Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Hoàng tử!!! Anh bước ra từ trong mơ đấy ư?

Reng Reng!!về nhà thôi (Uyên Uyên nói)⏰⏰⏰

Này Bạch Minh đi ăn kem không mình khao cho !!hi hi

Bạch Minh:  không ,mình còn việc bận bạn và Uyên Uyên đi đi,lần sau mình hứa sẽ khao hai bạn!!. (gương mặt lạnh và  buồn )

Này !!Uyên Uyên ,cậu có thấy Bạch Minh hôm nay là lạ sao ấy ?

:( mình thấy bình thường mà?(ngạc nhiên)🙄🙄🙄🙄

Thôi ăn lẹ rồi về ,mà hôm nay mình lén bác gái cho bạn ăn kem chỉ duy nhất hôm nay thôi đó,  ko có lần sau đâu nha!(Uyên Uyên nói với vẻ mặt nghiệm trọng)

Uk!Uk mình bi rồi!hi hi
Đến nhà rồi ,mình vô nha !Bye về cẩn thận nha!(tôi bảo Uyên Uyên)

Phòng của Ân Vy- đang ngủ... 😴😴😴

' Ân Vy ,... Vy ',(hình như có tiếng ai gọi mình) 😴😴😴

Ở đây là đâu??? Mình ...,sao mình lại ở đây??? 😮😮😮😮

Tôi bước đi e dè có chút sợ sệt, wao!!

Thật ko thể tin vào mắt mình nữa, biển kìa ... Nhìn những cơn sóng vỗ rì rào, mặt biển thật lung linh như những vì sao sáng lấp lánh, ước gì có ai đó khẽ ôm mình vào lòng ,...
Rồi bỗng có bàn tay ai chạm vào vai tôi...

' Anh sẽ là người ôm em, nắm lấy tay em, vì em là thiên thần trong trái tim anh ,... Anh sẽ ko buông em ra!!! '
(Lúc ấy  anh ấy  đã hôn nhẹ lên mái  tóc  tôi)  nụ hôn ấy  thật  ngọt ngào khiến trái  tim tôi tan  chảy...

Anh ấy bịt mắt tôi lại và đưa tôi đến một ngôi nhà , lên sân thượng , khi mở mắt ra tôi thấy trên ấy có thể nhìn hết toàn cảnh trên biển, chúng tôi đã cùng nhau ăn vs nhau và cùng ngắm hoàng hôn, tiếng nhạt du dương của piano làm say đắm lòng người hòa vào đó là tiếng sóng vỗ rì rào , có ai mà không thích dây phút lãng mạng này chứ...

Anh ấy nhẹ nhàng nắm lấy tay tôi hôn lên chán tôi và nhẹ nhàng nói khẽ

' Thức dậy đi trễ học rồi, Lạc Ân Vy'

'Anh nói gì ? '😊😊😊

'Đau!! Đau !! (Véo má) 😬😬😬

'Con bé này ! Mau thức dậy trễ học bây giờ ! '

'Dạ! Dạ, con Bk rồi mẹ! '

Trước cổng nhà Ân Vy ( có người lén la lén lúc hình như có gì mờ áp)

'Mẹ con đi học đây!! '(Ân Vy nói)

Vừa ra khỏi nhà anh ta liền đuổi theo ... 'Hình như có ai theo dõi mình, hay là kẻ biến thái nào đó?

'-(Tôi nghĩ thầm) 🤔🤔🤔

- 1 2 3 quay đầu lại??? Ủa,??? Sao ko có ai vậy ta, hay là do mình ảo giác ?

Tôi đi qua con hẻm nhỏ,...bỗng có bọn giang hồ từ đâu nhảy ra, bọn chúng tay thì cầm gậy, tay thì cầm dao...gương mặt hung hăng tiến về phía tôi, tôi quát to:

'Này làm gì chặng đường tôi thế , tránh ra cho tôi đi học mau! '😤😤😤

Có tiếng nói vọng ra từ trong, từ trên bức tường có người nhảy xuống , anh ta bịt mặt , có vẻ thần bí, anh ta nói vẻ láo lắm:😠😠😠

'Mạnh miệng quá , con nhỏ mập này , hôm nay nợ cũ nợ mới gì tao  đều tính hết'😎😎😎

(vừa nói anh ta vừa tiếng lại gần tô, tay anh ta còn cầm thanh sắt nhịp nhịp vào tay mấy cái nữa...)

'Tôi đắt tội gì anh mà nợ cũ, nợ mới gì? Rốt cuộc anh là ai? Sao lại trả thù tôi chứ? (Vừa nói tôi vừa lùi về sau)

Anh ta càng lúc càng tiến lại gần hơn :

' Hôm nay tôi sẽ cho cô biết tay!!!

'(Lúc đó tôi thét rất to'A!! Cứu tôi với!)

👊👊👊Day da...!! Bụp bụp !!... 👏👏(Bọn chúng nằm lăng ra đất, lúc ấy vì sợ quá nên tôi đã nhắm khín mắt lại, nhưng khi mở mắt ra thì ,...)

'Cô ko sao chứ? '

'Chúng bây làm gì mà ức hiếp con gái thế, là con trai tao cảm thấy hèn và nhục giùm tụi bây, nếu lỡ cô ấy có đắt tội thì chỉ cần nói ra là đk, tụi bây ko có giáo dục mới chơi trò hèn hạ như thế này? '

'Sau này gặp tao ngoài đường , tránh xa tao ra nghe chưa?!!! '

'Rút tụi bây'( hắn ta nói) 😔😔😔

Anh ấy quay sang nhìn tôi , ôi ánh mắt này , gương mặt này sao mà thân thương đến vậy, chính là anh....(Nam  thần  của em)

'Nè cô ,... Cô gì ơi? '(Tôi đứng mơ màng)
😍😍😍

'Cô ko sao chứ? Thôi tôi đi học đây trễ rồi!! '🏃🏃bye cô... Cẩn thận nha!!!
(Anh ấy  cười vs tôi  và  nói)

(Tôi cứ ờ và ờ... Rồi anh ấy đi mất)

Trường học-lớp 10k3... tôi bước vào bàn ngồi,...' Ủa mà sao hôm nay chỉ có mình tôi vậy ta'(vì thường ngày Uyên Uyên đi học rất sớm -bạn ấy ngồi kế tôi) tôi quay sang hỏi Bạch Minh bạn ấy nói :

' À hôm qua mình quên thông báo bạn biết nhà Uyên Uyên có việc nên hôm nay bạn ấy nghĩ học một ngày á! '

'Ko Bk có gì ko nữa??? Mình lo cho Uyên Uyên quá! 'Mình  sẽ đi  thăm bạn ấy  xem có  chuyện gì  ko?

'Ờ... Ờ... Đừng lo nữa, chắc ko có gì đâu '(Bạch Minh an ủi tôi)

'Thôi thầy Tô vào òi lát nói tiếp(tôi bảo Bạch Minh)

Các em thân mến , như các em đk Bk trường chúng ta là một ngôi trường mà vinh dự lắm mới có thể bước vào nên hôm nay chúng ta sẽ nhận thêm hai học trò mới...(ngoài cửa tiếng vào hai bạn học mới một trai và một gái)

Chào các bạn mình là Diệp Minh Ngọc, mình mới du học từ Pari về, mong các chỉ giáo nhé! (Đây là bạn nữ)

Còn mình chính là Âu Minh Lục mới du học từ Mỹ về!

Lúc ấy các bạn nữ lớp tôi ai cũng ồ lên khen ngợi Âu Minh Lục :'Đẹp trai quá ... '

Hot girl lớp tôi nói :'có gì đâu mà đẹp trai ... Có gì mà phải khen ngợi '!!

Còn tôi  vừa thấy  bạn ấy  đã nhận ra ngay... Vì  lúc  nảy  bạn ấy  là người giải  vây cho tôi... Nhìn  khí  chất  này ... Ôi  bạn thật  tuyệt...

Thầy giáo vỗ bàn 'trật tự nào các em, bây giờ thầy sẽ sắp chỗ ngồi cho hai bạn học này '(lúc ấy mấy bạn nữ đều nháo nhào lên 'ngồi cạnh mình nè Lục Lục... Ngồi cạnh mình đi!)

Bối Ân Vy, em lại chổ bạn Ân Vy ngồi đi, còn Diệp Minh Ngọc ngồi cạnh Bạch Minh nhé!! Ko bàn cải nhiều nữa , thôi chúng ta lấy vỡ ra học bài mới ,...!!!

Suốt cả buổi học bạn ấy cứ lặng im ko nói gì... Tôi thì cứ ngắm mãi, ' Bạn là người cứu mình lúc sáng nè phải ko? 'Mình cảm ơn bạn? Ko ngờ bạn lại học chung lớp vs mình! Ra về bạn có rảnh ko đi uống trà sữa vs mình đi,... Để mình hậu tạ việc hồi sáng?

' Thôi  ko cần đâu!!! Ra vẹ mình  có  hẹn rồi, xin lỗi mình  ko đi đk!!! '(Bạn ấy  bảo)

'Hay  là  hôm khác  nha  đk ko? '(Tôi  nói)

Bạn rất  phiền, tôi  cứu  bạn vì  thấy  chuyện bất  bình  thôi , chứ bạn thật  ra tôi  cũng ko thích  bạn ngay  từ lần gặp đầu  tiên rồi!! Người  gì  mà  vừa mập lại vừa nhây... (Minh  Lục nói)

Lúc ấy  tôi  vội  chạy  ra ngoài , ngồi  khóc  một  mình  ngoài  băng ghế,...

Tựa vào  vai  mình  đi(Bạch Minh  nói) Tôi  nhẹ nhàng  tựa vào  bờ vai  ấm áp  của bạn ấy

Bạn cứ khóc  đi  cho  nhẹ lòng ,... Khóc  xong bạn cũng sẽ quên  hết thôi,... Bạn rất  xinh mà  chỉ có  hắn mù  mới nói  bạn mập, xấu xí...

Sau khi tâm  sừ cùng  Bạch  Minh xong...
Tôi vẫn buồn bã, lặng lẽ ra về. Trên đường về tôi bỗng thấy hot girl (Châu Ân Tầm) đi cùng với Âu Minh Lục còn cười rất vui vẻ, tôi vội chạy lại chào hai bạn ấy, nhưng lại nghe những câu sỉ nhục 'con nhỏ đó rủ bạn đi trà sữa á, mâp như nó mà còn đòi uống trà sữa quả là mập thích ngọt mà ' bạn ấy còn cười rất hả hê khi nghe Ân Tầm nói,....(lòng  tôi  lại càng  buồn hơn)

Tôi chạy một mạch về nhà , tôi đóng cửa phòng lại và suy nghĩ 'sao anh ấy ngoài đời khác vậy, ko phải là hoàng tử trong mơ mà gặp, vì bạn ấy k nhẹ nhàng , ko dùng những lối nói ngọt ngào nữa,... (Tôi đã cố ngăn ko cho nưổc mắt mình chảy ra nhưng sau nó vẫn tuông ra hoài ko sao kềm chế đk)

Cứ như vậy , mỗi đêm anh ấy bước vào giấc mơ của tôi , đã có lúc tôi muốn hỏi anh ấy, anh có phải là người đó không , người đã cứu em,.. Nhưng rồi lại thôi , vì tôi rất sợ nếu mình nói ra sẽ mất anh ấy...

Còn khi ko nằm mơ tôi cũng muốn hỏi Âu Minh Lục rằng 'Băn có phải người mà mỗi đêm tôi mơ thấy ko? Có phải bạn ko?...

Nhưng tôi lại ko có can đảm để nói , nếu nói ra mà không phải thì chắc là băn ấy sẽ nghĩ tôi hoang tưởng, dù mỗi ngày tôi đk gần gương mặt thân yêu này nhưng sau khoảng cách cứ xa dần, tôi càng lúc càng rối, thích bạn ấy nhưng Minh Lục cứ cho tôi cái cảm giác ngày càng xa dần.

Cho đến một ngày tôi được Châu Ân Tầm mời đi mạcty của bạn ấy, thì chính là lúc đó hi vọng của tôi lại đặt lên anh ấy nhiều hơn nữa, và nếu có phép màu tôi sẽ ước gì anh ấy có thể cảm nhận đk tình yêu của tôi.

Tuy các bạn tôi ai cũng nói là tôi rất ngốc, người ta đã ko thích mà vẫn hi vọng hoài nhưng tôi tinh rằng tuy bây giờ anh ấy chưa hiểu nhưng chắc sẽ có một ngày anh ấy sẽ hiểu...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #hắc