Chương 103: Chứng Cứ
Chương 103: Chứng cứ
Một phần trăm cổ phần kia, cuối cùng bị Ngu Đường mua được với giá vô cùng thấp . Biết được Ngu Đường muốn mua, ban đầu cứ nghĩ sẽ có vốn ai ngờ lại bị cướp không, bên nước Mỹ lại ép rất gắt, không có cách nào chỉ có thể bán đổ bán tháo.
Tống Tử Thành biết được Tống Tranh bán cổ phần, càng thêm tức giận, tuyên bố đây là tất cả phí nuôi dưỡng hắn cho , sau này một phân tiền cũng sẽ không đưa thêm nữa.
Bên kia John cầm trong tay chứng cứ đem Khâu Minh Diễm, giữa bọn họ lại không còn gút mắc, việc này khiến tảng đá lớn trong trong lòng Khâu Minh Diễm dường như biến mất.
Tống Tranh không có cổ phần, địa vị trong công ty rớt xuống ngàn trượng. Đám người lúc trước nguyện ý cho nàng chút mặt mũi, không phải vì nàng là thiên kim tiểu thư của Tống gia, mà là bởi vì số cổ phần kia.Có một phần trăm cổ phần liền có thể làm cổ đông, tham gia đại hội cổ đông, có thể đề xuất hay tranh luận với ban giám đốc cấp cao. Nhưng hiện tại, nàng chỉ là con riêng của Tống gia mà thôi.
Người quản lí bị đổi, tất cả vốn đầu tư cũng sẽ không tiếp tục hướng về nàng nữa, công ty liền áp dụng kế hoạch bồi dưỡng người mới hoàn toàn mới, nàng liền bị ném đến lớp của một đống người mới, với bọn họ luyện tập chung, đồng thời còn sát hạch, vô cùng khổ cực.
Nàng vẫn cố kìm nén cơn giận, chờ đợi Tống Tử Thành đến công ty nhìn thấy thảm cảnh của mình , ai ngờ thẳng đến hết năm, Tống Tử Thành lộ mặt ở công ty không lấy một lần, ngược lại là Tống Tiêu, đã bắt đầu chuẩn bị tại đế đô mở thêm chi nhánh nữa của công ty.
"Tống Tiêu, có phải anh làm ba đổ bệnh rồi không!" Tống Tranh tìm không thấy Tống Tử Thành, điện thoại cũng không liên lạc được, liền chạy tới văn phòng của Tống Tiêu chất vấn y.
"Cô có tư cách gì hỏi tổng giám đốc đâu? Tống tổng nếu đổ bệnh, cũng là do cô gây ra." tiểu Hi vừa mới quay phim trở về , lúc đầu bị Tống Tiêu gọi đến nói chuyện, vừa lúc gặp được Tống Tranh, không khỏi cắn răng.
Nghe đến tổng tài muốn gặp một mình nàng, nàng cao hứng suýt chút nữa nhảy lên, vậy mà lần này lại bị Tống Tranh đến quấy nhiễu."
Đây là việc riêng của nhà chúng tôi, ai mượn cô xen vào!" Tống Tranh vung tay muốn đánh nàng.
Vụ việc nhảy lầu lần trước kia, để Tống Tranh làm càn, tuy rằng tiểu Hi trước mặt truyền thông chưa từng nói qua là ai đoạt vai diễn của nàng, nhưng trong công ty người người đều biết, tự nhiên truyền thông rất dễ dàng mua được tin tức. Tống gia hào môn ân oán, dính dáng đến minh tinh nghệ sĩ làm cho mấy trang giải trí rất náo nhiệt một khoảng thời gian.
Tống Tiêu cảm thấy ồn ào, trực tiếp để bảo tiêu đem hai người ném ra ngoài.
Từ ngày này trở đi, tiểu Hi phát hiện đãi ngộ của mình lại giảm xuống, lại trở lại tình cảnh trước kia, lúc trước người quản lý không chỉ dẫn theo nàng mà còn mang theo rất nhiều người mới. Cũng bởi bản thân không có tài năng mấy, người quản lý mỗi ngày muốn chạy đông chạy tây cầu người tìm nhân tài, căn bản không có thời gian quản bọn họ, ngẫu nhiên có cơ hội một cái là trở thành đám người tranh nhau đoạt.
Ngẫm lại hẳn là ngày đó chọc giận tổng tài, nói về việc gia đình khiến hắn không thích, vì vậy càng căm hận Tống Tranh.
Tống Tranh bị một đám người xa lánh, tức không nhịn nổi, liền bắt đầu đi phát tin đồn, nói Tống Tử Thành bị Tống Tiêu bức phát bệnh, rồi giam lỏng, mục đích là tranh đoạt gia sản, không chịu đưa cho mẹ con nàng một phân tiền.
Nhưng mà dám đưa tin cái lời đồn này lên chỉ mấy tờ báo tuần san giải trí bé, mấy trang giải trí lớn không dám hé răng, rõ ràng vốn là con trai hợp pháp, gia sản là của Tống Tiêu, cho bọn họ làm phước còn không cho cũng là chuyện đương nhiên.
Vào đúng lúc này, internet đột nhiên xuất hiện một cái video thần bí, chính là "Dương Tiêu Hào" phát ra. Tài khoản weibo này thường hay đăng những video thú vị bên nước ngoài, lần này đăng lên một video vô cùng kỳ dị, khi mọi người mở ra mới phát hiện, đây là khẩu cung của một tên tội phạm giết người hụt, phía dưới còn kèm theo phiên dịch.
Video này hot tới mức trong một giờ đồng hồ không ngừng được chia sẻ phát tán khắp mọi nơi, rất nhanh đã có hơn năm mươi ngàn lượt chia sẻ. Bởi vì bên trong nó chứa đựng một sự việc thật sự quá ly kỳ.
Một tên tội phạm có tiền án, được người trả tiền, lái xe chuẩn bị đâm chết một sinh viên tài giỏi của đại học Havard, chỉ vì đứa bé trai này là con hợp pháp mà người thuê hắn lại là tình nhân riêng của bố nạn nhân, mục đích là muốn đứa con riêng được thừa kế tài sản. Mà những người này tên cũng rất quen tai, nữ nhân thuê người giết người kia, chính là Khâu Minh Diễm.
Dân mạng nhất thời sôi trào, đây quả thực làm mọi người đều ghê rợn.
【 Đúng là phát điên! Phát điên! 】
【 thế giới này thật đáng sợ, mẹ ơi con muốn về nhà! 】
Rồi sau đó, mọi người phát hiện, có rất nhiều nhân vật lớn chia sẻ thông tin này, trong đó, còn có tổng tài Ngu Gia tại Hoa Quốc.
Ngu Đường V : Thiện ác cùng cuối cùng cũng có báo ứng.@quân tử đương như trúc
Lần này, mọi người mới biết được, Tống Tiêu cũng lập Weibo, "Quân tử đương như trúc" kia chính là tài khoản củaTống Tiêu, còn mang theo kí hiệu V đánh dấu màu vàng , chứng nhận là "tổng giám đốc giải trí Tinh Hải " .
Nhiệt tâm đám dân mạng tự giác tạo thành một nhóm, vào trang của ngành công an nhắc nhở bọn họ tranh thủ thời gian đi bắt người xấu, rồi mới đến trang cá nhân của Khâu Minh Diễm dùng hết sức mắng chửi, xong lại đến trang cá nhân của Tống Tiêu hết lòng an ủi, cuối cùng vào trang của Ngu Đường hóng hớt về tình huynh đệ của hai người.
Tống Tiêu đến sáng ngày thứ hai mới biết tin tức, lập tức gọi điện thoại cho Ngu Đường. Chuyện này soi kĩ thì chính tên đại gia hỏa này cầm đầu rồi, lời khai của John, không thể nào là ghi chép của cảnh sát nước Mỹ, cái này chắc chắn là do người anh hai mở sòng bạc kia của Ngu gia ghi lại. Chắc là John dùng cách này để trả hết nợ cờ bạc đây.
"Ba của ngươi đoán chừng muốn khuyên ngươi tha cho đứa em gái này" Ngu Đường tại đầu bên kia điện thoại cười lạnh, "Đến Ngu gia một chuyến, có thứ tốt cho ngươi."
Tống Tiêu đến Ngu gia, mẹ Ngu không có nhà, Ngu Miêu thì đi học, chỉ có bạn nhỏ Ngu Lân không đi nhà trẻ ở nhà, đang ngồi trong phòng khách xem tivi.
"Hoàng huynh nói, để ngươi đi lên lầu lấy." Ngu Lân đàng hoàng nói.
Tống Tiêu đi vào phòng ngủ Ngu Đường , nhìn thấy người kia ngồi trên cái ghế ở giữa căn phòng, trong tay cầm một túi hồ sơ, nhàn nhạt nhìn qua hắn.
"Ngươi cho ta cái gì thế ?" Tống Tiêu tò mò tiến tới.
Ngu Đường ngữ điệu thâm trầm nói: "Một thứ có thể khiến ba ngươi không còn quan tâm Tống Tranh nữa."
"Ồ?" Tống Tiêu hai mắt tỏa sáng, hắn sở dĩ chậm chạp không có đối phó Tống Tranh, chính bởi vì quan hệ của ba, chuyện lần này, nhiều lắm chỉ có thể đem Khâu Minh Diễm đưa vào ngục giam, đối với Tống Tranh, xác thực không có biện pháp nào.
"Muốn không?" Ngu Đường có chút hất cằm lên, lãnh khốc nói.
"Ây..." Tống Tiêu nuốt nước miếng một cái.
Ngu Đường duỗi cánh tay dài ra, đem người kéo vào trong ngực: "Nếu muốn, thì phải hầu hạ trẫm thật tốt, ngươi hẳn phải biết làm thế nào, nhỉ ?"
Đây chẳng phải là lời thoại của cuốn tiểu thuyết kia à! Tống Tiêu cảm thấy có chút ê răng, nhưng mà, âm thanh êm êm của người kia mang theo nhiệt khí rót vào trong lỗ tai, y lại không nhịn được lỗ tai đỏ lên.
Thế là, tổng tài tà ác đem chứng cứ mới trong "Đáng thương tiểu kiều thê" cho ăn càn xóa tịnh."Tiểu kiều thê" chịu nhục dùng thân thể đổi lấy chứng cớ quan trọng.
Tống Tiêu xỏ dép lê lông nhung , xoa cái tay đau nhức muốn bị Ngu Đường lôi kéo đã lâu.
Ngu Lân đệ đệ một mặt tỏ dáng vẻ "Ta cái gì cũng không biết" , nghênh đón hai người bọn họ: "Muốn đi ra ngoài?"
"Ừm, " Ngu Đường hừ một tiếng, đem đệ đệ xách lên đến, "Đưa ngươi đi nhà trẻ."
"Không muốn!" Lần này, đến phiên Ngu Lân vô cùng đáng thương.
Hai người cùng đưa đệ đệ đi nhà trẻ, vừa tới cổng, liền có một đứa nhỏ cách hàng rào gọi hắn: "Ngu Lân, Ngu Lân!"
Tiểu cô nương kia dáng dấp tựa nước trong veo, đặc biệt đẹp đẽ, nhìn thấy Ngu Lân liền rời đội ngũ, hướng hàng rào bên này chạy, ai ngờ vừa chạy hai bước liền ngã, lập tức khóc lên, nước mắt nước mũi chảy đầy mặt.
Ngu Lân che mặt, thật sự là không dám mở mắt nữa rồi.
"Đó chính là sủng phi của ngươi trước kia ?" Tống Tiêu ngồi xổm xuống, cùng Ngu Lân đều nhìn cô bé kia .
"Xin ngươi đừng nói nữa." Ngu Lân vẻ mặt đau khổ đi vào nhà trẻ, đem tiểu cô nương thút thít kia kéo lên, vì cái gì vợ của huynh trưởng có thể cầm bút kí sai người khác làm việc , vợ của mình chỉ biết đem nước mũi bôi trên quần áo hắn !"Đã nói bao nhiêu lần rồi, không cho phép dùng quần áo ta lau mặt!"
"Hắc hắc hắc!" Tiểu nữ hài chỉ là nhìn hắn đần độn cười.
Ngu Lân ngửa đầu nhìn trời, đầy rẫy tiêu điều.
Cảnh sát đã tham gia điều tra, tạm thời bắt Khâu Minh Diễm, điều tra nàng hai năm này dùng tiền ở nước ngoài làm việc không đúng đắn.
"Nữ nhân này, thật sự là quá độc ác!" Tống Tử Thành tức giận đến thở không lên, nhìn mặt Tống Tranh đang thút thít , cắn răng nói, "Con còn muốn để cho ta giúp cô ta, cô ta muốn giết con trai ta, ta không có bóp chết đã là tốt lắm rồi!"
Tống Tranh quỳ trên mặt đất cầu hắn: "Ba ba, mẹ con cũng là nhất thời bị ma xui quỷ khiến, mẹ là vì con, Tống Tiêu khi dễ con làm hiện tại con không có miếng ăn, mẹ là bất đắc dĩ mới đi một bước này..."
Về đến nhà Tống Tiêu vừa lúc nghe được câu này, lập tức cười ra tiếng.
Tống Tử Thành nhìn thấy Tống Tiêu, lòng tràn đầy áy náy: "Nói vớ vẩn, khi đó Tiêu Tiêu còn ở nước ngoài, sao khi dễ con được ?"
Tống Tiêu đã lười nhác cùng với nàng tranh luận, trực tiếp đem trong tay văn kiện vung ra trước mặt Tống Tranh : "Cô ngay cả con gái của ba tôi cũng không phải , nói những câu này có tác dụng gì."
"Tiêu Tiêu, con đang nói gì đấy." Tống Tử Thành sững sờ, cúi đầu nhặt những văn kiện kia lên , vừa nhìn bàn tay liền bắt đầu phát run.
Đây là một phần tài liệu của bệnh viện Đại Ngư đưa ra báo cáo kiểm nghiệm DNA , kẻ có tiền thường đi bệnh viện tư nhân, bệnh viện phụ sản Đại Ngư có đầy đủ các thiết bị kiểm tra thân thể, chuyên cung cấp cho mấy người có gia thế thử máu. Phía trên này nghiệm chứng, là so sánh gen củaTống Tử Thành với Tống Tranh , liên tiếp số liệu về sau, chỉ có một câu, "Cả hai có quan hệ ruột thịt tỉ lệ là 0. 01%" .
Trước mấy ngày kiểm tra sức khoẻ, toàn bộ nhân viên của giải trí Tinh Hải giải trí đều đi, bao gồm cả Tống Tử Thành cùng Tống Tranh. Ngu Đường liền trực tiếp dùng máu của hai người, làm giám định quan hệ.
"Ngươi sao có thể nghĩ đến nơi này?" Buổi sáng hôm nay, lúc Hoàng đế bệ hạ trả tiền trà nước Tống Tiêu hỏi qua Ngu Đường.
"Muốn biết?" Ngu Đường cười cười, bỗng nhiên dùng sức động thân, trêu đến Tống Tiêu dưới thân kinh hô lên tiếng , "Ngày mai biểu hiện cho tốt, sẽ nói cho ngươi biết."
"Ngô..."
Tống Tiêu ho nhẹ một tiếng, mặt đỏ tới mang tai lấy lại tinh thần, đi nhanh tới chỗ phụ thân vỗ vỗ cho thuận khí.
"Cái này, có thể tin được không?" Tống Tử Thành hai mắt đỏ lên.
Hắn tự nhận là người có trách nhiệm, lúc trước say rượu phạm sai lầm, Khâu Minh Diễm tìm tới cửa, hắn vì đứa bé nên liền chịu trách nhiệm, nhận người về, vì thế còn bỏ công việc sang một bên, cùng mẹ Tống Tiêu cũng không vui nhiều năm, thậm chí đến bây giờ, ba vợ vẫn không cách nào tha thứ cho hắn. Ai biết được từ đầu, đây hết thảy, chỉ là âm mưu! Hắn, từ đầu đến cuối chỉ là một tên đại ngốc!
Tác giả có lời muốn nói: tiểu kịch trường:
Sủng phi: Tiểu Ngư Lân, tại sao ta mỗi lần thấy ngươi lại càng thích ngươi hơn
Đệ đệ : Bởi vì ngươi mù
Sủng phi: Ta lớn lên về sau gả cho ngươi có được hay không
Đệ đệ: Vậy ngươi phải cam đoan từ bây giờ không được cọ nước mũi lên quần áo ta nữa.
Sủng phi: A, vậy thì quên đi
Đệ đệ: ...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro