khoảng khắc quên
Nếu giọt nước mắt là giới hạn của nỗi buồn thì có lẽ cô đang tăng dần giới hạn sự chịu đựng của mình dần dần những thứ có thể làm cô khóc, đau khổ ấy giờ chẳng còn là gì nữa . Không biết là vì cô mạnh mẽ hơn hay vì cô đã vô cảm với mọi thứ xung quanh nữa rồi.....
"Nếu yêu anh là một sự ngu ngốc thì tôi thà là kẻ thông minh mà quên anh đi" Cô viết vào quyển nhật kí của mình mà không một chút buồn , một chút quan tâm đến . Nhưng có thật sự có phải vậy không thì chỉ có riêng cô biết mà thôi
Ánh mắt cô nhìn ra sân trường rồi lại nhìn người bạn từng thân của cô khẽ gục đầu xuống bàn trong đầu đầy những tâm tư. Cô và cô gái ấy từng là người bạn rất thân mặc dù bây giờ cô và cô gái ấy vẫn là bạn nhưng lại rất xa cách . Vì sao?? Không phải vì anh đâu vì những sai lầm và hiểu lầm làm cô không thể như lúc trước quan tâm xem cô như chị em được nữa . Nhưng như vậy cũng tốt vì cô không dám đối mặt vì nếu chung con đường với cô bạn ấy thì cô sẽ gặp lại hình bóng của anh nhưng nếu như vậy cô sẽ rất đau ,vì nhiều lần cô vô tình cô thấy hình ảnh anh cười với cô ấy nụ cười mà hai năm trước cô cũng từng nhận được nếu lúc trước cô sẽ buồn bã nhưng lúc này cô phải vui vẻ dù tim cô rất đau vì cô biết mọi thứ là do cô tự đánh mất nên cô cũng không có cái quyền dành lại .Cô sẽ buông cái tình cảm đó, mặc dù đau nhưng sẽ dần dần không đau nữa thôi .Anh coi cô là kẻ lạ cô cũng không cần phải thân quen với anh làm gì nữa đâu.Cô không phải cô bé lúc trước giả vờ để gần nữa cô cần quên anh, quên những dại khờ mà trái tim dẫn dắt ,cô không thích níu giữ những gì không phải là của mình nữa .....
Tapy : nếu không thể yêu nữa thì tôi có nên ghét anh ấy không??:-(:-(
Keandanh : có cần hay không khi em chưa cho anh ta bít tình cảm của mình 😂😂
Tapy : không bít .....😔😔
Keandanh: cô nhóc ạ quên ik đừng cho trái tim nó nhiều vết thương nữa, hành hạ nó làm gì nó có lỗi không???
Tapy: tôi không h còn hk bít mình nên làm gì nữa ......Haiz😓😓😓
Keandanh: không bít hãy chờ cho bản thân mình bít mỗi con người sẽ trải qua nhiều lựa chọn và cái lựa chọn tốt nhất đó chính là thời gian.Có lẽ em buông anh ta em sẽ rất đau nhưng hãy nhớ em còn cả thế giới đợi em phía trước , lòng có thể đau nhưng không thể làm ảnh hưởng đến lí trí vì nó là người chỉ đường tốt nhất khi trái tim đã mệt mỏi nhớ nhé😂😂😂😃😃😃
Tapy : Cảm ơn...😁😁😁
Cô bỏ điện thoại vào túi bắt đầu tiết học kế tiếp có lẽ người bạn lạ mặt của cô đúng. Tương lai đang chờ cô phía trước hà cớ gì cô phải quay gót tìm kiếm phía sau làm gì . Anh là hoài niệm chứ không phải thực tại mà cô muốn có.Trái tim của cô đúng nhưng lí trí của cô cũng không hề sai khi cô không còn tin tưởng trái tim cô vẫn còn có nó để mà dựa dẫm. Yêu anh cô không có lỗi ,anh cũng không có , cô bạn ấy càng hoàn toàn không có lỗi. Lỗi là con đường song song chỉ có thể gặp chứ không có thể chạm đến.......
💔💔💔❤❤❤❤
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro