5. meo meo có bạn.
hôm nay namjoon đến nhà hoseok chơi. anh muốn sóc và mèo chơi với nhau, vì chơi với hai lão già khú đế chắc các ẻm cũng chán rồi.
'o cê, thằng mèo của mày tên gì?'
kim namjoon hỏi, lấy ngón tay chọc chọc vào bộ lông mượt của em.
'một là mày gọi bé con của tao một cách tử tế, hai là tao tiễn cả mày lẫn con sóc của mày về. '
hắn lườm. em là cục cưng của hắn, không phải thằng mèo.
'rồi ô cê, mèo của mày tên gì?'
'min yoongi.'
'hii seokjin chào yoongi đi con.'
namjoon đặt seokjin lên lòng bàn tay, ánh mắt u mê nhìn bé. gọi bé vì so với min yoongi, seokjin nhỏ hơn gần 5 lần. namjoon được một người bạn tặng cho chú sóc chuột này chẳng với mục đích gì, dù thế, anh vẫn vô cùng thương bé. đương nhiên là thế.
'mèo cẩn thận nhé, đừng làm seokjin đau nhé, nếu không tao sẽ luộc mày đấy. '
namjoon thì thầm buông lời cảnh cáo min yoongi, liền bị hoseok đá một cái vào mông.
'mày không biết gì cả, cảnh cáo thừa, yoongi của tao ngoan thế, làm gì được con sóc của mày?'
'míaooo chitchitchittt míao ('°̥̥̥̥̥̥̥̥ω°̥̥̥̥̥̥̥̥`)'
vừa dứt lời, hai vị phụ huynh đã nghe thấy tiếng kêu loạn nhà và cuộc rượt đuổi của mèo và sóc.
'MÀY THẤY CHƯA, MÈO CỦA MÀY ĐÃ SUÝT ĂN THỊT SEOKJIN, HIỀN Đ*O GÌ, TAO SẼ KHÔNG BAO GIỜ MANG ẺM SANG NHÀ MÀY NỮA ĐÂU HUHUU'
namjoon nước mắt lưng tròng, tức tối đi về vì em đã suýt ăn thịt mất seokjin.
đúng rồi, hắn quên mất trước đây em là mèo hoang...
'bé con ạ, có vẻ em không hợp có bạn đâu, chơi với anh là đủ rồi.'
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro