Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 93: Bạn học

Tống Tiêu nộp đơn xin đem chương trình học trực tiếp trở về đại học Đế Đô. Đây vốn là hạng mục hợp tác giáo dục giữa hai trường đại học, nên việc lựa chọn trở về nước học tập cũng không có ai ngăn cản, chỉ vì đây là lần đầu tiên trường học phải làm loại thủ tục này nên có chút ngạc nhiên.

-"Nếu như có khó khăn về học phí, trường học có thể giúp em tìm người tài trợ" thầy giáo còn muốn khuyên mấy câu nữa, dẫu sao được sang đây học cũng là cơ hội hiếm có.

-"Trong nhà có chuyện, không thể cách xa". Tống Tiêu lắc đầu, đối với y mà nói, học ở nơi nào cũng không thành vấn đề, chẳng qua là muốn cùng Ngu Đường ở chung một chỗ.

Thầy giáo thấy không khuyên nổi, chỉ có thể than thở bảo y trước lên lấy con dấu.

Chương trình học của Đại học trong nước tương đối nhẹ, dù sao cũng là tiếng mẹ đẻ, rất nhiều chuyện cũng thuận lợi. Vì tất cả học sinh ban giao lưu chưa trở về nên Tống Tiêu tạm thời học ở ban khác.

Bởi vì bình thường giao bài tập, phát giấy chứng nhận, đặt vé tàu,...vẫn cần lớp học, nên vẫn cần phải đến lớp chào hỏi một tiếng.

-" Không phải tới để nhận lớp sao? Hôm nào để cho cậu ta cùng mọi người ăn bữa cơm là được, còn phải lên lớp gặp mặt làm gì! " Bị gọi tới lớp để làm quen bạn mới mọi người có chút không tình nguyện , một nam sinh trực tiếp lên tiếng than phiền.

-" Chính là a, tôi cùng bạn trai hẹn đi xem phim rồi" Một nữ sinh bĩu môi nói, bởi vì lớp trưởng bọn họ tương đối lợi hại, cho nên nếu như không phải là thật sự có chuyện, đại đa số mọi người cũng không dám trốn.

Lớp trưởng là một nam sinh rất lịch sự, mang theo mắt kímh không gọng, một ngón tay đẩy chiếc kính, ánh mắt lạnh lùng nhìn người phía dưới:" Không gặp mặt thì đi ra, tôi cũng không cưỡng ép các cậu tới, chỉ là mấy người đi rồi cũng đừng có mà hối hận"

Lời nói này mười phần phấn khích, mọi người đều không dám lên tiếng, đối với chuyện này còn chưa gặp mặt học mới đã sinh lòng ác cảm.

Tống Tiêu nhếch miệng, từ hàng cuối cùng đứng lên, chậm rãi đi tới bên cạnh lớp trưởng . Trong phòng học vô cùng an tĩnh, có người đột nhiên đứng dậy, mọi người theo phản xạ quay đầu nhìn. Mới đầu nhìn chưa rõ, nhìn xong mọi người đều ngẩn ra.

-" Chào mọi người, tôi là Tống Tiêu" Tống Tiêu lên tiếng chào, cũng không biết nói cái gì.

-" Tôi...đi.." Có nữ sinh kinh hô thành tiếng, " Đẹp trai quá!!"

-" A a a!" Hàng trước có nữ sinh thấy rõ khuôn mặt Tống Tiêu liền thét chói tai.

-"Là hoàng hậu a! Hoàng hậu! "Bên cạnh nữ sinh đang thét chói tai, cô bạn thân cũng lớn tiếng kêu.

Tống Tiêu sợ hết hồn , những nữ tử này thế nào biết hắn là hoàng hậu ? Cẩn thận phân biệt, cũng không giống cung nữ Đại Ngu cho lắm...

- "Hoàng hậu cái gì ?" Nam sinh bên kia nhìn khó chịu, không phải là dáng dấp trắng nõn, những nữ sinh này bị sao vậy?

-"Tống Tiêu, cậu tên Tống Tiêu sao ?" Nữ sinh thét chói tai mới vừa kịp phản ứng, lập tức nhảy cỡn lên, chạy đến trước mặt y đi vòng vo một vòng xung quanh,"Trời ạ, tôi muốn nghẹt thở mất!"

Náo loạn rất lâu, Tống Tiêu mới hiểu được, bởi vì y cùng bức họa Đoan Tuệ hoàng hậu trong lịch sử quá giống nhau,mà mấy nữ sinh này lại vừa vặn là fan não tàn của cuốn tiểu thuyết《 tiêu đường nguyệt truyện 》,nên mới kích động như vậy.

-" À, quyển sách kia, tôi có xem qua"Tống Tiêu cười cười đối với các nữ sinh nói.

Mấy nữ sinh trợn to hai mắt : "Cậu... Cậu đã  xem qua..."

Kết quả là, lớp không mở nổi, mấy nữ sinh muốn mời Tống Tiêu ăn cơm, nói là hoan nghênh hắn học lớp này. Lớp trưởng cảm thấy rất tốt, nhân tiện tổ chức ăn chung, thông báo lớp phó cầm theo máy chụp ảnh, lúc ăn cơm chụp mấy tấm hình, đồng thời vừa làm tài liệu quảng cáo lớp học.

Các nam sinh không mấy hứng thú, nhưng lại rất tò mò, tiểu tử này tại sao được hoan nghênh như vậy, suy nghĩ một lát cũng cùng đi .

Cứ tưởng rằng bởi vì chuyện xếp lớp mà Tống Tiêu sẽ bị bạn học gạt bỏ, không hiểu sao lại trở thành tiểu vương tử đầy khí chất.

Sinh viên lúc nào cũng có thể thức đêm, ầm ĩ ở tiệm cơm Đại Dương, một đám người vẫn như cũ chưa chịu giải tán. Ăn một bữa cơm, các nam sinh đối với Tống Tiêu địch ý cũng không có nhiều, ngược lại có chút bội phục,dù sao bị nhiều nữ sinh vây quanh nói nhao nhao ồn ào như vậy mà vẫn còn có thể giữ nụ cười ấm áp, người bình thường chưa chắc đã làm được.

-"Tống Tiêu,cậu không đi về à?" Mọi người câu kiên đáp bối hướng trường học mà đi, ngoảnh lại thấy Tống Tiêu vẫn còn đứng tại chỗ, liền nghi ngờ quay đầu nhìn hắn.

-"Các cậu đi trước đi, tôi trọ bên ngoài trường " Tống Tiêu khoát khoát tay, tỏ ý bọn họ không cần phải để ý đến mình.

    -" Cậu ở đây chờ người sao?"Có nữ sinh lại gần, thấy Tống Tiêu gật đầu, liền muốn đứng chờ cùng y, một mình đứng ở nơi này vào nửa đêm thật không an toàn.

Tống Tiêu bật cười, cô gái vào nửa đêm đứng ở ven đường quả thực là không an toàn, nhưng hắn là đấng nam nhi, sợ cái gì? Đang muốn mở miệng cự tuyệt ý tốt của mấy nữ sinh, liền nghe thấy tiếng động cơ từ đường lớn truyền đến, trong nháy mắt đã dừng trước mặt.

Mặt ngoài chiếc xe màu đá quý, thân xe hình giọt nước, đây là loại xe thể thao số lượng hạn chế trên thế giới, đã hơn nửa đêm mà vẫn khiến người ta mù mắt.

Trước lúc ăn cơm, Ngu Đường có gọi điện thoại hỏi y ở nơi nào, nói muốn tới đón, không nghĩ tới tên này tới đây lại lái một chiếc xe chói mắt như vậy...

Tống Tiêu nhếch mép, định làm bộ như không quen biết, cửa kính xe đã tự động hạ xuống, từ bên trong truyền ra thanh âm trầm thấp dễ nghe: " Lên xe".

Cũng may trời lạnh, mui xe đóng lại, không thấy được người lái , Tống Tiêu cứng ngắc chui đầu vào trong xe, cùng mọi người phất phất tay.

-" Vù —" Xe thể thao oai phong trong nháy mắt lao ra ngoài, biến mất trong màn đêm mịt mờ.

Mọi người có chút ngốc lăng,rồi rối rít suy đoán Tống Tiêu và người lái xe kia có quan hệ.

-" Nói không chừng là phú bà bao dưỡng nhị gia" Có một nam sinh mặt đầy mụn trứng cá tự cho là buồn cười nói.

Những người khác nhìn hắn một cái, không thèm quan tâm, tình cảnh này có chút khó xử.

-"Nói bậy cái gì đấy!" Bí thư chi bộ là một nữ sinh đanh đá, đập một phát lên đầu nam sinh kia,"Rõ ràng là đẹp trai con nhà giàu!"

-"  Đúng vậy, như vậy tài xế lái chiếc xe mù mắt kia nhất định là một chàng trai trẻ tuổi!"

-"A, có phải hay không trên diễn đàn đó, chính là Hoàng thượng!"

-"A a a a!"

Buổi tối hôm đó, trên diễn đàn "Tiêu Đường nguyệt" Mồ mả hơn một năm trước lại bị đào lên.

- Cái topic này, là mấy năm trước có người ở rạp chiếu phim chụp được, bên trong là hai nam sinh anh đẹp trai dựa vào nhau cùng xem phim, bên cạnh kèm theo bức họa Đoan Tuệ hoàng hậu cùng Cảnh Nguyên Đế.

Vũ trụ đệ nhất gấu soái ca : "Ta nghĩ, ta đã nhìn thấy vị hoàng hậu này".

Muối tiêu bí đao: " lầu trên, Cậu nói gì vậy?

Vũ trụ đệ nhất gấu soái : "Vị Hoàng hậu nương nương này... Hắn.... Hắn hôm nay xếp vào lớp chúng ta"

Chim phấn vô địch:"A a a a, lầu trên , tại sao ngươi lại may mắn như vậy a a a a!"

Nhân viên quản lý:"Ai đào mộ đấy? đã nói cấm chỉ đào mộ mà!"

Trên diễn đàn bởi vì tin tức này, tất cả mọi người đều phấn chấn, nghe "Vũ trụ đệ nhất gấu soái " tám chuyện, mọi người cũng hưng phấn theo.

Bởi vì bị nhân viên quản lý cảnh cáo," Gấu soái " quyết định đăng một topic, kể hết từ đầu,kèm thêm mắm thêm muối tăng xúc cảm.

Tống Tiêu tắm xong đi ra, thấy Ngu Đường mặt nghiêm túc nhìn máy tính trong tay, không dám quấy rầy hắn, lau khô tóc, chui vào trong chăn.

Ngu Đường vẫn kiên quyết không có làm tang lễ, nhưng nhà chú Bảy lại làm. Ngu Kỳ trở về nước chủ trì tang lễ xong liền trở về Mỹ, phần mềm công nghệ cao của hắn mới vừa hoạt động, không thể rời người, quan trọng hơn chính là, hắn đối với quản lý công ty cũng không có hứng thú. Vì thế, thím bảy náo loạn rất lâu cũng vô ích.

Bây giờ, Ngu Đường tiếp nhận toàn bộ thế lực Ngu gia nơi này, làm tổng tài tư bản Đại Ngư ở Trung Hoa, đem trụ sở chính chuyển đến Đế Đô, mình cũng tới Đế Đô ở.

Để tiện cho việc Tống Tiêu đi học, Ngu Đường mua một biệt thự cao cấp ở gần đấy, chỉ có hai người bọn họ, có người đúng giờ tới quét dọn, nhưng không thuê giúp việc trong nhà.

-" Công việc bận rộn không ?" Tống Tiêu tựa vào đầu giường, thấy Ngu Đường đang một mực nhìn máy tính, mím mím môi, không nhịn được hỏi một câu.

Ngu Đường nghe thấy y đang nói chuyện với mình, cũng không nhìn, đưa tay đem người ôm vào trong ngực, mình cũng buông lỏng tựa vào đầu giường:" " Ừ." Đáp một tiếng, tiếp tục nhìn màn hình.

Tống Tiêu giật giật người, hoàng đế ôm mình như vậy, chính là cho phép y nhìn. Bỗng nhiên tiếp nhận sản nghiệp lớn như vậy, nhất định bề bộn nhiều việc, Tống Tiêu đang lo lắng muốn giúp hắn một tay, liền giương mắt nhìn về phía màn hình máy tính trong tay Ngu Đường.

-" Chiếc xe tới đón Hoàng hậu nương nương thật sự quá oai phong, ta không biết tên hãng, nhưng nhất định là một chiếc xe rất đắt tiền nga~, người lái xe ta chỉ thấy được cằm , nhưng khẳng định là một đại soái ca! Lại còn có tiền a a a..."

Tống Tiêu:"..."

-------------------------------------------

Tác giả có lời muốn nói:

Tiểu kịch trường:

Tiêu Tiêu: Hoàng thượng, Người có phải hay không bề bộn nhiều việc a?

Ngư Đường: Đúng nha

Tiêu Tiêu: Bận bịu cái gì chứ ?

Ngư Đường : Hai năm không lên diễn đàn, thực lực của ta thật thấp, phải mau mau đi lên thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro