Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 57🍑

_Quả cầu đó.....?? ''Bọn hắn nhìn nó thật chăm chú, những viên kim cương bên trong thật lấp lánh và sáng rực tỏa ra cả một không gian"

_Vẫn không hiểu sao? ''Ông quay lại hít một hơi thật dài rồi ngồi xuống chiếc ghế đối diện trước mặt bọn hắn"

Những ánh mắt trầm ưu lạnh lẽo nhìn vào ông như một dấu hỏi chấm lớn, cả không gian như ngưng lại, đợi một lời nói từ miệng ông

_Đã tới lúc rồi...

_Tới lúc???

_Ý cha là sao vậy? ''Hanbin nhíu mày nói"

_Đã tới lúc mấy cậu trai đó...PHẢI TRỞ VỀ THẾ GIỚI LOÀI NGƯỜI ''Từng câu nói, từng nhịp thở như làm ngạt thở đi cái không gian này, thời gian như ngừng trôi, bọn hắn như bị đánh thức, từng ánh mắt như hé lộ ra bao nhiêu thứ cảm giác không thể nào diễn tả được?? Bọn hắn không nghe nhầm chứ??"

_Trở về...trở về sao, ý cha là sao chứ??? ''Bộ ba Jeonghyeon, Junhyeon, Gyuvin cùng bật dậy"

Ông thở dài, hai tay đan xen nhau, chống cằm với ánh mắt xanh thật lạnh

_Ta đã chống lại luật lệ của vương quốc để có thể liều mình đưa mấy cậu trai đó đến đây với mục đích cũng chỉ vì muốn các con thay đổi và quan trọng là kìm hãm được sức mạnh của các con, quả cầu thủy tinh này nó chứa đựng những viên kim cương trong sáng và tinh khiết này, là những tình cảm, sự yêu thương, sự trân trọng các con đã học được ở loài người và quả nhiên mấy cậu trai đó đã thật sự không làm ta thất vọng, các con đã thật sự thay đổi, ta thật sự rất vui và điều này nó rất quan trọng với ta, đúng là chỉ có con người mới làm thay đổi được những loài máu lạnh như chúng ta, họ biết yêu thương, họ biết bộc lộ cảm xúc, họ hiểu biết và thông cảm cho người khác

_Trở về sao?? Điều đó nói ra thì quá dễ nhưng có thể làm được không?? ''Từng lời nói của bọn hắn là từng đấy cảm xúc và những khuôn mặt như đóng băng lại"

_Ta biết và ta rất hiểu các con đã yêu mấy cậu trai đó như thế nào, nhưng ta thật sự không thể để họ ở lại đây thêm một chút nào nữa

_Tại sao?? Tại sao lại không thể để họ ở lại đây, vì lý do gì chứ?? "Hanbin, Jiwoong đã bộc lộ rõ ràng ra những cảm xúc, từng giọng nói như đầy chua xót cay đắng, đôi môi chỉ nở được nụ cười gượng thầm"

_Ta đã sử dụng những gì trong tầm khả năng của mình để bí mật giúp mấy cậu trai đó ở lại đây và không một ai phát hiện ra được họ là con người, nhưng cái gì cũng phải có giới hạn của nó, Linh Thần của ta đã hết khả năng và nếu như mấy cậu trai đó còn ở lại đây các thượng thần tối cao sẽ không dễ dàng bỏ qua, chúng ta sẽ phải trả một cái giá rất đắt và quan trọng là mấy cậu trai đó sẽ phải CHẾT!!

Ông có biết rằng từng lời nói của ông như muôn vàn nỗi đau đâm thẳng vào những trái tim lạnh lẽo của họ, những ánh mắt chứa đầy sự đau thương chua xót?? Phải rời xa người con trai mình yêu đó là điều rất khó mà, tình yêu của bọn hắn đã trót trao cho họ, mấy cậu trai đó như là sinh mệnh của bọn hắn, như là linh hồn của bọn hắn, bọn hắn không thể thiếu họ, càng không thể không có họ bên cạnh!!

_Chẳng gì có thể thay đổi được nữa, thời gian đã quá hạn và ta không thể chần chừ được nữa, các con phải hiểu rằng nếu như các con được yên ổn thì mấy cậu trai đó cũng sẽ được yên bình và sống trở lại một cuộc sống bình thường, các con muốn nhìn thấy người con trai mình yêu thương phải chết sao, chết trong khi mình thật sự vô phương không thể chạy tới, cũng không thể bảo vệ họ ̣''Một nụ cười đầy cay đắng của ông, những ký ức đau thương của quá khứ lại trở về dằn vặt tâm trí của ông, ông không thể quên đi được những hình ảnh cuối cùng đó, luôn dằn vặt không một lúc nào có thể yên được"

Bọn hắn biết chứ, nhưng có phải thật sự là quá đau đớn không?? Quen thuộc từng hơi thở, từng nụ cười và từng giọng nói của bọn cậu sẽ biến mất trong cuộc đời bọn hắn sao, và ngày mai khi tỉnh dậy bọn hắn sẽ không còn được nhìn thấy những dáng hình, những ánh mắt, nụ cười thiên thần đó nữa sao, những thiên thần đó sẽ phải rời đi sao, rời đi xa khỏi bọn hắn sao?? Chua xót, đắng cay, giá như bọn hắn là những con người bình thường thì bọn hắn đã có thể chạy trốn cùng bọn cậu và ở bên bọn cậu mãi mãi nhưng sự thật vẫn là sự thật, rằng NGÀY MAI TẤT CẢ SẼ TRỞ VỀ NHƯ LÚC TRƯỚC, NHỮNG THIÊN THẦN ĐÓ SẼ RA ĐI, ĐI THẬT XA, MÃI MÃI........!!!


-------------------------------------


_Yujin mày có thấy Matthew ở đâu không? ''Zhang Hao hớt hải chạy tới cùng với Taerae"

_Tao không biết, tao cũng vừa tan học xong, nó không có trên lớp sao? ''Yujin chợt quay lại"

_Hả thế nó ở đâu được chứ, tao tìm nó muốn lòi con mắt rồi đây này mà vẫn không thấy đâu ''Zhang Hao chống eo thở từng chút một"

_Trên phòng thanh nhạc cũng không thấy bóng dáng của nó đâu cả ''Taerae nhíu mày tựa lưng vào tường"

_Zhang Haoooo mày thấy Matthew ở đâu không? ''Ricky ôm cặp chạy tới"

_Cái gì vậy trời, đến cả mày cũng không thấy nó sao? ''Yujin nói"

_Không thấy nó đâu hết ý, tìm hoài rồi vẫn không thấy ''Ricky thở dốc"

_Hay nó về biệt thự rồi, hình như lớp nó hôm nay tan sớm hơn thường ngày đấy ''Taerae chợt nói"

_Hay là thế nhở, nhưng mà nó đi bằng gì về chứ? ''Zhang Hao ngớ ngẩn hỏi"

_Hầy đi bộ chứ sao, mấy người kia cũng đi đâu hết rồi ý, không thấy đâu cả ''Yujin cốc đầu Zhang Hao"

_Thằng này cứ thích chơi cái trò mất tích chết tiệt của nó hoài à, đi về mà không thèm nói ai biết, về đến biệt thự chắc tao xử đẹp nó luôn quá ''Zhang Hao hậm hực đeo cặp"

_Giết nó luôn đi, tao cũng ủng hộ mày ''Cả lũ gật gù, cái tội đi mà không nói thì quả là Matthew, cậu chẳng bao giờ chừa được"

_Phen này nó chết chắc, đi thôi ''Zhang Hao vừa đi vừa bẻ tay nhưng sao cậu lại cảm thấy trong lòng lại có cảm giác lo lắng thế này?? Như vậy là sao chứ??"

Từng ngọn gió lạnh đua nhau thổi trên bầu trời, bầu trời chợt nổi lên một không khí rất ngột ngạt, mặt trăng như có biến động chuyển đổi, từng đám mây mang những lời nguyền lạnh lẽo đang dần dần kéo đến phía mặt trăng thanh thoát?? Chuyện gì lại sắp xảy ra thế này??

Tại dinh thự của dòng tộc Ha vang lên những tiếng bước chân của một bóng dáng, một chàng trai bế trên tay một người con trai, cậu trai đó vẫn ngủ thiếp đi trên tay anh, vẫn như không biết chuyện gì đang xảy ra, gương mặt lúc ngủ cũng thật đẹp như muốn mê hoặc hết những thứ xung quanh, chàng trai đó với đôi mắt xanh lạnh lẽo nhưng nó vẫn chứa đầy những u buồn như muốn gục ngã, như chan chứa những đau xót, nhưng đôi khi ánh mắt đó lại nhìn xuống người con trai trên tay thì ánh mắt đó lại thay đổi, thật yếu mềm, thật rung động!! Vì điều gì??

Cánh cửa phòng chợt mở ra, người đó bước vào, linh hồn xinh đẹp đang vươn mình ra nhìn lên bầu trời đang thay đổi, thời khắc đó đã tới!! Ngày hồi sinh lại HOÀNG HẬU CỦA VƯƠNG QUỐC NÀY

Anh vô thức đặt người con trai đó xuống ghế, bàn tay to khỏe chạm nhẹ lên gương mặt nhỏ nhắn, đôi mắt thật buồn, hàng lông mi rũ xuống

Người con trai này đã khiến anh yêu cậu rất nhiều, yêu đến mức chỉ muốn giữ cậu mãi mãi là của anh, chỉ muốn hôn cậu khi cậu cười, trọn kiếp được bên cạnh cậu

Khiến anh điên lên vì cậu, anh yêu cậu còn hơn cả sinh mệnh của anh, không có gì có thể quan trọng được bằng cậu

Nhưng sao anh lại cảm thấy đau xót thế này, tình cảm của anh cậu đã chối bỏ nó mất rồi nhưng sao anh vẫn yêu cậu như vậy

Bao nhiêu niềm đau là từng đấy tình yêu của anh dành cho cậu, anh không tốt hay anh không phải người cậu yêu hả Matthew??

Phải chi anh ước rằng anh là người tới trước, người bước chân đầu tiên vào cuộc sống của cậu, thì có lẽ cậu đã yêu anh rồi phải không??

Anh tự dằn vặt bản thân rằng tại sao anh lại không phải người tới trước?? Tại sao anh lại không phải là người cậu yêu?? Anh đã yêu cậu rất nhiều mà

Xin lỗi cậu vì đã đưa cậu tới đây mặc dù anh không hề muốn nhìn thấy ánh mắt xinh đẹp trong veo đó bị biến thành ánh mắt của ác quỷ

Nhưng anh lại không thể làm gì được cho người con trai anh yêu

Anh nhẹ nhàng bế cậu lên, đặt nhẹ nhàng một nụ hôn hòa lẫn với chua xót

_Giết em cũng chính là lúc ta giết chết đi chính bản thân mình ''Nhưng cậu vẫn ngủ thật yên, cậu có cảm nhận được không?? Rằng nụ hôn này là tình yêu của anh, rằng cậu là người con trai quan trọng nhất với anh, quan trọng hơn tất cả mọi thứ"

Linh hồn đó cố gắng không nhìn thấy, vẫn lén quay đi, tình yêu đúng thật là làm cho con người si mê một cách mù quáng, nó có thể giết chết đi những cảm xúc, những hạnh phúc để rồi cuối cùng đem lại những đau thương vô vàn, Keita ngươi quá si tình, ngươi quá yêu cậu trai đó, cũng giống như ta đã từng quá si mê người đàn ông đó, nhưng để rồi ta và ngươi lại không nhận được gì khác ngoài niềm đau!! Ta rất hiểu những cảm giác đó, những cảm giác vẫn chỉ là cảm giác, ta vẫn sẽ phải giành lấy thân xác đó để lại một lần nữa trở về, GẶP LẠI NHỮNG NGƯỜI ĐÃ TỪNG GÂY RA NHỮNG ĐAU THƯƠNG CHO TA!!! NGƯỜI TA YÊU THƯƠNG NHẤT THẾ GIAN NÀY!!! NGƯỜI CON TRAI ĐÓ CẬU TA SẼ PHẢI CHẾT.....!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro