Chap 34💌
Chiếc xe đỗ lại trước cổng 1 căn biệt thự hoang tàn và lạnh lẽo, nó nằm ở ngoại thành vương quốc, ngôi biệt thự này đã được bỏ trống 6-7 năm, chưa từng một ai đến ở và cũng chính ở nơi này Seobin đã được Hyekyung cứu sống. Cậu mở cửa căn biệt thự, lạnh lùng bước vào, theo sau là Ricky vô thức đi theo, càng vào bên trong càng làm cho người ta cảm thấy sợ hãi vì nó quá lạnh lẽo và u ám, Seobin mở cửa một căn phòng khóa nằm sâu bên trong căn biệt thự, bước sâu vào trong cùng với Ricky, đối diện trước mặt hai người là 1 người đàn bà đang ngồi trên chiếc ghế đỏ, ánh mắt xám đục thỏa mãn nhìn Seobin - Thương phi Hyekyung
_Cậu tới rồi sao Seobin? ''Bà ta nở nụ cười thỏa mãn, trên tay lắc lư ly rượu máu"
_Vâng, tôi đã tới rồi ''Seobin cúi đầu cung kính chào bà ta"
_Cậu đã hoàn thành nhiệm vụ, ta có lời khen giành cho cậu ''Bà ta chống tay lên chiếc cằm, đôi môi đỏ như mân man ly rượu đỏ"
_Cảm ơn lời khen của người ''Cậu ta mỉm cười"
_Cậu trai đó quả thật rất xinh đẹp và thuần khiết ''Bà ta nhìn sang Ricky"
_Đôi mắt nâu trong veo, mái tóc đẹp như của Nữ Vương Serena, đôi môi nhỏ như cánh hoa anh đào, khuôn mặt trong trắng thuần khiết ''Cậu trai này đã khiến con trai bà yêu thêm 1 lần nữa, phá tan trái tim băng lạnh của Jeonghyeon, quả thật không phải là một cậu trai tầm thường, ta đánh giá cao sự dũng cảm của cậu, cậu trai loài người!!"
Nói xong bà ta đứng dậy giơ tay ra về phía Ricky
_Nào! Ricky hãy đến đây với ta ''Lời nói đó như một ma lực thôi miên kéo Ricky ngoan ngoãn đến gần lại bà ta nắm lấy bàn tay đó, linh hồn của bà ta đã xâm nhập vào thể xác của Ricky, chiếm đoạt nó 1 cách dễ dàng, linh hồn cậu bé này rất yếu đuối, cậu như không hề muốn chống lại ta, mệt mỏi và đau đớn là cảm xúc của cậu sao?? Bà ta cứ thế mà ôm lấy linh hồn của Ricky chiếm đoạt nó 1 cách trọn vẹn"
_Thương phi, có phải là người không? ''Seobin cố gắng khẽ gọi"
Ricky, à không đó là bà ta - THƯƠNG PHI HYEKYUNG, bà ta đã chiếm trọn được thể xác của cậu, ánh mắt tinh khiết đã chuyển sang sắc lạnh thâm hiểm, làn môi như cong lên nụ cười xảo trá
_Cậu bé này nó như không muốn có suy nghĩ chống lại ta, thật ngoan ngoãn
_Ý người là sao? ''Seobin nhíu mày khó hiểu"
_Không lâu nữa khi chủ nhân của thân xác này cậu ta không thể ý thức được bản thân mình nữa thì linh hồn của cậu ta sẽ biến mất, thay vào đó ta sẽ chiếm trọn cơ thể này để thực hiện kế hoạch trả thù và gặp lại đứa con trai yêu quý của mình ''Bà ta bước lên trên ghế, nụ cười lạnh lẽo vang khắp cả căn biệt thự"
_Nào! Bây giờ trò chơi của chúng ta mới bắt đầu, hãy cùng thưởng thức nó thôi!!
Seobin tựa lưng vào cửa, hai tay ôm chặt lấy khuỷu tay, nở nụ cười thỏa mãn, chỉ cần cậu ta biến mất thì Jeonghyeon sẽ là của cậu mãi mãi!!
_Ricky, Ricky đâu Matthew!!??? ''Zhang Hao làm rơi đĩa thịt, hớt hải chạy tới chỗ Matthew"
_Tao..tao không biết, tao đã cố tìm khắp căn biệt thự nhưng không hề thấy dấu vết của nó "Matthew hoảng loạn nói, ngay bây giờ cậu không thể bình tĩnh lại được, vì cậu đang rất lo sợ Ricky sẽ xảy ra chuyện gì, nếu như Ricky xảy ra chuyện gì thì cậu sẽ phải làm sao, với cậu Ricky là người bạn quan trọng nhất"
_Matthew.....Ricky..Ricky cậu ấy đâu!!!?? ''Jeonghyeon run run đi tới lay mạnh cánh tay Matthew, anh sợ hãi, lẽ ra anh không nên bỏ mặc cậu 1 mình trong căn phòng đó, nếu như anh ở lại thì cậu đã không biến mất"
_Tôi không biết... ''Matthew lắc đầu nói, trong lòng đang nóng ran lên"
_Ngoài căn biệt thự này ra Ricky nó có thể đi đâu được chứ??? ''Taerae lo lắng nói"
_Cậu đã tìm kỹ chưa? ''Hanbin nói"
_Tôi đã tìm rất kỹ nhưng tôi vẫn không thấy nó đâu cả ''Matthew run run nói"
_Bây giờ chúng ta thử ra ngoài xem sao, chứ ở đây nói những điều vớ vẩn thì có tìm được ra Ricky không ''Jiwoong đứng dậy khoác áo, tay anh cầm sẵn chiếc chìa khóa xe thì Jeonghyeon đi tới lấy chiếc chìa khóa"
_Tôi muốn đi tìm cậu ấy một mình, có thể tôi lại biết được chỗ cậu ấy hay tới, còn mọi người hãy đi xe chung nhé, nếu có tin gì hãy báo cho tôi ''Nói xong Jeonghyeon chạy thật nhanh ra ga xe để lấy xe, ngay bây giờ anh muốn đi tìm cậu, tìm cậu ngay lập tức, tại sao vậy Ricky, em cứ làm tôi phải lo lắng, làm tôi phải phát điên lên vì em, em đang ở đâu, đừng trốn tránh tôi nữa tôi sẽ chết mất, Ricky em đang ở đâu!!! Có biết tôi lo lắng lắm không"
Tất cả mọi người lên xe cùng nhau ra thành phố tìm Ricky, hỏi thăm tất cả mọi người về Ricky nhưng chỉ toàn nhận lại những cái lắc đầu nhạt nhẽo, bây giờ cơ hội để tìm kiếm Ricky chỉ còn lại con số 0%, ai cũng thất vọng, mệt mỏi, trong lòng đang lo lắng đứng ngồi không yên
Jeonghyeon phi xe thật nhanh tới học viện, vì anh biết Ricky cậu rất hay tới nơi này để làm bánh, đọc sách, hy vọng nhỏ nhoi đang rực sáng bên trong lòng anh nhưng tìm khắp các gian bếp và phòng thư viện đều không có 1 ai cả, sân trường vắng tanh không một bóng người. Anh vội vã chạy xe khắp thành phố, khắp nơi mà cậu đến nhưng vẫn không thể tìm thấy được cậu, anh mệt mỏi ngồi trong xe, Ricky à tôi xin em, hãy xuất hiện đi đừng lẩn tránh tôi nữa, tôi phát điên lên mất, tôi sẽ chết mất em có hiểu không, em muốn chửi tôi hay đánh tôi thậm chí em bảo tôi chết đi hay khốn nạn cũng không sao, tôi chỉ cần em bình an trở về, chỉ cần nhìn thấy em tôi có thể làm bất cứ chuyện gì tôi có thể làm tất cả, Ricky à tôi mệt mỏi thật rồi... Hãy trở về với tôi đi, tôi nhớ em!!
Trời nổi giông, những tia sét và sấm mạnh đến nỗi như muốn xé tan cả bầu trời đen nghịt, gió nổi lên như cuốn trôi hết đi mọi vật bên ngoài, những hạt mưa bắt đầu rơi xuống càng ngày càng nặng dần. Bọn cậu ngồi trong phòng khách, tay run run đứng ngồi không yên vì quá lo lắng, những hạt mưa càng làm cho không khí trở nên căng thẳng ngột ngạt đến khó chịu, không ai nói với ai một lời nào
Cánh cửa mở ra, Jeonghyeon bước vào trong trạng thái ướt hết quần áo, mái tóc ướt rũ xuống khuôn mặt lạnh, che đi đôi mắt xám lạnh, người anh như không còn sức lực mà mệt mỏi gục xuống chiếc ghế dài
_Jeonghyeon à anh có tìm thấy Ricky không, có tìm thấy nó không???? ''Matthew đi tới chỗ anh, lòng ngập tràn lo lắng nhưng chỉ nhận thấy được cái lắc đầu vô thức của Jeonghyeon, anh đã rất cố gắng nhưng vẫn không tìm được Ricky. Vào ngày này 2 năm trước trời cũng mưa to, ngày đó anh đã mất đi Seobin, định mệnh sao nó vẫn cứ muốn trêu đùa anh, đã cướp đi tình yêu đầu tiên của anh và bây giờ lại nhẫn tâm muốn cướp đi người con trai anh yêu nữa sao!! Nước mắt hay nước mưa chảy dài xuống khuôn mặt anh tú đó nhưng khuôn mặt anh vẫn không bộc lộ cảm xúc, thứ đau duy nhất là trái tim, lần thứ 2 anh khóc vì 1 người con trai và cũng là lần thứ 2 anh đã yêu một người nhiều như thế nào??? Xin định mệnh đừng cướp cậu đi khỏi anh...."
Một bóng hình thân thuộc hiện lên trên quả cầu thủy tinh, ánh mắt màu nâu sắc lạnh, đôi môi cong của nụ cười nửa miệng!! Người này là ai!! Ricky, Shen Ricky
Tất cả bọn cậu như không tin vào mắt mình, trước mặt bọn cậu là Ricky, đúng là cậu rồi
_Ricky à, đó có phải là mày không?? ''Matthew nhìn thẳng vào quả cầu, nhưng người trong quả cầu không hề đáp trả lại chỉ nở 1 nụ cười bí ẩn"
_Không phải, đó không phải Ricky mà là 1 người khác ''Zhang Hao nhíu mày nhìn thẳng vào ánh mắt người ở bên trong quả cầu, ánh mắt này quá lạnh lẽo và tàn nhẫn"
_Hyekyung ''Jiwoong trầm giọng nói, ánh mắt khẽ hướng về quả cầu"
_Oh Jiwoong của chúng ta, đại hoàng tử đã lâu rồi không gặp con, con thật đẹp và cuốn hút, cũng thật lạnh lùng y như Seohee, và ánh mắt tuyệt đẹp đó rất giống cha con - Kim Jungseok ''Bà ta nhìn Jiwoong với nụ cười tàn nhẫn"
_Ric..ky ''Jeonghyeon lết bước chân tê dại về phía quả cầu, ánh mắt xám lạnh lẽo nhìn quả cầu với những tia hy vọng, nhưng không ánh mắt này không phải là Ricky"
_Con trai của ta, con đã trở nên tàn tạ như thế này từ khi nào vậy? ''Giọng nói cất lên với nhiều khinh rẻ, cũng đủ để mọi người nhìn rõ được bản chất"
_Tại sao bà...''Jeonghyeon tối sầm mặt nói hai tay nắm chặt"
_Ý của con là cậu bé này sao? ''Bà ta cười nửa miệng"
_Tại sao bà lại bắt cậu ấy đi và tại sao bà lại ở bên trong cơ thể của cậu ấy!!!!! ''Anh gào lên như điên dại, người đàn bà độc ác này lại quay trở về nữa rồi, anh sẽ không bao giờ yên với bà ta"
_Hình như hình ảnh này chúng ta đã được chứng kiến 2 năm trước rồi phải không Jeonghyeon, và quan trọng bây giờ ta cũng đang có trong tay người con trai mang tên SEOBIN của con ''Khóe miệng đỏ chợt hiện lên nụ cười"
_Seobin sao?? Tại sao bà lại bắt cậu ấy đi, cậu ấy có liên quan gì trong chuyện này??? ''Ánh mắt Jeonghyeon tràn ngập sự căm hận và tức giận"
_Cậu ta cũng là 1 phần trong trò chơi này, hai cậu trai mà con yêu và TA MUỐN XEM CON SẼ CHỌN AI, VÀ AI LÀ NGƯỜI QUAN TRỌNG VỚI CON, LÀ HIỆN TẠI HAY LÀ QUÁ KHỨ, trò chơi này chỉ mới bắt đầu thôi, còn rất nhiều phần thú vị nữa ta sẽ chờ bọn con ở ngôi biệt thự hoang ở ngoại thành vương quốc, hãy đến đó sớm nhất có thể đi, CON TRAI TA ''Nói xong bà ta biến mất với ánh mắt lạnh lẽo và nụ cười quỷ quyệt"
_Khốn kiếp, tôi sẽ không để bà làm hại ai nữa đâu ''Anh đấm thật mạnh vào tường, ánh mắt đỏ ngầu bộc lộ rõ nỗi đau của mình, 2 năm trước chính bà ta đã cướp mất đi sinh mạng người con trai anh yêu và bây giờ bà ta muốn quá khứ lặp lại lần nữa sao!! Bà ta thật tàn nhẫn và độc ác và thâm hiểm, anh cũng rất hận vì anh là con trai của 1 người phụ nữ độc địa đến như vậy!! Bà ta sẽ lại làm gì đây!! Anh quá hiểu rõ bản chất của bà ta!!!"
LÀ RICKY HAY SEOBIN
LÀ HIỆN TẠI HAY QUÁ KHỨ
ANH CHỈ ĐƯỢC PHÉP CHỌN 1 NGƯỜI CON TRAI, NẾU ANH CHỌN NGƯỜI NÀY THÌ NGƯỜI KIA SẼ PHẢI TRẢ 1 CÁI GIÁ RẤT ĐẮT, ĐÓ CHÍNH LÀ CHẾT!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro