Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 38💌

Chết tiệt, linh hồn cậu ta nó đã trở lại, ta không thể kiểm soát được nữa, chết tiệt có phải đây là vì tình yêu của cậu ta dành cho Jeonghyeon không..ta...ta không thể, không thể ra được...chết tiệt...

Linh hồn của bà ta đã được đẩy ra khỏi người Ricky, cậu ngất đi trong vô thức, không thể nhớ được điều gì mà chìm say trong giấc ngủ miên man, Jeonghyeon chạy tới đỡ lấy Ricky, ôm lấy thân thể nhỏ nhắn thật chặt, ánh mắt nhíu lại cọ vào mái tóc nâu của cậu, anh cứ sợ rằng anh đã mất cậu rồi, lần này anh sẽ ôm thật chặt, ôm thật chặt để cậu không thể nào rời đi được nữa

Còn Seobin thì sao, chứng kiến tất cả mọi thứ trước mắt, dường như cậu không muốn tin một chút nào, người con trai cậu yêu giờ đã yêu người khác, tim cậu đau thắt lại, lời hứa của ngài ngài đã không thực hiện được, có phải từ ngày em đi ngài đã chết rồi không, đâu còn là Jeonghyeon của ngày xưa, ngài đã hứa yêu em, bên em chăm sóc em suốt quãng đời còn lại, lời ngài đã hứa chợt bay theo 1 cơn gió, nước mắt em lại vô thức rơi xuống, ngài đã thay đổi rồi không còn là..Jeonghyeon của riêng em nữa, bây giờ ngài đã là của cậu trai đó mất rồi, làm sao em có thể cứ giữ 1 cơn gió khi nó cứ muốn bay đuổi theo khắp phương trời, một cơn gió đã thổi ngang qua đời em, cơn gió đó thật đẹp..nhưng giờ thì hết rồi, tim em đau..liệu ngài có biết..em khóc liệu ngài có quan tâm???

Linh hồn bà ta hiện rõ lên, một người phụ nữ với mái tóc màu đỏ rực như huyết sắc, ánh mắt xám lạnh lẽo, hàng mi cong 1 cách hoàn mỹ, bà ta nhìn xuống phía Jeonghyeon đang ôm lấy Ricky cười nhạt

_Cho dù đã là linh hồn đi nữa ta sẽ đưa con đi theo ta Jeonghyeon!!!

Jeonghyeon không trả lời, hai đôi mắt xám nhìn thẳng vào nhau, họ giống nhau từng nét từ gương mặt, mái tóc, đôi mắt lạnh lẽo xám đục, như sinh đôi vậy, nét đẹp này của anh, anh phủ nhận nó là của người đàn bà này, bà ta là mẹ anh, điều đó sẽ không bao giờ thay đổi

_Bà làm vậy, bà có vui không? ''Jeonghyeon cắn chặt răng nói"

Bà ta không trả lời, ánh mắt vẫn lạnh lẽo nhìn xuống

_Còn tôi, tôi không phủ nhận việc bà đã làm với tôi hai năm trước và ngay bây giờ, tại sao bà cứ phải sống như vậy, hay là vì bà đã thay đổi khi không nhận được tình yêu của cha?

_Con thì biết cái gì, im đi JEONGHYEON ''Bà ta hét lên"

_Ngày bà sinh tôi ra tôi vẫn cảm nhận được tình yêu thương của bà, sự chăm sóc của bà cho tôi từng chút, giọng hát của bà tôi vẫn nhớ, nó nhẹ nhàng. Me hoặc bài Mother's Love là bà viết cho tôi, từng giọng hát nó cất lên 1 niềm hạnh phúc, sự yêu thương bà dành cho tôi, lúc đó bà là một thiên thần ánh sáng, là người bảo vệ tôi khỏi bóng tối đáng sợ nhưng rồi thời gian cứ trôi, bà đã phạm phải nhiều tội lỗi khiến cha ngày càng căm hận bà, bà đã nhốt và cũng như giết chết đi người mẹ của Gyuvin và Junhyeon - một Hoàng Phi hiền hậu và đức hạnh, điều đó đã khiến tôi không thể nào tha thứ cho bà, sức chịu đựng của tôi cũng đã có giới hạn, càng ngày nỗi hận đó càng tăng dần đến khi tôi 17, tôi đã đủ sức để giết chết bà - một thiên thần đã rơi xuống địa ngục đầy tội lỗi, bà đã là Hell Angel mất rồi..sẽ không bao giờ thay đổi được

Bà ta ngưng lại, giọt nước mắt chảy xuống khuôn mặt lạnh lùng tưởng chừng như chưa bao giờ có 1 giọt nước mắt

_Hãy tới nơi bà thuộc về, nơi đó bà sẽ được tha thứ hết tội lỗi và..cũng sẽ lại là 1 THIÊN THẦN một lần nữa ''Nói đến đây giọng Jeonghyeon nghẹn lại như 1 vật gì đó chắn ngang ở cổ"

_Mẹ hãy yên nghỉ đi, hãy để linh hồn mẫu hậu được thanh thản cùng tỏa sáng như những vì sao lấp lánh trên bầu trời nhé, ngôi sao đẹp nhất với con ''Lời nói này anh chưa bao giờ dám nghĩ tới huống chi là nói nhưng những kỷ niệm ngày bé, những tình yêu thương của bà dành cho anh, anh không thể nào quên được, nó ấm áp lắm...đầy sự giản đơn của 1 người mẹ"

_Ta đã chờ câu nói này từ rất lâu rồi Jeonghyeon à ''Bà ta cười dịu lại, nụ cười đó không còn độc ác cũng không còn đầy sự nham hiểm nữa"

_Chờ sao??

_Ta đã phạm phải quá nhiều sai lầm trong quá khứ và cũng như bây giờ, ta cũng chờ có ngày con sẽ gọi ta là mẹ như ngày bé con đã từng gọi, ta sẽ rửa sạch tội ác này và cũng sẽ trở về nơi mà ta thuộc về, nơi này đã không còn chỗ dành cho ta nữa rồi, tình yêu của cha con là thứ ta chưa bao giờ dám mong cũng chẳng thể nào hy vọng tình yêu của ông ấy sẽ dành cho một người độc ác như ta. Nếu như có kiếp sau, ta vẫn mong được gặp lại ông ấy vì ta đã quá yêu ông ấy rồi ''Bà ta nhìn ngước lên, ánh mắt u buồn, miệng nở nụ cười như giải tỏa được hết tâm trạng"

_Thương phi, tôi sẽ đi cùng người ''Giọng nói của Seobin vang lên đến gần linh hồn của bà ta, bỏ cái xác không hồn đó trở về là cậu, linh hồn này mới thực sự là cậu, Seobin"

_Seobin, em định đi đâu? ''Anh thẫn thờ nói, trên tay vẫn đang ôm Ricky"

_Nơi này đã không còn dành cho em nữa rồi và thứ quan trọng là tình yêu của ngài cũng không dành cho em nữa rồi ''Seobin cười gượng giấu đi nỗi đau"

_Ta..xin lỗi..em cứ oán hận ta, cứ trách móc ta, ta là 1 thằng đáng chết..một thằng tồi, một thằng không biết giữ lời hứa ''Jeonghyeon cười đắng thật chua xót"

_Không, em không hận ngài cũng không nên oán hận ngài, em đã phạm phải sai lầm của thượng giới không được trở về nữa, 2 năm trước thật sự cảm ơn ngài vì đã ở bên em, cho em niềm vui và hạnh phúc để em biết rằng mình không cô độc trong thế giới này và được nhìn thấy ngài cười, thấy ngài hạnh phúc đó cũng là điều em thật sự muốn và ngay bây giờ cũng vậy, ngài đã lừa dối chính bản thân ép buộc mình phải bên em vì ngài còn nợ em, ngài không muốn em tổn thương chỉ vì sự ích kỷ của ngài, ngài cũng đã vì em mà cố gắng làm mọi việc vậy là em thỏa mãn rồi, không còn gì để luyến tiếc nơi này nữa, hãy dành tình yêu của ngài cho cậu trai đó nhé, cậu ấy đã rất yêu ngài cũng như em vậy, nếu như ngài cảm thấy có lỗi thì hãy hết mực yêu thương người con trai này nhé rồi ngài sẽ cảm thấy thanh thản hơn. Jiwoong em đã biết tình yêu của ngài dành cho em, Matthew cậu ấy đã nói hết mọi chuyện với em rồi, tình yêu này của hai ngài em xin được mang đi và giữ riêng nó là của mình, để biết rằng em không cô độc và bên cạnh em vẫn có mọi người, quãng thời gian đó em sẽ không quên. Tạm biệt nhé 5 người con trai đã thay đổi cuộc đời em..!! Vĩnh biệt....nếu có kiếp sau chúng ta nhất định sẽ gặp lại....đến lúc đó xin mọi người đừng quên SEOBIN này!!.....

Nói xong cậu và Hyekyung tan thành những giọt sáng lấp lánh gió cuốn trôi về phía bầu trời sâu thẳm, Jiwoong ngước mắt lên bầu trời đầy những vì sao sáng lấp lánh

_Seobin..tạm biệt em, tình yêu đầu đời của ta ''Jeonghyeon mỉm cười cảm ơn em Seobin và cũng cảm ơn tình yêu của em đã dành cho ta...ta sẽ không bao giờ..quên em!!"

_Chuyện gì đã xảy ra với tôi vậy..đây là đâu? ''Ricky nhíu mày tỉnh dậy, cậu đang ở đâu đây, trước mặt cậu là Jeonghyeon, cậu đứng dậy"

_Em hư thật, cuối cùng cũng đã trở về rồi sao, em có biết là ta lo lắng cho em như thế nào không, ta sợ rằng sẽ không được nhìn thấy ánh mắt của em, nụ cười của em nữa ''Ánh mắt Jeonghyeon sao mà buồn quá, nhưng lại rất lo lắng"

_Tôi.... ''Cậu ngập ngừng nói, đôi mắt nâu trong veo se lại"

_Đừng xa khỏi ta nữa, Ricky em có thể đi bất cứ đâu hay làm gì, miễn là đừng đi quá xa khỏi tầm mắt của ta...em là sinh mệnh của Kim Jeonghyeon này em hiểu không ''Giọng nói Jeonghyeon chợt buồn, cảm xúc lẫn lộn hòa vào nhau"

Ricky vô thức chảy nước mắt, trong lúc mân mê cậu nghe thấy anh gọi tên cậu, nói yêu cậu, cần cậu, lúc đó cậu tự hỏi rằng đó có phải là sự thật không hay chỉ là 1 giấc mơ thôi..cậu không dám tin vào mắt mình nữa....

Jeonghyeon kéo tay ôm chặt lấy Ricky, ánh mắt buồn in sâu đậm, có lẽ anh vẫn chưa cảm thấy tội lỗi của mình được xóa nhòa đi, nhưng bây giờ đã có cậu bên anh, chăm sóc anh, anh chỉ cần tình yêu như vậy, tình yêu bé nhỏ của ta... Ricky nhắm lại dòng nước mắt chảy xuống thật ngọt ngào, đây là giọt nước mắt của 1 tình yêu hạnh phúc....!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro