joffrey nhìn em từ trên xuống dưới rồi rời đi hướng về phía văn phòng của mình.
"Con có biết hôm nay là ngày gì không?" Joffrey thở dài và suy nghĩ một chút và điều này khiến vai Winter chùng xuống.
"Hôm nay là ngày 1 tháng 1."
"Hôm nay con đã tròn 12 tuổi rồi nên hãy ghé qua văn phòng của bố sau để nói về việc con sẽ đến Hogwarts."
"Cảm ơn lời chúc mừng của bố." - Winter nói và đi đến phòng ăn nơi có một chiếc bàn đã bày sẵn đồ ăn.
"Con gái yêu của mẹ" Taeyeon gọi Winter, bước vào và hôn lên đỉnh đầu cô con gái nhỏ.
"Chúc mừng sinh nhật tình yêu của mẹ."
"Cảm ơn mẹ." Winter vui vẻ cảm ơn mẹ.
Quà của con ở trong phòng, ăn xong rồi mở và hãy cho mẹ biết nếu con thích nhé...nhưng nếu muốn thứ gì khác, hãy bảo bố của con."
"Con chắc là không cần đâu mẹ ạ."
Taeyeon rời khỏi bếp và đi lên cầu thang.
Sau bữa sáng dài, Guess nhẹ nhàng đến gần Winter và đặt một chiếc bánh nhỏ trước mặt em, trên đó có một ngọn nến đang cháy, rồi khẽ hát chúc mừng.
"Cô chủ hãy ước đi."
Winter nhắm mắt lại và ước nguyện.
Trở thành một phù thủy vĩ đại giống như tổ tiên của em.
Sau khi ăn xong chiếc bánh và mở quà, Winter đã gõ cửa phòng làm việc của bố mình.
"Winter, ngồi xuống đi."
"Bố muốn nói chuyện với con về trường học. Con biết rằng, giống như tất cả những người họ Kim, chúng ta cần tôn trọng họ của mình và..."
"Con chắc chắn phải là nhà Slytherin, con biết mà."
Winter nói và bố nhìn chằm chằm về phía em.
"Được rồi, cả nhà hy vọng con sẽ là Slytherin, nhưng không chỉ vậy, mà còn phải là học sinh giỏi nhất lớp. Chúng ta đứng đầu, Winter, con sẽ không làm gia đình xấu hổ và hạ thấp tổ tiên của chúng ta chứ?"
"Con hiểu rồi bố, con sẽ cố gắng hết sức."
"Con không hiểu sao? Cố gắng hết sức cũng vô ích thôi, con cần phải vượt qua mọi giới hạn của mình để trở thành người giỏi nhất. Con...Winter, phải nỗ lực để trở thành phù thủy giỏi nhất mọi thời đại."
"Thậm chí còn lớn hơn cả cụ Dumbledore sao?"
"Dumbledore đã ở quá khứ, Winter, ông già đó đã chết ngay cả trước trận chiến lớn. Bố hy vọng con thậm chí còn vĩ đại hơn Chúa tể bóng tối."
"Tên phù thủy bị giết bởi một thiếu niên" Winter cười một cách mỉa mai.
"Đủ rồi!" Joffrey hét lên và chỉ vào cửa phòng. "Con ra ngoài đi, Winter Kim."
Winter vội vã rời đi nhưng không quên xin lỗi.
Winter biết mình không nên nói như vậy, nhưng em không thể giữ miệng mình lại được.
Em đã trở về phòng và cười nhạo tình hình rồi nằm xuống giường nghĩ về những năm tiếp theo ở trường sẽ như thế nào.
Ba tháng sau...
"Này, tình yêu của bố, dậy đi." Minho nói vào tai Karina.
"Chúc mừng sinh nhật."
Hôm đó đáng lẽ chỉ là một ngày bình thường như bao ngày khác, chỉ là sinh nhật lần thứ mười hai, nhưng một điều kỳ lạ đã xảy ra.
Vào giữa buổi chiều, sau khi họ về nhà sau chuyến đi đến nhà bà Yoo.
Karina nhìn thấy một con cú ở cửa sổ nhà mình và tiến lại gần nó. Nàng rất dũng cảm và không sợ điều gì nhất là một con cú bị buộc thứ gì đó vào chân.
"Karina, con đang làm gì vậy?" Minho hỏi
"Con nghĩ điều này làm nó khó chịu." Karina nói và tiến lại gần con cú.
"Chào chú cú nhỏ tôi sẽ lấy cái này ra cho bạn, được không?"
Karina nghĩ rằng mình bị điên khi thấy con cú trông như thể đã gật đầu đồng ý.
Karina từ từ gỡ bỏ thứ dính trên chân con cú để nó bay trở lại bầu trời.
Nàng giật mình khi thấy đó không phải là một mảnh giấy đơn giản mà là một lá thư.
Một lá thư có tên Karina.
"Mẹ..bố...hai người đã làm gì vậy?" Karina cười hỏi có thể chỉ đang đùa thôi.
"Con đang nói gì thế, con gái?" Sooyoung hỏi và tiến lại gần. "Cái gì thế?"
"Chẳng phải bố mẹ là người buộc lá thư đó vào chân con cú sao?"
"Không đời nào đâu..mà chúng ta vào nhà trước đã con yêu."
Gia đình bước vào phòng và Karina nhanh chóng mở lá thư được niêm phong bằng con dấu đỏ của một huy hiệu mà nàng không hề biết.
Karina không mất nhiều thời gian để bắt đầu đọc lá thư.
Hogwarts School of Witchcraft and Wizardry
Minerva McGonagall
Dear Karina Yoo
Chúng tôi rất vui mừng thông báo với bạn rằng bạn đã trúng tuyển vào trường đào tạo Phù thủy và Pháp sư Hogwarts.
Chúng tôi đính kèm danh sách sách và thiết bị cần thiết.
Năm học bắt đầu vào ngày 1 tháng 9.
Chúng tôi sẽ chờ cú của bạn chậm nhất là đến ngày 31.
Trân trọng, Minerva McGonagall - Hiệu trưởng.
"Con vừa đọc cái gì thế?" Karina hỏi bối rối.
Nàng cũng đã đọc to bức thư cho bố mẹ mình nghe.
"Bố không hiểu một từ nào cả, con gái ạ." Minho cười nói. "Chắc là trò đùa gì đó thôi."
Chuông cửa reo và Sooyoung ra mở cửa Karina mỉm cười khi thấy người hàng xóm.
Taemin bước vào cửa.
"Chúc mừng sinh nhật, Katarina." Taemin nói và ôm Karina.
"Cảm ơn Taemin nhưng em đã bảo anh đừng gọi em như thế nữa rồi."
"Taemin, con đến đúng lúc lắm. " Minho nói khi cậu bé mỉm cười với ông.
"Karina nhận được một lá thư, con có biết ai đã để lại trò đùa này ở đây không?"
"Thư sao?"
"Cái đó."
Karina lấy bức thư mà nàng đã đặt trên bàn trong phòng và đưa cho Taemin.
"Em không hiểu bất cứ điều gì được viết ở đó. Ý anh là em được mời đến Hogwarts này sao? Cái quái gì thế? Đây có phải là một trường đại học không? Hiệu trưởng có biết em mười hai tuổi không vậy trời?"
-"Em là một trong số.." Taemin nói với nụ cười trên môi và Karina nhìn lại càng bối rối hơn
"Em là phù thủy, Karina"
"Cái gì cơ?"
__________
Ngày 1 tháng 9 năm 2012
Karina đi cùng Taemin qua Ga King Cross và bố mẹ nàng đi ngay phía sau.
Minho đang mang theo xe đẩy và con cú mà Karina đã mua ở Hẻm Xéo cũng như mọi thứ nàng cần cho năm đầu tiên ở trường phép thuật.
Gia đình đã rất sốc khi biết Karina là một phù thủy nhưng sau khi Taemin đảm bảo rằng cậu sẽ chăm sóc Karina ở Hogwarts, thì không có lý do gì để không cho nàng đến trường. Sau cùng, họ sẽ không biết điều gì có thể xảy ra trong trường hợp nàng không biết về con người thật của mình nếu nàng quá mạnh và mất kiểm soát thì sao? Tốt hơn là không nên mạo hiểm, nhưng sẽ giữ liên lạc bất cứ khi nào có thể và Karina sẽ quay lại thăm gia đình vào các ngày lễ, như Taemin đã đảm bảo.
"Sân ga số chín và sân ga số mười không có gì ở giữa cả, Taemin" Karina nói.
"Anh cần em tin anh."
"Làm sao con biết được tất cả những điều này?" Sooyoung hỏi, lo lắng cho con gái mình đặc biệt là vì nàng đã ngất xỉu khi người hàng xóm đang giải thích về thế giới phù thủy.
"Con là học sinh trường Hogwarts, con đang học năm thứ hai. Mẹ con là phù thủy, còn bố thì là dân Muggle giống như cô."
"Muggle nghĩa là những người không phải phù thủy." Minho thì thầm với vợ mình người đang có vẻ mặt khó chịu.
"Chúng ta đi nhé, Karina?" Taemin hỏi và nàng gật đầu.
"Tạm biệt, cô chú Yoo."
Karina ôm bố mẹ lần cuối và cầm lấy chiếc xe đẩy.
"Chạy về phía bức tường và em sẽ đi xuyên qua nó." Taemin nói và Karina nhìn anh bị sốc.
"Anh đùa em à?" Karina đáp lại và Taemin cười nhưng lắc đầu.
"Anh không đùa"
"Taemin..."
"Nếu anh đi trước, em có đi sau anh không?
"Em đã tới đây rồi.."
Taemin mỉm cười và chạy về phía bức tường Karina chỉ nhắm một mắt với hy vọng không nhìn thấy cú va chạm của Taemin xuống nhưng điều đó đã không xảy ra.
Taemin đã đi xuyên qua.
Karina nhìn lại nơi bố mẹ đang đứng với đôi mắt mở to và nhún vai khi đến gần hơn rồi xuyên qua. Nàng cảm thấy như một tia chớp xuyên qua các vật thể rắn như thể các tế bào trong cơ thể nàng rung động ở cùng tần số với bức tường và khiến nàng đi qua.
Karina nhìn Taemin bên cạnh mình, người đang mỉm cười đầy tự hào.
"Anh đã nói rồi mà, phải không?
Karina nhìn vào đoàn tàu lớn màu đỏ.
"Đây là tàu tốc hành Hogwarts. Nào, chúng ta hãy chọn chỗ."
Taemin nắm tay Karina và kéo nàng vào tàu.
Karina cảm thấy lạ lẫm, nàng không biết phải mong đợi điều gì ở Hogwarts và điều đó khiến nàng sợ hãi.
"Vậy thì..."
Karina bắt đầu nói ngay khi cả hai ngồi vào chỗ. "Anh nói anh đến từ nhà nào cơ?"
"Huffepuf."
"Vậy thì em hy vọng được chọn nhà đó."
"Anh cũng hy vọng vậy, Katarina."
Một lúc sau, khi tàu đã bắt đầu di chuyển thì có một cô gái đi ngang qua với một xe đẩy và mời hành khách.
Karina từ chối.
Karina lo lắng và không đói nhưng Taemin đã mua và chia cho nàng nói rằng chuyến đi sẽ dài.
Sau vài giờ một cô gái trông lớn tuổi hơn Karina bước vào chỉ nói rằng họ sắp đến trường và nên thay quần áo.
Taemin và Karina nhanh chóng mặc áo choàng và không lâu sau đó tàu dừng lại và một số học sinh bắt đầu xuống tàu.
Karina nghe thấy một giọng nói lớn.
"Các em học sinh năm nhất, hãy đến đây".
"Karina, chúng ta cần phải tách ra ngay bây giờ...Em sẽ đi với Hagrid, ông ấy là người giữ rừng và là giáo sư tại Hogwarts."
"Tất cả đều ổn."
Karina nói rồi nhún vai đi đến chỗ người đàn ông vẫn tiếp tục gọi những sinh viên năm nhất.
Hagrid to lớn.
Karina sợ hãi vì kích thước của người đàn ông.
Karina không mất nhiều thời gian để đứng cạnh một cậu bé tóc đỏ mỉm cười về phía nàng. Karina đáp lại nụ cười và nhìn theo hướng khác, thấy cô gái bên cạnh mình, tóc vàng và mắt nâu.
"Mọi chuyện ổn chứ?" Karina hỏi chạm vào vai cô gái đang giật mình sợ hãi nhưng cô ấy đã bình tĩnh lại và gật đầu.
"Tớ là Karina Yoo, nhưng cậu có thể gọi tớ là Rina."
"Chào Rina." Cô gái đáp lại, mỉm cười và bắt tay.
"Tớ tên là Ning Yizhuo, nhưng cậu có thể gọi tớ là Ningning."
"Rất vui được gặp cậu, Ningning."
Nàng rất giỏi kết bạn trong thế giới mới này và điều đó không khó khăn đến vậy.
"Còn cậu?"
Cô quay về phía cậu bé lúc trước.
"Tên tớ là Jeno..."
"Để tôi xem nào... "
Một cô gái khác nói sau lưng cậu người đang quay về phía nàng.
"Quần áo cũ tóc đỏ và giọng nói...cậu chỉ có thể là hậu duệ họ Weasley".
"Đúng vậy, mẹ tớ họ Weasley và bố tớ họ Lee." Jeno đáp lại.
"Còn cậu...một cô gái vàng và kiêu ngạo thì chỉ có thể là họ Kim."
Cô gái mỉm cười và gật đầu.
"Đúng vậy, giờ thì tránh đường đi, mấy thằng nhóc."
Cô gái nói và va vào vai Jeno rồi tiến về phía trước.
Karina đã có ác cảm với cô gái này.
Karina muốn ngồi xa cô gái tóc vàng càng tốt không chỉ vì nàng không có ấn tượng tốt lúc đầu, mà còn vì cô gái tóc vàng có một con mèo trên đùi.
Không phải Karina không thích mèo, nàng chỉ thích chó hơn bởi vì nàng chưa bao giờ hòa hợp với mèo.
Jeno ngồi cạnh bắt đầu hắt hơi khiến Karina cười.
"Mọi chuyện ổn chứ?"
Karina hỏi có vẻ như những cô gái khác thậm chí còn không quan tâm.
"Nếu đã nhảy xuống hồ nước rồi thì không cần phải hỏi thăm nó đâu." Cô gái tóc vàng nói mỉm cười khẩy.
Ngay khi đến lâu đài lớn thì người phụ nữ tự giới thiệu mình là Minerva McGonagall - hiệu trưởng của trường đã dẫn học sinh vào một căn phòng.
"Nhìn này Frei, là các học sinh mới." Con ma Nick suýt mất đầu nói.
Karina giật mình sợ hãi nhiều học sinh khác cũng vậy.
"Chào mừng đến với Hogwarts." Con ma nhà Hufflepuff vẫy tay.
"Được rồi xếp hàng và đi theo nhé." Minerva nói ngay khi quay lại đón học sinh.
"Đây là hội trường chính, nơi diễn ra lễ khai mạc và là nơi các em sẽ dùng bữa."
Karina nhìn cánh cửa lớn mở ra để lộ một hội trường lớn với bốn chiếc bàn lớn xếp thành hàng có dấu phẩy mọi người có mặt đều nhìn những người mới vào hội trường theo hàng.
Karina phát hiện ra Hagrid ở bàn.
Hiệu trưởng đến và đặt một chiếc ghế gỗ để học sinh có thể quay mặt về phía toàn bộ căn phòng và để một chiếc mũ lên trên.
Karina cau mày khó hiểu.
Chiếc mũ trở nên sống động.
"Lee Jeno."
Karina theo dõi Jeno đội mũ lên và rồi, không mất nhiều thời gian chiếc mũ thông báo.
"Hufflepuff"
Chiếc bàn nơi Taemin đang ngồi vang lên tiếng reo hò vỗ tay chào mừng thành viên mới.
Jeno mỉm cười và gia nhập cùng những người cùng nhà mới của mình.
"Winter Kim."
Karina nhìn cô gái đáng ghét lúc trước và cong môi giờ thì nàng đã biết tên.
"Chúng ta có một Kim ở đây..." Chiếc mũ trên đầu Winter nói, em nhắm mắt lại.
"Thật thú vị và khác biệt so với những người còn lại trong gia đình nhưng vẫn..."
"Làm ơn, ông biết phải gửi họ Kim đến đâu mà."
Winter suy nghĩ và chiếc mũ phân loại đồng ý với em rồi thông báo.
"Slytherin."
Chiếc bàn ở góc bùng nổ trong tiếng reo hò và Winter thở phào nhẹ nhõm mỉm cười khi em bước vào chiếc bàn mà em phải ngồi nhưng chính xác thì chiếc mũ phân loại đã nói gì về sự khác biệt của em? Winter ở Slytherin, em cần phải chứng minh điều đó với mọi người nhưng đặc biệt là với bố.
"Ning Yizhuo."
"Ravenclaw"
"Chưa có ai ở Gryffindor cả." Một cô gái ngồi cạnh Karina nói rồi nhún vai, nàng không biết điều đó có nghĩa là gì.
"Hwang Yeji"
Winter dõi theo cô gái được tuyên bố vào Gryffindor khiến em đảo mắt.
Nhiều năm trôi qua nhưng mối thù vô căn cứ giữa Slytherin và Gryffindor vẫn tiếp diễn.
"Park Jimin."
"Ravenclaw"
"Aeri Uchinaga."
"Slytherin"
Winter vỗ tay ngay khi Aeri ngồi xuống bên cạnh mình.
"Tớ rất vui khi có thêm một thành viên thuần chủng trong nhà."
Winter nói và Aeri mỉm cười.
"Tớ cũng vậy, Kim"
"Hwang Renjun." - Minerva tiếp tục gọi các học sinh.
"Slytherin"
"Shin Ryujin"
"Gryffindor"
"Karina Yoo"
Karina tự tin bước lên và ngồi xuống nhìn Taemin lần cuối người đang thể hiện sự ủng hộ dành cho nàng và nàng đội mũ lên.
Một giọng nói vang vọng trong đầu Karina.
"Xin chào, Yoo, để xem nhóc thế nào."
Karina muốn nói gì đó nhưng vì không ai nói gì nên nàng im lặng.
"Ta thấy ở nhóc một sự can đảm mà ta chưa từng thấy ở người khác, nhóc mơ hồ gợi cho ta nhớ đến Harry Potter, ta hy vọng những năm tháng đi học của nhóc không gặp nhiều rắc rối như cậu ấy."
"Nếu tôi phải ở cùng với Winter Kim thì chắc chắn sẽ rất bất tiện. - Karina nghĩ.
"Ồ đó chính là thứ còn thiếu." Chiếc mũ lại nói trên đầu.
"Ta đã quyết định rồi, Karina Yoo."
"Gryffindor"
Chiếc bàn đối diện nơi Winter đang ngồi đang ăn mừng và Karina bước về phía đó chào mọi người xung quanh và nhận được cái nháy mắt từ Taemin người mặc dù không phải người trong nhà nhưng sẽ chăm sóc nàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro