Chap 50🍑
_Matthew...Matthew nó biến mất rồi ''Giọng nói của Zhang Hao vang lên trong không gian yên lặng, Jiwoong ngồi bật dậy, ánh mắt xanh thẳm mở to khẽ dao động"
_Matthew..cậu ấy làm sao? ''Thái độ vô cảm đã bay vụt mất thay vào đó là một khuôn mặt lo lắng, lo lắng tột cùng"
_Tôi không biết nữa, mọi khi nó dậy rất trễ và đi đâu nó cũng nói với tôi nhưng hôm nay nó đã bỏ đi mà không nói một lời nào với tôi, tôi..lo lắm, tôi phải làm sao bây giờ ''Zhang Hao vò đầu, ánh mắt thất thần nhìn xuống dưới"
_Tôi phải làm sao bây giờ, phải làm sao bây giờ ''Bây giờ trong Zhang Hao rất lo sợ, giọng nói cậu run run, ánh mắt như mất đi hồn"
_Zhang Hao bình tĩnh đi, mọi người sẽ tìm Matthew về cho em ''Hanbin ôm chặt lấy cậu"
_Jiwoong, xin anh tìm Matthew cho tôi với, tìm nó hộ tôi với, sợ rằng nó sẽ gặp nguy hiểm ''Zhang Hao đi tới bên Jiwoong"
_Nếu như không cứu nó, nó sẽ gặp nguy hiểm mất ''Ricky từ trên lầu chạy xuống với khuôn mặt lo lắng, hoảng sợ"
_Jiwoong!! Anh cũng đi cùng chứ, tìm Matthew ''Jeonghyeon chợt lên tiếng"
Jiwoong lúc này anh còn gì ngoài lo lắng với nỗi lo sợ, anh đang rất rối, cậu đã đi đâu vậy?? Sao lại không nói cho ai biết?? Ngay bây giờ anh sợ rằng cậu sẽ bỏ anh đi giống như Seobin, đã bỏ tất cả đi...!! Ánh mắt xanh vô cảm lại thơ thẩn ra như không thể suy nghĩ được bất cứ điều gì, hai bàn tay nắm chặt lại
Anh biết tìm cậu ở đâu bây giờ?? Cậu đã đi đâu?? Lo lắng tột cùng?? Là cảm giác lo lắng rằng người mình yêu sẽ rời xa mình, sợ rằng cậu ấy sẽ bước ra khỏi cuộc đời anh mãi mãi, anh phải đi tìm cậu, phải rồi, anh phải đi ngay bây giờ, anh phải tìm cậu, anh phải ôm lấy cậu, anh sẽ không cho phép ai cướp đi cậu, sẽ không cho phép ai được đưa cậu đi khi anh chưa cho phép!!! Matthew!! Em có biết ta lo lắng cho em như thế nào không?? Em đã đi đâu, làm gì và ở bên ai!!
Jiwoong cầm lấy chìa khóa xe khoác chiếc áo đồng phục, gương mặt anh bây giờ đã bộc lộ sự lo lắng của anh dành cho cậu!! Ngay bây giờ anh muốn tìm cậu
_Ngài không thể đi được ''Bá tước Dacurla từ đâu xuất hiện sau lưng anh, Jiwoong vô cảm quay lại đưa ánh mắt xanh lạnh lẽo nhìn ông"
_Đừng cản ta, ta phải đi tìm Matthew, đi tìm em ấy
_Ngài không thể đi được, những ánh nắng đó sẽ làm cơ thể ngài yếu dần, ngài là Đế Vương của Vương Quốc này, là người thống trị, ngài cần phải được bảo vệ thật nghiêm ngặt, ngài không được ra ngoài khi trời chuyển tà, nếu không nó sẽ gây hại rất lớn tới ngài, thậm chí là có thể giết chết đi ngài, đây là luật lệ cấm của vương quốc, người mang trong mình dòng máu hoàng gia, không ai được ra ngoài khi chuyển tà, cho dù có ra sao tôi vẫn không thể cho ngài đi được ''Bá tước cương quyết nói, bốn ánh mắt đối đầu với nhau, hai khuôn mặt vô cảm lạnh lùng"
-----------------------
Matthew nhìn ra ngoài cửa kính ô tô, chiếc xe đang di chuyển tới ngôi biệt thự gần lâu đài không cách nhau bao xa, tòa lâu đài này thật to, nó được bao bọc bởi những hàng cây như một thế giới thu nhỏ, chiếc xe dừng lại ở cổng biệt thự rồi từ từ tiến vào bên trong sân, càng đi vào trong càng cảm thấy nó thật rộng lớn, hai bên hàng cây là những vườn hoa hồng trải thật dài như những chiếc mê cung, những bông hoa to nở rộ rực lên, có vẻ như nó luôn được một bàn tay nào đó chăm sóc mỗi ngày, ngôi biệt thự này mang vẻ rất lạ lùng và huyền bí, một màu trắng tinh khiết bao bọc, cửa chính được thiết kế rất sang trọng
_Oa biệt thự của anh đây hả, đẹp thật ''Matthew nhìn xung quanh từ trong ra ngoài bao quát toàn biệt thự"
_Vào trong nhà đi, em sẽ còn thấy ngạc nhiên hơn nữa đấy ''Keita nháy mắt tinh nghịch rồi nhẹ nhàng mở cánh cửa ra, đúng như lời anh nói Matthew lại được một phen nữa, mắt chữ A mồm chữ O, trố mắt lên nhìn rõ hơn những gì bên trong, chính giữa là căn phòng khác với những bộ bàn ghế cao cấp, hai bên là những chiếc cửa sổ to được che lại bởi những tấm rèm cửa, nhìn về phía trái và phải là hai bên cầu thang rẽ sang, thể hiện sự sang trọng của đại sảnh nhà, lan can được nạm bằng những thanh cầm bạc, nhìn lên chính giữa vị trí của cầu thang là một hình ảnh người phụ nữ rất xinh đẹp, quá lộng lẫy, người đó như một viên kim cương bạc tỏa sáng, ánh mắt xanh nhạt hiền dịu, đôi môi đỏ rực như huyết sắc, mái tóc vàng xoăn nhẹ nhàng, dưới phần đuôi bên cạnh bức ảnh to là hai thanh kiếm bạc sáng rực và hai bên rẽ ra là những căn phòng"
_Người đó là mẹ anh sao? ''Matthew chắp tay ra sau, ngước mắt nhìn lên trên tấm ảnh to"
_Phải, đó là mẹ anh ''Keita mỉm cười"
_Bà ấy thật là đẹp, thật sang trọng và quý phái ''Cậu nhìn lên, bà ấy thật hiền hậu, chỉ cần nhìn nụ cười đó thôi, nụ cười dịu hiền của những người mẹ, chắc hẳn bà ấy rất yêu thương Keita"
_Anh đã từng hứa với bà ấy, nếu như một ngày nào đó anh dẫn người nào về đây đầu tiên thì người đó chính là người mà anh yêu thương, là người mà anh muốn cưới làm vợ, là người con dâu của mẹ anh ''Keita nhìn sang Matthew"
Matthew chợt nhìn lại
_Ha ha, anh không đùa chứ ''Matthew cười thật trẻ con, xem ra Keita thật biết đùa cậu, nhưng lần trước ở vũ hội anh đã nói với Jiwoong, nói rằng anh sẽ giành lại cậu, anh sẽ đưa cậu về Helamin, không phải thật chứ??"
_Anh đang rất nghiêm túc ''Keita chợt nghiêm nghị một cách lạ thường, rồi anh kéo tay Matthew tới phòng đàn của anh"
_Đi theo anh ''Matthew ngạc nhiên chạy theo, Keita kéo cậu đi đâu vậy??? Keita dừng lại ở cửa của một căn phòng, anh mở cửa kéo tay cậu bước vào, Matthew lại một lần nữa ngạc nhiên vì căn phòng này nó to và rộng quá, rộng đến mức phòng đàn của Junhyeon còn không thể nào to và đẹp như thế này, những bức tường đã được thay thế bằng những bức tường thủy tinh trong suốt có thể nhìn ra ngoài, nhìn ngắm hết những khung cảnh xung quanh, những chiếc rèm tím được cột thật gọn gàng, những ánh nắng len lỏi xen vào một bầu trời rực xanh thẳm tạo cho căn phòng thật yên tĩnh và ấm áp, phía bên tay trái là chiếc đàn piano to với những bản nhạc được xếp xung quanh nó, bên phải là những dòng nhạc và những bản nhạc mang các âm hưởng khác nhau"
_Đẹp..đẹp quá ''Cậu như bị căn phòng này mê hoặc một cách lạ thường"
Keita cười ấm áp rồi buông tay Matthew ra, anh đi tới bên cây đàn piano nhẹ nhàng mở nắp đàn lên, từng ngón tay dài thon gọn lướt nhẹ thật nhanh lên phím đàn
_Một bài hát mà anh luôn muốn dành tặng cho người mà anh yêu thương nhất - anh mong rằng khi người đó nghe xong, người đó sẽ hiểu hết được tình yêu của anh
🎶Ngày đầu tiên gặp nhau
Nụ cười em đã khiến
Trái tim anh xuyến xao
Hãy nhìn thật sâu vào đôi mắt, để biết anh đang nghĩ gì
Em ơi, mùa đông đến rồi đấy!!!
Lạnh không em, cậu bé
Vòng tay anh luôn đợi
Một ngày nào đó ôm chặt lấy em
Chở che và chăm sóc cho em suốt cả cuộc đời
Này cậu bé, mình yêu nhau nhé!!
Anh viết lên bản tình ca dành cho em thôi
Yêu lắm những khi nhìn thấy em hé môi cười
Em! Có biết rằng trái tim của anh giờ đây trót mang một hình bóng
Làm ngay cả trong mơ anh vẫn thao thức và đợi mong
Người đó chính là em, tương tư vẫn từng đêm
Yêu và yêu, mong được một ngày nào đó chung bước bên nhau thật êm đềm
Anh sẽ đứng nơi đây, dang rộng đôi bàn tay
Em hãy nghe và trả lời anh sau bài hát này
Nhé🎶
Gương mặt, giọng hát của Keita, tất cả đều rất tuyệt vời, ánh mắt xanh nhạt tràn đầy cảm xúc bên trong nó, gương mặt được ánh nắng chiếu nhẹ vào lộ ra từng nét tuấn tú, tất cả rất hoàn hảo, tiếng đàn của anh lúc thì cao vút lúc thì trầm nhẹ âm, một bài hát dành cho người con trai đang đứng phía sau anh là người đầu tiên khiến anh rung động, khiến anh bị mê hoặc từ ngay cái nhìn đầu tiên, Chính Là Cậu - Matthew
Từng giọng hát, từng tiếng nhạc nó như hòa vào nhau, những cảm xúc lẫn lộn hòa vào từng dòng nhạc vang lên trong không gian yên ắng, Matthew sững lại, đây là lời tỏ tình của anh sao? Lời yêu của Keita dành cho cậu sao?? Em Làm Người Yêu Anh Nhé, đây là lời tỏ tình sao?? Từng câu hát như gửi gắm hết tất cả tình cảm của anh vào trong đó, anh muốn dành tất cả cho cậu, ở bên cậu, chăm sóc cậu, vì anh yêu cậu, Cậu Trai Loài Người...!! Người đầu tiên làm anh rung động, khiến vị Đế Vương - Máu Lạnh như anh phải Rung Động...!! Anh thật sự rất yêu cậu.... Cậu có biết không???
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro