Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 94: Trợ lý

Hoàng đế bệ hạ nhìn diễn đàn, chính là diễn đàn" Tiêu Đường nguyệt".

Tống Tiêu nhếch mép:" Đây là cái gì?"

-" A, một diễn đàn". Ngu Đường rất nhanh đem tất cả bình luận kéo đến cuối, phía sau căn bản đều là cầu ảnh, cầu chân tướng, cầu chuyện tiếp theo,... Lâu chủ không có ở đấy nói chuyện. Giơ tay lên đóng trang mạng, lấy văn kiện công ty ra bắt đầu nhìn.

Tống Tiêu:".... Hoàng thượng, làm việc phải chuyên chú"

Ngu Đường giương mắt nhìn y, suy nghĩ một chút nói:" Khanh nói rất đúng." Kết quả là, ném máy tính qua một bên, xoay mình đưa Tống Tiêu áp đến dưới thân.

-" Ngô, ngươi làm cái gì?"

Tống Tiêu vùi lấp ở giữa chăn nệm mềm mại, mờ mịt đuôi mắt giật giật mấy cái.

-" Chẳng phải hoàng hậu muốn chuyên chú sao," Ngu Đường mặt đầy vô tội ," Chính miệng ngươi nói".

-" Ta không phải là nói cái này!" Tống Tiêu vội vàng đưa tay đẩy hắn, người nọ cũng không ngừng, không thuận theo cũng không buông tha tiến đến cổ y hôn môi," Hoàng thượng, bây giờ là hiếu kỳ!"

Ngu Đường đang hôn thì ngừng một lát, chống đỡ người cúi đầu nhìn y.

Tống Tiêu nhấp mím môi, mặc dù không muốn nói tới loại chuyện này, nhưng mà phụ thân hắn mới vừa qua đời, tốt vẫn nên chú ý một ít.

-" Ai nói trẫm tại hiếu kỳ?" Ngu Đường hơi nhíu mày, không nói hai lời xé quần áo ngủ Tống Tiêu.

-"Hả? Ân..."

Chưa kịp hiểu rõ những lời này của Hoàng thượng , Tống Tiêu liền nói không ra lời.

Ánh nắng sáng sớm từ khe hở của rèm cửa sổ xuyên tới, Tống Tiêu xoa xoa con mắt, ngồi dậy. Ngu Đường đã đi công ty, trên bàn ăn có để lại bữa sáng, một phần sandwich và một ly sữa bò.

Dĩ nhiên, đây cũng không phải là Ngu Đường làm, mà là mua từ bên ngoài, Ngu Đường chẳng qua là có trách nhiệm lấy thức ăn từ tủ lạnh ra, chờ Tống Tiêu ngủ dậy tự mình hâm nóng thức ăn .

Chậm chạp từ trên giường leo xuống, Tống Tiêu đi tắm, một bên đem sandwich bỏ vào lò vi sóng (microwave oven), một bên cầm lời ghi chú trên bàn lên nhìn.

Trên tờ ghi chú hình gấu con, rồng bay phượng múa viết mấy chữ to:" Đi làm chớ tới trễ".

-" Hả!?" Tống Tiêu trợn to hai mắt, lời đối thoại hai người tối hôm qua chợt xuất hiện ở trong đầu.

-" Bắt đầu từ ngày mai, ngươi đến Đại Ngư làm trợ lý cho trẫm."

-"Dựa vào cái gì?"

-" Chỉ bằng phần này khế ước bán thân "

Bởi vì học kỳ một kết thúc, Tống Tiêu mới vừa trở về nước, không cần tham gia kỳ thi cuối, thật sớm bắt đầu không có chuyện làm. Ngu Đường lại lấy khế ước bán thân ra, yêu cầu y đến Ngư Bạc đi làm cho hắn. Tống Tiêu kháng cự nửa ngày, liền bị bạo quân vô tình trấn áp, chỉ có thể khuất phục.

Nhìn đồng hồ trên tường một chút, đã là tám giờ ba mươi phút, lúc này đi làm khẳng định sẽ tới trễ.

Ngư Bạc ở trong lòng đô thị, cách chỗ ở bọn họ có một đoạn, buổi sáng Ngu Đường lái xe đi làm, lại không có mang mình theo.

Tống Tiêu mắng nhiếc, đem tờ ghi chú ném vào trong thùng rác, ung dung thong thả bắt đầu ăn điểm tâm. Ăn xong, chọn một bộ âu phục thông thường mặc vào, nhấc chân đi ra cửa.... Ngồi tàu điện ngầm.

-"Hôm nay sẽ có trợ lý mới, cô đưa cậu ấy đi làm thủ tục nhận chức" Thời điểm Ngu Đường vào phòng làm việc, thuận miệng giao phó cho thư ký ở cửa .

-" vâng, tổng tài"Thư ký Kim là thư ký trưởng nơi này, chỉ có hai mươi bảy tuổi, nhưng làm việc giỏi vô cùng. Vốn là Bộ trưởng bộ hành chính của tư bản Đại Ngư, bị Ngu Đường trực tiếp đưa tới đây.

Các tiểu cô nương trong phòng thư ký nghe nói có người mới đến, rối rít suy đoán là người nào.

-" Bây giờ là mấy giờ rồi, còn chưa tới, người mới này kiểu cách cũng lớn quá nha" Mọi người nhìn đồng hồ, cũng đã mười giờ.

-" Cô thì hiểu cái gì, đây chính là định luật "Hấp dẫn tổng tài" hoàng kim " Một cô nương nói như thật" Đi làm ngày thứ nhất, nhất định phải đến trễ, như vậy mới được tổng tài chú ý nha!"

Thư ký Kim liếc mắt nhìn đám tiểu nữ dốt nát không biết sợ này, lắc đầu một cái.

Đã quá mười giờ, thang máy "Đinh" vang lên, phòng thư ký có vài người đưa cổ dài nhìn ra phía ngoài, cửa thang máy màu bạc từ từ mở ra.

Trong thang máy có chút mờ tối người ở bên trong đứng ở trong góc nhỏ, không thấy rõ hình dạng. Đó nhất định là một người thuần khiết như sen, mới có thể không có cảm giác tồn tại như vậy, khi nàng nhút nhát bước ra từ thang máy này, nghênh đón nàng sẽ là bước ngoặt trọng đại của cuộc sống.

Kèm theo tiếng bước chân nhẹ nhàng, từ trong thang máy đi ra sẽ là một.... Màu đen Độc Cô Ám.

-" Độc Cô thư ký a..." Mấy cô gái thất vọng hạ bả vai.

Độc Cô Ám nhạy cảm bắt được mấy thư ký đang háo hức thì biến hóa sắc mặt, đoán được những người này cũng không có sát ý, loại biến hóa này cũng sẽ không tạo thành uy hiếp đối với Hoàng thượng, liền quyết định mặc kệ không để ý tới, đi thẳng phòng làm việc của Ngu Đường.

-"Ai, đã mấy giờ rồi, người mới kia là muốn đến ăn cơm trưa sao?"

-" Đến, đến!"

Một thang máy khác vừa lên đến, đó là thang máy dành riêng cho tổng tài, chỉ có tổng tài mới có thể đi, lại có người to gan lớn mật dùng thang máy kia!

-" Chào cô , tôi đến tìm Ngu tổng." Tống Tiêu đi tới trước sảnh chính, mỉm cười hỏi đường.

-"Xin hỏi ngài có hẹn trước không?" Quân tử mỉm cười khiêm tốn, phái nữ cũng không chống đỡ nổi, trước sảnh tiểu thư đỏ mặt, lễ phép hỏi y.

-"Không có"Tống Tiêu đàng hoàng trả lời,"Tôi là trợ lý mới, hôm nay tới nhận chức"

-"Xin lỗi, không có hẹn trước không thể cho ngài thẻ thang máy" Trước sảnh chính tiếp tân nói xin lỗi, thật ra thì nàng cũng không nỡ lòng cự tuyệt anh chàng đẹp trai như vậy, nhưng là mỗi ngày đều có người giả mạo trợ lý mới của tổng tài yêu cầu đi lên. Thang máy dùng chung phải dùng thẻ nhân viên để quẹt, mỗi một người chỉ có thể đến phòng làm việc của mình cùng phòng họp, khu vực công cộng,còn khách thăm phải đến trước quầy tiếp tân ghi danh, mới có thể nhận thẻ thang máy tương ứng.

-"Không sao, tôi có thẻ"Tống Tiêu cười một tiếng, từ trong túi móc ra thẻ thang máy mà sáng nay Ngu Đường để lại cho mình, đi thẳng vào thang máy dành riêng cho tổng tài.

Trước sảnh lớn cô gái mái tóc dài, nhất thời trong gió có chút lộn xộn.

Lúc này, thư ký Kim đã nhận được điện thoại khẩn cấp từ tiếp tân, nói có người vào thang máy dành riêng cho tổng tài. Chậm rãi đứng dậy, đứng ở cửa thang máy.

-" Đinh —" Thang máy lần nữa mở ra, Tống Tiêu cất bước đi ra ngoài.

-"A!" Một đám thư ký cả kinh đều phải rớt cằm, nói trợ lý mới trong sáng như Bạch Liên Hoa đâu chứ ? Thế nào là một đại soái ca!

-" Ngài là trợ lý mới tới phải không ?" tôi là thư ký Kim". Thư ký Kim đều đâu vào đấy tự giới thiệu mình.

-" Chào thư ký Kim, tôi tên Tống Tiêu." Tống Tiêu đi ra ngoài , lễ phép bắt tay thư ký Kim.

-" Tổng tài chỉ thị tôi trước đưa cậu đi đến bộ phận nhân sự làm thủ tục, xin mời đi theo ." Thư ký Kim dẫn Tống Tiêu đi xuống tầng dưới.

Bị thư ký Kim đưa đến phòng nhân sự, tin tức Tống Tiêu dùng thẻ thang máy của tổng tài liền truyền khắp toàn bộ công ty, mọi người nhao nhao suy đoán thân phận của Tống Tiêu. Đại Ngư này là sản nghiệp Ngu gia, cùng tổng tài có quan hệ chặt chẽ, có thể là thân thích của Ngu gia hoặc là bạn tốt của tổng tài.

Cái gì cũng đều đoán ra, nhưng lại không có ai đoán y là tình nhân nhỏ của tổng tài.

Trên cổ đeo thẻ nhân viên, Tống Tiêu đẩy cửa vào phòng làm việc. Ngu Đường đang xem một chồng văn kiện ngàn chữ, Độc Cô Ám thì ngồi ở trên bàn nhỏ trong góc, lạch cạch gõ máy vi tính, không biết bận bịu cái gì.

Thấy Tống Tiêu đi vào, Độc Cô Ám đứng lên hành lễ, sau đó lại ngồi trở xuống.

Ngu Đường tay đang ký tên ngừng một lát, ngẩng đầu nhìn về phía Độc Cô Ám.

Bên kia Độc Cô Ám lập tức lục soát nội dung, copy gửi cho Hoàng thượng.

Ngu Đường nhìn màn hình, nghiêm trang nói :"Bưng trà rót nước, phân loại văn kiện, coi như trợ lý của trẫm, thuận tiện... Không cho phép ai quấy rầy phòng làm việc của tổng tài."

-------------------------------------------

Tác giả có lời muốn nói:

Tiểu kịch trường:

《 tổng tài không có ký hợp đồng lao động 》

Tiêu Tiêu: Căn cứ vào luật lao động, trong thời gian làm việc ngươi không thể quấy rầy thư ký.

Ngư Đường : Căn bản luật lao động này đối với ta cũng không thích hợp để dùng .

Tiêu Tiêu: Tại sao?

Ngư Đường: Bởi vì đây là công việc tạm thời, ta hoạt động cũng không có nghĩa là xí nghiệp

Tiêu Tiêu :...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro