Chap 58🍑
_Xin lỗi vì có lẽ ta không thể làm khác được nữa, ta làm điều này là vì lợi ích của Vương Quốc này cũng chính là vì lợi ích riêng của các con ''Đáp trả lại lời nói đó là những ánh mắt im lặng xen khẽ đau thương, những bàn tay đan xen vào nhau không thể nói, cũng chẳng thể ngăn lại, vì bọn hắn còn có thể làm gì được nữa, rồi cuối cùng bọn cậu cũng sẽ phải rời đi, nhưng sao có thể khi bọn hắn đã quá yêu bọn cậu...!!"
Ông nhìn lại một lượt bọn hắn chỉ khẽ thở dài, bọn hắn cũng biết rằng con người không thể ở lại đây lâu được, rồi cuối cùng họ vẫn phải rời đi hoặc là chết đi, ma cà rồng và loài người mãi mãi không thể bên cạnh nhau được
_Ta sẽ đưa mấy cậu trai đó trở về rồi sau đó ta sẽ xóa hết đi những ký ức của họ ở thế giới này, không còn một ký ức nào của họ ở nơi này nữa ''Trên tay ông cầm chiếc lọ cát dược, những hạt cát lấp lánh màu của những vì tinh tú và đẹp đẽ nhất, chiếc lọ này sẽ xóa hết ký ức của bọn cậu và đem bọn cậu quay lại với cuộc sống như lúc trước, tốt nhất là như vậy"
_Xóa hết?? Xóa hết sao?? ''Jiwoong chợt vô cảm nói, với anh đem cậu đi đã là quá đau đớn với anh rồi, nhưng còn xóa đi ký ức của cậu về anh sao, xóa hết sao, tất cả những tình yêu đó, sự quan tâm, những hạnh phúc nhỏ bé đó cũng sẽ bị đem chôn vùi hết sao?? Như vậy có thể được sao, sao lại có thể nhẫn tâm tới như vậy??"
_Phải, ta sẽ xóa....xóa hết ''Ông cầm lọ cát dược nhìn vào nó chắc nịch"
_Không thể...không thể được ''Tất cả bọn hắn cùng đứng dậy nhìn ông bằng những ánh mắt lạnh lẽo"
_Có thể đem em ấy đi nhưng xin cha đừng..đừng xóa hết đi những ký ức đó của em ấy ''Jeonghyeon gục xuống, bàn tay nắm chặt lại run run lên"
Hanbin ngồi xuống bất lực
_Đừng xóa nó đi..xin đừng xóa hết những ký ức đó, những ngày tháng đó thật sự rất hạnh phúc mà... ''Anh đã từng là một người rất máu lạnh và ngang tàn, chưa bao giờ anh cảm thấy bất lực và yếu đuối như thế này, không thể làm gì được cho người con trai mình yêu, anh cứ phải lặng lẽ nhìn cậu rời xa anh, rời xa anh một cách tàn nhẫn như vậy sao"
_Những ngày tháng đó là một kỷ niệm, một kỷ niệm rất hạnh phúc, người nhẫn tâm tới như vậy sao, người thì sao có thể hiểu được cảm giác của bọn con ''Gyuvin chợt lên tiếng, ánh mắt u buồn, mái tóc bạc khẽ xõa nhòa xuống đôi mắt"
Để người con trai mình yêu rời xa khỏi mình đã là sự thật khó để chấp nhận, đổi lại những đau đớn thật không nguôi, nhưng người có thật sự nhẫn tâm không khi bắt mấy cậu trai đó quên hết đi những ký ức về bọn hắn, để rồi họ trở về với những gì ở hiện tại, còn bọn hắn, bọn hắn thì sao, cũng có tình cảm, cũng có những yêu thương, cũng có cảm xúc, nếu như ngay từ đầu người đã quyết định như vậy thì còn đưa họ tới đây làm gì, để rồi khi bọn hắn đã yêu thì người lại nhẫn tâm mang họ rời xa khỏi bọn hắn
_Nếu như ngay từ đầu mọi chuyện đã là như vậy thì cha còn bắt chúng con học cái thứ tình cảm đó làm gì hả, rồi còn mang họ tới đây thay đổi đi cuộc sống của chúng con, để rồi người lại chia cắt chúng con rồi xóa hết đi những ký ức hạnh phúc đó mãi mãi ''Junhyeon chợt lên tiếng, bàn tay anh đấm thật mạnh vào bức tường"
_Người có thể mang họ đi nhưng xin đừng...xóa hết đi những ký ức đó...chúng con xin người ''Jiwoong chợt nói với ánh mắt tàn khốc đến lạnh lẽo, từng lời nói như cứa một nhát dao vào trái tim của anh"
_Ta sẽ không xóa!
Bọn hắn nhìn lên ông với ánh mắt bất cần, trên môi nở nụ cười lạnh lẽo gượng gạo, nhếch môi một cái đại khái gọi là cười, nụ cười chua xót tổn thương
_Nhưng đổi lại một điều!
_Điều gì sao??
_Ta sẽ không chính tay đưa họ về mà chính tay các con hãy dùng Linh Thần để đưa họ về thế giới loài người ''Một nụ cười nhếch môi bí ẩn hiện lên trên khuôn mặt của ông, hình như nụ cười đó mang một ẩn ý cực kỳ bí mật, không thể đoán ra được ý nghĩa của nụ cười đó là gì"
Bọn hắn chợt gật đầu một cách vô thức, nuốt ngược nỗi đau vào trong, từng hơi thở như nặng nề, cả một không gian thật đau đớn
_Matthew!!
_Zhang Hao!!
_Ricky!!
_Yujin!!
_Taerae!!
_Ta xin lỗi em...ta bắt buộc phải làm vậy..vì chỉ như vậy em mới có thể được an toàn và được yên bình, còn lời hứa của chúng ta, ta xin lỗi.....vì không thể thực hiện được.. Xin lỗi, người ta yêu....... HÃY TRỞ VỀ VÀ HÃY SỐNG VỚI CUỘC SỐNG CỦA MÌNH NHÉ!!.. HÃY BẮT ĐẦU LẠI TỪ ĐẦU MÀ KHÔNG CÓ BỌN TA BÊN CẠNH...!! TA XIN LỖI, NGÀN LẦN THẬT SỰ XIN LỖI..!!
_Còn một việc nữa ta muốn nói....!! ''Là chuyện gì sao!! Sao mặt người lại có vẻ nghiêm trọng tới như vậy??"
--------------------------------------
Bầu trời chợt tối đen lại, những đám mây mang những lời nguyền lạnh lẽo xâm nhập vào ánh trăng cùng với những làn gió lạnh lẽo, bên trong căn biệt thự người đàn bà đó đã nhanh chóng chiếm trọn được thể xác của người con trai bé nhỏ đó, sắc tím trong veo tinh khiết đã biến thành xanh dương lạnh lẽo nhuốm màu của ác quỷ, nụ cười thân thuộc xinh đẹp đó đã trở thành nụ cười tàn ác, nhếch môi khinh bỉ nhìn mọi thứ bằng ánh mắt xinh đẹp, làn môi đỏ cong cong lên một đường hoàn mỹ, một khuôn mặt quả thực quá xinh đẹp
_THỜI ĐIỂM MẶT TRĂNG MÁU ĐÃ TỚI VÀ ĐÃ TỚI LÚC TA ĐÃ HỒI SINH LẠI HAHAHA ''Tiếng cười nồng nặc mùi của ác quỷ, bàn tay thon dài ve vãn gương mặt, đôi môi nở nụ cười thỏa mãn, thời khắc này cuối cùng đã tới, mặt trăng máu đã hồi sinh lại bà ta"
Mặt trăng chuyển hóa dần từ màu trắng bây giờ đục màu của máu đỏ tươi thấm những huyết sắc ngang tàn lạnh lẽo, một bầu trời ngập tràn những mùi huyết sắc nồng nặc
Bà ta đã chiếm trọn thể xác của Matthew thành công qua sự hờ hững của một người, ánh mắt xanh ủ rũ, những đau thương khi chứng kiến nhưng lại miễn cưỡng không thể làm gì được, nhìn người đó có phải là Matthew mà anh từng quen, từng biết không???
Không!! Đó không phải Matthew, mà đó là một ác quỷ, một ác quỷ thực thụ, chỉ biết đứng đó lẳng lặng quan sát mọi chuyện mà thôi...!!
_Nào!! Cuộc vui bắt đầu thôi..thời điểm ta ao ước từng năm qua đến bây giờ đã thành hiện thực!! Nào, chúng ta chơi vòng 1 thôi chứ Keita? ''Bà ta mỉm cười tàn ác, trên tay bà ta là một quả cầu thủy tinh trong suốt được bao bọc bởi những thiếc bạc bằng hình rồng thiêng sáng ngời"
_Cho ta gặp Kim Jungseok ''Giọng nói lạnh lẽo ngưng lại trước một không gian yên tĩnh tới đáng sợ của Mặt Trăng Máu. Gặp lại người xưa chắc có lẽ rằng ngài sẽ bất ngờ lắm nhỉ Kim?? Làn môi đỏ cong lên, nụ cười nhếch môi ve vãn quả cầu trong suốt"
---------------------------
_Chết tiệt! MẶT TRĂNG MÁU ''Jiwoong chợt chạy tới bên cửa sổ nhìn ra phía bên ngoài, ánh mắt xanh bỗng dưng đỏ rực lên một màu huyết sắc đục ngầu, răng nanh lộ ra, mỗi lần mặt trăng máu xuất hiện là xuất hiện những điềm báo xấu và thật tệ hại"
_Nó lại xuất hiện sao? ''Hanbin chợt nhìn ra phía cửa sổ, sắc đỏ bỗng dưng rực lên trong ánh mắt"
_Sao nó lại xuất hiện ở thời điểm này? ''Jeonghyeon nhìn ra phía cửa sổ, khoanh tay nói"
_ĐIỀM BÁO XẤU ''Ngài Kim chợt nói, xung quanh không khí này là những mùi hương quen thuộc, những gì ông có thể cảm nhận và cảm thấy được hết, một điều gì đó lại sắp xảy ra nữa rồi"
_KIM JUNGSEOK ''Một giọng nói thật sự quá lạnh lẽo và ngang tàn cất lên trong không gian yên tĩnh, một giọng nói như đánh thức ông quay người trở lại và bóng dáng đó, giọng nói đó??"
_MATTHEW!! ''Jiwoong chợt quay lại, ánh mắt xanh rực sáng nhíu mắt nhìn thân thể đó, đúng..đúng là Matthew nhưng đó....hoàn toàn Không Phải Matthew. Mùi hương này sao mà quen thuộc, quen thuộc quá...!! Không thể nào nhầm đi đâu được"
_Không phải Matthew, người này hoàn toàn không phải Matthew ''Hanbin tia ánh mắt sắc lạnh nói"
_Ánh mắt nhuốm màu quỷ dữ, nụ cười ngang tàn lạnh lẽo, hừ không phải quá rõ rồi sao?? ''Gyuvin chợt nhếch môi nói"
_Hoàng Hậu Seohee ''Kim Jungseok chợt vô cảm nói, ánh mắt xanh lạnh sáng rực lên trên gương mặt, những nét đẹp, nụ cười gió thoảng lướt qua, nhìn bóng hình đang đối diện ngay trước mặt ông, ánh mắt này, nụ cười này sao ta có thể nhầm được, ngay cả khi trong thân xác của người khác nhưng nàng vẫn không hề thay đổi một chút nào cả, nàng vẫn luôn thế...!! Một Thiên Thần Luôn Ngự Trị Trong Lòng Ta!! Nàng Còn Nhớ Hay Đã Quên Rồi!! Seohee Người Chồng Của Nàng!!"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro