Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Học đánh vần cùng thầy Sung

17 giờ 50 phút.

Sung Hanbin cắn răng mím chặt môi, trên gương mặt nở nụ cười vô cùng gượng gạo. Màn hình hiển thị còn mười phút nữa mới hết ca dạy online chiều nay. Em khốn đốn đón nhận khoái cảm đang lan ra tê dại từng tế bào, cả cơ thể Hanbin căng cứng lên, đôi mắt vẫn dán chặt vào màn hình laptop, quan sát bài làm học sinh vừa chiếu lên.

"Được rồi...hôm nay nghỉ sớm. Các em cuối tuần vui...á!"

Zhang Hao cong mắt cười, răng nanh hắn cạ vào vật nhỏ mềm mại của Hanbin, đầu lưỡi vươn ra liếm sạch chút tinh dịch vừa bắn ra còn vương lại.

"Ưm...thầy Sung sao lại nghỉ ngơi sớm vậy chứ? Còn chưa hết giờ mà?"

Người phía trên hướng đôi mắt ấm ức ầng ậng nước xuống nhìn hắn, gương mặt dễ thương của Hanbin đã đỏ bừng bừng như bị hun chín trong lò. Zhang Hao dùng một tay nắm chặt bắp đùi săn chắc của Hanbin, ngước mắt lên nhìn người yêu mình, khiêu khích vươn lưỡi liếm hết tinh dịch còn dính trên khoé môi.

"Thầy Sung, học trò muốn được phụ đạo thêm. Thầy sẵn lòng chỉ dạy trò được chứ?"

Nói đoạn, Zhang Hao đẩy ghế, từ gầm bàn chui ra, bộ đồng phục học sinh trên người hắn xộc xệch, ba nút áo bung ra từ bao giờ, để lộ phần ngực săn chắc thu hút ánh nhìn. Mái tóc đỏ của hắn bị bàn tay con mèo nào đó làm cho rối tung lên từ nãy, khi hắn đang bận rộn khẩu giao cho "thầy giáo" đáng yêu của hắn.

"Anh phá hỏng tiết dạy của em rồi, Zhang Hao!"

Sung Hanbin run rẩy đứng lên, ngại ngùng kéo áo xuống che đi nửa thân dưới, chưa kịp chạy trốn đã bị cánh tay người nào kéo vào lòng, khoá chặt ở trong ngực. Zhang Hao luồn tay vào trong áo người thương, dùng ngón tay gẩy nhẹ đầu nhũ đã căng cứng, thành công chọc mèo nhỏ bật ra một tiếng rên rỉ thật khẽ. Hắn hài lòng hôn lên sườn mặt Sung Hanbin, ôm eo nhỏ, môi chuyển tới phần gáy trắng nõn mềm mại, tàn nhẫn cắn xuống.

"Mấy nữ sinh cấp ba thích thầy Sung có lẽ cũng biết đến thể loại truyện ABO nhỉ?"

Sung Hanbin nghe đến "ABO" thì hơi chột dạ, trong đầu hiện lên hình ảnh trong bộ truyện em thu được từ đám học trò. Hai người đàn ông hôn nhau quấn quít, lại có mùi hương đặc trưng toả ra...

"Zhang..."

"Thầy Sung có biết việc alpha cắn vào cổ omega có nghĩa là gì không?"

Hanbin thề với trời, đây là cái back hug nóng bỏng nhất em từng được trải nghiệm. Hàm răng sắc nhọn của Zhang Hao liên tục cà vào da cổ em, hắn cứ ra sức cắn mút nơi đó, khiến cho cả cơ thể em mềm nhũn ra. Bàn tay hắn vuốt ve từ eo đến hai bầu ngực nở nang của Hanbin, nắn bóp đến sưng lên. Miệng nhỏ của Hanbin chỉ có thể bất lực rên rỉ, trước mắt em hiện tại là tủ sách của hai người, trong tâm trí em lại chỉ tồn tại hình ảnh bản thân rên rỉ dưới thân người đàn ông kia.

"Thầy Sung~ học trò muốn đánh dấu thầy. Học trò muốn thầy sinh con cho học trò."

Giọng nói của Zhang Hao như thứ bùa chú thôi miên tâm trí đảo lộn của Hanbin, em khẽ cựa người, quay lại ôm lấy hắn, môi lưỡi lại tiếp tục dây dưa, khuôn miệng đáng thương của Hanbin lần nữa bị hắn càn quấy đến hơi thở khó khăn. Bàn tay của Zhang Hao chưa bao giờ dừng việc vuốt ve thân thể nhạy cảm của người yêu. Hắn nắn bóp ngực Sung Hanbin đến nghiện, chỉ khi em thút thít cắn vào môi hắn phản kháng, Zhang Hao mới chịu buông tha cho nơi đầy đặn mềm mại ấy, dùng sức bế Hanbin ngồi lên bàn làm việc.

"Khi nãy học trò đã chăm sóc thầy thật tốt. Thầy Sung không định đáp lễ học trò thứ gì sao?"

Nụ cười có vài phần điên loạn của Zhang Hao như thứ thuốc kích dục khuấy đảo thần trí Sung Hanbin. Em rời tay đang ôm cổ hắn, tự mình cởi bỏ áo quần che chắn thân thể mình, để từng tấc da thịt non mềm lộ ra trước mắt Zhang Hao. Hắn nuốt khan, đôi mắt tối dần đi, đầu óc gần như nổ tung khi Sung Hanbin đu lên người hắn, tay thuần thục mở khoá quần, dịu dàng vuốt ve người anh em đang hưng phấn tột độ của hắn, miệng nhỏ yêu kiều hôn lên nốt ruồi lệ của hắn, khẽ giọng nỉ non:

"Vậy, tôi sẽ dạy cho trò cách tạo em bé, được không?"

Sung Hanbin mím môi, định đưa cự vật cứng rắn kia vào trong hậu nguyệt đang rỉ nước của mình. Zhang Hao dùng một tay bế em, một tay nhanh chóng ngăn hành động kia của em lại. Hanbin cứng đờ người, lại bị gel lạnh tiếp xúc vào nơi ấm nóng kia, không khỏi bật ra một tiếng rên.

"Sung Hanbin, thầy vội quá. Muốn bị đau sao?"

"Zhang Hao! Không được vô lễ với giáo viên của em."

Hai ngón tay thon dài của hắn đã tiến vào nguyệt đạo ẩm ướt, rất nhanh chóng mở rộng nơi đó, hắn vừa chuyển động tay vừa đặt Sung Hanbin ngồi lại bàn. Mèo nhỏ dang rộng chân mời gọi hắn tới và làm tình với em, nếu không phải Zhang Hao cắn răng nhịn lại cơn đói khát, hắn đã sớm lao vào bắt nạt em người yêu hư hỏng của hắn từ lâu rồi.

"Thầy Sung, giờ thầy muốn bị chơi theo cách nào?"

"Ưm...a...muốn cưỡi!"

Zhang Hao hơi khựng lại một giây, khoé môi kín đáo kéo lên một nụ cười gian manh, ngồi xuống ghế, đeo áo mưa rồi hất cằm gọi con mèo đang hứng tình kia đến.

Sung Hanbin ngoan ngoãn ngồi vào lòng hắn, run rẩy đưa cự vật kia vào trong cơ thể mình. Tấm lưng trần của Sung Hanbin căng cứng, dựa vào hắn làm điểm tựa, khó khăn lắm mới nhấc mông nhấp được một cái, hai chân trụ run không còn chút sức lực nào.

"Thầy Sung, có lẽ chúng ta nên học bài ở nơi khác thôi."

Dứt lời, Zhang Hao bế bổng Hanbin rời khỏi phòng làm việc, trở về phòng ngủ của hai người, từ tốn đặt con mèo đang động tình kia xuống đệm, bản thân hắn tranh thủ phanh hết cúc áo đồng phục vướng víu kia, để ngực trần lộ ra, mồ hôi lấm tấm vô cùng ngon mắt, khiến cho Sung Hanbin nhìn đến thèm thuồng.

"Muốn cắn không?"

"Ưm!"

Người nhỏ khẽ gật đầu, sà vào lòng hắn, nhe nanh cắn xuống một bên ngực của hắn, cảm giác no nê khiến Hanbin khẽ ngân nga trong cổ họng. Zhang Hao nằm trên giường, tay ôm eo người đẹp chặt cứng. Hắn để Sung Hanbin cắn ngực trần của hắn đến chán chê rồi mới thấp giọng gọi người yêu:

"Thầy Sung, nếu thầy bỏ quên người anh em của học trò thì tiết học hôm nay sẽ vô ích đó."

Sung Hanbin mải mê gặm cắn bả vai của người lớn hơn, nghe hắn nhắc nhở thì hai má đỏ lên ngại ngùng. Em ngồi trên người hắn, nhanh chóng đưa cự vật vào trong. Khoái cảm rất nhanh ập đến, Sung Hanbin mất một lúc mới có thể chuyển động thân thể mình bên trên hắn. Mông tròn đầy đặn va chạm vào da thịt Zhang Hao, vách thịt nóng ẩm bóp người anh em của hắn vô cùng chặt, khiến cho hắn thoả mãn thở hắt ra. Zhang Hao gác hai tay phía trên, để mặc Sung Hanbin tự mình cưỡi trên người mình, gương mặt vô cùng tận hưởng, ngắm nhìn người đẹp đang ra sức tự chơi đùa với cơ thể mình ở trên hắn. Tiếng nỉ non ngọt ngào như thứ xúc tác hoàn hảo, làm cho ngọn lửa tình trong cả hai người cháy bừng bừng. Zhang Hao hoàn toàn chìm đắm vào việc ngắm nghía tấm lưng trần trắng trẻo của người yêu. Hắn nhìn mông tròn và cặp đùi săn chắc kia, trong lòng nổi lên thú tính muốn cắn lên đó vài cái, chẳng hề báo trước, nắm eo giữ người Sung Hanbin lại, nâng hông thúc một cú thật sâu. Chiều dài cự vật nằm trọn bên trong cơ thể em, Hanbin ứa nước mắt kêu lên, bụng dưới nhộn nhạo, tay chân tê rần, lập tức bắn ra. Zhang Hao đặt người yêu nằm xuống giường, tay tự mình tuốt lộng người anh em vẫn còn hưng phấn của bản thân, cổ họng gầm gừ mấy tiếng đầy quyến rũ. Hắn tự mình thủ dâm, bắn lên bụng phẳng của Sung Hanbin, đôi mắt hắn lại không rời được khỏi người đẹp đang hổn hển thở dốc kia. Hắn quỳ hai chân trên giường nệm êm ái, cúi người há miệng ngậm lấy vật nhỏ xinh xắn mềm mại vừa mới xuất tinh của Sung Hanbin, vừa liếm mút vừa ngân nga, thốt lên một câu nói khiến cả người nhạy cảm của Sung Hanbin vô thức run lên:

"Sung Hanbin-nim có thể kẹp đùi vào cổ học trò được không?"

Hanbin gấp gáp đón nhận khoái cảm từ miệng lưỡi linh hoạt như rắn nước của con sói gian manh kia, vô thức khép hai chân lại, làm theo lời hắn, kẹp đùi vào cổ đối phương. Zhang Hao cần mẫn chăm sóc cho Hanbin nhỏ, thi thoảng hôn lên đùi trong nhạy cảm của Sung Hanbin, để lại nơi đó vài dấu răng sói in hằn.

"Thầy Sung, học trò muốn chơi trò chơi."

"Hửm...a...a...chết mất...bình tĩnh lại-"

Zhang Hao lấy ra từ trong túi quần của hắn một cái hộp nhỏ, cẩn thận lấy chiếc máy rung màu hồng xinh xắn ra, mỉm cười với Sung Hanbin. Rất nhanh chóng, lỗ nhỏ của Hanbin một lần nữa được lấp đầy, nhưng lần này không phải côn thịt vừa to vừa nóng mà lại là thứ đồ chơi lạnh lẽo đáng ghét kia. Zhang Hao với tay lấy điện thoại, bật công tắc món đồ chơi, Sung Hanbin kêu lên, cơ thể căng lại, run rẩy khuỵu xuống nệm. Em khó khăn lắm mới có thể túm lấy áo sơ mi của Zhang Hao, mở miệng van nài hắn ngưng việc trêu chọc nơi kia của em lại.

"Nguyên hàm của sinx dx là gì vậy thầy ơi?"

"A...a...-cosx + c...a...Zhang Hao anh điên...rồi..."

"Tích phân từ a đến b của cos bình phương x + x?"

"Zhang...a..."

"Thầy ơi?"

"ĐM DỪNG, DỪNG LẠI...A A..."

"Thầy Sung, giáo viên không nên chửi thề nha~"

Món đồ chơi nhỏ cuối cùng cũng được rút ra khỏi hậu nguyệt. Sung Hanbin yếu ớt nằm rạp trên giường, mông vểnh lên, lỗ nhỏ co thắt rỉ nước, Zhang Hao xoa nhẹ thắt lưng người dưới thân, hắn tìm đến gáy trắng, hôn lên đó rồi hơi cao giọng hỏi:

"Omega xinh đẹp, Sung Hanbin-nim, có phải thầy giấu học trò lén đọc mấy thứ truyện không lành mạnh kia rồi tự mình đút no cái lỗ nhỏ này không?"

Hắn không chút nhân từ, vạch trần bí mật đáng xấu hổ của Sung Hanbin. Khóe mi ướt nhèm của Sung Hanbin khẽ chớp, dường như em chẳng còn lời nào để biện hộ cho mình.

"Hanbin à, người anh em của tôi không đủ thỏa mãn em sao?"

"Hao...em không có ý đó...hức..."

Hanbin nghe hắn thay đổi cách xưng hô, trong lòng đột nhiên dâng lên vài phần mất mát cùng giận dỗi, nước mắt cứ thế ứa ra, nức nở khóc. Zhang Hao nhìn bảo bối khóc ướt mi, vội vã ôm eo, kéo em vào lòng ôm lấy vỗ về. Hắn ban đầu hơi hốt hoảng nhưng sau vài giây đã bình tĩnh lại, đặt Sung Hanbin ngồi ngoan trên đùi mình, từ từ đẩy cự vật vào trong hậu nguyệt, tay lau nước mắt cho người yêu nhỏ, dịu giọng dỗ dành:

"Ngoan, em xinh, nín khóc tôi thương em."

Mèo nhỏ vùi gương mặt đỏ lựng vào vai hắn, nấc lên khe khẽ, cả người thuận theo lực đạo ra vào của hắn, vừa rên rỉ vừa kể tội người yêu:

"Đồ đáng...ghét nhà anh...dám bắt nạt...em...a-"

"Zhang Hao...ngốc nghếch...a...ba mươi tuổi...đầu còn mặc...đồ học sinh..."

"Còn phá hỏng buổi...dạy của em...hức..."

"Ừm, ừm, là anh sai, là anh làm Hanbin chịu thiệt, là anh có lỗi."

"Đúng! Còn bắt em...vừa làm tình...vừa làm toán!"

"Zhang Hao đáng ghét...a..."

Miệng nhỏ chu ra không ngừng mắng hắn, hơi thở lại gấp gáp theo nhịp hắn đẩy đưa, cả thân thể hồng rực của Hanbin nhún trên người hắn, vô cùng đáng yêu. Zhang Hao đợi em mắng hắn chán chê, đưa hai ngón tay vào khuôn miệng xinh, Hanbin liền hiểu ý, vươn lưỡi liếm mút nhiệt tình. Cơ thể em vâng lời hắn, tâm trí em chỉ còn lại hình bóng của hắn duy nhất, tất cả của em đều thuận theo gã đàn ông nóng bỏng trong bộ đồ học sinh này. Zhang Hao cần mẫn đâm rút, trong cổ họng hắn ghìm lại tiếng rên, cho đến khi Sung Hanbin không chịu nổi nữa, bắn lên bụng hắn chút tinh dịch ít ỏi sau bao nhiêu lần đạt cực khoái, hắn mới rút ra, nhấn đầu người nhỏ, yêu cầu em khẩu giao cho hắn.

"Cưng yêu, nuốt hết cho tôi."

"Ưm...ưm..."

Cự vật căng trướng trong miệng Hanbin, em khó khăn ngậm thứ to lớn ấy, hắn lại cố ý đẩy hông, để thứ kia đi sâu vào trong cổ họng Hanbin. Môi xinh bóng nhẫy nước bọt, miệng há đến mỏi, Sung Hanbin dùng hết sức lực và kĩ thuật học được sau ba năm yêu đương nồng cháy với họ Zhang, cuối cùng em cũng khiến cho hắn lên tận mây xanh, bắn ra. Tinh dịch vương vãi, dính trên gương mặt đỏ như quả cà chua chín của Hanbin, em đưa tay sờ lên môi mình, vươn lưỡi liếm chút dịch trắng trên tay, mắt long lanh ngước lên nhìn Zhang Hao đang ngửa cổ về sau thở dốc. Từ góc độ này, cả người hắn toát ra cái vẻ quyến rũ mà mấy thanh niên trẻ tuổi khó mà có được. Gã đàn ông vừa tròn ba mươi tuổi của em trong bộ đồng phục học sinh cũ của hắn, mái tóc đỏ rối tung, bết mồ hôi nhưng vô cùng hút mắt. Sung Hanbin thầm cảm thán trong lòng, em thấy có chút tự hào về bản thân vì đã kiếm được gã người yêu đáng ghét đẹp trai đến mức độ chói mắt thế này. Bàn tay thon của Zhang Hao dịu dàng chạm vào gương mặt em, dùng khăn giấy ướt lau đi dịch trắng trên má mềm. Hắn đứng dậy, dịu dàng bế em người yêu vào phòng tắm để lau rửa. Đèn ngủ màu vàng chiếu lên sườn mặt Zhang Hao, dáng vẻ vững chãi này của hắn khiến Hanbin vô cùng yên tâm, nép mình vào vai hắn, phó mặc mọi thứ cho người đàn ông đáng tin cậy của em.

"Thầy Sung, hôm nay học trò không bắn vào trong. Vậy...tiết sau mình lại tạo em bé nữa nhé?"

Chút suy nghĩ vừa thoáng qua về một alpha đáng tin cậy trong mơ của Sung Hanbin bị câu hỏi của hắn làm cho tan biến hết. Nụ cười đểu cáng của Zhang Hao khiến Sung Hanbin đột nhiên muốn mắng hắn thêm vài câu nữa. Nhưng rốt cuộc em vẫn nhịn lại. Nghĩ đến việc mắng người yêu trong khi bị gã ấy đâm cho không thở nổi, Sung Hanbin nghĩ mình vẫn nên bớt mồm bớt miệng lại, dù sao thì em cũng không bài xích mấy trò mèo của hắn cho lắm.

"Vậy...bài tập về nhà của trò lần này chính là ngủ ở sô pha một tuần. Vậy nhé."

Sung Hanbin lè lưỡi khiêu khích hắn, bản thân cười khúc khích Zhang Hao xả nước ấm lên tắm rửa cho em. Hắn cười khổ yêu chiều gật đầu với mèo nhỏ, tay bận rộn xoa sữa tắm lên cơ thể trắng hồng của Hanbin.

"Rồi, rồi, chiều theo ý em hết. Ngồi im tắm nhanh không ốm nào."



end.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro