chapter1
Vào một buổi sáng đẹp trời :
-Ối giời ơi mẹ ơi muộn học rồi ahuhu!-Xử nữ ba chân bốn cẳng vắt chân lên cổ mà chạy vừa đi vừa thở hông hộc. Chị Thiên binh chạy theo sau hét lên đến mức độ ung tai:"Stop"Xử nữ vừa mệt lại còn nghe giọng ca trong trẻo như tiếng của chó xủa mèo kêu liền đứng im luôn.Thiên bình thấy Xử nữ đã dừng lại liền phi đến nói:
-Hộc hộc...bà sao...học hộc khi nghe thấy tôi...lại ...hộc học..chạy nhanh thế!-Xử nữ hét ;
-Vì sắp muộn học rồi mà bình thường bà toàn đi học muộn!-Thiên bình mềm nhũn người từ bao giờ đã thế lại còn phải nghe lời khen chết người từ bà xử nữa nên người tan thành nước luôn. Nhưng nghĩ lại thời gian thì:
-A muộn học rồi chết tụi mình rồi chạy thôi bảy giờ kém rồi chạy thôi!-Xử nữ gật đầu rồi cùng thiên bình phi như bay đến trường
Hết chapter1
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro