Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 11: Hận thù

Một gia đình tan nát vì chính sự hận thù, một dòng dõi triệt vong vì đã gieo rắc thảm họa.
-------------------
- Đau.... đau đầu quá...!!! Không đâu...tránh xa tôi ra...!! -  Cô gái với mái tóc dài mang màu đen huyền bí ngồi ở góc tường được bóng tối bao phủ khẽ nấc lên từng tiếng vì quá khứ đã trở lại...
- Em không sao chứ Alex ? - Cold mở cửa chạy đến bên cô, gương mặt anh đang rất lo lắng.
- Đừng..đừng gọi tên tôi..mẹ ...mẹ đâu rồi anh? Anh hai !! - Cô ngước ánh mắt buồn nhìn vào người đang hiện diện ở trước mặt.
- Mẹ..mất rồi ! - Anh nói rồi ôm cô thật chặt, như thể nếu buông tay thì người con gái ấy sẽ biến đi mất.
- Anh Henry, tôi sợ..sợ lắm họ sẽ đến giết tôi phải không ?- Marie khóc thật lớn như những gì mà cô đã phải chịu trong khoảnh thời gian kí ức đó.
***
12 năm trước
Một người phụ nữ chừng 30 tuổi nhẹ nhàng kéo đứa con trai đứng sau bà lên và nói với đứa trẻ 5 tuổi đang ngồi nghịch cát dưới sân vườn...
- Alex của mẹ ngoan quá !! Con cho anh chơi chung với được không ?
Cô bé ngước nhìn mẹ, ánh mặt khó hiểu :
- Ai vậy mẹ ?
Bà xoa đầu con gái rồi bảo :
- Đây là Henry, con trai bạn mẹ. Từ nay sẽ sống chung với gia đình mình.
- Vâng.
Cậu nhóc nhanh chóng làm quen được với Alex và hai đứa chơi với nhau rất thân, anh lớn hơn cô 2 tuổi vì vậy nên luôn luôn bảo vệ cô trước những nguy hiểm và họ thương yêu nhau như anh em thật sự. Nhưng có ai biết được những việc anh làm đều có mục đích.
- Anh Henry này, anh có biết Harry không ?? Anh ấy ở gần nhà chúng ta đó, bữa nào qua bên ấy chơi nhé ! Em rất thích anh ấy !!
- Nhiều không ? - Gương mặt anh đượm buồn vì điều gì đó.
- Rất nhiều ạ !! - Cô mỉm cười thật tươi dưới ánh nắng ban mai, nó dịu nhẹ và thoảng hương hoa hồng...
- Ừ, anh biết rồi. Em có muốn nghe câu chuyện trước đây của anh không ?
- Vâng.
- Lúc trước anh sống chỉ một mình thôi, trong căn biệt thự rất rộng những chẳng có ai ngoài quản gia và người hầu cả. Thật cô độc phải không ?
- Vậy ba mẹ anh đâu ? - Cô đưa ánh nhìn tò mò về phía chàng trai kế bên...
- Họ mất rồi.
- Em xin lỗi, anh đừng buồn nhé ! Em có cái này tặng cho anh nè.
Alex đưa cho Henry một chiếc đồng hồ được làm bằng cát .
- Cái này ...?
- Đó là đồng hồ cát. Khi nào buồn anh cứ lật ngược lại để cho những ưu phiền này biến mất !!
Dứt lời cô bé chạy vào nhà thật nhanh như đang mong đợi ai đó.
Họ cứ thế nhưng đến một ngày....
- Con bé mắc bệnh không thể chữa ư ? Tại sao chứ ? Tôi chỉ có một đứa con duy nhất thôi sao nó lại mắc căn bệnh về máu này ?? Sẽ chết ư ? - Mẹ của Alex sững sờ khi nghe bác sĩ thông báo về bệnh tình con gái bà, đứa con mà bà rất mực yêu thương lại phải chết và chỉ còn vỏn vẹn 1 tháng. Bà khóc trong nỗi đau đớn và tuyệt vọng vì một dòng tộc Vampire mất đi đứa con gái duy nhất...không thể chữa được bệnh máu trắng này trừ khi nào có người chịu hiến trái tim để điều hòa dòng máu cho cô. Nhưng máu bà thì không hợp...Đau đớn tràn trề và bà đã chết trong cay đắng dưới tay của một người...mà bà đã rất mực tin tưởng.
Alex càng ngày cũng yếu đi nhưng Henry luôn chăm sóc cô.
- Em mệt à ?
-....
- Anh đưa em vào nhà !!
-...
Vô vàn câu hỏi của anh chỉ nhận được sự im lặng của cô.
Bỗng một ngày, gia tộc hùng mạnh mang tên Wiliam đã nhận cô về nuôi và trao trái tim từ Công chúa của hoàng gia để cứu Alex thoát khỏi căn bệnh đó. Marie - Đứa con của Hoàng tộc đã chết vì nhiễm độc, nhưng trái tim của cô vẫn thuần khiết và có thể cứu lấy Alex. Nó được hóa thành máu để hòa lẫn vào cơ thể Alex, khi ấy cô có một trái tim mới, một kí ức mới nhưng lại quên đi tất cả những gì xảy ra trước đó....Nhưng trái tim cô vẫn tồn tại chỉ là nó được thay bằng loại máu khác để nuôi sống Alex thôi, từ đó tên của cô là Marie Wiliam - công chúa hoàng tộc. Từ ngày ấy, Henry cũng biến đi mất không để lại một dấu vết nơi căn biệt thự kia.
***
Trở về hiện tại nơi căn phòng mang màu tăm tối có người con gái đang khóc, nước mắt cô trong suốt như pha lê...nhẹ nhàng rơi xuống rồi biến mất.
- Anh là anh hai của em đúng không ? Vậy Harry là gì... sao lại giấu em tất cả những điều đó ?? Tại sao chứ, em phạm tội gì với anh ta hay sao lại xóa đi kí ức về người mẹ yêu dấu của em ? Thật đáng ghét, em căm thù anh ta !!!
Khóe môi Henry nhếch lên một nụ cười nửa miệng đầy ẩn ý và anh khẽ nói :
- Anh ta đã làm tất cả.
- Việc gì ?
- Tạo ra căn bệnh cho em, hại em gái anh ta và cả giết mẹ em nữa !!! Xóa kí ức tốt đẹp của em về người anh trai này. Em thấy có nên triệt vong dòng họ đó không ?
Marie lặng thinh nhìn anh, cô vẫn biết mình còn yêu Harry nhiều lắm nhưng hận thù thì không thể xóa bỏ...
- Tên đó em sẽ giết thay cho mẹ !! - Nói rồi cô bỏ đi.
Từ căn biệt thự màu trắng, có một bóng người luôn lặng lẽ ngắm nhìn ánh trăng, anh cười, một nụ cười mang đầy những nỗi buồn.
- Thưa hoàng tử !! Tìm kiếm khắp nơi nhưng vẫn không thấy công chúa đâu hết.
- Rút đi, cô ấy sẽ tự tìm về....- Anh ngưng lại và chợt nói thật nhỏ chỉ riêng mình nghe -...để trả thù !
- Vâng. - Sand đứng dậy cúi chào rồi lẳng lặng bước đi.
Harry bước xuống, ánh mắt nhìn xuyên qua màn đêm để lại một ngọn gió lạnh theo từng con chữ:
- Nực-cười.
Về phần Sarah đã chuẩn bị quân đội xong hết nên cô đang cho Vampire mạnh nhất tìm thuốc cực độc và vũ khí của Hunter bị giết để chiến đấu đến cùng.
Ánh trăng nhẹ nhàng phủ xuống mặt đất, mang theo những tia sáng vàng nhạt ươm vị đỏ của máu. Trăng tròn và đẹp thuận lợi cho sức mạnh của loài Ma cà rồng huyền thoại kết liễu một cuộc chiến kéo dài hàng ngàn năm và bắt đầu tương lại khác. Cuộc chiến đáng sợ ấy đánh đổi cả mạng sống và máu của nhau.
- Sarah, thiếu gia gọi cô !! - Shin nói rồi bước đi về phía căn phòng đã được dọn sẵn thuốc cực độc.
- Ừ !! - Cô gái với mái tóc xoăn bước đi theo anh chàng quản gia.
Từ bên trong, âm thanh vọng ra rõ ràng theo:
- Xong chưa ?
- Rồi, con bé đó chết chưa ? Tôi giải quyết nó !! - Sarah nói rồi phóng chiếc dao có độc về phía cô nhóc choàng khăn đen với ánh mắt đầy sự căm hận.
*Keng* - Một âm thanh lạ cắt ngang chiếc dao ra làm đôi
- Chưa có lệnh !! - Henry nói rồi đưa ánh mắt nhìn sang cô gái tóc xoăn, từ đôi mắt ấy có tia lửa bao trùm lấy cô và càng lúc lớn hơn.
- Xin thiếu gia tha cho cô chủ của tôi !! Tôi xin gánh tội. - Shin cúi đầu đỡ Sarah và tháo chiếc áo của mình dập đi ngọn lửa đáng ghét đang bao trùm chủ nhân.
Ánh mắt vô hồn của Marie nhìn Sand đang khụy vì chất độc rồi quát lớn:
- Đủ rồi !!
Từ trong đôi mắt cô toát ra vẻ lạnh của băng để xua đi những tia lửa ấy và băng mạnh hơn, nó xóa đi cơn lửa mãnh liệt ấy chỉ trong nháy mắt.
- Đứng dậy đi Sarah, chưa hoàn thành nhiệm vụ mà ? - Anh nhắc nhở người vừa được cứu.
Còn Shin anh vẫn ở đó, đôi môi mỉm cười vì đã được chết vì chính người mình yêu, đôi mắt anh nhẹ nhàng nhắm dần để lại một nỗi buồn cho Sarah.
***
12h đêm
Gió đêm mạnh xóa tan đi tiếng kêu của những loài vật đáng sợ trong rừng, nó hắt lên vẻ lạnh lùng từ căn biệt thự màu xám và mang theo một đội binh Vampire hùng hậu với nguyện vọng chiếm ngôi của Hoàng gia, từng đợt gió lạnh tràn về phía nơi có một người đang đứng đợi, anh mang lớp vỏ bọc lạnh lùng hoàn hảo, từng tiếng sắc khẽ vang vọng trong đêm tối:
- Trước và sau bọn chúng có phục kích chất độc !!  Toàn số binh ta giao cho Andy quản lí.
- Hoàng tử, anh định đi đâu ? - Helen nhìn anh với ánh mắt khó hiểu.
- Gặp Alex - Nói rồi Harry bước nhanh về phía bóng tối bên cạnh cửa sổ phòng Marie.
Cách đó không xa, một cô gái nhẹ nhàng cầm trên tay một lưỡi rìu của Hunter đang đến căn biệt thự nơi cô từng ở với bao nhiêu kỉ niệm. Và nơi đó theo cô là có kẻ thù đã hại chết mẹ cô, vì vậy phải trả mối thù này, nhưng liệu tình yêu có thể chiến thắng thù hận hay không...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro