Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 38


Không lâu sau Tiêu Chiến tỉnh dậy , cậu nhớ đến lời nói của tên thị vệ liền rơi nước mắt . Nhất Bác không nói gì chỉ lặng lẽ ôm cậu vào lòng cùng cậu chia sẻ nỗi đau của cậu . Tiêu Nhất và Tiêu Hàm cũng nhanh chóng có mặt ở Phương Phi Cung . Vào đến sương phòng 2 người vội hành lễ " Thần thỉnh an Hoàng Thượng, Tiêu Huy Quân, Hoàng Thượng vạn tuế , vạn vạn tuế "

Nhất Bác nhìn họ nói " 2 khanh đứng lên đi trẫm có chuyện muốn nói với 2 khanh . Tiêu Tướng Quân ở biên cương đã bị người sát hại "

Tiêu Nhất và Tiêu Hàm nói " Hoàng Thượng người nói phụ thân đã .... "

Nhất Bác lại nói " Đúng vậy "

Lúc này Tiêu Nhất và Tiêu Hàm vội nhìn qua cậu người đau lòng nhất lúc này có lẽ chính là cậu . Tiêu Chiến trên gương mặt đẫm nước mắt nói " Nhị ca huynh thay phụ thân cầm quân tiếp tục chiến đấu được không đây có lẽ là ước nguyện của phụ thân "

Tiêu Hàm gật đầu nói " Đệ đừng lo ca sẽ thay phụ thân hoàn thành sự nghiệp của người "

Nhất Bác không thể tin nhìn Tiêu Chiến nghĩ " Vào thời khắc này mà đệ ấy vẫn nghĩ cho đất nước của mình sao " . Tiêu Chiến như nhìn ra suy nghĩ của Nhất Bác nói " Tiêu gia 3 đời chinh chiến sa trường , bảo vệ đất nước . Phụ thân ra đi vào lúc này khi chưa dẹp xong loạn ở biên cương , người sẽ không thể ra đi thanh thản được "

Lúc này Nhất Bác mới nói " Vậy được trẫm phong cho Tiêu Hàm làm Đại Tướng Quân thay phụ thân ra chiến trường . Tiêu Nhất nhận lệnh ra biên cương điều tra về cái chết của Tiêu Tướng Quân "

Tiêu Nhất và Tiêu Hàm quỳ xuống đáp " Thần tuân lệnh "

Tiêu Nhất nhìn Tiêu Chiến nói " Đệ đừng quá đau buồn phải giữ gìn sức khỏe để phụ thân nhìn thấy đệ thế này người sẽ buồn đấy "

Cậu khẽ nhìn 2 ca ca của mình gật đầu . Không bao lâu sau xác của Tiêu Tướng Quân được đưa về Phủ Đại Tướng Quân . Tiêu Chiến được Nhất Bác đặc cách cho xuất cung về Phủ phụ giúp mẫu thân lo tang lễ . Cậu ôm lấy mẫu thân của mình nói " Mẫu thân người đừng khóc nữa , người phải giữ gìn sức khỏe hài nhi và 2 ca ca chỉ còn người thôi "

Tiêu Phu Nhân ôm cậu vào lòng nói " Thời gian qua 1 mình trong cung vất vả cho con rồi "

Cậu nhìn mẫu thân khẽ lắc đầu ý bảo mình vẫn ổn . Lo xong tang lễ cho phụ thân mình cậu phải vội vàng quay về cung . Từ ngày phụ thân cậu mất đến nay đã được 2 tháng . Đại ca cậu vẫn còn ngoài biên cương điều tra về cái chết của phụ thân cậu . Phía Thái Hậu thì Kim phi sau khi hết cấm túc liền đến Thọ Khang Cung . Kim phi ngồi xuống ghế nói " Cô mẫu Tiêu Tướng Quân đã qua đời vậy Tiêu gia không còn đáng tin nữa vậy binh quyền không phải nên lãnh về rồi sao "

Thái Hậu mỉm cười nói " Binh quyền nhanh thôi sẽ rơi vào tay Kim gia , con cũng chuẩn bị lên làm Hoàng Hậu đi "

Kim phi mỉm cười vui vẻ . Họ không biết rằng thế hệ sau của Tiêu gia đều được Tiêu Tướng Quân đào tạo cầm binh đánh giặc , họ cũng không tài nào ngờ được Tiêu Nhất và Tiêu Hàm nói về thực lực chỉ có hơn Tiêu Tướng Quân chứ không kém . Tiêu Tướng Quân qua đời Tiêu Nhất lên làm gia chủ của Tiêu gia . Tiêu Hàm sau khi thay phụ thân điều khiển binh mã ở biên cương liền liên tục dành được phần thắng . Tiêu Nhất đã điều tra ra được cái chết của phụ thân mình có dính dáng đến Trịnh gia thì ngay lập tức lên đường hồi kinh để bẩm báo . Vừa về đến kinh thành Tiêu Nhất liền được Nhất Bác gọi vào Kim Loan Điện . Tiêu Nhất vào điện hành lễ với Nhất Bác . Nhất Bác nói " Không cần đa lễ khanh đã điều tra được những gì "

Tiêu Nhất đưa toàn bộ bằng chứng lên cho Nhất Bác xem . Y sau khi xem xong thì đập mạnh tay xuống bàn nói " Hay cho Trịnh Duy Hầu cách đây không lâu thì dạy ra 1 nữ nhi hãm hại Tiêu Huy Quân , nay lại cho người ám sát Tiêu Tướng Quân khiến cho đất nước của trẫm mất đi 1 nhân tài . Trẫm nhất định sẽ không bỏ qua " .

Ngày hôm sau trong buổi tảo triều , sau khi mọi người dâng tấu giải quyết những vấn đề nhỏ nhặt xong Nhất Bác liền nói " Các ái khanh còn có gì muốn tấu không "

Nhìn thấy toàn bộ triều thần im lặng Nhất Bác lại nói " Vậy đến trẫm có chuyện cần tra ngay tại đây . Trịnh Duy Hầu khanh có gì muốn nói với trẫm không "

Trịnh Duy Hầu nghe Hoàng Thượng gọi đến tên mình có chút kinh ngạc nhưng ngay lập tức bình tĩnh đáp " Thần không có gì muốn nói ạ "

Nhất Bác vứt bằng chứng xuống trước mặt Trịnh Duy Hầu nói " Vậy khanh xem đây là gì "

Trịnh Duy Hầu cầm lấy bằng chứng lên xem liền biết rằng bản thân không thể thoát được nên im lặng không nói . Nhất Bác nhìn thấy ông im lặng biết ông đã nhận tội nói " Ngươi tham ô , trấn lột bách tính làm nhiều chuyện xấu , còn cư nhiên cho người ám sát Đại Tướng Quân của trẫm ngươi có phải hay không muốn làm phản . Người đâu lôi Trịnh Duy Hầu ra chém , toàn bộ gia tộc đày ra ngoại ô không được bước chân vào kinh thành dù là nửa bước "

Nhất Bác nhìn Trịnh Duy Hầu bị lôi đi lại nói " Các khanh lấy đó làm gương cho trẫm " rồi đứng dậy bỏ đi . Tu Tổng Quản hiểu ý liền nói " Bãi triều ".

Nhất Bác đến Phương Phi Cung gặp Tiêu Chiến nói " Ta đã giúp phụ thân đệ đòi lại công bằng rồi , đệ có thể yên tâm được rồi "
Tiêu Chiến mỉm cười đáp " Nhất Bác, đa tạ huynh " .

Nhất Bác bế Tiêu Chiến đặt lên giường , Nhất Bác quyết định đêm nay phải ăn sạch cậu . Nhất Bác đã nhớ cậu lắm rồi .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro