Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Sinh nhật và Nhận lời

Trên đường về nhà Kỳ Phong liền nói chuyện với cô:

"Mình thấy cậu cũng nói chuyện được với những người trong lớp mà, chỉ cần Linh mạng dạn hơn thôi"

"Cậu thấy nó dễ vậy sao, tôi đâu có giống như cậu đâu chứ"

"Có những chuyện mình phải thử thì mới biết có làm được hay không chứ"

"Tôi chỉ là cảm thấy việc giao tiếp với người xung quanh thật sự rất khó, tôi không thích không khí phải nghĩ làm sao để nói chuyện hay tiếp cận một người. Rất mệt"

"Vậy sao Linh vẫn nói chuyện được với mình đó thôi"

"Tại cậu lắm mồm quá nên tôi phải đáp lại"

Bị dội cho một ca nước lạnh vào đầu Kỳ Phong bất ngờ câm nín.

Tới khi tới nhà cô, căn nhà đóng kín cửa không ai dọn hàng ra bán. Thì đúng rồi, nếu không có mẹ cô thì chẳng ai làm việc đó cả, Gia Linh thở dài rồi nặng nề bước vào nhà. Kỳ Phong thấy vậy thì bước theo nói .

"Mình ở lại với Linh một xíu ha"

"Thôi cậu về đi, tối còn đi ăn mà"

"Vậy thì mình về nha, xíu mình qua đón cậu"

"Ừ, về cẩn thận"

Sau khi cậu rời đi , Gia Linh mới trấn tĩnh lại mình. Bố mẹ không ở với nhau nữa thì chính là không ở với nhau nữa, từ nay cô phải chấp nhận điều đó rồi. Suy nghĩ rồi cũng nhanh chóng vào phòng cất balo rồi bước vào nhà tắm, dòng nước tràn lên cơ thể cô giống như gột rửa những nhơ nhác bám chặt vào mình.

Tới hơn 6h Kỳ Phong tới đón cô, thấy người trước mặt mình tâm trạng có vẻ tốt hơn, thay một bộ quần áo đơn giản nhưng lại rất xinh xắn tay liền thả ngón tay cái biểu hiện thích thú, Gia Linh cũng bật cười trước mấy hành động trẻ con đó của cậu.
Hai người bước vào sảnh để đi ăn cùng với lớp, biết cô ngại nên cậu ngồi luôn ở bên cạnh cô giữa một hàng con gái. Ai nhìn vào cũng biết là cậu có ý gì đó với cô rồi, sau khi ăn uống vui vẻ xong lúc chuẩn bị ra về , Quỳnh Anh có chạy ra nói với cậu:

"Phong, bữa nay là sinh nhật của Gia Linh đó"

"Thật hả??"

"Ừa tại có lần tao thấy ngày sinh nhật nó trên tờ thông tin của lớp"

"Ok tao biết rồi, cảm ơn nha"

Xoay qua nhìn Gia Linh đang ngồi ăn lủi thủi, Kỳ Phong lại cảm thấy có chút chạnh lòng. Sinh nhật của bản thân nhưng lại bình thản như chẳng có chuyện gì, cậu ấy hiểu chuyện tới vậy sao?.

Một lúc sau, Gia Linh để ý thấy mọi người xung quanh xì xào nhau về điều gì đó nhưng lại chẳng có ai nói với cô cả. Cô cũng chẳng màng tới, bởi vì trong lớp cô vốn dĩ là như vậy mà.
Nhìn đi nhìn lại chẳng thấy Kỳ Phong đâu, cô lôi máy ra nhắn tin cho cậu

"Cậu đi đâu rồi"

"Mình đang đi có việc chút"

Gia Linh chán nản, một lúc lâu sau đó khi không còn hứng thú ở đây nữa. Cô nghĩ Kỳ Phong chẳng cũng chẳng thể đưa mình về vì hiện giờ cô chẳng thấy cậu ta đâu cả. Vừa đứng lên định đi về thì đèn trong sảnh bỗng dưng tắt vụt. Không gian im bặt, Gia Linh lấy điện thoại ra để soi đường thì bỗng có một luồn sáng hướng tới mình, trong đám sáng đó cô nghe thấy được tiếng hát

"Happy birthday to you, happy birthday to you"

Giọng này, nghe quen thật đấy?. Đèn trong sảnh được bật sáng choang, Kỳ Phong đang cầm một chiếc bánh sinh nhật đi tới chỗ cô phía sau là những thành viên của lớp.
Cô sững người không nói được gì

"Sinh nhật vui vẻ"

Kỳ Phong dịu dàng nói với cô, một tràng pháo tay vang lên của lớp. Những tiếng chúc mừng sinh nhật Gia Linh sau đó cũng được đi theo

"Gia Linh à happy birthday"

"Sinh nhật sao không nói hả mày??"

"Tuổi mới mà giấu giấu"

"Chúc mừng sinh nhật Gia Linhhhhh"

"Nếu mà không có thằng Phong nói chắc mày lỉm luôn rồi đó ha"

Cô lúc này mới nhận ra, là cậu để làm sao?. Ngay cả chuyện lúc nãy cả lớp bàn với nhau cũng là để giữ bí mật bất ngờ cậu làm cho mình. Lòng tốt này, khi nào mới trả cho hết đây?.
Nhìn Kỳ Phong đứng trước mặt mình, cảm xúc của cô rất khó tả.

"Linh mau ước đi, nếu không sẽ chảy hết nến mất"

Mọi người hò reo cho cô, Gia Linh mắt đang phủ một tầng sương mỏng liền nở nụ cười rồi chắp tay lại ước. Chẳng biết cô đã ước điều gì, nhưng Kỳ Phong luôn mong rằng bất kể điều gì cô mong ước đều sẽ trở thành sự thật, vì Gia Linh xứng đáng mà.

Sau đó cô thổi nến, không khí rất vui vẻ. Cậu cùng cô cắt bánh sinh nhật tất cả mọi người đều vây xung quanh nói chuyện vui vẻ, Gia Linh đã đón tuổi 17 của mình một cách ấm áp như thế, là điều mà cô chưa từng nghĩ tới sẽ xảy ra trong ngày quan trọng của mình.

Tiệc tàn, cô ngồi sau xe cậu trong đầu vẫn nhớ mãi cái khoảnh khắc vui vẻ lúc nãy. Bỗng cô hỏi:

"Này, cảm ơn cậu nhé"

"Cảm ơn gì cơ"

"Cảm ơn cậu đã làm bất ngờ cho tôi"

"Sinh nhật sao?. Có gì đâu mà cảm ơn chứ, mình thấy Linh vui là thích rồi"

"Cậu..thật sự thích nhìn tôi vui vậy sao"

"Còn phải hỏi sao, đương nhiên là vậy rồi"

Cậu vừa nói vừa đưa tay ra đằng sau nắm lấy tay cô rồi cho vào túi áo khoác của mình.

"Tay lạnh vậy sẽ dễ bệnh lắm"

Gia Linh chăm chú quan sát tất cả, Kỳ Phong cũng rất tốt. Cậu ấy biết làm cho mình vui, biết giúp đỡ mình, còn quan tâm và chiều chuộng mình nữa. Một người tâm lý như vậy, mình có xứng đáng được nhận hay không?.
Gia Linh đã tự hỏi bản thân mình như thế, cho tới khi tới nhà, lúc trước khi bước vào nhà cậu nói:

"Mình mong cậu lúc nào cũng có thể vui vẻ như hôm nay"

"Nhưng biết chắc rằng những ngày không vui vẫn sẽ tới mà?"

"Vậy những ngày không vui đấy mình sẽ luôn ở cạnh cậu"

Nhận được câu trả lời không thể nào mỹ mãn hơn Gia Linh chợt cảm thấy tim mình rất ấm áp, xoay bước đi vào nhà được 3 bước cô quay lại nói với cậu :

"Này"

"Ơi"

"Điều cậu muốn làm để đền bù cho tôi lúc sáng..tôi đồng ý rồi đấy nhé"

"Hả?"

Kỳ Phong ngớ người, điều mà cậu muốn đền bù cho cô lúc sáng là...

"Ây này!!"

Cậu nhanh chóng đuổi theo nhưng Gia Linh đã nhanh chân hơn đi vào đóng cửa nhà lại bỏ cậu đứng bơ vơ với đống mơ hồ nhưng rồi nhanh chóng lấp đầy bằng sự khoái chí vui vẻ, cậu nhảy cẫng lên như đứa con nít khi biết được rằng cô đã đồng ý làm người yêu của mình.
Cậu thề là hạnh phúc rất hạnh phúc!!!!!!!

"Gia Linh ơi mình về đâyyyyy"

Rồi nhanh chóng đá chân sáo miệng cười như gặt lúa ra ngoài xe đi về với bao nhiêu hân hoan, Gia Linh ngó mắt ra cánh cửa thấy được cảnh đó thì cũng vui vẻ cười trong tim đập rất mạnh.
Vội đi vào phòng đóng cửa lại, ngượng ngùng vui sướng úp mặt vào gối. Cảm giác đấy lạ thật, cũng không chắc vì sao cô lại có thể nói nhanh như thế nhưng giờ đây Gia Linh cũng hiểu rõ rằng trong tim mình có hình bóng của cậu ngày càng rõ dần.

Đi thay đồ rồi leo lên giường nằm ngủ, bỗng điện thoại cô có tin nhắn. Bật lên xem thì là rin nhắn của cậu:

["Gia Linh à ngủ chưaaaa??]

[Sắp ngủ rồiiiiiii]

[Hôm nay mình vui lắm đấyyyy, vui nhất trong những ngày quen cậu]

[Tôi cũng rất vui đấy]

[Cho mình nói nốt cái này rồi đi ngủ ha]

[Mau nói đi??]

[Mình yêu cậu nhiều lắm đó 😁]

[Ừ, mình cũng vậy ^^ ]

Mau chóng thoát ra khỏi cuộc trò chuyện, Gia Linh úp điện thoại trên ngực mình. Cảm giác như cô sắp nổ tung vậy đấy, đây là lần đầu tiên cô nói yêu một ai đó và yêu một ai đó. Có thể là hơi muộn nhưng giờ ngẫm nghĩ lại thấy nó đáng. Vậy là cô đã có bạn trai rồi, chính thức là tình đầu rồi!
Kỳ Phong ở bên này thì vui sướng la hét nhảy nhót tren giường, tới độ bố mẹ cậu nghe thấy tiếng động còn tưởng cậu bị gì, hớt hải chạy sang thấy đứa con trai của mình đang hú hét vui sướng liền lớn giọng hỏi :

"Con trai, con trai! Có chuyện gì thế???"

"Bố mẹ à con vui quá đi mất, trời ơi như đang bay trên trời vậyyyyyyyyyyyy"

Cậi bay từ giường xuống nhào tới ôm bố mẹ của mình, mặc dù họ chẳng hiểu gì nhưng nhìn đứa con trai của mình phấn khích tới vậy chắc chắn đó là một chuyện rất tốt.
Gia đình 3 người cứ như vậy mà vui vẻ cho tới hết đêm muộn

- Bầu trời hôm nay lắm điều, nhưng điều lớn nhất hiện lên là chúng ta nhớ nhau rất nhiều -

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: