Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

thế giới 1-16

Kiều Á Nam, năm nay mới 28 tuổi đã có thể đứng trên bị trí bộ trưởng bộ Nghiên cứu của tập đoàn Hải Minh, trong khi đó bình quân tuổi của bộ lại là 46 tuổi. Như vậy cũng chứng minh rằng nàng có thiên phú rất cao trong ngành nghiên cứu khoa học.

Như vậy, thực lực của nàng hẳn chỉ đứng sau Triệu tiến sĩ, cũng áp đảo phần lớn các nhà khoa học phía trên, cho nên người của bộ Nghiên cứu đối với nàng coi như là tương đối nể phục.

Giờ phút này, mọi người đang dùng ánh mắt chờ mong nhìn chăm chú vào Kiều Á Nam.

Tuyên Minh cũng giương mắt nhìn, khóe miệng lại cong lên, cười khẩy. Hắn muốn biết Kiều Á Nam sẽ thoát khỏi cái tình huống này như thế nào.

"Hệ thống, ngươi có thể giải cái đề này không? Mau đem đáp án nói cho ta!" Kiều Á Nam nôn nóng thúc giục trong lòng.

248 nghẹn khuất cực kỳ: "Ký chủ à, ta đã nói rồi, ta không thể đem đáp án nói cho ngươi. Chính ngươi phải tự nghĩ cách giải quyết." Để nói lời này, nó đã phải xem qua tất cả đống nháp giấy trước mặt đám nhà khoa học có ở đây. Nhưng mà một là giấy trắng, hai là mới chỉ viết có mấy chữ linh tinh, về cơ bản thì chẳng có tí ý nghĩa tham khảo gì.

"Đến cái tiêu đề ta cũng xem không hiểu, ngươi nói ta phải giải quyết như thế nào?" Kiều Á Nam hét lên.

"Thế thì đây là vấn đề của ngươi chứ ơ? Nếu ngươi có thể sử dụng năm năm thời gian này cố gắng học tập thật tốt thông tin kỹ thuật, ngươi cũng không chết ngắc trong cái loại trường hợp như thế này." 248 trong lòng cũng tích tụ không ít bất mãn. Nói xem, gặp được cái loại ký chủ chỉ thích ăn cơm mềm hệ thống mà không hề chịu cố gắng này, nó phải xui xẻo đến cỡ nào chứ!

"Chúng ta hiện tại ai cũng đừng trách ai, chúng ta cứ vượt được qua cái tình cảnh này trước đã, được không? Mau đem đáp án nói cho ta đi!" Kiều Á Nam gấp đến độ phải đem đôi tay run rẩy của cô giấu dưới mặt bàn.

"Ta không thể nói cho ngươi đáp án, ta đã nói rất nhiều lần rồi. Chủ Thần không cho phép đám hệ thống chúng ta đem thông tin khoa học kỹ thuật vượt qua thời đại này tiết lộ ra. Đống thành quả khoa học trước kia ta cung cấp cho ngươi đều là thành quả hoàn thành của người khác, không hề trái với quy tắc, nhưng cái yêu cầu này của ngươi thì khác! Cái đề khó giải này vẫn là dấu chấm hỏi rất lớn, tức là chưa có ai giải ra, ngươi có hiểu không? Nếu ta đem đáp án nói cho ngươi, chẳng khác nào đem khoa học kỹ thuật vượt qua thế giới này đến, ta sẽ phải chịu sự trừng phạt nghiêm khắc nhất của chủ thần! Đến lúc đó không chỉ có ta xong đời đâu Kiều Á Nam, cả ngươi cũng trói định xuống hoàng tuyền cùng ta!"

248 không thể không cảnh cáo cô một cách nghiêm khắc nhất có thể.

"Vậy ta hiện tại phải làm sao bây giờ? Ta thân danh là Kiều bộ trưởng, nhưng mà ta không có cái khả năng để giải cái đề này!" Thanh âm của Kiều Á Nam bén nhọn đến mức làm người đau đầu.

Mà ở trong khoảng thời gian nàng ngồi bất động để cãi nhau với hệ thống, ánh mắt của mọi người nhìn tới nàng đã bắt đầu thay đổi.

"Tự ngươi nghĩ cách đi!" Nói xong, 248 triệt để im lặng, vô luận Kiều Á Nam gọi, hay là uy hiếp, hay là cầu xin như thế nào, tất cả đều bị nó thờ ơ mặc kệ.

Thật như một vở hài kịch, một tổ hai người vô sỉ như nhau, ngu ngốc như nhau, thế nhưng tham vọng lại lớn đến không tưởng, để rồi cùng nhau ngã xuống vực sâu vạn trượng. Tuyên Minh thiếu chút nữa bật cười, chỉ có thể nắm bàn tay lại thành nắm đấm, dùng nó che miệng để làm ra vẻ nghiêm túc.

Chỗ Trang Lý, hiển nhiên đã mất kiên nhẫn với cô, lại lần nữa ra lệnh: "Vị nữ tiến sĩ, mời ngươi tới làm đề này."

"Tiểu Kiều, còn ngây ngốc gì thế? Trang lão sư đang kêu ngươi đấy." Một người kỹ sư ngồi gần Kiều Á Nam đã bắt đầu không yên, cầm cái bút bi chọc chọc cánh tay nàng.

Kiều Á Nam sắc mặt đen lại nhìn về phía Trang Lý, cười lạnh nói: "Luôn nhằm vị nữ sĩ này vị nữ sĩ nọ mà kêu, chẳng lẽ ta không có tên sao? Trước khi ngươi có thể làm một nhà nghiên cứu khoa học tốt, ta hy vọng ngươi có thể học làm người, ít nhất thì ngươi cũng phải biết cái gì gọi là lễ phép."

Đã quen thói sinh hoạt xa hoa và hưởng thụ sự chú ý, Kiều Á Nam suýt chút nữa đã quên mất nàng lúc ban đầu cũng chỉ là một người phục vụ nhỏ bán rượu vang các kiểu trong mấy cái hộp đêm mà thôi. Nàng có thể không hiểu cái gì gọi là công nghệ cao, thế nhưng nàng rất biết nên càn quấy như thế nào.

Trang Lý kêu nàng giải cái đề khó này, nàng sẽ chọn cách phá đám hắn, làm đám nhà khoa học ở đây cho rằng nàng chỉ không thích tên này, mà không phải là không làm được.

Quả nhiên, những đổng sự có mỗi quan hệ tốt với nàng bắt lộ ra một bộ mặt: "À, ta hiểu rồi." Nhỏ giọng khuyên nàng đừng so đo.

Nhưng dù sao cái gì cũng sẽ có mặt trái của nó, khi Kiều Á Nam nghe thấy một số nhà khoa học thì thầm với nhau: "Trang lão sư thiên phú cao như vậy, đương nhiên có cái quyền kiêu ngạo, lại mới từ nước ngoài trở về, chỉ không làm cái bài luận tư nhân thôi, còn không phải lão sư đã bù bằng buổi diễn thuyết toàn lãm kỹ thuật 5G này, cô ta bực cái gì? Một chút cũng không độ lượng." Lại hoàn toàn đứng bên phía Trang Lý.

Tuyên Minh: "......."

Ôi cái đám bảo thủ này hôm nay thật là càng nhìn càng thuận mắt.

Trang Lý chống tay lên mặt bàn, cười cười nói: "Vậy vị nữ tiến sĩ này, ta nên gọi ngươi bằng cái gì bây giờ? Kiều bộ trưởng?" Cậu sau đó ngồi về ngay ngắn thẳng lưng, ưu nhã gật đầu." Như vậy thì Kiều bộ trưởng, mời ngươi dùng thực lựa của mình chứng minh rằng, ở trước mặt ta, ngươi vẫn như cũ có thể gánh nổi cái chức vị này."

Đỉnh luôn em ơi! Tuyên Minh cố gắng dùng bàn tay che cái miệng đang không ngừng cười được của mình.

Những tưởng rằng mình càn quấy có thể ứng phó được Trang Lý lại bị cậu ta đặt cột mảnh giữa vực sâu không đáy. Nếu như nàng hôm nay không lên làm bài, vậy chính là thừa nhận rằng mình không có năng lực để làm bộ trưởng; mà nàng lên rồi, cũng như cũ vẫn không giải được đề, thật ra cũng chẳng khác nào hô lớn rằng cô thật sự không có cái thực lực đấy, chẳng qua cũng chỉ là đổi địa điểm mà thôi, dù sao cũng rơi xuống .

"Kiều bộ trưởng, ngươi cứ lên thử đi. Bằng khả năng nghiên cứu của ngươi, ít nhất cũng có thể suy luận ra một bộ phận đáp án đi." Mấy tên đồng sự có quan hệ tốt với Kiều Á Nam đẩy đẩy nàng về phía bảng.

Trang Lý thuận thế dịch sang bên, nhường vị trí ra cho cô.

Đầu Kiều Á Nam bỗng trở nên trắng xoá.

248 đang yên lặng quan sát tình huống bỗng lập tức cảnh cáo: " Ký chủ, ta khuyên ngươi không cần giả bộ bất tỉnh đâu! Xét từ tâm lý của cậu ta mà nói, có khi rằng phản ứng đầu tiên của cậu ta không phải là giúp ngươi gọi bác sĩ đâu, mà là véo ngươi một cái thật đau. Đến lúc đó ngươi lại đau đến nhảy dựng lên thì....Nói chung là cái đám chỉ số thông minh siêu cao như cậu ta thì hay dễ hoài nghi lắm, nếu hắn nghĩ rằng ngươi là kẻ lừa đảo, hắn sẽ không tin bất kì lời nói hay việc làm gì của ngươi."

Kiều Á Nam lập tức hóa đá, chân không đứng vững mà suýt chút nữa ngã ra.

"Phụt.... khụ khụ" Tuyên Minh vội vàng che miệng lại.

"Cái này không được, cái kia không được, con mẹ nó ngươi muốn ta phải làm sao bây giờ?!" Kiều Á Nam trong thâm tâm túm lấy tóc của chính mình, quỳ trên mặt đất ngửa mặt lên trời mà thét.

Cãi nhau lâu như vậy, còn có mồ hôi lạnh đổ ra, sự khác thường của nàng đều bị mọi người nhìn thấy, thế nhưng có những người cũng cùng làm việc với nàng nhiều năm rồi, thì không suy nghĩ gì sâu xa cả.

Nhưng Trang Lý nào lại có thể để cho nàng mặt mũi, cậu một lần nữa đi lên bục giảng, nhàn nhạt nói: "Xem ra đề này đối với ngươi quá khó khăn, ta sẽ đổi một đề khác."

Cậu nhẹ nhàng gõ bàn phím, viết ra một cái đề khác: --căn cứ vào Enumeration tìm ra tài nguyên phân phối dữ liệu D2D--

"Kiều bộ trưởng, mời ngài." Cậu lui về một bên, hơi hơi khom người, đưa tay tạo ra tư thế mời, đủ lễ độ khiêm tốn của một hậu bối.

Thế nhưng qua tai Kiều Á Nam, một tiếng "Kiều bộ trưởng" so với "vị nữ tiến sĩ" lại càng thêm châm chọc làm nàng xấu hổ không thôi.

Mà chuyện càng hỏng hơn chính là, 248 trong đầu nàng bỗng nhiên lên tiếng: "Cậu ta đem cái lỗ hổng thứ hai cũng vá xong rồi."

Kỹ sư cùng các nhà khoa học ngồi hai bên đau khổ muốn nhanh chóng tìm ra đáp án, lại không có ai cầm lấy bút tính toán. Bọn họ hết nhìn Trang Lý đang mỉm cười xong lại nhìn đến khuôn mặt biểu tình hung ác của Kiều Á Nam, có vẻ như đã nhận ra cái gì.

Kiều bộ trưởng sẽ không phải không làm được cái đề này đi......

Trang Lý gật đầu nói: "Xem ra cái đề này vẫn là quá khó so với Kiều bộ trưởng". Cậu đi lên bục giảng một lần nữa, lại tiếp tục gõ bàn phím, tiếng nói nhẹ nhàng chậm chạp: "Như vậy đi, ta sẽ đổi cho ngươi một cái đề khác."

Sau đó, đề thứ ba hiện ra trên tấm màn sân khấu--Sử dụng SDN/ NFV và căn cứ vào GA-PSO để bố trí phép tính sao cho tối ưu hóa các điểm nhỏ của mạng 5G--

248 thở dài nói: "Đây là cái lỗ hổng thứ ba."

Vẻ mặt Kiều Á Nam mờ mịt nhìn về màn hình.

Trang Lý nghiền ngẫm thưởng thức biểu cảm của nàng, gật đầu nói: "Có vẻ như cái đề này cũng không được, vậy ta sẽ ra một cái đơn giản hơn nữa vậy." Đầu ngón tay thon dài của cầu bắt đầu múa trên bàn phím, lại là một cái đề hoàn toàn khác.

Những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán Kiều Á Nam càng ngày càng nhiều. Nàng dùng ánh mắt cầu cứu nhìn về nhóm đồng nghiệp đang ngồi, lại nhìn về phía đối diện là Tuyên Minh, trái tim bởi vì quá mức căng thẳng mà đập thật nhanh.

"Kiều bộ trưởng, mời ngươi đến nhìn qua cái đề này." Trang Lý quay đầu chỉ vào một cái đề mới toanh trên tấm màn sân khấu trắng.

248 lúc này đã hoàn toàn vô vọng mở miệng: "Cái lỗ hổng thứ tư hắn cũng đã giải rồi."

Đầu óc Kiều Á Nam bây giờ giống như đã biến thành một đống bùn nhão, căn bản là quá hoảng loạn, cho nên đến việc tự hỏi cũng không làm được. Thế nhưng, nếu cứ cho rằng nàng có thể tự hỏi đi, thì nàng cũng xem không thiểu cái đống thuật ngữ chuyên nghiệp đang bày ra trước mắt nàng này. Những mờ mịt trong lòng Kiều Á Nam chậm rãi như hóa thành thực thể, rành mạch rõ ràng biểu hiện hết ở trên mặt nàng.

Trong phòng họp vang lên tiếng nghị luận ồn ào:

"Không thể nào? Kiều bộ trưởng không suy luận ra được một chút gì sao?"

"Vậy làm sao nàng suy luận ra mấy cái phép tính cơ bản của 5G?"

"Nàng hôm nay quá khác thường!"

Thân thể Kiều Á Nam run rẩy. Nàng cảm giác như một nhân vật trong quyển tập Liêu Trai Chí Dị kia, một kẻ sống sờ sờ lại có thể bị lột sạch bộ da đi, hiện ra nguyên hình xấu xí.

Đắm chìm xong sự hổ thẹn và cảm giác bất an mãnh liệt, nàng ôm chặt lấy chính mình.

"Xem ra cái đề này Kiều bộ trưởng cũng không làm được, để ta chọn ra mấy cái đơn giản hơn nữa vậy." Trang Lý vừa cười cười vừa gõ bàn phím.

Đến khi xem xong đề mới, 248 tuyệt vọng nói: "Hắn đã phát hiện đồng thời cũng vá sạch sáu cái lỗ hổng rồi, ngươi không có cơ hội vượt qua hắn ở lĩnh vực 5G đâu. Hắn đã sớm nhận thấy được ngươi có vấn đề, cho nên cố ý không viết ra cả thảy sáu phép tính quan trọng, bố trí cái tử cục này cho ngươi."

"Cậu ta làm sao có thể biết?" Kiều Á Nam sợ tới mức trái tim muốn nổ tung.

"Ta vừa rồi xem video theo dõi, có vẻ như là dựa vào biểu cảm của ngươi để phán đoán ra. Rốt cuộc thì cậu ta cũng là người có bản lĩnh thật, những chuyên gia phương diện này chỉ vừa nghe đã biết được hắn sâu cạn thế nào, khác với ngươi, lúc đấy ngươi thì còn đang châm biếm hắn." 248 chỉ trích nói: "Ta đã sớm nói qua, ngươi phải học tập tốt cách quản lý biểu cảm của mình!"

Đương nhiên là nàng có học tập cách quản lý biểu cảm rồi! Thế nhưng nàng ở thế giới này được tâng bốc quá cao, cho nên lòng tự tin cũng bành trướng, làm nàng quên hết tất cả.

Hiện tại, toàn bộ mọi người trong phòng họp đều đang nhìn nàng, trong ánh mắt có hoài nghi, có soi xét, cũng có không dám tin tường.

Kiều Á Nam liều mạng tìm kiếm cái cớ để giải vây chính mình.

Nhưng Trang Lý nào lại có thể để cho nàng cơ hội giãy giụa. Đem sáu cái vấn đề xâu chuỗi lại, cậu nói: "Nếu Kiều bộ trưởng không suy luận ra mấy cái phép tính này, vậy ngươi có thể trình bày tư tưởng cơ bản của nó hay không?" Cứ như thế, cái đề cũng đã giảm mức độ về thấp nhất, đối với chuyên gia lĩnh vực thông tin mà nói, tương đương với một thao tác cơ bản mà thôi.

Kiều Á Nam một lần nữa lại kêu cứu: "Hệ thống, mau giúp ta!"

248 suy sụp lắm đầu: "Ký chủ, không được! Trình bày cơ bản tư tưởng, chẳng khác nào gián tiếp đem phép tính đưa tới thế giới này, ta sẽ bị Chủ Thần cho về với cát bụi ngay!"

Kiều Á Nam tuyệt vọng.

Nghe đến đấy, Tuyên Minh đã ý thức được rõ ràng rằng vị Chủ Thần kia đã tiến hành áp chế một cách thật tàn khốc đối với thế giới như thế nào, áp chế một cách thật triệt để. Cho dù chỉ là 0.001% tiến bộ khoa học cũng là không cho phép xảy ra..

"Ta nên làm cái gì bây giờ? Ta nên làm cái gì bây giờ? Bọn họ tất cả đều đang nhìn ta!" Kiều Á Nam điên cuồng hò hét ở trong lòng, trong giọng nói không còn chút kiêu ngạo nào, chỉ còn sự bất lực tuyệt vọng mang theo lời cầu cứu.

248 im miệng không nói.

Vài tên kỹ sư tuổi trẻ cao giọng chất vấn: "Kiều bộ trưởng, ngay cả tư tưởng cơ bản cũng không thể nói ra sao? Đây không phải là trình độ của ngươi đi!"

Trang Lý thấp giọng cười: "Đúng vậy Kiều bộ trưởng, đây hẳn không phải là trình độ chân thật của ngươi nha. Nào, mời ngươi." Cậu ngoắc tay mang vẻ khinh thường: "Dùng thực lực của ngươi tới lật đổ luận điểm của ta, bác bỏ luận cứ của ta, cùng ta tranh cãi xem ai hơn ai kém, dùng cách của ngươi đến đây, chứng minh cho ta......kỹ thuật 5G của ngươi, so với ta, lại càng đỉnh hơn."

Kiều Á Nam nhìn đôi mắt đang híp lại của cậu, đôi mắt sáng lên giống ngôi sao như chuẩn bị cướp lấy hồn phách nàng, bỗng nhiên cảm thấy thật hối hận. Nếu như nàng không càn quấy ngay từ đầu, nàng tuyệt đối sẽ không gian nan đến nỗi thế này.

Trang Lý cứ từng tiếng một gọi ba chữ "Kiều bộ trưởng", lần lượt hướng mặt nàng tát từng cái một, thời thời khắc khắc nhắc nhở nàng, nàng không xứng với cái chức vị này đến cỡ nào.

Mọi người xem biểu tình chột dạ của Kiều Á Nam cũng ánh mắt trốn tránh của nàng, càng thêm xác định cái suy đoán nhìn như vớ vẩn trước kia.

Trang Lý chống hai tay lên mặt bàn, hơi hơi cúi người, hạ phán quyết đối với Kiều Á Nam: Kiều bộ trưởng, ngươi không hiểu kỹ thuật thông tin."

Trong phòng họp vang lên một trận ồn ào kinh ngạc,

Tuyên Minh mặt ngoài vẫn còn nghiêm túc, trong lòng lại điên cuồng vỗ tay.

Xuất sắc, quá xuất sắc! Không hổ là nhóc tóc xoăn, không hổ là chuyên gia xé mặt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #edit