mười hai
"Tôi chỉ ao ước có một người như vậy. Châm một điếu thuốc trong gió, đặt vào môi tôi.
Hàng đêm, ngắm nhìn tôi già đi...Một lúc nào đó, chúng tôi từng ôm chầm lấy nhau, ngỡ rằng có thể quên được cái hoang vu của thế giới.
Rồi tạnh mưa. Anh mặc quần áo, bỏ đi. Trời sắp sáng rồi. Tôi ngủ.
Tất cả chẳng qua chỉ là vậy. Chẳng qua chỉ là vậy mà thôi."
...
- Thật ra, mọi thứ cũng chẳng có gì. Có lẽ anh không yêu cô ấy nhiều lắm. Anh chỉ yêu chính anh thôi. Không nỡ để mình bị tổn thương một chút.
Qua một thời gian sẽ hết. Không khó lắm đâu. Tình yêu trong thành phố này là chuyện rất dễ xảy ra, rất dễ quên đi. Đừng coi nó quá quan trọng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro